Cuộc bức hại ở Trung Quốc
Nạn mổ cướp tạng
Thêm nhiều bằng chứng cho thấy có một câu chuyện khủng khiếp về giết người và thu hoạch nội tạng ở Trung Quốc. Báo cáo từ các nhân chứng và các bác sỹ Trung Quốc đã tiết lộ việc hàng nghìn học viên Pháp Luân Công đã bị giết để lấy nội tạng, sau đó chúng bị bán và cấy ghép đem lại nguồn lợi nhuận khổng lồ cho ngành thương mại cấy ghép nội tạng.
Thủ phạm chính là những viên chức Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), họ hợp tác với các bác sỹ phẫu thuật, giới chức trách của trại giam, và cả giới viên chức quân đội.
Nạn nhân bị giam tại các trại tập trung trước khi bị mổ cướp nội tạng, sau đó thi thể của họ ngay lập tức bị hỏa thiêu.
Câu chuyện đáng sợ đến mức khó tin này được tiết lộ lần đầu tiên vào tháng 03 năm 2006, khi một phụ nữ tuyên bố rằng có tới 4.000 học viên Pháp Luân Công đã bị giết để lấy nội tạng tại bệnh viện nơi bà từng làm việc. Bà cũng kể về chồng bà, một bác sỹ phẫu thuật tại cùng bệnh viện ở ngoại ô thành phố đông bắc Thẩm Dương, đã thú nhận với bà rằng ông đã lấy giác mạc của 2.000 học viên Pháp Luân Công đang còn sống. Một tuần sau, một bác sỹ quân y Trung Quốc không những chứng thực lời kể của người phụ nữ trên, mà còn tuyên bố những tội ác như vậy đang diễn ra ở 36 trại tập trung khác nhau ở khắp Trung Quốc. Theo lời vị bác sỹ này thì trại lớn nhất giam giữ 120.000 người. Ông nói rằng cũng đã chứng kiến các học viên Pháp Luân Công bị đưa đến một cách ồ ạt từ khắp các vùng trong cả nước trên các tàu chở gia súc vào buổi đêm, dưới sự bảo vệ an ninh chặt chẽ
Những người ủng hộ Pháp Luân Công và các nhà hoạt động nhân quyền quốc tế đã ngay lập tức bắt đầu tiến hành điều tra về các cáo buộc này. Họ gọi điện đến các bệnh viện ở Trung Quốc, vờ như muốn mua thận hoặc gan. Thật kinh hoàng khi các bác sỹ lần lượt công khai xác nhận: Chúng tôi có các học viên Pháp Luân Công trong kho; cứ đến đi và chúng tôi có thể cung cấp nội tạng cho ông chỉ trong một tuần.
Bị sốc trước những báo cáo này, hai luật sư nhân quyền nổi tiếng người Canada đã tự mình mở một cuộc điều tra. Vào tháng 07 năm 2006, cựu Quốc vụ khanh về Châu Á Thái Bình Dương, ông David Kilgour và luật sư nhân quyền, ông David Matas đã công bố báo cáo dài 140 trang của mình, trong đó đi đến “một kết luận đáng tiếc rằng những cáo buộc là có thật.” Cuộc điều tra của họ còn kết luận rằng số lượng lớn nội tạng được cấy ghép ở Trung Quốc kể từ khi cuộc đàn áp Pháp Luân Công bắt đầu vào năm 1999, không thể được cung cấp bởi những người tự nguyện hiến tặng hoặc các tử tù. Xin xem thêm tại Thu hoạch đẫm máu.
Có tin rằng các viên chức ĐCSTQ đã vội vã thiêu hủy mọi chứng cứ. Họ giám sát và gỡ bỏ các trang web rao bán nội tạng (dù không kịp, vì các nhà điều tra đã kịp lưu lại hình ảnh của các trang web đó). Một trang web của Trung Quốc đã khoe khoang rằng có thể cung cấp nội tạng thích hợp chỉ trong vòng từ 01 đến 04 tuần, điều mà theo các chuyên gia y tế là không khả thi trừ khi bệnh viện ở Trung Quốc có một lượng lớn những người “hiến tặng” nội tạng còn sống.
Ngay sau khi các báo cáo về mổ cắp nội tạng được công bố, nhiều nhà lãnh đạo Đảng đã công bố chính sách mới về cấm dùng các cơ quan nội tạng mà không có sự cho phép. Hơn một năm sau, có vẻ như điều luật này đã không được triển khai, ủng hộ cho những tuyên bố rằng điều luật này không là gì ngoài một trò quảng cáo cộng đồng.
Cùng với hai ông Kilgour và Matas, Tổ chức Điều Tra Cuộc Bức Hại Pháp Luân Công (CIPFG) http://www.cipfg.org/ đã đi đầu trong việc phát hiện và phơi bày những tội ác mổ cướp nội tạng [ở Trung Quốc].