Bài viết của Chu Văn Anh, phóng viên Minh Huệ tại Paris

[MINH HUỆ 26-10-2023] Ngày 21 tháng 10 năm 2023, một buổi hội thảo về tội ác cưỡng bức thu hoạch nội tạng của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã được tổ chức tại Phòng trưng bày Thiên An Môn ở Paris, Pháp.

Ông David Matas, luật sư nhân quyền nổi tiếng đến từ Canada, đã có bài phát biểu về cuộc điều tra kéo dài hàng thập kỷ của ông về tội ác kinh hoàng đang diễn ra mà trong đó các học viên Pháp Luân Công là nạn nhân chính. Ông cho rằng việc đấu tranh cho nhân quyền là trách nhiệm mà mọi người nên cố gắng hết mình để làm.

2de73eb78b37c20e28bb8f3574df5830.jpg
Ông David Matas phát biểu trong buổi hội thảo

Cuộc điều tra

Vào tháng 3 năm 2006, một phụ nữ Trung Quốc, cô Annie (hóa danh), đã đưa ra một tuyên bố ở Washington DC. Cô cho biết chồng cũ của cô, một bác sỹ phẫu thuật tại Bệnh viện Tô Gia Đồn ở thành phố Thẩm Dương, tỉnh Liêu Ninh, đã tiết lộ với cô rằng, từ năm 2002 đến năm 2005, anh ta đã từng mổ lấy giác mạc của 2.000 học viên Pháp Luân Công đang còn sống. Các bác sỹ khác trong bệnh viện này còn mổ lấy những cơ quan tạng khác từ rất nhiều học viên. Trong quá trình đó, những học viên này đã bị giết hại và thi thể của họ được hỏa táng để tiêu hủy bằng chứng, còn nội tạng được bán cho những người Trung Quốc giàu có hoặc người nước ngoài đến Trung Quốc để du lịch ghép tạng.

Một tổ chức phi chính phủ ở Canada đã liên hệ với ông David Matas và cố luật sư David Kilgour, cựu Ngoại trưởng phụ trách khu vực Châu Á Thái Bình Dương, và mời họ tiến hành một cuộc điều tra độc lập về vấn đề này.

Sau nhiều tháng điều tra, vào tháng 7 năm 2006, họ đã công bố một báo cáo dài 140 trang, trong đó đưa ra “kết luận đáng tiếc rằng những lời cáo buộc này là đúng sự thật”. Họ cũng phát hiện ra rằng hành vi tàn bạo này không chỉ diễn ra ở bệnh viện nơi chồng cũ của cô Annie làm việc mà còn xảy ra ở nhiều bệnh viện khác trên khắp Trung Quốc.

Các bằng chứng

Ông Matas cho biết, khi tiến hành điều tra, họ đã tìm kiếm các bằng chứng để chứng minh tội ác này có thực sự tồn tại hay không. Mọi manh mối và bằng chứng mà họ phát hiện được đều đưa ra cùng một kết luận – nạn thu hoạch nội tạng thực sự đang diễn ra.

Trong quá trình điều tra, họ đã phỏng vấn các học viên Pháp Luân Công và các tù nhân khác đang bị giam giữ trong nhiều trại giam hoặc nhà tù khác nhau ở Trung Quốc. Họ nhận thấy những học viên Pháp Luân Công này đã trải qua các cuộc kiểm tra sức khỏe toàn diện, đặc biệt là xét nghiệm máu và mẫu mô. Điều này không phải là cho sức khỏe của họ bởi phần lớn trong số họ bị đánh đập dã man và phải chịu các hình thức tra tấn khác. Theo mô tả của các học viên được phỏng vấn, việc kiểm tra sức khỏe hầu như được sử dụng để xây dựng cơ sở dữ liệu cho việc ghép tạng. Tuy nhiên, chính quyền chỉ thực hiện những cuộc kiểm tra như vậy đối với các học viên Pháp Luân Công chứ không tiến hành với những tù nhân khác không phải là học viên trong cùng các cơ sở giam giữ.

Trong buổi hội thảo, một học viên Pháp Luân Công từng bị tra tấn và bị buộc phải xét nghiệm máu trong một nhà tù ở Trung Quốc đã kể lại trải nghiệm của mình.

Mặc dù số ca cấy ghép tạng thực sự là bí mật quốc gia ở Trung Quốc, song, chỉ dựa trên những con số hạn chế do ĐCSTQ công bố cũng có thể thấy rằng số ca cấy ghép tạng đã tăng lên đáng kể ngay sau khi cuộc bức hại Pháp Luân Công bắt đầu. ĐCSTQ tuyên bố rằng nội tạng đến từ việc hiến tặng, nhưng Trung Quốc không có hệ thống hiến tạng và việc hiến nội tạng sau khi chết cũng là trái với truyền thống của Trung Quốc.

Còn một bằng chứng khác, một số điều tra viên đã giả vờ là bệnh nhân và họ gọi điện đến nhiều bệnh viện khác nhau, hỏi xem bệnh viện có sẵn nội tạng sống của Pháp Luân Công hay không, bởi các học viên Pháp Luân Công có lối sống rất lành mạnh, không giống như những tù nhân khác có thể nghiện thuốc lá hoặc ma túy. Câu trả lời họ nhận được từ các bác sỹ là: “Có, chúng tôi có loại nội tạng này, chỉ cần đặt lịch và đến thôi”.

Một số bệnh viện Trung Quốc niêm yết giá cho từng cơ quan tạng và người ta có thể đặt lịch hẹn để cấy ghép các bộ phận tạng quan trọng, bao gồm cả tim và gan.

Ở Trung Quốc, có luật cho phép các bệnh viện lấy nội tạng của các tử tù mà không cần có sự đồng ý của họ hoặc gia đình họ. Điều này càng thúc đẩy tội ác thu hoạch nội tạng, vốn đã phát triển thành một ngành công nghiệp sinh lợi khổng lồ.

ĐCSTQ chưa bao giờ thừa nhận rằng họ thu hoạch nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công đang còn sống. Họ tuyên bố rằng nội tạng được lấy từ việc hiến tặng của các tử tù, những người muốn bù đắp cho những hành vi sai trái của mình. Nhưng số lượng tử tù lại ít hơn nhiều so với số ca cấy ghép.

Năm 2014, nhóm điều tra đã tiến hành một đợt nghiên cứu khác. Họ truy cập các trang web và ấn phẩm của 169 bệnh viện Trung Quốc được chính phủ cấp phép để tiến hành cấy ghép và thu thập dữ liệu về các loại ca cấy ghép được thực hiện, trình độ chuyên môn, doanh thu, thông tin nhân khẩu học của bệnh nhân tiềm năng, số giường bệnh, số nhân viên phẫu thuật và hỗ trợ, năng lực và số ca cấy ghép, các dự án nghiên cứu, mối quan hệ với các bệnh viện khác và các đơn vị liên quan, nguồn tài trợ, bằng sáng chế và các giải thưởng.

Nhóm điều tra ước tính rằng tổng số ca cấy ghép được thực hiện bởi các bệnh viện này là từ 60.000 đến 100.000 ca mỗi năm, cao hơn nhiều lần so với con số 10.000 ca cấy ghép mỗi năm mà ĐCSTQ tuyên bố. Và con số này dường như tiếp tục tăng qua các năm. Nếu điều này là sự thật, thì số học viên Pháp Luân Công bị “hành quyết” trên bàn mổ có thể lên tới hàng triệu người.

Ông Matas cho biết: “Tôi có thể nói với quý vị là tất cả những ai đã đọc những cuốn sách này (về cuộc điều tra của chúng tôi) và tự thực hiện việc điều tra riêng của mình, đều đi đến kết luận giống như chúng tôi mà không có trường hợp ngoại lệ nào. Như Tòa án Luận tội Trung Quốc đã tuyên bố, điều này chắc chắn là hợp lý và là sự thật.”

Ông cho biết thêm: “Bởi vì tôi là người Do Thái và tôi hiểu rõ Nạn diệt chủng, nên tôi không bị sốc trước những dấu hiệu bạo lực bất thường. Tôi hiểu điều này. Tôi biết điều này là có thể xảy ra. Tôi thấy thất vọng và tôi thấy tội ác này thực sự đang xảy ra.”

Ngăn chặn tội ác

Ông Matas nhận định rằng để một mạng lưới giết người khổng lồ như vậy tồn tại, chắc hẳn phải có một số lượng lớn tội phạm thực hiện nó, bao gồm các bác sỹ, y tá, nhân viên cấy ghép hoặc bất kỳ cá nhân nào khác hỗ trợ tội ác này. Tất cả bọn họ phải bị đưa ra trước công lý.

“Thật khó để chúng ta thay đổi những gì đang xảy ra ở Trung Quốc. Nhưng chúng ta là con người. Vì vậy, đây vẫn là trách nhiệm của chúng ta. Điều quan trọng là mọi người phải thức tỉnh và lan truyền thông tin này trong khả năng của mình.”

“Mỗi người trong số quý vị đều có nghề nghiệp, kỹ năng, các mối quan hệ và hàng xóm của mình. Mỗi người trong số quý vị đều có thể làm điều gì đó mà tôi không thể. Nhân quyền là thứ mà tất cả chúng ta cần cố gắng hết sức để đấu tranh”, ông Matas nói.

Một giáo sư luật tham dự hội thảo đã nói với ông Matas: “Tôi phải bày tỏ sự ngưỡng mộ đối với việc làm của ông. Nó thật tuyệt vời! Tôi hy vọng có nhiều người hơn nữa có thể biết về sự thật này.”

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/10/26/467492.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/10/29/212673.html

Đăng ngày 04-11-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share