Bài viết của phóng viên Minh Huệ
[MINH HUỆ 04-07-2024] Báo cáo nửa đầu năm 2024 ghi nhận cái chết của 69 học viên Pháp Luân Công do bị bức hại vì kiên định đức tin.
Các trường hợp tử vong mới được xác nhận bao gồm 1 trường hợp cho mỗi năm 2003, 2012, 2014, 2015, 2016, 2017, 2019 và 2020; 3 trường hợp năm 2021; 2 trường hợp năm 2022; 23 trường hợp năm 2023; và 33 trường hợp năm 2024. Do sự kiểm duyệt thông tin nghiêm ngặt của chính quyền cộng sản, việc bức hại luôn không thể được báo cáo kịp thời, và số nạn nhân thiệt mạng có thể còn cao hơn nhiều.
69 học viên đã qua đời đến từ 21 tỉnh và thành phố, trong đó có 49 phụ nữ. Tỉnh Liêu Ninh ghi nhận 11 trường hợp tử vong, tiếp theo là 10 trường hợp ở Hà Bắc, 7 trường hợp ở Hắc Long Giang và 6 trường hợp ở Sơn Đông và Cát Lâm. 16 khu vực còn lại có từ 1 đến 3 trường hợp.
Độ tuổi của 63 học viên có thông tin về tuổi tác tại thời điểm qua đời là từ 50 đến 91, bao gồm 12 người ở độ tuổi 80 và 1 người ở độ tuổi 90. Các học viên đến từ mọi tầng lớp xã hội, trong đó có 1 cựu quản lý bất động sản, 1 kiến trúc sư, 1 bác sỹ trưởng, 1 chủ cửa hàng gốm sứ và 1 giáo viên.
50 học viên đã qua đời từng bị giam trong các nhà tù và trại lao động cưỡng bức vì đức tin của họ. Họ phải chịu nhiều hình thức tra tấn khác nhau, bao gồm sốc điện, đánh đập, cưỡng bức dùng thuốc, cấm ngủ và phơi lạnh.
6 học viên qua đời trong khi bị giam giữ, trong đó có 1 người đàn ông 86 tuổi đang thụ án 11,5 năm tù và 1 phụ nữ 56 tuổi qua đời vài ngày sau khi bị tống giam.
Có nhiều người khác chết vì tổn hại sức khỏe sau khi ra tù nhiều tháng hoặc nhiều năm. Một phụ nữ Cam Túc đã bị ung thư khi bị đưa vào Nhà tù Nữ tỉnh Cam Túc vào ngày 27 tháng 2 năm 2023 để thụ án 1 năm 8 tháng tù. Căn bệnh ung thư của bà di căn trong tù, và bà qua đời vài tuần sau khi được thả vào tháng 12 năm 2023.
Một người đàn ông ở tỉnh Hắc Long Giang trở nên hốc hác, không thể nói mạch lạc và bị liệt cả 2 chân sau 14 năm ngồi tù. Ông cũng có trí nhớ kém và mắc bệnh tuyến tiền liệt. Trong những năm cuối đời, ông cần truyền thức ăn qua mũi. Người đàn ông 66 tuổi qua đời tại viện dưỡng lão vào ngày 27 tháng 1 năm 2024, 2 tuần trước Tết Cổ truyền. Cái chết của ông xảy ra 6 năm sau khi vợ ông qua đời, người cũng phải chịu đựng tình trạng bệnh lý nghiêm trọng do bị bức hại.
Cũng có những trường hợp sức khỏe của các học viên đột ngột xấu đi do sự sách nhiễu gần đây của cảnh sát, và họ qua đời ngay sau đó. Một bà mẹ cao tuổi ở Thiên Tân qua đời vào ngày 10 tháng 4 năm 2024, không lâu sau khi bị cảnh sát địa phương sách nhiễu tại nhà và chất vấn liệu bà còn tu luyện Pháp Luân Công hay không, và liệu còn có tiếp tục tìm kiếm công lý cho con trai quá cố của bà đã qua đời vào năm 2018, sau khi bị tâm thần trong khi thụ án 5 năm tù vì tu luyện Pháp Luân Công.
Dưới đây là những trường hợp tử vong được báo cáo trong nửa đầu năm 2024. Danh sách đầy đủ về 69 học viên đã qua đời có thể tải xuống tại đây (PDF) (bản tiếng Anh).
Tử vong trong khi bị giam giữ
Một ông cụ 86 tuổi qua đời trong khi thụ án 11,5 năm tù vì đức tin vào Pháp Luân Công
Năm 2016, ông Lưu Điện Nguyên ở thành phố Triều Dương, tỉnh Liêu Ninh đã bị kết án 11,5 năm tù khi ở tuổi 78 vì tu luyện Pháp Luân Công. Bất chấp tình trạng thể chất đang cực kỳ kém của ông, nhà tù vẫn tiếp nhận ông. Tình trạng sức khỏe của ông tiếp tục xấu đi theo năm tháng. Cuối cùng, ông đã qua đời vào ngày 10 tháng 2 năm 2024, chính vào Tết Nguyên đán, ở tuổi 86.
Ngày 9 tháng 11 năm 2015, ông Lưu bị bắt tại nhà chị gái, sau 5 năm sống lưu lạc để trốn tránh cảnh sát. Để buộc tội ông, cảnh sát đã ngụy tạo bằng chứng để vu khống rằng ngôi nhà nơi ông Lưu bị bắt chứa đầy sách Pháp Luân Công và tài liệu chân tướng, mặc dù họ bắt ông tại nhà chị gái ông.
Năm tháng sau, vào ngày 7 tháng 4 năm 2016, ông Lưu bị đưa ra xét xử tại Tòa án Huyện Kiến Bình. Một người đàn ông từng một thời khỏe mạnh và minh mẫn nay đã gầy trơ xương và phải vật lộn với trí nhớ kém. Thẩm phán chủ tọa Lý Nham đã kết án ông rất nặng, với án tù 11,5 năm. Theo đó, ông Lưu sẽ gần 90 tuổi tại thời điểm kết thúc án tù.
Mặc dù ông Lưu không đảm bảo điều kiện để nhập ngục vì sức khỏe kém, Nhà tù Số 1 Thành phố Thẩm Dương vẫn tiếp nhận ông khi nhân viên tòa án đưa ông đến đó vào ngày 14 tháng 6 năm 2016.
Không rõ liệu gia đình ông Lưu có được phép thăm thân sau khi ông bị cầm tù hay không. Tháng 9 năm 2022, lính canh đã gọi điện cho gia đình ông để yêu cầu họ mua tã lót gửi vào cho ông. Sau này, gia đình ông phát hiện ra rằng ông Lưu (khi ấy 84 tuổi) đã mất khả năng sinh hoạt bình thường. Tuy nhiên, nhà tù từ chối để ông được tạm tha y tế.
Ngày 11 tháng 2 năm 2024, tức là ngày mùng 2 của Tết Nguyên đán năm 2024, gia đình ông Lưu đã nhận được một một cuộc điện thoại từ phía nhà tù và được báo tin rằng ông đã qua đời vào ngày hôm trước.
Bà Từ Hải Hồng, cư dân thành phố Thanh Đảo, tỉnh Sơn Đông đã qua đời vào ngày 9 tháng 12 năm 2023, khoảng 3 ngày sau khi bị chuyển tới Nhà tù Nữ Tỉnh Sơn Đông (nằm ở thủ phủ Tế Nam của tỉnh) để chấp hành bản án 1 năm 4 tháng tù giam. Bà qua đời ở tuổi 56.
Bà Từ bị bắt giữ năm 2022, sau khi bà bị tố giác vì nói với người dân về cuộc bức hại Pháp Luân Công. Bà đã tuyệt thực để phản đối vụ bắt giữ tùy tiện này. Cảnh sát đã thả bà tại ngoại vào ngày thứ 15 bà tuyệt thực, lúc bà đang trong tình trạng nguy kịch. Cảnh sát ép gia đình bà nộp phạt 13.000 Nhân dân tệ và cảnh báo rằng vụ việc của bà vẫn chưa kết thúc.
Khoảng đến ngày 10 tháng 9 năm 2023, cảnh sát đã đập cửa nhà bà Từ. Khi bà từ chối để họ vào, họ đã đập vỡ cửa và ổ khóa. Họ bắt bà Từ đến một trại tạm giam và cấm gia đình bà đến thăm.
Cả cảnh sát và trại tạm giam đều không thông báo thông tin cập nhật về tình hình của bà Từ cho gia đình bà. Mãi đến tháng 10 năm 2023, gia đình mới phát hiện bà đã bị kết án 1 năm 4 tháng tù. Họ không được thông báo về bản cáo trạng, phiên tòa xét xử và tuyên án của bà.
Khoảng ngày 6 tháng 12 năm 2023, bà Từ bị chuyển tới Nhà tù Nữ Tỉnh Sơn Đông. Vì bà đã cực kỳ yếu do tuyệt thực kéo dài, nên bà được đưa vào bệnh viện nội trú khi đến nhà tù. Cuối cùng, bà đã chết trong bệnh viện nhà tù vào ngày 9 tháng 12 năm 2023.
Gia đình bà Từ đã xem các đoạn video giám sát được ghi trong bệnh viện nhà tù và không thấy bất kỳ cảnh nào cho thấy lính canh tra tấn bà. Bởi nhà tù này khét tiếng trong việc ngược đãi các học viên Pháp Luân Công bị cầm tù, nên người thân của bà Từ tin rằng việc chức trách Thanh Đảo “đẩy trách nhiệm” cho chức trách Tế Nam, có thể là nhằm đẩy trách nhiệm về cái chết của bà và cũng để gia đình khó tiếp cận hơn vì phải di chuyển tới Tế Nam (cách khoảng 320 km) để đòi công lý cho bà.
Ngày 6 tháng 11 năm 2023, Nhà tù Nữ tỉnh Hắc Long Giang thông báo gia đình bà Quan Hồng Diễm rằng bà đã qua đời vì “bạo bệnh”. Tuy nhiên, theo nguồn tin từ nội bộ, bà qua đời vì những vết thương do liên tục bị lính canh và các tù nhân tra tấn.
Cái chết do bị tra tấn của bà Quan, một cư dân 63 tuổi ở Thành phố Thất Đài Hà, tỉnh Hắc Long Giang, xảy ra sau 16 tháng bà bị giam giữ để thụ án 7,5 năm tù vì tu luyện Pháp Luân Công.
Bà Quan bị bắt vào ngày 11 tháng 7 năm 2022 và bị Tòa án quận Gia Tử Hà kết án 7,5 năm tù vào cuối tháng 12 năm 2022. Sau khi bà bị chuyển đến Nhà tù Nữ tỉnh Hắc Long Giang, cai ngục ở đó yêu cầu bà từ bỏ Pháp Luân Công. Bà kiên định đức tin, và phải chịu đủ mọi hình thức tra tấn, cuối cùng qua đời vào tháng 11 năm 2023.
Trong khi các chi tiết về việc bà Quan bị tra tấn vẫn đang được điều tra, có thể khi mới vào tù, bà bị giam trong khu nghiêm quản, nơi giam giữ các học viên Pháp Luân Công mới vào tù.
Theo các học viên từng bị giam trong khu này, mỗi người bị bắt ngồi trên một chiếc ghế nhỏ từ 3 giờ 30 phút sáng đến 10 giờ tối hằng ngày, trong khi bị ép xem các video phỉ báng Pháp Luân Công. Họ không được phép nói chuyện với nhau. Những người không từ bỏ Pháp Luân Công đều bị lăng mạ và đánh đập dã man. Họ cũng không được phép sử dụng nhà vệ sinh, khiến một số người làm bẩn quần của mình. Cai ngục cũng hạn chế hoặc cấm hoàn toàn việc họ mua các nhu yếu phẩm hàng ngày, đồng thời giới hạn bữa ăn của họ ở mức 2 bữa mỗi ngày vào cuối tuần.
Nhiều học viên bị giam ở đây đã bị thương, và ít nhất 32 người trong số họ (bao gồm cả bà Quan) đã chết do bị tra tấn trong nhiều năm. Vài ngày sau khi bà Quan qua đời, bà Lý Ngọc Trân, một cư dân ở Cáp Nhĩ Tân (thủ phủ của tỉnh), cũng qua đời vào đầu tháng 1 năm 2024 khi đang thụ án 4 năm tù.
Những trường hợp tử vong ngay sau khi ra tù
Cam Túc: Người phụ nữ 69 tuổi qua đời sau vài tuần được trả tự do khi đang ở bên bờ vực cái chết
Bà Lý Phong Lan, một cư dân thành phố Bạch Ngân, tỉnh Cam Túc đã bị mắc bệnh ung thư vú di căn trong thời gian đang thụ án tù oan sai vì kiên định đức tin vào Pháp Luân Công, nhưng đã nhiều lần bị từ chối tạm tha y tế. Cuối cùng, đến tháng 12 năm 2023, khi bà được trả tự do thì đã quá muộn để điều trị với tình trạng sức khỏe của bà. Bà qua đời vài tuần sau đó, vào ngày 10 tháng 1 năm 2024, ở tuổi 69.
Bà Lý bị ung thư khi bị đưa vào Nhà tù Nữ tỉnh Cam Túc (nằm ở thành phố Lan Châu thủ phủ của tỉnh) vào ngày 27 tháng 2 năm 2023 để chấp hành bản án 1 năm 8 tháng. Lính canh đưa bà đến bệnh viện để hóa trị, nhưng căn bệnh ung thư của bà đã di căn.
Chồng của bà Lý và nhà tù đều yêu cầu bảo lãnh để bà được tại ngoại chữa bệnh, nhưng cảnh sát phụ trách vụ án của bà đã từ chối với lý do bà đã được tạm tha điều trị y tế một lần vào năm 2019. Họ khăng khăng rằng bà sẽ không được tạm tha thêm lần nữa.
Tháng 12 năm 2023, 10 tháng sau khi bà Lý vào tù, gia đình bà đã thuê luật sư để phản đối việc từ chối tạm tha y tế cho bà. Luật sư đã cố gắng để chi hội địa phương của Ủy ban Quốc gia Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc (HNHTCTNDTQ) gây áp lực để cảnh sát phê chuẩn yêu cầu tạm tha y tế. Đại diện HNHTCTNDTQ đã đón bà Lý từ nhà tù nhưng phải đưa thẳng bà đến bệnh viện vì bà đã ở bên bờ vực của cái chết và không thể ăn uống được nữa. Bệnh viện cho biết đã quá muộn để điều trị và chỉ có thể truyền dịch để duy trì sự sống cho bà. Chồng bà sau đó quyết định đưa bà về nhà. Vài ngày sau, bà qua đời vào sáng ngày 10 tháng 1 năm 2024.
Bản án của bà Lý bắt nguồn từ một vụ bắt giữ trước đó vào ngày 7 tháng 8 năm 2016 (chi tiết ở mục bài liên quan của báo cáo này). Bà được tại ngoại vào ngày hôm sau khi bị phát hiện bà bị huyết áp cao và trại giam địa phương từ chối tiếp nhận. Trong vài năm tiếp theo, cảnh sát địa phương và tòa án đã nhiều lần cố tống giam bà nhưng bất thành vì huyết áp của bà vẫn ở mức cao. Bà bị đưa ra xét xử vào tháng 4 năm 2018 (không có thông tin về án tù của bà) và lại được tại ngoại sau phiên tòa. Tuy nhiên, bà bị bắt giam trở lại vào ngày 19 tháng 2 năm 2019, sau khi bị lừa đến tòa án địa phương. Bà bị đưa vào Nhà tù Nữ Cửu Châu vào ngày 15 tháng 4 năm 2019.
Ở trong tù, bà Lý bị ung thư vú và được tạm tha y tế. Ngày 14 tháng 3 năm 2022, bà lại bị bắt và sớm được tại ngoại vì tình trạng sức khỏe không tốt. Ngày 6 tháng 9 năm 2022, bà lại bị bắt sau khi bị lừa đi tới tòa án. Sau đó, vào ngày 17 tháng 2 năm 2023, bà bị đưa vào Nhà tù Nữ tỉnh Cam Túc để thụ án 1 năm 8 tháng.
Không có bấy kỳ báo cáo nào liên quan tới phiên tòa hay án tù (nếu có) sau vụ bắt giữ bà Lý vào năm 2022. Do sự kiểm duyệt thông tin của chính quyền cộng sản, các phóng viên Minh Huệ phải đối mặt với những thách thức to lớn trong việc thu thập thông tin chính xác và kịp thời. Dựa trên những thông tin có được cho đến nay, rất có thể bà Lý chỉ bị kết án 1 lần vào năm 2019 và bà bị cưỡng chế chấp hành thời hạn tù còn lại (tổng cộng là 1 năm 8 tháng) khi bà lại bị bắt vào năm 2022.
Ông Bàng Hữu, một cư dân Bắc Kinh, không thể nhận dạng được khi ông được tự do vào ngày 26 tháng 11 năm 2023, sau lần thụ án 1 năm 3 tháng tù vì tu luyện Pháp Luân Công. Ông bị mất protein huyết thanh qua đường tiêu hóa và đổ mồ hôi rất nhiều. Thêm nữa người ông rất yếu và đi lại khó khăn.
Ông Bàng Hữu quá cố cùng vợ và con trai
Chính quyền địa phương đã theo dõi ông Bàng, cựu trưởng phòng quy hoạch thành phố và quản lý công ty bất động sản, ngay cả sau khi ông trở về nhà. Cảnh sát từ Đồn Công an Bình Tây Phủ thỉnh thoảng sách nhiễu và bố trí người theo dõi sát ông trong “Lưỡng hội” kéo dài một tuần vào tháng 3 năm 2024.
“Lưỡng hội” là cuộc họp thường niên của Ủy ban Quốc gia Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc (CPPCC) và Quốc hội Nhân dân Toàn quốc (NPC). Năm nay CPPCC bắt đầu vào ngày 4 tháng 3 năm 2024 và NPC một ngày sau đó. Cả hai đều kết thúc vào ngày 11 tháng 3. Chế độ cộng sản nổi tiếng vì tăng cường đàn áp các học viên Pháp Luân Công vào những ngày nhạy cảm, chẳng hạn như “Lưỡng hội”.
Tình trạng của ông Bàng nhanh chóng xấu đi và ông qua đời ngày 9 tháng 4 năm 2024, hưởng thọ 61 tuổi. Việc ông qua đời đã khép lại hàng chục năm đau khổ dưới bàn tay chế độ cộng sản.
Ông Bàng lần đầu tiên bị kết án 8 năm tù sau khi bị bắt vào ngày 27 tháng 9 năm 2000. Chưa đầy một năm sau khi được thả vào năm 2008, ông bị bắt vào ngày 3 tháng 8 năm đó và bị kết án 4 năm tù. Bản án tù thứ ba của ông bắt nguồn từ việc ông bị bắt vào ngày 2 tháng 5 năm 2022. Khi được tại ngoại vào ngày hôm sau, ông lại bị bắt lại vào ngày 28 tháng 7 năm 2022. Sức khỏe của ông suy giảm trong thời gian bị giam và ông được đưa đến Bệnh viện Công an Bắc Kinh sau đó 2 tháng. Ông đã tham dự một phiên điều trần trực tuyến trong phòng bệnh của mình vào ngày 3 tháng 7 năm 2023, và họ kết án ông 1 năm 3 tháng tù ngay sau đó.
Sức khỏe của ông liên tục suy giảm trong thời gian bị giam cầm. Ông bị suy tim và suy thận, cũng như bị phù nề nghiêm trọng dưới xương hông. Có lúc toàn bộ cơ thể ông bị sưng tấy ở phía dưới ngực. Ngoài ra ông còn bị biến chứng tiểu đường, với hai lỗ trên bàn chân rỉ mủ. Ông cũng đứng khó khăn. Ngoài ra, ông phải ngồi xe lăn khi luật sư của ông đến gặp ông. Bất chấp tình trạng của ông, chính quyền vẫn từ chối cho bảo lãnh ông tại ngoại.
Một phụ nữ 76 tuổi ở thị trấn Sa Nhĩ Hô Nhiệt, thành phố Hoắc Lâm Quách Lặc, Nội Mông Cổ, đã qua đời vào ngày 3 tháng 12 năm 2023, 8 tháng sau khi mãn hạn 3 năm tù vì tu luyện Pháp Luân Công.
Bà Sài Thúy Vinh bị bắt vào ngày 7 tháng 4 năm 2020 khi đang phân phát tài liệu thông tin Pháp Luân Công. Bà Sài bị đưa đến Trại giam Khố Luân Kỳ và bị chuyển đến Nhà tù Nữ Thành phố Hoắc Lâm Quách Lặc sau khi bà bị kết án 3 năm tù. Các cai ngục đã tra tấn và tẩy não bà nhằm buộc bà phải từ bỏ Pháp Luân Công. Sức khỏe của bà suy giảm nhanh chóng, bà thường xuyên bị chảy máu âm đạo. Bà Sài được thả vào tháng 4 năm 2023 nhưng đã qua đời vào ngày 3 tháng 12 năm đó.
Cái chết của bà Sài đã chấm dứt những bức hại kéo dài hàng thập kỷ với bà vì tu luyện Pháp Luân Công. Trước bản án gần đây nhất, bà đã bị bắt ít nhất 10 lần và 2 lần bị cưỡng bức lao động. Sau khi bà bị bắt vào năm 2002, người chồng 61 tuổi của bà khi đó đã suy sụp đến mức bị đột quỵ và qua đời ngay sau đó mà không được gặp lại người vợ đã cùng chung sống 37 năm của mình lần cuối. Cháu trai của họ, [gọi vợ chồng bà Sài là chú thím], sống cùng ông bà và cũng tu luyện Pháp Luân Công, đã 2 lần bị bắt, và đều bị liên lụy mỗi lần bà Sài bị bắt. Sự ra đi của người chú [chồng bà Sài] càng khiến người cháu trai bị tổn thương nặng nề và qua đời vào năm 2003.
Những trường hợp tử vong sau khi bị sách nhiễu
Trong lúc cố gắng tránh bị bắt trong lần truy bắt của công an vào cuối tháng 9 năm 2023, bà Ma Liên Phượng đã bị mất lái xe ba bánh và bị ngã. Bà bị thương nặng ở chân, tay và lưng bị bầm tím nặng.
Công an đã đuổi kịp và tịch thu các tài liệu Pháp Luân Công từ túi xách của bà. Họ nhắm vào bà vì một học sinh tiểu học đã tố cáo bà nói chuyện với cậu ta về Pháp Luân Công. Khi bà không thể tự đứng dậy, họ đã không bắt giữ bà.
Bà Ma ở thành phố Long Khẩu, tỉnh Sơn Đông, không thể bình phục vết thương. Bà qua đời vào ngày 22 tháng 1 năm 2024 ở tuổi 69.
Bà Ma Liên Phượng
Trong 25 năm bị bức hại vừa qua, bà Ma đã nhiều lần bị bắt giữ vì đức tin của mình. Chồng bà đã ly dị bà và bà cũng phải thụ án 7 năm tù, chịu đủ mọi hình thức tra tấn thể xác và cưỡng chế dùng thuốc. Bà Ma đã đến tuổi nghỉ hưu ở thời điểm bà ra tù năm 2010, nhưng cấp trên của bà ở Hợp tác xã tiếp thị và cung ứng Long Khẩu, và Sở Lao động Thành phố Long Khẩu, đã từ chối cấp trợ cấp hưu trí cho bà vì bà đã trở thành “không đủ điều kiện” trong thời gian bị giam. Họ yêu cầu bà đóng một lần 50.000 Nhân dân tệ để bà đủ điều kiện nhận lương hưu hàng tháng hơn 700 Nhân dân tệ một chút. Tuy nhiên, bà không có tiền và từ bỏ việc cố gắng nhận trợ cấp hưu trí.
Sơn Đông: Người phụ nữ 54 tuổi qua đời sau 12 ngày bị cảnh sát bắt giữ vì tu luyện Pháp Luân Công
Kể từ tháng 10 năm 2023, sức khỏe bà Trần Quốc Hoa, cư dân thành phố Đông Dinh, tỉnh Sơn Đông bị giảm sút nhanh chóng. Bà không thể ăn uống và chỉ có thể ngủ 1 hoặc 2 tiếng mỗi đêm sau khi uống thuốc thuốc giảm đau. Tình trạng của bà càng kém đi trông thấy sau cuộc đột kích nói trên của cảnh sát và bà qua đời vào ngày 11 tháng 12 năm 2023, ở tuổi 54.
Bà Trần Quốc Hoa
Bà Trần là một công nhân về hưu của Mỏ dầu Thắng Lợi. Cuối năm 2015, bà được chẩn đoán mắc bệnh ung thư ruột kết và bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào năm 2016. Bà đã nhanh chóng lấy lại cân nặng vốn đã bị giảm nhiều do bệnh ung thư và có làn da hồng hào trở lại. Gia đình bà đã tìm lại được niềm vui trong cuộc sống nhờ sự hồi phục kỳ diệu của bà. Bà cũng tận dụng mọi cơ hội để chia sẻ câu chuyện của mình với mọi người và nói với họ rằng Pháp Luân Công không giống như những gì được mô tả trong tuyên truyền thù hận của chính quyền cộng sản.
Ngày 23 tháng 4 năm 2021, bà Trần bị bắt trong một vụ bắt giữ hàng loạt, sau khi cảnh sát lừa bà mở cửa bằng cách mạo xưng là người của văn phòng quản lý tài sản. Bà Trần bị thẩm vấn suốt 24 giờ và bị yêu cầu tiết lộ danh tính của các học viên khác. Vì thiếu bằng chứng chống lại bà nên ngày hôm sau cảnh sát đã thả bà theo diện bảo lãnh tại ngoại một năm. Giấy tờ tùy thân và hộ chiếu của bà đã bị cảnh sát giữ lại, họ đe dọa sẽ có thể truy tố bà bất cứ lúc nào.
Là một học viên Pháp Luân Công tương đối mới, bà Trần cảm thấy áp lực khủng khiếp và không dám đi ra khỏi cửa nhiều vì sợ bị bắt trở lại. Ngay cả lúc đi ra ngoài, bà vẫn có cảm giác như có người đang theo dõi mình. Đến tháng 10 năm 2023, bà đột nhiên cảm thấy toàn thân đau nhức và khó chịu. Tuy nhiên vào ngày 29 tháng 11 năm 2023, cảnh sát vẫn cố gắng bắt giữ bà, dẫn đến cái chết của bà 12 ngày sau đó.
Một bà lão ở quận Tĩnh Hải, Thiên Tân, qua đời vào ngày 10 tháng 4 năm 2024, không lâu sau khi bị cảnh sát địa phương sách nhiễu bà tại nhà, chất vấn bà còn tu luyện Pháp Luân Công hay không, và liệu bà còn có ý định tìm kiếm công lý cho con trai đã qua đời năm 2018 sau khi bị tâm thần trong khi thụ án 5 năm tù không.
Ông Nhâm Đông Sinh và vợ Trương Lập Cần
Ông Nhâm Đông Sinh sau khi bị tâm thần
Con trai của bà Lưu Tú Phân, ông Nhâm Đông Sinh, bị bắt vào ngày 8 tháng 3 năm 2006 và bị kết án 5 năm tại Nhà tù Tân Hải. Ông bị tra tấn dã man, và thậm chí còn bị tiêm thuốc không rõ chủng loại. Nhà tù không cho phép gia đình ông đến thăm trong 8 tháng cuối cùng của án tù. Vì bà Lưu phản đối, nên nhà tù cho bà xem video con trai bà. Ông bị kích động và có những hành vi bất bình thường. Theo dự kiến, ông được thả vào ngày 7 tháng 3 năm 2011, nhưng lại bị đưa thẳng đến trung tâm tẩy não, và bị giữ ở đó thêm 1 tuần. Khi bà Lưu đến đón ông thì bà vô cùng sốc và đau buồn khi nhìn thấy con mình bị tâm thần.
Bà Lưu suy sụp. Thời điểm đó, con dâu bà Lưu là bà Trương vẫn đang thụ án 7 năm tù vì tu luyện Pháp Luân Công.
Ông Nhâm vẫn bị tâm thần cho đến cuối đời. Phần lớn thời gian ông bị ảo tưởng. Bất cứ khi nào có sấm sét, ông đều đứng dưới mưa gào thét. Ông cũng nhiều lần chạy đi giữa đêm và không trở về nhà trong vài ngày. Khi trở về thì ông trông bẩn thỉu và bị kích động.
Khi có người nhắc cảnh sát đang đến thì ông tỏ ra sợ hãi và lẩm bẩm một mình: “Mình phải chạy thôi, không chúng nó bắt mình mất”. Sau đó, ông trốn khỏi nhà vài ngày. Ông cũng thường bật dậy giữa đêm và la hét: “Ta không sợ các ngươi!”
Trong những lúc hy hữu khi tỉnh táo, thì ông Nhâm nói: “Lính canh và các tù nhân đe dọa đánh tôi đến chết nếu không từ bỏ đức tin”.
Sau khi bà Trương được thả vào ngày 11 tháng 2 năm 2016, bà và bà Lưu cùng tìm ra 8 lính canh chịu trách nhiệm cho việc tra tấn và tiêm thuốc cho ông Nhâm, dẫn đến việc ông bị tâm thần.
Họ nộp đơn khiếu nại các thủ phạm lên nhiều cơ quan chính phủ khác nhau, nhưng không có kết quả. Bà Trương thậm chí còn bị giam 35 ngày vì nỗ lực này. Năm 2017, bà Lưu nộp đơn khiếu nại lên Tòa án Trung cấp số 1 Thiên Tân và Tòa án Cao cấp Thiên Tân, nhưng bị bác bỏ với lý do thời hiệu 2 năm đã trôi qua.
Ông Nhâm qua đời lúc 2 giờ sáng ngày 12 tháng 9 năm 2018, 2 tuần trước Tết Trung Thu, một trong những ngày lễ quan trọng nhất ở Trung Quốc. Thậm chí, ngay cả sau khi ông Nhâm qua đời thì chính quyền địa phương vẫn tiếp tục sách nhiễu bà Trương và bà Lưu.
Việc sách nhiễu liên tục khiến sức khỏe bà Lưu suy sụp, và bà bị liệt giường. Nhưng cảnh sát vẫn không để bà yên. Một hôm, họ xông vào nhà bà và yêu cầu nói chuyện với bà. Không lâu sau, bà qua đời vào ngày 10 tháng 4 năm 2024.
Ngày 23 tháng 5 năm 2024, bà Trần Yến Bình 60 tuổi tại thành phố Quảng Châu, tỉnh Quảng Đông, đã qua đời, sau nhiều năm bị cảnh sát sách nhiễu vì đức tin vào Pháp Luân Công.
Bà Trần Yến Bình
Bà Trần, chủ một công ty kiến trúc, tin tưởng vào Pháp Luân Công vì đã kiểm soát được u nang gan bẩm sinh của bà (túi chứa đầy dịch trong gan). Tuy nhiên, bà bị tái phát bệnh và mắc thêm nhiều bệnh khác sau khi bị cảnh sát sách nhiễu nhiều lần vì đức tin của bà. Bà không thể hồi phục, và đã qua đời gần đây.
Sau khi cuộc bức hại Pháp Luân Công bắt đầu vào năm 1999, cảnh sát cấm bà Trần đi du lịch nước ngoài, thậm chí không cho bà đến gần Hồng Kông. Họ giám sát bà Trần chặt chẽ. Thỉnh thoảng, khi bà chuẩn bị lên máy bay đi du lịch trong nước, cảnh sát gọi cho bà, yêu cầu được biết bà sắp đi đâu. Để tránh bị sách nhiễu thêm, bà thường xuyên tự lái xe đường dài (thay vì đi máy bay) mỗi khi phải đi đây đó.
Sự sách nhiễu của cảnh sát với bà Trần tăng cường hơn vào năm 2023, sau khi Đồn Công an Ngũ Sơn phát hiện bà đăng một bài viết của nhà sáng lập Pháp Luân Công lên WeChat (một nền tảng mạng xã hội). Cảnh sát đến nhà bà và cưỡng chế kiểm tra điện thoại, bài viết WeChat của bà. Họ thẩm vấn bà tại nhà, tịch thu ảnh chân dung của nhà sáng lập Pháp Luân Công và các tác phẩm nghệ thuật mang thông điệp Pháp Luân Công.
Một ngày vào cuối tháng 11 năm 2023, cảnh sát gõ cửa nhà bà Trần. Khi không ai trả lời, họ gõ cửa nhà hàng xóm và hỏi xem bà ở nhà không, và bà sống với ai. Hơn 8 giờ tối hôm đó, bà Trần ra khỏi tòa chung cư để lấy vài thứ từ trong xe ô tô. Bà gặp 4 cảnh sát trên đường tới ga-ra. Họ không nhận ra bà Trần ngay, nhưng bà biết họ đang tới chỗ bà. Thay vì quay về căn hộ, bà lái xe ra ngoài ngay lập tức. Bà không cầm theo điện thoại hay tiền bạc. Bà định tìm chỗ trú tạm cách xa nhà để tránh bị bắt giữ.
Từ tháng 2 năm 2024, bà Trần đi lại khó khăn vì bàn chân bị sưng. Chỗ sưng dần lan ra cả hai chân. Bà tăng cân, và eo ngày càng to ra. Trọng lượng bụng tăng lên làm chèn ép mạch máu ở chân dưới và chặn máu tĩnh mạch, làm chân bà sưng phù nặng hơn. Trong lúc đó, bụng bà chèn lên cơ hoành và tim, làm tim bà đập dữ dội. Dạ dày bà cũng bị chèn ép và bà bị mất cảm giác muốn ăn.
Dù ăn rất ít, bà Trần tăng gần 32 kg trong 3 tháng. Bà cảm thấy khó chịu, bất kể khi đứng, ngồi hay nằm.
Trong khi bà Trần phải chịu đựng bệnh u gan tái phát, Đồn Công an Ngũ Sơn vẫn giám sát bà. Ngày 4 tháng 4 năm 2024, bà gọi điện thoại bằng Facetime, và hai cảnh sát nhanh chóng xuất hiện. Họ yêu cầu bà không được dùng Facetime và cưỡng ép bà xóa ứng dụng này trên điện thoại.
Sau đó, bà Trần phải nhập viện. Bà nói với gia đình và nhân viên y tế nhiều lần rằng nếu không bị ép sống xa nhà từ tháng 11 năm 2023, sức khỏe của bà đã không suy giảm nhanh như vậy. Dù đang chịu đựng bệnh tật, bà vẫn điềm tĩnh và vui vẻ. Bà thậm chí còn tặng y tá một giỏ hoa và một giỏ trái cây vào ngày 12 tháng 5. Không rõ bà qua đời ở bệnh viện hay tại nhà vào ngày 23 tháng 5.
Bị tra tấn trong khi giam giữ và qua đời nhiều năm sau đó
Người phụ nữ Liêu Ninh bị mất trí sau một năm bị giam giữ, qua đời bảy năm sau
Bà Hình An Mai ở Thành phố Thẩm Dương, tỉnh Liêu Ninh, bị mất trí do bị tra tấn và bức hại bằng thuốc trong thời gian thụ án vì đức tin vào Pháp Luân Công. Bà phải vật lộn với tình trạng sức khỏe giảm sút trong 7 năm tiếp theo, và qua đời vào ngày 22 tháng 2 năm 2024, hưởng thọ 67 tuổi.
Bà Hình An Mai và gia đình
Gần đây nhất, ngày 14 tháng 4 năm 2016, bà Hình bị bắt giữ khi đang ăn sáng cùng chồng và hai con tại một quán ăn địa phương. Cảnh sát đã tiết lộ rằng gia đình họ bị nhắm đến sau khi nộp đơn tố cáo cựu độc tài Trung Quốc Giang Trạch Dân, kẻ phát động cuộc bức hại Pháp Luân Công, dẫn đến các vụ bắt giữ họ trước đây.
Con trai của họ được trả tự do một tháng sau đó, con gái được tại ngoại và quản thúc tại gia cùng ngày. Người phụ nữ trẻ cho biết anh trai cô đi khập khiễng, và choáng váng sau khi cả hai trở về nhà. Anh nói với cô rằng cảnh sát đã đánh anh. Trong một thời gian, anh không dám rời khỏi nhà.
Ngày 23 tháng 2 năm 2017, bà Hình bị Tòa án quận Đại Đông kết án 1 năm tù và phạt 5.000 Nhân dân tệ. Bốn ngày sau, con gái bà bị kết án 1 năm quản thúc và bị phạt 2.000 Nhân dân tệ, chồng bà bị kết án 2,5 năm tù và bị phạt 10.000 Nhân dân tệ.
Tại trại tạm giam Thành phố Thẩm Dương, bà Hình bị biệt giam, bị tra tấn và thường xuyên bị ép dùng thuốc độc. Răng của bà bị gãy do bị đánh. Kết quả là bà khó nuốt và bị chóng mặt, mệt mỏi, tim đập nhanh và buồn nôn. Bất chấp tình trạng của bà, lính canh vẫn còng bà và xích tay trái của bà vào một chiếc vòng trên sàn. Họ không cởi xích cho bà, ngay cả khi bà cần đi vệ sinh. Một lần khác, hai tù nhân ngồi lên chân bà và hai người khác vặn tay bà ra sau lưng, khiến vai và cánh tay trái của bà bị thương nặng.
Ngày 14 tháng 4 năm 2017, bà Hình được trả tự do. Tuy nhiên, lúc này bà không ở trạng thái bình thường nữa. Bà vô cùng sợ hãi, và không thể nhận ra gia đình, thậm chí cả con mình. Bà chạy suốt ngày đêm, la hét, đánh người, và ném đồ đạc ra ngoài cửa sổ phía trên. Thỉnh thoảng, bà lại thốt lên: “Các học viên Pháp Luân Công bị bức thực mỗi ngày”. Sau bảy năm vật lộn với sức khỏe sa sút, bà qua đời vào ngày 22 tháng 2 năm 2024.
Một người đàn ông 66 tuổi ở thành phố Mật Sơn, tỉnh Hắc Long Giang, qua đời tại viện dưỡng lão vào ngày 27 tháng 1 năm 2024, hai tuần trước Tết Cổ truyền. Ông Khương Hồng Lộc qua đời 6 năm sau khi vợ ông, bà Viên Thục Chi, qua đời vào ngày 4 tháng 4 năm 2018, ở tuổi 60.
Tháng 12 năm 1999, ông Khương, cựu nhân viên Trung tâm Quản lý Đường cao tốc Thành phố Mật Sơn, bị kết án 1 năm 3 tháng lao động cưỡng bức. Khi ông nói chuyện với mọi người về Pháp Luân Công vào năm 2002, một cảnh sát đuổi theo, bắn vào chân ông và đá vào đầu ông. Sau đó, ông bị kết án 14 năm tù và bị liệt cả hai chân do bị tra tấn trong tù. Ông không thể nói một cách mạch lạc, trí nhớ kém và mắc bệnh tuyến tiền liệt. Trong những năm cuối đời, ông phải gắn ống truyền thức ăn qua mũi.
Vợ ông, bà Viên cũng liên tục bị bắt và tra tấn. Áp lực tinh thần từ cuộc bức hại khiến sức khỏe của bà bị tổn hại. Bà mắc bệnh tiểu đường, hai chân bị sưng nghiêm trọng, nên phải cắt cụt cả hai chân. Tình trạng của bà tiếp tục xấu đi sau ca phẫu thuật, và bà qua đời vào ngày 4 tháng 4 năm 2018, ngay sau khi bà bước sang tuổi 60.
Con trai của đôi vợ chồng, khoảng 39 tuổi, bị tổn thương bởi sự bức hại của cha mẹ mình trong nhiều năm. Anh sống khép mình, và từ chối hòa nhập xã hội. Hầu hết thời gian anh đều ở trong phòng.
Ngày 10 tháng 4 năm 2024, một người phụ nữ 78 tuổi ở thành phố Đường Sơn, tỉnh Hà Bắc đã qua đời vào chưa đầy 4 năm sau khi thụ án xong bản án tù lần thứ hai vì đức tin của mình vào Pháp Luân Công.
Bà Trương Nguyệt Cần và chồng vào thời còn trẻ
Ngày 19 tháng 4 năm 2017, bà Trương Nguyệt Cần và chồng bà, ông Hà Ích Hưng (cũng là một học viên Pháp Luân Công), đều bị bắt giữ và bị kết án 3,5 năm tù vào ngày 21 tháng 11 cùng năm. Sau khi đơn kháng cáo của họ bị bác bỏ, bà Trương bị đưa vào Nhà tù Nữ tỉnh Hà Bắc ở thành phố Thạch Gia Trang vào đầu tháng 4 năm 2018. Vài ngày sau, ông Hà bị đưa vào Nhà tù Kê Đông ở thành phố Đường Sơn. Chính quyền đã đình chỉ hơn 100.000 nhân dân tệ tiền lương hưu của bà Trương trong thời gian bà thụ án.
Trong thời gian thụ án, bà Trương bị bức hại đến mức bị rối loạn thần kinh và sức khỏe của bà giảm sút. Bà được thả vào tháng 10 năm 2020. Khi bà kể lại những gì mình đã phải chịu đựng với gia đình, hai chân của bà run rẩy một cách mất kiểm soát và bà gặp khó khăn trong việc sắp xếp ngôn từ của mình. Bà nói với gia đình mình rằng các lính canh đã tẩm những loại thuốc không rõ nguồn gốc vào thức ăn của bà. Trong vài năm tiếp theo, bà phải vật lộn với sức khỏe tinh thần giảm sút. Bà còn gặp khó khăn khi ăn và thường xuyên nôn mửa, cũng như bị tiêu chảy dẫn đến tình trạng sụt cân nghiêm trọng. Bà qua đời vào ngày 10 tháng 4 năm 2024.
Trước bản án gần đây nhất của mình, bà Trương, một công nhân đã nghỉ hưu của Nhà máy thịt thành phố Đường Sơn, đã liên tục bị bắt và giam giữ. Tháng 1 năm 2009, bà từng bị kết án 5 năm tù và bị tra tấn tàn bạo trong tù.
Ngày 26 tháng 9 năm 2023, bà Tôn Tố Vân ở Thành phố Hải Thành, tỉnh Liêu Ninh, đã qua đời sau khi bị tra tấn trong tù đến mức phải nằm liệt giường và mất khả năng lao động trong hơn 10 năm.
Bà Tôn Tố Vân
Ngày 4 tháng 8 năm 2010, bà Tôn bị bắt giữ và sau đó bị kết án 3 năm tù. Bà phải hứng chịu rất nhiều kiểu bức hại trong Nhà tù Nữ tỉnh Liêu Ninh và trở bệnh nặng cũng như mất đi khả năng lao động. Ngày 11 tháng 3 năm 2013, bà được thả trước thời hạn nhưng lại nhiều lần rơi vào tình trạng nguy kịch trong 10 năm tiếp theo. Bà bị chẩn đoán mắc bệnh nhồi máu não, thiếu máu cơ tim, tiểu đường, bệnh tim và suy tim. Một bên thân thể của bà bị đau nhói đến mức bà không dám cử động dẫu chỉ một chút.
Chồng của bà Tôn, cũng là thợ cắt tóc, bị suy sụp trước sự giam giữ của bà và cũng phải chịu đựng tình trạng suy giảm sức khoẻ. Vì cả hai người họ đều mất khả năng lao động, họ phải dựa vào mức lương eo hẹp của con trai mình để sống sót. Gánh nặng tài chính còn làm bệnh tình của họ thêm trầm trọng. Cuối cùng, bà Tôn đã qua đời vì bệnh tật ở độ tuổi 67.
Báo cáo liên quan:
Báo cáo tháng 4 và tháng 5 năm 2024: 24 học viên Pháp Luân Công bị bức hại đến chết
Báo cáo tháng 3 năm 2024: 13 học viên Pháp Luân Công bị bức hại đến chết
Báo cáo tháng 2 năm 2024: 10 học viên Pháp Luân Công bị bức hại đến chết
Báo cáo tháng 1 năm 2024: 13 học viên Pháp Luân Công bị bức hại đến chết
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/7/4/479292.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/7/11/218969.html
Đăng ngày 28-07-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.