Bài viết của phóng viên Minh Huệ
[MINH HUỆ 27-06-2022] Ngày 20 tháng 6 năm 2022, Thời báo The Epoch Times tại Tokyo đã phỏng vấn nhà bình luận kinh tế Nhật Bản Ushio Sugawara. Ông đã từng chứng kiến cảnh thu hoạch nội tạng sống của ĐCSTQ vào năm 2007.
Ông Ushio Sugawara từng là thành viên của băng đảng Yamaguchi-Gumi thứ sáu, một tổ chức tội phạm lớn nhất Nhật Bản. Năm 2015, ông rời băng đảng và hiện là một nhà bình luận kinh tế nổi tiếng ở Nhật Bản. Ông đã xuất bản hàng chục cuốn sách, ông có 220.000 người theo dõi trên Twitter và thường xuyên chỉ trích Đảng Cộng sản Trung Quốc về những hành vi phi đạo đức của nó.
Năm 2007, sức khỏe của anh trai một người bạn của ông Ushio Sugawara trở nên tồi tệ và rất cần một lá gan để duy trì sự sống. Ông ấy nhanh chóng tìm được mối cung cấp tạng thông qua môi giới ở một bệnh viện Trung Quốc. Tuy nhiên, trước ca phẫu thuật, một sản phẩm máu albumin do bệnh viện điều chế không đáp ứng tiêu chuẩn và không thể sử dụng. Người bạn đã nhờ ông Sugawara mua giúp albumin ở Nhật rồi mang đến Bắc Kinh. Ở đó, ông đã bị sốc khi phát hiện ra sự thật đẫm máu về nguồn gốc của nội tạng.
Dưới đây là bài phỏng vấn với ông Sugawara.
PV: Thưa ông Sugawara, ông có thể vui lòng cho biết thêm về những gì đã xảy ra?
Ông Sugawara: Năm 2007, anh trai của bạn tôi bị bệnh gan nghiêm trọng. Bác sỹ cho biết ông ấy không còn nhiều thời gian và cách duy nhất để cứu sống ông ấy là cấy ghép nội tạng. Hồi đó, người ta chỉ có thể ghép gan ở Mỹ, Pháp hoặc Trung Quốc. Nhưng thời gian chờ ở Mỹ và Pháp rất lâu, và rất tốn kém. Những hạn chế về pháp lý cũng rất nghiêm ngặt. Do đó, ông ấy đã chọn đến Trung Quốc để thực hiện cấy ghép.
Bệnh viện Đa khoa Cảnh sát Vũ trang Bắc Kinh tiếp nhận các bệnh nhân đến từ Nhật Bản, cũng như những người giàu có từ Ả Rập Xê Út và Đức đến phẫu thuật. Một bác sỹ tại bệnh viện cho biết họ có thể sớm tìm được người hiến tạng và chi phí sẽ là 30 triệu yên (khoảng 255.000 USD).
Tháng 8 năm 2007, bác sỹ cho biết họ đã tìm được nguồn tạng phù hợp và cuộc phẫu thuật có thể diễn ra bất cứ lúc nào. Nhưng trước khi phẫu thuật, họ phát hiện ra rằng protein albumin do bệnh viện cung cấp cho ca phẫu thuật không đạt tiêu chuẩn. Vậy nên, tôi được yêu cầu mua albumin ở Nhật Bản và mang đến Trung Quốc. Qua quá trình này mà tôi biết được những gì đã xảy ra.
Tôi đã tìm mua được albumin ở Nhật Bản. Nhưng vì nó là một loại thuốc nên tôi cần có giấy phép xuất nhập khẩu. Về phía Nhật Bản, tôi đã sử dụng các mối quan hệ của mình để đưa nó qua hải quan. Sau đó, tôi làm theo hướng dẫn của người môi giới cấy ghép tạng để nhập cảnh vào Trung Quốc từ thành phố Đại Liên, tỉnh Liêu Ninh, và đáp chuyến bay theo chỉ định đến Bắc Kinh.
Ở Bắc Kinh, tôi đã gặp một số rắc rối. Hồi đó, một sỹ quan quân đội cấp cao đã đến đón tôi, nhưng nhân viên sân bay đã ngăn tôi lại sau khi tìm thấy dung dịch albumin trong hành lý ký gửi của tôi. Họ tuyên bố rằng tôi không thể mang nó ra khỏi sân bay nếu không có giấy phép.
Cảnh sát sân bay, nhân viên hải quan, và sỹ quan quân đội không cùng một hệ thống nên không bên nào chịu nhường bên nào. Cuộc tranh cãi kéo dài vài giờ và cuối cùng, với sự tác động của một quan chức nhà nước, tôi đã được phép rời khỏi sân bay.
Tôi mang dung dịch albumin đến bệnh viện và đến thăm anh trai của bạn tôi một ngày trước ca phẫu thuật.
Bác sỹ, người đã từng học ở Nhật Bản và thông thạo tiếng Nhật, nói với tôi rằng người hiến tạng đang ở phòng bên và hỏi tôi có muốn qua xem không. Ông ấy kéo rèm cửa và tôi thấy một người đàn ông trẻ tuổi đang nằm trên giường. Họ nói rằng cậu ấy 21 tuổi, đang bất tỉnh, không có phản ứng gì vì đã bị tiêm thuốc mê.
Bác sỹ nói với tôi rằng người hiến tạng là một người rất xấu, một tội phạm đã bị kết án tử hình. Bởi vì sớm muộn gì anh ấy cũng sẽ chết, nên anh ấy có thể đóng góp một phần nào đó bằng cách hiến tặng nội tạng của mình. Bác sỹ nói với tôi, “Cậu ấy còn rất trẻ và có lá gan rất khỏe mạnh.”
Tôi hỏi bác sỹ rằng nam thanh niên này đã làm gì mà dẫn đến bản án tử hình. Ông ấy nói cậu ấy là thành viên của một tổ chức khủng bố. Tôi tiếp tục hỏi chính xác cậu ấy đã làm những gì. Bác sỹ nói cậu ấy là một học viên “Pháp Luân Công”.
Thế nhưng, cuộc phẫu thuật cuối cùng đã không thành công và anh trai của bạn tôi đã qua đời trong cuộc phẫu thuật.
PV: Khi ông nhìn thấy người thanh niên, cậu ấy trông ra sao?
Ông Sugawara: Tôi thấy cậu ấy nằm đó với tay và chân băng chằng chịt. Họ đã cắt gân tay và gân chân của cậu ấy vào ngày hôm trước. Bác sỹ nói đó là để tránh việc cậu ấy chạy trốn. Ngoài ra, trong quá trình mổ lấy nội tạng, người ta sẽ co quắp khi quá sợ hãi và điều đó ảnh hưởng đến chất lượng của cơ quan tạng. Đó là lý do tại sao họ tiến hành cắt gân cho cậu ta.
PV: Vậy là cậu ấy vẫn còn sống trước ca cấy ghép?
Ông Sugawara: Tất nhiên. Khi tôi nhìn thấy cậu ấy, cậu ấy vẫn còn sống. Nhưng cậu ấy sẽ chết sau khi bị họ mổ lấy nội tạng. Họ cho biết tỷ lệ thành công là cao nhất nếu việc mổ lấy nội tạng diễn ra cùng lúc với việc cấy ghép. Còn về những gì họ đã làm với cơ thể của cậu ấy sau đó thì tôi không biết.
PV: Người bạn của ông đã mất bao lâu để tìm được người cho tạng?
Ông Sugawara: Đầu tiên, anh trai của bạn tôi đến Trung Quốc để khám và sau đó trở về Nhật Bản. Một tháng sau, phía Trung Quốc tìm thấy tạng phù hợp.
PV: Ai là môi giới?
Ông Sugawara: Vị bác sỹ chính là môi giới y tế. Từ năm 2007, nhiều người giàu Trung Quốc đã đến Nhật Bản theo nhóm để du lịch chữa bệnh. Ông ấy cũng tham gia vào việc đó. Ông ấy là người Hoa từng học tập tại Nhật Bản. Ông ấy có mạng lưới kết nối rộng rãi và kết bạn với nhiều bác sỹ nổi tiếng của Nhật Bản.
PV: Bệnh viện Đa khoa Cảnh sát Vũ trang Bắc Kinh thực hiện rất nhiều ca cấy ghép nội tạng?
Ông Sugawara: Đúng vậy. Theo lời giới thiệu của họ, nhiều người giàu có ở Châu Âu, Mỹ, Nga, Ả Rập Xê-út và các nước Trung Đông khác đều đến đó để cấy ghép nội tạng. Tôi cũng thấy một số người phương Tây ở đó. Anh trai của bạn tôi là người Nhật duy nhất ở đó. Nhưng tôi nghe nói nhiều người Nhật đã đến đó để cấy ghép tạng.
Có một khu vực đặc biệt dành cho bệnh nhân trước khi phẫu thuật ghép tạng, và tôi nghĩ đó là một khách sạn gần đó. Các bác sỹ thường xuyên kiểm tra sức khỏe bệnh nhân trước khi tiến hành cấy ghép.
PV: Các quan chức Đảng Cộng sản Trung Quốc có dính líu gì không?
Ông Sugawara: Có chứ. Tôi được biết nếu không có sự tham gia của các quan chức ĐCSTQ, bệnh viện sẽ không thể tiến hành cấy ghép nội tạng và nhiều việc sẽ không thể xử lý được.
Tại sân bay, tôi xuất cảnh qua lối đi đặc biệt và đường hầm dưới lòng đất dành riêng cho quan chức cấp cao. Tôi không nhìn thấy bất kỳ chiếc xe nào khác ở đó. Ngoài một quan chức cấp cao đến đón tôi, còn có bốn sỹ quan quân đội có trang bị súng. Xe cảnh sát đã đi trước dọn đường cho chúng tôi khi chúng tôi đi từ sân bay về khu vực trung tâm thành phố ở Bắc Kinh.
Tôi không biết cấp bậc của quan chức này, nhưng tôi cảm nhận rằng anh ta có quyền lực nhất định. Khi đến, anh ta đi một chiếc Lexus màu đen đậu ngay bên cạnh máy bay, và sau đó nhân viên hải quan đến để đóng dấu vào hộ chiếu của tôi. Sau đó, chúng tôi đi qua lối ra có ghi “Chỉ dành cho khách VIP”.
Tôi đã trao đổi danh thiếp với quan chức đó. Nhưng vì lâu quá rồi nên tôi đã đánh mất nó.
PV: Các phương tiện truyền thông chính thống ở Nhật Bản có biết về điều này không?
Ông Sugawara: Họ biết chứ, nhưng họ từ chối đưa tin về nó, vì họ muốn tiếp tục kinh doanh ở Trung Quốc.
Một số phóng viên của một hãng truyền thông lớn của Nhật Bản cũng có mặt khi tôi đến bệnh viện đó. Họ muốn phỏng vấn về việc cấy ghép nội tạng, nhưng bị bệnh viện từ chối. Khi tôi ăn trưa với người môi giới, một phóng viên cũng có mặt.
Điều này thực sự tàn nhẫn. Và ngay cả bây giờ, khi tôi nói về nó tôi vẫn cảm thấy thật tàn nhẫn. Mặc dù chúng tôi đã chi 30 triệu yên, nhưng vẫn mất đi hai mạng người. Điều đó không tốt cho bất kỳ ai.
Nhưng những người Trung Quốc tham gia vào việc này tin rằng họ đã làm đúng. Tất cả đều đã bị tẩy não. Ngay cả vị bác sỹ Trung Quốc mà tôi đã nói chuyện cũng tin rằng họ đã không làm điều gì sai trái, bởi vì những người họ giết là “tử tù”. Tất cả họ đều nghĩ như thế. Tất cả đều bị tẩy não rồi. Đó thực sự là điều rất tàn nhẫn.
Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/6/27/445503.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/6/29/202020.html
Đăng ngày 30-06-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.