Bài viết của một phóng viên báo Minh Huệ
[MINH HUỆ 03-07-2022] Minh Huệ Net đã xác nhận 92 học viên Pháp Luân Công bị bức hại đến chết vì đức tin của họ trong nửa đầu năm 2022.
Pháp Luân Công, còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp, là một môn tu luyện cả tâm lẫn thân dựa trên nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Từ khi được giới thiệu ra công chúng vào năm 1992, vô số người đã bị thu hút bởi những nguyên lý sâu sắc và lợi ích sức khoẻ của môn tập. Lo sợ môn tập ngày càng phổ biến, chính quyền Cộng sản Trung Quốc đã phát động một chiến dịch trên toàn quốc nhằm tiêu diệt môn tập này vào tháng 7 năm 1999.
Kể từ đó hàng trăm ngàn học viên đã bị sách nhiễu, bắt giữ, giam cầm, bỏ tù và tra tấn. Tổng cộng 4.814 cái chết đã được trang Minghui.org thống kê cho đến ngày 6 tháng 7 năm 2022. Tuy nhiên, do sự kiểm duyệt thông tin chặt chẽ ở Trung Quốc, con số thật sự còn cao hơn nhiều.
Những cái chết vừa được xác nhận gần đây bao gồm 1 học viên qua đời vào năm 2008, 1 trong năm 2016, 1 trong năm 2017, 2 trong năm 2018, 2 trong năm 2019, 2 trong năm 2020, 21 trong năm 2021 và 51 trong năm 2022. Với những cái chết diễn ra trong năm 2022, 13 người được ghi nhận vào tháng 1, 12 vào tháng 2, 9 vào tháng 3, 7 vào tháng 4, 6 vào tháng 5 và 4 vào tháng 6.
Các học viên qua đời, gồm 55 nữ (60%), đến từ 20 tỉnh và thành phố trực thuộc trung ương. Liêu Ninh chiếm nhiều nhất (20 trường hợp), tiếp theo là 14 ở Hắc Long Giang. Hồ Bắc và Hà Bắc mỗi nơi 7 trường hợp. Các khu vực còn lại có từ 1 đến 5.
Các học viên đến từ mọi thành phần của xã hội, gồm các giáo sư, kế toán, kỹ sư, giáo viên và tài xế xe tải.
Trong số 83 học viên biết rõ độ tuổi, 58 người (63%) từ 60 tuổi trở lên. Học viên trẻ tuổi nhất 44 tuổi là ông Quan Vân Chí ở tỉnh Liêu Ninh và lớn tuổi nhất là ông Lưu Vĩnh Tồn (89 tuổi) ở tỉnh Cát Lâm.
14 học viên đã qua đời trong khi bị giam ở nhà tù, trại tạm giam hay bệnh viện tâm thần. Một bà lão 88 tuổi ở tỉnh Hắc Long Giang đã chết sau khi bị bắt hai giờ vì đọc các sách Pháp Luân Công với những học viên khác. Một phụ nữ 59 tuổi đã chết sau 14 tiếng bị bắt sau khi bà nỗ lực trốn thoát khỏi vụ bắt giữ không thành. Nhiều phụ nữ khác, gồm mẹ của một công dân Hoa Kỳ, đã bị tra tấn đến chết trong nhiều ngày hay nhiều tuần sau khi bị bắt.
Ngày 28 tháng 8 năm 2021, ông Lưu Thanh Phi, 74 tuổi đã bị cảnh sát bắt với lý do đưa ông đi tiêm vắc xin. Ngày 24 tháng 4 năm 2022, khi gia đình nhận được thông báo ông qua đời, họ thấy rằng ông vẫn còn sống sau khi đến bệnh viện. Dù bác sỹ đã cố cứu sống ông nhưng ông đã qua đời thực sự sau đó.
Bên cạnh việc bị tra tấn đến chết, nhiều học viên đã qua đời sau khi phát sinh những căn bệnh trong khi bị giam và bị từ chối bảo lãnh điều trị vì không từ bỏ Pháp Luân Công.
Hai học viên, gồm một nam 83 tuổi vào một nữ 64 tuổi, đã qua đời không lâu sau khi bị tiêm thuốc độc trong lúc bị giam.
Nhiều học viên qua đời có tuổi đã cao, những nười này lẽ ra đã được tận hưởng sự nghiệp thành công và cuộc sống gia đình hạnh phúc nếu không bị giam giữ thời gian lâu và bị áp lực tinh thần trong cuộc bức hại. Họ gồm một nam nhân đã qua đời một năm trước sau khi thụ án 19 năm vì chèn tín hiệu vào sóng truyền hình để phát sóng những chương trình lật tẩy tuyên truyền thù hận của Đảng Cộng sản Trung Quốc đối với Pháp Luân Công, và một nam giáo viên dạy thêm toán đã không bao giờ tỉnh lại sau khi bị kết án hai năm trong lúc đang còn hôn mê.
Dưới đây là một số trường hợp qua đời. Danh sách đầy đủ 92 học viên qua đời có thể được tải ở đây.
Chết trong vài giờ bị bắt giữ
Một bà lão 88 tuổi ở thành phố Cáp Nhĩ Tân, tỉnh Hắc Long Giang, đã qua đời sau hai giờ bị bắt giữ vì tu luyện Pháp Luân Công vào ngày 13 tháng 4 năm 2022. Cảnh sát đã ngăn gia đình bà sắp xếp khám nghiệm tử thi độc lập và giữ lại giấy chứng tử của bà. Thi thể của bà hiện đang giữ ở một nhà tang lễ.
Bà Thôi Kim Thật
Ngày 13 tháng 4 năm 2022, khi bà Thôi Kim Thật đang đọc một cuốn sách của Pháp Luân Công tại nhà thì nhiều cảnh sát xông vào và bắt giữ bà. Trong khi hai cảnh sát trẻ giữ bà trên ghế sofa thì những người khác lục soát nhà và lấy đi các sách Pháp Luân Công, một bức ảnh của Nhà sáng lập Pháp Luân Công và một lượng tiền mặt của bà.
Bà Thôi đã cố ngăn cảnh sát lấy đi tài sản của mình. Trong cơn tuyệt vọng, bà đã ngã xuống. Bà liên tục nói với cảnh sát: “Đừng lấy sách của tôi đi! Đừng lấy ảnh của Sư phụ tôi đi!”
Hai cảnh sát đã lôi bà từ căn hộ tầng hai xuống tầng trệt. Sau đó họ đột ngột buông tay khiến bà ngã xuống đất.
Đến 5 giờ 45 chiều cùng ngày, anh Phác Hổ (con trai thứ hai của bà Thôi) đã nhận được cuộc gọi từ cảnh sát thông báo rằng mẹ anh đang được cấp cứu hồi sức tại Bệnh viện 242. Anh vội vàng đến bệnh viện. Khi cảnh sát đang lệnh cho anh phải chi trả chi phí y tế cho mẹ anh thì bác sỹ bước ra và thông báo là bà Thôi đã chết. Anh Phác vào phòng mổ và nhìn thấy thi thể của mẹ mình với gương mặt tái xanh, cổ họng đã bị cắt mở và chỉ một bàn chân đang mang giày.
Khi anh Phác đang gọi cho gia đình để thông báo về cái chết của mẹ thì cảnh sát đã lệnh cho một nhà tang lễ mang xác bà Thôi đi. Dù gia đình đã đến trước khi xe tang rời đi, tài xế vẫn từ chối để họ đến gần thi thể của bà Thôi.
Xe tang đã phóng đi với sự hộ tống của xe cảnh sát. Gia đình bà Thôi đi theo đến nhà tang lễ rồi bị chặn lại ở cửa và không được phép xem thi thể.
Tận hai ngày sau đó là 15 tháng 4 thì gia đình mới được xem thi thể của bà Thôi với sự giám sát của cảnh sát.
Hiện tại đã gần ba tháng sau cái chết của bà Thôi, thi thể của bà vẫn đang được giữ ở nhà tang lễ. Vì cảnh sát từ chối cấp giấy chứng tử cho bà và giấy tờ khác nên gia đình không thể sắp xếp khám nghiệm tử thi độc lập hay thậm chí hoả thiêu để bà được yên nghỉ.
Sơn Tây: Một phụ nữ qua đời sau 14 tiếng bị bắt giữ vì tu luyện Pháp Luân Công
Tối ngày 28 tháng 3 năm 2022, gia đình của bà Ngưu Lan Vân được cảnh sát thông báo rằng người thân của họ vừa mới bị bắt vào buổi sáng đã qua đời.
Bà Ngưu Lan Vân
Bà Ngưu đã phải sống xa gia đình ở thành phố Đại Đồng, tỉnh Sơn Tây từ đầu năm 2021 để tránh bị bức hại bởi đức tin của mình vào Pháp Luân Công. Một nhân chứng thấy bà đã trèo xuống bằng dây thừng từ tầng ba của một căn hộ trong Khu Dân cư Hằng An trong cùng thành phố khoảng 6 giờ sáng ngày 28 tháng 3. Khi bà đến gần tầng một, cả bà và dây thừng đều rơi xuống. Bà nhanh chóng đứng dậy và đi về phía nhân chứng.
Nhân chứng muốn gọi một xe cứu thương cho bà Ngưu. Bà đã lịch sự từ chối. Nhưng nhân chứng vẫn thực hiện cuộc gọi. Trước khi bà rời đi thì xe cứu thương đã đến. Bà đã từ chối vào xe cứu thương và một nhân viên y tế cố kéo bà vào xe. Khi họ đang dùng dằng qua lại thì cảnh sát đến và họ đẩy bà vào xe cảnh sát rồi rời đi.
Không lâu sau đó, cảnh sát đã bắt giữ chủ nhà của bà Ngưu. Theo một người trong cuộc, khi cảnh sát đến ngôi nhà thuê của bà Ngưu, ở đó có một đống bột tươi trong bếp, cho thấy rằng khi bà đang chuẩn bị bữa sáng thì phải đột ngột chạy trốn.
Lúc 8 giờ tối, gia đình nhận một cuộc gọi từ cảnh sát và được thông báo về cái chết của bà. Họ cũng được yêu cầu đến Nhà tang lễ Đại Đồng để xác minh nhận diện bà.
Gia đình vẫn bị sốc bởi cái chết bí ẩn của bà và họ yêu cầu được biết sự việc gì đã xảy ra khi bà bị cảnh sát giam mà đã dẫn đến cái chết của bà.
Chết sau vài ngày bị bắt
Một phụ nữ qua đời sau ba ngày bị bắt vì tu luyện Pháp Luân Công
Ngày 20 tháng 1 năm 2022, bà Hoàng Tố Lan ở Thành Đô, tỉnh Tứ Xuyên đã bị bắt bên ngoài toà nhà của mình và bị đưa đến một cơ sở giam giữ bí mật ở Bành Châu.
Ngày 23 tháng 1 năm 2022, cảnh sát thông báo với gia đình bà Hoàng rằng bà đã qua đời vào đầu ngày hôm đó. Thi thể của bà đã nhanh chóng được chuyển đến Nhà tang lễ thành phố Bành Châu. Gia đình đã nhìn thấy thi thể của bà, nhưng chi tiết thêm về cái chết của bà hiện vẫn đang được điều tra.
Trước vụ bắt giữ cuối cùng này, bà Hoàng đã từng bị bắt vào ngày 10 tháng 7 năm 2019 trong khi đang tới gặp một học viên khác là bà Mao Khôn. Bà Hoàng đã được thả vào ngày 9 tháng 10, còn bà Mao sau đó đã bị kết án 11,5 năm tù và đã qua đời ở trong tù.
Người phụ nữ qua đời sau tám ngày bị bắt giữ và bị từ chối điều trị y tế
Ngày 26 tháng 1 năm 2022, bà Trương Tư Cầm, một người phụ nữ 69 tuổi ở thành phố Đại Liên, tỉnh Liêu Ninh đã qua đời ở trong trại tạm giam Diêu Gia sau tám ngày bị bắt vì tu luyện Pháp Luân Công.
Bà Trương Tư Cầm
Bà Trương bắt đầu có những triệu chứng nghiêm trọng vào đêm đầu tiên ở trại tạm giam, nhưng chính quyền từ chối điều trị cho bà và cho bà dùng một số thuốc không rõ nguồn gốc mà không có chẩn đoán gì.
Ngày 19 tháng 1 năm 2022, bà Trương bị giam trở lại để thụ án hai năm. Bà đã vô cùng hoảng sợ và có cảm giác buồn nôn. Mặc dù bác sĩ khuyên không nên giam giữ bà vì tình trạng sức khỏe của bà không tốt, nhưng cảnh sát vẫn khăng khăng rằng bà không sao và vẫn tống bà vào trại tạm giam Diêu Gia.
Vào đêm đầu tiên ở trong trại tạm giam, bà Trương không thể tự đi lại hay ngủ được. Lính canh từ chối cung cấp đồ ăn cho bà. Sáng hôm sau, bà yếu đến nỗi không thể tự mặc quần áo và phải dựa vào sự giúp đỡ của một người ở cùng phòng giam.
Vài ngày sau, bà không thể ăn được và nôn ra mọi thứ mình ăn. Thức ăn mà lính canh cung cấp chỉ có cháo và bánh bao hấp. Bà vẫn rất yếu đến nỗi không thể tự đứng dậy được.
Khi bà bị đưa vào trại tạm giam, lính canh đã lấy đi hàm răng giả của bà. Bà đã nhiều lần yêu cầu lính canh trả lại, nhưng họ từ chối, khiến việc ăn nhai của bà trở nên khó khăn hơn.
Với tình trạng sức khoẻ kém dai dẳng, lính canh không đưa bà đi khám bác sỹ mà lại tùy tiện cho bà dùng một số thuốc không rõ nguồn gốc khiến tình trạng của bà càng xấu đi.
Ngày 25 tháng 1, tức ngày thứ sáu bà Trương bị giam, cơ thể bà bắt đầu run lên mất kiểm soát và bà không thể tự ngồi dậy được. Bạn cùng phòng đã báo với lính canh nhưng họ vẫn không cho bà đi khám và tùy tiện cho bà dùng thuốc không rõ nguồn gốc. Khi bà từ chối uống thuốc, lính canh đã lệnh cho năm tù nhân giữ người bà và ép bà phải uống. Bà trở nên mất khả năng vận động và sau đó còn không đủ sức để ngồi dậy.
Vào lúc 2 giờ 20 phút sáng ngày 26 tháng 1, bà Trương bắt đầu bị run rẩy mất kiểm soát. Những tù nhân trong phòng giam bị đánh thức dậy, nhưng lính canh vẫn làm ngơ. Đến 9 giờ sáng, bà Trương bị đưa ra ngoài trên một xe lăn nhưng 10 phút sau đã bị đưa trở lại. Lính canh vẫn tiếp tục ép bà uống những thứ thuốc không rõ nguồn gốc đó.
Bà Trương bắt đầu bị sốt cao vào khoảng nửa đêm. Bà rơi vào tình trạng nguy kịch vào khoảng 2 giờ 40 phút sáng. Lính canh vẫn từ chối đưa bà đến bệnh viện, mà ra lệnh cho các tù nhân trong phòng liên tục giám sát bà.
Trời vừa sáng, bà đã không thể ngồi dậy dù được bạn cùng phòng đỡ bà. Vào lúc 7 giờ 7 phút sáng, mặc dù các tù nhân đã báo cáo tình trạng của bà nhưng bác sỹ vẫn không xuất hiện cho đến tận 7 giờ 25 phút sáng. Bạn cùng phòng liên tục gọi lính canh nhưng không ai đến.
Khi bác sỹ đến vào lúc 7 giờ 30 phút sáng, bà đã tắt thở và không có huyết áp. Bác sỹ đã tiến hành hồi sức nhưng bà không có bất kỳ phản ứng nào. Vào lúc 7 giờ 34 phút sáng, bác sỹ đã gọi cho lính canh trực ban nhưng họ không ai bắt máy, đến lần thứ ba họ mới trả lời. Bà Trương được tuyên bố là đã qua đời lúc 7 giờ 35 phút sáng, và thi thể đã được đưa ra khỏi phòng giam.
“Nếu tôi chết, đó là vì tôi bị tra tấn đến chết”
Bà Quý Vân Chi, một cư dân ở thị trấn Lâm Đông, Ba Lâm Tả Kỳ, thành phố Xích Phong, Nội Mông Cổ, là mẹ của anh Simon Trương, một cư dân Hoa Kỳ, đã qua đời tại bệnh viện Ba Lâm vào ngày 21 tháng 03 năm 2022, bảy tuần sau khi bà bị bắt giữ đúng vào ngày Tết cổ truyền (ngày 1 tháng Hai). Bà hiện 66 tuổi.
Bà Quý Vân Chi
Trong trại giam, bà bị lính canh và các tù nhân khác đánh đập dã man cho đến khi cận kề cái chết. Có lần, bà Quý từng nói với các bạn cùng buồng giam: “Nếu tôi chết, đó là vì tôi bị tra tấn đến chết.”
Ngày 1 tháng Hai năm 2022, bà Quý bị bắt tại nhà. Dù bà Quý bị co giật và nôn mửa, nhưng cảnh sát đã bắt bà ngồi trên sàn gạch lạnh suốt một thời gian dài, phỉ báng bà bằng cách nói rằng các triệu chứng của bà là giả mạo.
Sau đó, bà Quý đã tuyệt thực ở trại tạm giam Ba Lâm Tả Kỳ và bị bức thực bằng ống thông qua mũi. Bác sỹ còn tát vào mặt bà nhiều lần.
Sáng ngày 20 tháng 3 năm 2022, chồng của bà Quý nhận được cuộc gọi từ Phòng Cảnh sát Ba Lâm thông báo rằng ông phải đến bệnh viện. Khi đến nơi, ông được thông báo rằng các bác sỹ đã bắt đầu hồi sức cho bà Quý, nhưng tiên lượng không khả quan lắm. Họ có kế hoạch chuyển bà từ Bệnh viện Ba Lâm đến Bệnh viện Thành phố Xích Phong. Nhưng một chuyên gia từ bệnh viện thành phố, người đã đến Bệnh viện Ba Lâm để khám cho bà Quý, nói rằng đã quá muộn và không cần thiết phải chuyển bà đi. Chồng bà đã nhiều lần yêu cầu trả tự do cho bà, nhưng ông Từ Kiếm Phong (cảnh sát phụ trách) từ chối với lý do ông ta cần sự chấp thuận của cấp trên.
Ngày hôm sau, gia đình bà Quý được thông báo về cái chết của bà. Họ yêu cầu được gặp bà lần cuối trong phòng bệnh, nhưng cảnh sát đã ngăn họ lại. Qua cửa sổ, người thân nhìn thấy thực quản của bà đã bị cắt hở. Trên mặt và vai bà cũng có vết máu. Có nhiều cảnh sát đứng ở hành lang. Họ đưa gia đình bà Quý xuống từ tầng đó của tòa nhà và đóng thang máy tầng đó để không ai có thể vào khu vực này.
Sau khi gia đình bà rời khỏi tầng đó, cảnh sát đã gọi điện cho Lò hỏa táng Ba Lâm điều động một chiếc xe đến đưa thi thể bà Quý tới kho lưu giữ. Khi gia đình bà Quý đến lò hỏa táng, nhân viên điều tra pháp y không cho phép họ vào trong. Họ cầu xin cảnh sát và cuối cùng được phép từng người một đến xem nhanh thi thể của bà. Hơn 40 cảnh sát đã được điều động để trông chừng thi thể của bà.
Trong một nỗ lực để giải quyết êm đẹp tình hình, cảnh sát đã yêu cầu chồng bà “thương lượng” với họ, nhưng tại thời điểm viết bài này, không biết liệu những cuộc thương lượng này có phải vì để giải quyết cho cái chết của bà hay là những lời đe dọa để [buộc chồng bà] giữ im lặng.
Những cái chết khi bị giam
Hai năm sau cái chết của vợ, người đàn ông ở Liêu Ninh cũng qua đời trong khi thụ án tù 10 năm
Đã bị mất cha mẹ và vợ trong cuộc bức hại Pháp Luân Công, ông Doãn Quốc Chí đã qua đời vào ngày 22 tháng 5 năm 2022 ở tuổi 56 trong khi đang thụ án 10 năm tù vì kiên định đức tin vào Pháp Luân Công.
Ông Doãn ở thành phố Triều Dương, tỉnh Liêu Ninh bị bắt giữ vào ngày 26 tháng 9 năm 2019 sau khi căn hộ thuê của ông bị bắt lửa và cảnh sát tới để kiểm tra hiện trường vụ cháy. Vụ bắt giữ xảy đến sau khi ông đã trốn chạy cảnh sát được 10 năm. Ông bị giam giữ ở trong trại tạm giam Kiến Bình và bị ba người đang bị giam giữ ở đó đánh đập.
Tòa án huyện Kiến Bình đã bí mật kết án ông 10 năm tù. Họ không thông báo cho gia đình ông về tình trạng của vụ án cho tới khi ông bị đưa tới Nhà tù Cẩm Châu.
Không lâu sau khi ông Doãn bị kết án, vợ ông là bà Phó Cảnh Hoa (cũng đang sống xa nhà) đã qua đời ngay trong căn hộ thuê trọ của bà vào ngày 31 tháng 12 năm 2019, sau nhiều năm bị bức hại vì đức tin chung của họ vào Pháp Luân Công.
Ngày 8 tháng 3 năm 2022, hai lính canh và một cán bộ thôn đã đến gặp một người thân của ông Doãn. Họ nói ông bị ung thư phổi giai đoạn cuối và đang thở oxy trong bệnh viện. Họ yêu cầu gia đình phải chi trả chi phí y tế cho ông (không rõ là gia đình có hợp tác hay không). Hơn hai tháng sau, ông Doãn đã qua đời vào ngày 22 tháng 5.
Ngày 14 tháng 4 năm 2022, Nhà tù Số 5 Ký Đông ở tỉnh Hà Bắc đã thông báo tới gia đình ông Hàn Tuấn Đức (ở thành phố Bảo Định, tỉnh Hà Bắc) rằng ông đã qua đời vào lúc 10 giờ 35 phút sáng cùng ngày.
Ông Hàn Tuấn Đức
Ông Hàn qua đời sau chưa đầy 3 năm bị đưa vào nhà tù để thụ án 8,5 năm vì làm đồ thủ công bằng quả hồ lô có khắc chữ “Chân-Thiện-Nhẫn”.
Một quả hồ lô có khắc chữ “Chân-Thiện-Nhẫn hảo; Pháp Luân Đại Pháp hảo” ở trên cùng
Sau khi ông Hàn bị đưa vào nhà tù, lính canh liên tục ép ông nhận tội và từ bỏ Pháp Luân Công. Bởi từ chối, nên ông đã bị tước quyền thăm thân gọi điện hay viết thư cho gia đình.
Sau đó, gia đình mới biết rằng ông bị thiếu máu nghiêm trọng do bị ngược đãi trong tù. Ông đã bị mù một mắt và phải ngồi xe lăn. Gia đình đã nộp đơn xin tạm tha y tế cho ông, nhưng Cục Tư pháp quận Cạnh Tú đã từ chối, dù bác sỹ xác định tình trạng sức khỏe của ông đủ điều kiện để được tạm tha y tế.
Vào khoảng đầu năm 2022, ông Hàn phải nhập viện sau khi lâm vào tình trạng nguy kịch. Ông được đeo ống dẫn tiểu sau khi được xuất viện. Ông lại được đưa tới bệnh viện vào ngày 5 tháng 4 năm 2022. Ông không thể tự thở được và phải dùng máy thở. Ông đã qua đời chín ngày sau đó.
Một người đàn ông 72 tuổi ở Hắc Long Giang tử vong trong khi thụ án tù vì kiên định đức tinÔng Chung Quốc Toàn ở thành phố Mật Sơn, tỉnh Hắc Long Giang bị kết án 3,5 năm tù vào tháng 8 năm 2020 vì phân phát tài liệu Pháp Luân Công. Ông bị đưa tới Nhà tù Thành phố Kê Tây vào ngày 17 tháng 11 năm 2020, cuối cùng bị chuyển đến Nhà tù Thái Lai. Tại đây ông qua đời vào ngày 6 tháng 2 năm 2022, hưởng thọ 72 tuổi.
Vào đầu năm 2022, gia đình ông Chung đã yêu cầu bảo lãnh điều trị y tế cho ông nhưng nhà tù đã từ chối với lý do ông Chung là một “tội phạm chính trị”. Vào ngày 6 tháng 2, gia đình ông đã vô cũng suy sụp và đau khổ khi nhận được điện thoại từ nhà tù cho biết ông đã chết vài giờ trước đó.
Ông bị bắt vào ngày 4 tháng 3 năm 2020, sau khi bị báo cảnh sát vì phân phát tài liệu thông tin Pháp Luân Công. Trong khi chờ cáo trạng, ông Chung bị đưa vào Bệnh viện Cộng đồng Khai hoang Nông nghiệp Mẫu Đơn Giang vào ngày 6 tháng 7 năm 2020. Ông bị phát hiện mắc nhiều căn bệnh, bao gồm bệnh tiểu đường loại 2, suy thận, đột quỵ nhiều lần, cao huyết áp, bệnh tim, nhiễm trùng đường tiết niệu, cholesterol cao, cục máu đông (huyết khối), suy giảm thị lực và thính lực.
Ông Chung bị đưa ra xét xử tại Tòa án Thành phố Mật Sơn vào ngày 11 tháng 8 năm 2020 và bị kết án 3,5 năm tù một tuần sau đó. Ông đã kháng án nhưng bị toà án cao hơn bác đơn.
Ngày 17 tháng 11 năm 2020, ông Chung bị chuyển từ trại tạm giam Thành phố Mật Sơn đến Nhà tù Thành phố Kê Tây. Sau đó, ông bị chuyển đến Nhà tù Thái Lai và ông đã qua đời tại đây vào ngày 6 tháng 2 năm 2022. Bệnh viện Trung y Quận Thái Lai đã đưa ra thông báo về cái chết của ông Chung, trong đó lý do tử vong là vì suy hô hấp.
Chính quyền đã sử dụng Nhà tù Thái Lai làm trại tập trung để “chuyển hóa” các học viên Pháp Luân Công. Những học viên từ chối viết các tuyên bố từ bỏ đức tin của họ vào Pháp Luân Công phải chịu nhiều hình thức tra tấn, bao gồm bị treo người lên bằng còng tay, bị bắt đứng hoặc ngồi xổm trong nhiều giờ, cấm ngủ nhiều ngày liên tục, bức thực bằng nước tiêu nóng và lăng mạ.
Người đàn ông 74 tuổi qua đời trong khi bị giam vì tu luyện Pháp Luân Công
Vào lúc 8:25 tối ngày 24 tháng 4 năm 2022, gia đình ông Lưu Thanh Phi, 74 tuổi, ở thành phố Thẩm Dương, tỉnh Liêu Ninh nhận được cuộc gọi từ trại tạm giam Quận Liêu Trung và được thông báo rằng ông bị đột quỵ và đã qua đời mặc dù đã cố gắng hồi sức cấp cứu cho ông trong bệnh viện.
Khi gia đình vội vã đến bệnh viện, mắt và miệng của ông Lưu đã mở to. Đôi mắt của ông vẫn sáng và không giống như mắt của một người đã chết. Họ chạm vào cơ thể ông và nhận ra rằng cơ thể vẫn còn ấm. Họ hỏi những người lính canh trại tạm giam đứng bên cạnh: “Tại sao bác sỹ lại không cố gắng hồi sức cấp cứu cho ông trong khi ông vẫn còn sống?”
Các lính canh cho rằng ông Lưu rơi vào tình trạng nguy kịch tính lúc 6:39 chiều. Họ gọi điện cho bệnh viện và 20 phút sau xe cấp cứu đến. Ông Lưu được cho là đã qua đời lúc 7 giờ 8 phút tối. Không rõ liệu ông có ở bệnh viện lúc 7:08 tối hay không. Cũng không rõ ai đã tuyên bố ông đã chết và tại sao các lính canh của trại tạm giam lại đợi đến 8:25 tối mới thông báo cho gia đình ông.
Trước yêu cầu mạnh mẽ của phía gia đình, bác sỹ đã cố gắng hồi sức cho ông Lưu một lần nữa, nhưng ông đã qua đời ngay sau đó.
Vào ngày 28 tháng 8 năm 2021, ông Lưu bị bắt tại nhà. Cảnh sát đột nhập vào nhà và tuyên bố rằng họ đến đó để tiêm vắc xin COVID-19 cho ông. Ông bị thẩm vấn trong khi bị giam và bị lên cơn đau tim vào ngày thứ hai sau khi bị bắt. Ông đang đợi phiên toà ở Toà án Quận Liêu Trung khi chết.
Gia đình ông Lưu nghi ngờ có hành vi trả đũa trong cái chết của ông. Họ đang giữ thi thể của ông trong nhà tang lễ và đang cố gắng tìm kiếm công lý cho ông.
Người đàn ông 76 tuổi chết trong tù, lính canh tù nói rằng đó là ông đã treo cổ tự tửÔng Giả Xuân Trăn (76 tuổi) đã qua đời vào tháng 3 năm 2022 trong khi đang thụ án 4 năm tù vì tu luyện Pháp Luân Công. Khi gia đình hỏi về những vết thương ở quanh cổ của ông, một lính canh tù nói rằng đó là ông Giả đã treo cổ tự tử bằng quần áo của mình.
Ông Giả (ở huyện Lâm Hạ, tỉnh Cam Túc) bị bắt vào tháng 4 năm 2020 và bị kết án bí mật 4 năm tù trong Nhà tù Lan Châu vào cuối tháng 12 năm 2020. Ông đã tuyệt thực để phản đối cuộc bức hại trong dịp Tết Âm lịch năm 2021 (tháng 2). Khi gia đình vào thăm ông, thì đã thấy ông mất gần hết thính lực và thị lực.
Một năm kể từ chuyến thăm đó, nhà tù viện cớ đại dịch (COVID-19) để từ chối mọi yêu cầu thăm thân từ phía gia đình.
Tháng 3 năm 2022, gia đình ông Giả nhận được một cuộc điện thoại từ Nhà tù Lan Châu, thông báo rằng ông vừa qua đời vào ngày 18 tháng 3.
Gia đình ông vội vã đến nhà tù và yêu cầu được xem thi thể của ông. Rất nhiều lính canh đã vây quanh gia đình ông Giả khi họ xem thi thể của ông. Gia đình thấy rằng có vết thương ở cổ và cánh tay của ông. Khi họ hỏi rằng những vết thương đó là thế nào, thì một lính canh nói rằng đó là do ông Giả tự tử.
Nhà tù nhanh chóng cho hỏa táng thi thể ông Giả và đưa cho gia đình ông 200 nhân dân tệ để kết thúc việc này.
Chết sau khi bị ép dùng thuốc độc
Một cụ ông 83 tuổi bị tiêm thuốc độc ở trong tù và qua đời sau 20 ngày mãn hạn tù
Sáu tháng trước khi mãn hạn tù vì tu luyện Pháp Luân Công, ông Bạch Hưng Quốc đã bị tiêm thuốc độc. Kể từ đó, sức khỏe ông dần dần suy giảm và ông thường rơi vào trạng thái nửa mê nửa tỉnh. Tháng 1 năm 2022, nhà tù yêu cầu gia đình đến đón ông về, lúc này ông đã hoàn toàn mất năng lực hành vi và bên bờ vực cái chết. Hai mươi ngày sau ông Bạch qua đời.
Ông Bạch Hưng Quốc, người ở thành phố Thừa Đức, tỉnh Hà Bắc, đã bị bắt giữ vào ngày 4 tháng 1 năm 2018 khi đang cùng với nhiều học viên Pháp Luân Công khác treo biểu ngữ có thông điệp “Pháp Luân Đại Pháp hảo.” Ngày 18 tháng 4 năm 2018, ông bị xét xử và tháng 6 năm 2018 bị kết án 3 năm tù.
Ngày 15 tháng 12 năm 2018, ông Bạch khi đó đang được tại ngoại, đã bị đưa trở lại Trại giam Độ Thành, rồi sau đó bị chuyển đến Nhà tù Đường Sơn, nơi đây ông bị tiêm thuốc độc chết người.
Ngày 8 tháng 2 năm 2021, bà Chu Nhân Phân ở thành phố Lục Bàn Thủy, tỉnh Quý Châu đã qua đời sau khi bị bức thực bằng thuốc không rõ nguồn gốc trong trại tạm giam, hưởng dương 64 tuổi.
Ngày 13 tháng 2 năm 2019, bà Chu bị bắt giữ sau khi bị trình báo vì nói với mọi người về Pháp Luân Công. Mặc dù bà đã được trả tự do ngay trong ngày, nhưng bà lại nhanh chóng bị bắt một lần nữa vào ngày 31 tháng 5 năm 2020 sau khi bị tố cáo vì nói với mọi người về cuộc bức hại sáu ngày trước. Cảnh sát đã lục soát nhà, tịch thu các sách Pháp Luân Công, ảnh của Nhà sáng lập Pháp Luân Công và hai máy nghe nhạc của bà.
Tại trại tạm giam Số 2 thành phố Lục Bàn Thủy, lính canh đã yêu cầu bà Chu uống thứ thuốc mà họ gọi là là “thuốc huyết áp” (hiện chưa rõ bà có bị huyết áp cao hay không), nhưng bà từ chối. Sau đó, lính canh ghì bà xuống và cưỡng chế bà uống thuốc.
Sau đó, sức khỏe của bà suy giảm nhanh chóng. Bác sỹ tại ba bệnh viện khác nhau đều nói rằng tình trạng của bà là không thể chữa khỏi. Cuối tháng 7 năm 2020, bà được bảo lãnh tại ngoại và qua đời vào ngày 8 tháng 2 năm 2021.
Chết do bị bức hại thời gian dài
Người phụ nữ Liêu Ninh qua đời sau 4 tháng mãn hạn bản án 9 năm tù và thời gian dài bị tra tấn
Khi bà Ung Phương (ở thành phố An Sơn, tỉnh Liêu Ninh) được trả tự do vào ngày 25 tháng 10 năm 2021 sau khi thụ án 9 năm tù vì tu luyện Pháp Luân Công, bà đã yếu đến mức không thể tự tắm rửa. Con trai bà phải vất vả chăm sóc cho bà và người chồng nằm liệt giường của bà. Không bao lâu sau khi bà được trả tự do, các nhà chức trách đã đình chỉ lương hưu của bà và cũng yêu cầu bà phải trả lại 60.000 Nhân dân tệ tiền lương mà bà đã nhận trong thời gian chấp hành án lao động cưỡng bức (vì tu luyện Pháp Luân Công) từ nhiều năm trước.
Khổ nạn nối tiếp nhau đã tàn phá nghiêm trọng sức khỏe của bà Ung. Cuối cùng, người phụ nữ 65 tuổi này đã qua đời vào ngày 19 tháng 2 năm 2022, chỉ 4 tháng sau khi bà được trả tự do khỏi nhà tù.
Bà Ung Phương
Sau khi chính quyền Cộng sản Trung Quốc phát động cuộc bức hại Pháp Luân Công vào năm 1999, bà Ung đã nhiều lần bị bắt và giam giữ vì kiên định đức tin của mình. Bà bị kết án tù vào năm 2000 và bị lĩnh một án lao động 1 năm trong Trại Lao động Cưỡng bức Mã Tam Gia vào tháng 7 năm 2004. Sau lần bắt giữ cuối cùng vào năm 2012, bà đã bị kết án 9 năm tù. Người em gái ruột bị bắt cùng với bà, đã qua đời không lâu sau đó.
Khi ông Trương Diệu Minh ở thành phố Hạc Cương, tỉnh Hắc Long Giang được thả sau khi thụ án 19 năm tù vì chèn tín hiệu truyền hình để phát sóng chương trình vạch trần những tuyên truyền thù hận nhắm vào Pháp Luân Công, ông rất yếu và hốc hác. Ông đã qua đời một năm sau đó ở tuổi 59. Ông ra đi để lại vợ là bà Phạm Phượng Trân cùng con của mình.
Khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động bức hại tàn khốc Pháp Luân Công vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, tất cả các kênh truyền thông do nhà nước kiểm soát đăng tải phô thiên cái địa những tuyên truyền vu khống và bôi nhọ Pháp Luân Công. Chỉ trong một đêm, 100 triệu học viên của pháp môn tu luyện cả tâm lẫn thân ôn hoà này đã bỗng chốc trở thành kẻ thù hàng đầu của đất nước.
Để giảng chân tướng về Pháp Luân Công, ngày 20 tháng 4 năm 2002, ông Trương, ông Vương, một giảng viên dạy toán trung học, cùng bốn học viên khác, đã không màng rủi ro sinh mạng của họ để chèn tín hiệu vào sóng truyền hình địa phương để phát một đoạn video với thời lượng 20 phút để lật tẩy vụ tự thiêu giả mạo mà ĐCSTQ dàn dựng nhằm bôi nhọ Pháp Luân Công ở trên Quảng trường Thiên An Môn. Trương Hưng Phúc, khi đó là bí thư thành ủy Hạc Cương, đã rất tức giận. Ông ta ra lệnh bắt giữ các học viên liên quan, tuyên bố: “Thậm chí có bắt sai 1.000 người cũng không được để sót 1 người có liên can!”
Chỉ trong vài ngày, hơn 500 học viên Pháp Luân Công địa phương ở thành phố Hạc Cương đã bị bắt giữ. Ông Trương và bà Phạm bị bắt vào giữa đêm ngày 24 tháng 4 tại nhà của một người thân. Ba học viên khác cũng bị bắt không lâu sau đó.
Tòa án quận Công Nông đã kết án nặng đối với bốn học viên vào tháng 10 năm 2002: Ông Trương 19 năm tù và ba người khác bị từ 15 đến 18 năm tù. Một học viên khác đã thoát khỏi vụ bắt giữ và bị bắt vào ngày 7 tháng 9 năm 2005, sau đó bị kết án 17 năm tù vào năm 2006.
Ban đầu ông Trương bị giam ở Nhà tù Số 3 Cáp Nhĩ Tân và sau đó bị chuyển đến Nhà tù Thái Lai vào ngày 30 tháng 6 năm 2014. Quản lý nhà tù hứa thưởng 2.000 Nhân dân tệ cho mỗi trưởng khu giam giữ và 1.000 Nhân dân tệ cho mỗi lính canh nếu bất kỳ đội nào có thể chuyển hoá thành công tất cả các học viên trong đội từ bỏ Pháp Luân Công. Bất kỳ quản giáo hay lính canh nào không đạt được tỉ lệ chuyển hoá 100% sẽ bị giảm lương, cách chức hay thậm chí mất việc. Các lính canh được phép dùng bất kể phương thức tra tấn nào miễn là có thể làm suy sụp ý chí của các học viên. Nếu không đủ dụng cụ tra tấn thì họ có thể tự chế ra.
Các học viên thường xuyên bị treo lên bằng còng tay hoặc bị trói vào các dụng cụ tra tấn kéo căng. Họ không được ngủ vào ban đêm. Khi trời lạnh, lính canh sẽ dội nước lạnh lên người họ. Có lúc họ bị treo dưới nắng nóng (lên tới 40°C). Có lúc họ bị để dưới hố sâu gần 1 mét trong nhiều ngày với chân tay bị trói hướng lên trên. Ngoài ra, lính canh còn tra tấn họ bằng cách đặt hai trái bóng thép dưới mông của một học viên trong bảy ngày. Bên cạnh đó, các học viên cũng bị cưỡng bức phải lao động nặng nhọc không công.
Ông Trương bị thiếu máu trầm trọng, mắc bệnh ngoài da và bệnh trĩ do bị tra tấn. Mặc dù có thời điểm ông được tạm tha để chữa trị y tế nhưng sau đó bị đưa trở lại nhà tù vào ngày 17 tháng 8 năm 2015 để hoàn thành án tù.
Khi ông mãn hạn tù vào ngày 23 tháng 4 năm 2021, thay vì thông báo cho gia đình đến đón thì nhà tù đã giao ông cho nhân viên của Uỷ ban Chính trị và Pháp luật thành phố Hạc Cương, Phòng 610 và Đồn Công an Hồng Quân. Họ đưa ông đến Đồn Công an Hồng Quân và ép gia đình thay mặt ông viết một tuyên bố từ bỏ Pháp Luân Công trước khi để ông về nhà.
Do bị huỷ hoại sức khoẻ nặng nề sau án tù dài hạn và tra tấn không ngừng, ông Trương đã không thể hồi phục và đã qua đời vào đầu tháng 4 năm 2022.
Một gia sư toán bị kết án tù khi vẫn đang hôn mê và đã qua đời sau đóÔng Đinh Quốc Thần, một gia sư Toán ở thành phố Đại Liên, tỉnh Liêu Ninh vẫn hôn mê khi bị kết án tù vì tu luyện Pháp Luân Công đã qua đời hai tháng sau đó vào ngày 30 tháng 4 năm 2022 ở tuổi 51.
Vào ngày 11 tháng 7 năm 2019, ông Đinh và vợ là bà Diêm Thanh Hoa bị bắt giữ trong cuộc truy quét của cảnh sát trên phạm vi toàn tỉnh. Vụ bắt giữ tập thể này diễn ra như một phần trong nỗ lực của chính quyền nhằm “duy trì sự ổn định” trước lễ kỷ niệm 70 năm lên nắm quyền ở Trung Quốc.
Bà Diêm được thả sau ngày hôm đó, nhưng ông Đinh đã bị đưa đến trại tạm giam Cẩm Châu vào buổi tối. Ông đã tuyệt thực kéo dài 4 tuần để phản đối việc giam giữ tùy tiện và bị bức thực. Ông bị mất thính giác và bị đột quỵ do bị ngược đãi. Sau đó, ông được cho tại ngoại vào ngày 19 tháng 10 năm 2019.
Ông Đinh tiếp tục tu luyện Pháp Luân Công khi trở về nhà và đã hồi phục được một số khả năng vận động của mình, nhưng vẫn gặp vấn đề với thính giác.
Trong khi ông Đinh vẫn bị giam giữ, bà Diêm đã đến đồn công an địa phương để yêu cầu trả tự do cho ông. Cảnh sát Lý đã từng túm cổ và đẩy bà vào phòng để thẩm vấn. Khi bà trở lại vào ngày 10 tháng 9 năm 2019, chính anh ta đã túm tóc và xô đẩy bà. Kết quả là phần lớn tóc của bà bị rụng. Cảnh sát cũng đe dọa sẽ bắt hai con của bà khi họ đủ 18 tuổi.
Vào ngày 27 tháng 1 năm 2021, ông Đinh bị đột quỵ và hôn mê. Ông đã không thể tỉnh lại và ở trong tình trạng thực vật. Dù vậy, Tòa án Quận Cẩm Châu đã tuyên án oan sai cho cặp vợ chồng vào ngày 23 tháng 2. Ông Đinh bị kết án hai năm tù và bị phạt 5.000 Nhân dân tệ. Bà Diêm bị kết án 3 năm rưỡi và bị phạt 8.000 Nhân dân tệ.
Tại một thời điểm, ba nhân viên của Tòa án Quận Cẩm Châu đã đến nhà của cặp vợ chồng này để xác minh tình trạng sức khỏe của ông Đinh. Bà Diêm chỉ vào ông trong tình trạng hôn mê và đang thở oxy và nói: “Ông ấy đã trở nên như thế này do cuộc bức hại. Hãy nhìn lại mình. Chúng tôi không đủ khả năng chi trả để ông được điều trị trong bệnh viện và tôi chỉ có thể chăm sóc ông tại nhà”.
Thấy hoàn cảnh khốn khó của gia đình, các nhân viên tòa án nói với bà: “Bà có thể ở nhà chăm sóc ông ấy”.
Bà Diêm đã dành toàn bộ số tiền tiết kiệm của gia đình để chữa bệnh cho ông Đinh và vay mượn thêm từ người thân và bạn bè của họ. Giờ đây, bà đang sống trong một hoàn cảnh túng thiếu, bà cũng phải vật lộn với khoảng trống mênh mông khi ông Đinh qua đời, và chăm sóc cho hai đứa con của họ.
Một người đàn ông ở tỉnh Liêu Ninh đã chết vì bệnh phổi do bị tra tấn 14 năm trước trong trại lao độngÔng Trương Quốc Vũ đã nhiều lần bị bắt, bị giam và tra tấn kể từ khi chính quyền cộng sản Trung Quốc bắt đầu đàn áp Pháp Luân Công 23 năm trước. Trong khi đang phải thi hành án lao động cưỡng bức lần thứ 2, ông đã bị kéo căng người trong tư thế cực kỳ đau đớn trong 9 ngày và bị nhiễm trùng phổi nặng.
Ông Trương lại bị hạch sách vào năm 2021, khiến cho ông phải chịu sức ép tinh thần rất nhiều và vấn đề về phổi của ông lại tái phát. Ông bị tích dịch ở trong bụng, khiến bị suy tạng. Ông đã qua đời vào ngày 18 tháng 1 năm 2022 ở tuổi 50.
Ông Trương Quốc Vũ
Ông Trương, một cựu quản lý dịch vụ khách hàng tại một công ty truyền thông ở thành phố Đại Liên, tỉnh Liêu Ninh, bị bắt lần đầu tiên vào năm 2001 cùng với vợ khi đi Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho quyền tu luyện Pháp Luân Công. Khi cả hai bị tạm giam, đứa con trai chưa đến tuổi đi học của họ ở nhà không có bố mẹ chăm sóc.
Sau đó ông Trương bị 2 năm lao động cưỡng bức. Trong trại tạm giam Diêu Gia, do ông Trương từ chối đeo thẻ tù mà bị các lính canh biệt giam và xúi giục các tù nhân khác đánh ông. Họ còng tay ông vào một cái giường, chụp một cái mũ lên đầu ông và đánh đập ông. Hai chân ông bị thương nặng và sau đó ông không thể ra khỏi giường. Các lính canh còng tay ông chặt đến mức các ngón tay của ông vẫn bị tê 1 tháng sau đó.
Ông Trương đã bị bắt phải nằm trên giường hơn 20 ngày, không có đệm và chăn. Thời gian duy nhất ông được phép ra khỏi giường là khi dùng nhà vệ sinh và khi ăn, chưa đầy 1 tiếng đồng hồ mỗi ngày. Ông không được phép tắm gội hay thay quần áo. Khi ông được ra khỏi giường, hai bàn tay và bàn chân ông đã bị sưng nặng do máu lưu thông kém.
Ngày 12 tháng 9 năm 2006, ông Trương lại bị bắt và bị kết án hai năm trong Trại lao động cưỡng bức Bổn Khê.
Để buộc ông từ bỏ Pháp Luân Công, các lính canh đã trói ông vào tư thế “kéo căng” trong 9 ngày vào tháng 3 năm 2003. Với hình thức tra tấn này, các lính canh đặt hai cái giường đơn lại gần nhau và kéo căng tứ chi của ông ra bốn góc giường. Lúc đó và sau đó, các lính canh lại hoặc là thắt chặt dây thừng hoặc là kéo những chiếc giường ra xa nhau, giữ cho chúng cách nhau bằng cách chèn các viên gạch ở giữa 2 cái giường.
Dựng lại cảnh tra tấn: kéo căng cơ thể hết cỡ
Họ định trói ông trong thời gian lâu hơn, hy vọng là sẽ bắt được ông từ bỏ Pháp Luân Công và cung cấp thông tin về những học viên khác. Vào ngày thứ 9, ông Trương bắt đầu khó thở và có những triệu chứng khác. Các lính canh đưa ông đến bệnh viện. Bác sĩ phát hiện ra phổi của ông bị viêm nhiễm nặng và nói là ông phải được chữa trị ngay lập tức. Các lính canh từ chối để ông ở lại bệnh viện mà đưa ông về trạm xá trong trại lao động.
Ông Trương bị sốt cao liên tục trong 1 tuần trước khi thân nhiệt của ông cuối cùng trở lại bình thường sau khi được truyền 3 chai dịch qua đường tĩnh mạch mỗi ngày. Không thể chịu đựng được nữa, ông đã viết bản tuyên bố từ bỏ Pháp Luân Công trái với ý muốn của mình. Sau đó ông hối hận và viết một nghiêm chính thanh minh để vô hiệu hoá tuyên bố trước kia, dẫn đến việc ông bị biệt giam 14 ngày.
Sau khi ông Trương được phóng thích vào tháng 9 năm 2008, chính quyền thỉnh thoảng vẫn tiếp tục hạch sách ông và vợ ông. Ông đã sống trong sợ hãi và áp lực rất lớn. Vấn đề về phổi của ông đã tái phát vào năm 2021 trong lần bị hạch sách mới nhất. Ông bị tích dịch trong phổi và bụng và đã chết vì suy đa tạng trong một bệnh viện vào sáng sớm ngày 18 tháng 1 năm 2022.
Cái chết trẻ của người đàn ông 44 tuổi sau hai năm bị giam giữ trong trại lao động, cưỡng bức ly hôn và sách nhiễu không ngừng
Anh Quan Vân Chí, một cư dân ở thành phố Thiết Lĩnh, tỉnh Liêu Ninh đã bị bức hại vô nhân đạo trong khi thụ án hai năm lao động cưỡng bức từ năm 2002 đến năm 2004 vì tu luyện Pháp Luân Công. Vợ anh đã buộc phải ly hôn anh vì áp lực của cuộc bức hại. Anh cũng bị nơi làm việc sa thải và bị nhà chức trách sách nhiễu không ngừng. Sự đau khổ tinh thần đã ảnh hưởng lớn tới sức khoẻ của anh. Anh đã qua đời vào ngày 1 tháng 3 năm 2022 ở tuổi 44.
Anh Quan bị bắt giữ lần đầu vào ngày 24 tháng 12 năm 2001 trong khi đang làm việc tại Nhà máy Điện quận Thanh Hà. Cảnh sát đe doạ kết án tù anh, tạo tiền đề [cho việc kết án học viên Pháp Luân Công vô tội] ở quận Thanh Hà.
Bởi anh Quan từ chối từ bỏ Pháp Luân Công trong khi thẩm vấn, nên cảnh sát đã tát vào mặt anh, giẫm lên ngón chân, giật cổ, kéo tóc anh và sử dụng thuốc lá để đốt ngón tay của anh.
Cuối tháng 1 năm 2002, anh bị kết án hai năm tại Trại Lao động cưỡng bức Thiết Lĩnh. Khi anh viết về việc anh đã nhận được thụ ích như thế nào nhờ tu luyện Pháp Luân Công trong “báo cáo tư tưởng,” lính canh đã sử dụng gậy cao su có gai (lõi của gai cao su làm bằng kim loại) để đánh vào lưng anh. Bởi anh Quan vẫn kiên định đức tin của mình, nên lính canh đã sử dụng dùi cui điện để sốc điện vào đầu, ngực và toàn thân của anh.
Sau khi được trả tự do, cảnh sát tiếp tục sách nhiễu anh. Khi biết về vụ bắt giữ tiềm tàng vào tháng 3 năm 2007, anh đã rời khỏi nhà để trốn cảnh sát và bị nơi làm việc sa thải. Khi đó, vợ anh đang mang thai được vài tháng. Nghi ngờ vợ anh cũng tu luyện Pháp Luân Công, cảnh sát đã bắt giữ và đe doạ cô. Không muốn tiếp tục sống trong sợ hãi, cô buộc phải ly hôn chồng.
Ngày 30 tháng 7 năm 2014, anh Quan bị cảnh sát chặn và tra hỏi trong khi đang đi bộ trên đường. Sau khi một cảnh sát phát hiện anh tu luyện Pháp Luân Công, anh ta đã bắt giữ và thẩm vấn anh Quan qua đêm. Anh Quan đã được bảo lãnh tại ngoại sau 40 ngày giam giữ.
Cuộc bức hại không ngừng đã khiến anh Quan bắt đầu gặp các vấn đề sức khoẻ. Sức khoẻ của anh liên tục suy giảm qua từng năm và cuối cùng anh đã qua đời vào ngày 1 tháng 3 năm 2022, khi mới 44 tuổi.
Chết do bị bức hại gần đây nhất
Một người phụ nữ qua đời vì xuất huyết não sau khi bị kết án tù oan sai 3 năm
Vài ngày sau phiên tòa phúc thẩm giữ nguyên phán quyết 3 năm tù vì tu luyện Pháp Luân Công, bà Mã Thục Phương (ở thành phố Bắc An, tỉnh Hắc Long Giang) đã bị xuất huyết não và qua đời ở tuổi 69.
Bà Mã, nguyên là trưởng hành chính phòng hộ tịch thuộc Công an Cục Lâm nghiệp huyện Thông Bắc, bị bắt ngày 12 tháng 8 năm 2020. Cảnh sát tịch thu các sách của Pháp Luân Công, máy in, và giấy in của bà.
Sau khi bị thẩm vấn tại trụ sở Công an Cục Lâm nghiệp Thông Bắc, bà bị đưa đến trại tạm giam Cục Lâm nghiệp huyện Thông Bắc. Bà bị chứng huyết áp cao và sau đó được bảo lãnh tại ngoại.
Mặc dù vậy cảnh sát tiếp tục sách nhiễu bà tại nhà. Họ trình hồ sơ của bà lên Viện Kiểm sát Cục Lâm nghiệp huyện Á Bố Lực. Cơ quan này đã truy tố bà vào tháng 8 năm 2021, và chuyển hồ sơ của bà sang Tòa án huyện Á Bố Lực.
Bà Mã đã kháng cáo lên Tòa án Trung cấp tỉnh Hắc Long Giang. Đầu tháng 6 năm 2022, tòa trung cấp mở phiên xét xử trực tuyến. Thẩm phán tòa phúc thẩm đã rất hung hãn và không cho bà lên tiếng biện hộ cho bản thân. Ngày 4 tháng 6 năm 2022 bà bị xuất huyết não và 6 ngày sau bà qua đời.
Trước khổ nạn cuối cùng dẫn tới cái chết của bà, bà đã bị bắt nhiều lần trong vài năm đầu của cuộc bức hại, bị giam tại trong trung tâm tẩy não và trại tạm giam. Bà còn bị cơ quan sa thải.
Người phụ nữ 73 tuổi nhanh chóng suy giảm sức khỏe và qua đời sau hai tháng bị bắt giữ
Mặc dù bà Nhạc Thục Hà được thả ngay sau khi bà và con gái bị bắt vì tu luyện Pháp Luân Công, song áp lực tinh thần từ cuộc bắt giữ và thẩm vấn của cảnh sát đã trở thành giọt nước tràn ly. Sau hai thập kỷ bị bức hại và phải trải qua hai án tù với tổng cộng 7 năm, bà Nhạc đã sớm bị mất thị lực và sức khỏe giảm sút nhanh chóng. Bà qua đời hai tháng sau đó, vào ngày 6 tháng 6 năm 2022, ở tuổi 73.
Vào ngày 31 tháng 3 năm 2022, bà Nhạc ở thành phố Xích Phong, Nội Mông Cổ bị bắt tại nhà bà cùng con gái là cô Lý Tú Vinh. Vụ bắt giữ giữ xảy ra sau khi con gái bà bị cảnh sát theo dõi vì bị trình báo phân phát tài liệu thông tin Pháp Luân Công và cảnh sát đã xác định được cô qua các video của camera giám sát.
Vì bà Nhạc từ chối hợp tác với cảnh sát trong quá trình bắt giữ, bốn cảnh sát đã đẩy bà vào một chiếc chăn, sau đó mỗi người túm một góc chăn để khiêng bà lên xe cảnh sát. Sau đó bà bị đưa đến Đồn Công an Bình Trang và bị thẩm vấn phi pháp.
Mặc dù bà Nhạc không trả lời bất kỳ câu hỏi nào của cảnh sát và nhanh chóng được thả, tuy nhiên vụ bắt giữ và thẩm vấn đã khiến bà bị bị tổn thương tâm lý nặng nề và vô cùng sợ hãi. Khi trở về nhà, thị lực của bà nhanh chóng giảm sút và bà xuất hiện nhiều vấn đề sức khỏe. Hai tháng sau bà đã qua đời vào ngày 6 tháng 6 năm 2022.
Trước lần bắt giữ cuối cùng này, bà từng bị kết án 3,5 năm tù. Bà đã bị đánh đập và cấm ngủ trong khi bị giam.
Bài liên quan:
Báo cáo tháng 5 năm 2022: 17 học viên Pháp Luân Công bị bức hại đến chết
Ghi nhận trong tháng 4 năm 2022: 19 học viên Pháp Luân Công bị bức hại đến chết
Ghi nhận từ tháng 1 đến tháng 3 năm 2022: 44 học viên Pháp Luân Công bị bức hại đến chết
Báo cáo tháng 1 năm 2022: 20 học viên Pháp Luân Công bị bức hại đến chết
Báo cáo năm 2021: 132 học viên Pháp Luân Công qua đời trong cuộc bức hại đức tin của họ
Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/7/3/445681.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/7/8/202152.html
Đăng ngày 24-08-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.