Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 05-01-2020] Trong năm 2019 đã có 96 học viên Pháp Luân Công bị bức hại đến chết vì đức tin của họ, nâng tổng số tử vong lên 4.363 trong hơn 20 năm bức hại tàn bạo.
Pháp Luân Công, còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp, là một môn tu luyện và thiền định cổ xưa dựa trên nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Môn tập ôn hoà này đã bị Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bức hại từ tháng 7 năm 1999.
Ảnh của một số học viên đã qua đời (từ trái sang phải, từ trên xuống dưới):
Ông Vương Kiện, bà Dương Quế Chi, ông Thiệu Minh Cương, bà Trương Vĩ, ông Vương Tân Xuân, ông Vương Hồng Chương
Ông Trương Hồng Vĩ, ông Thạch Cường Sanh, ông Lý Thành San, bà Khổng Hồng Vân, bà Tôn Lệ Bân, bà Đàm Ngân Trân
Bà Mạnh Hồng, ông Vương Đức Thần, bà Dương Lập Hoa, ông Hà Lập Phương, ông Dương Thắng Quân, ông Chu Bổn Phú
Trong số các học viên qua đời, có 53 người là nữ giới, họ xuất thân từ mọi tầng lớp trong xã hội, bao gồm bác sỹ, giáo sư đại học, quản lý nhà máy, nhân viên ngân hàng, kỹ sư và nông dân. Độ tuổi của họ từ 28 đến 87, trung bình tuổi là 62.5.
19 học viên qua đời trong khi bị giam trong các nhà tù, trại tạm giam và đồn công an. Bà Quách Chấn Hương, 82 tuổi, đã tử vong sau vài giờ bị bắt vào ngày 11 tháng 1 năm 2019. Ông Dương Thắng Quân qua đời sau chín ngày bị bắt giam vào ngày 2 tháng 8 năm 2019. Bà Lý Diễm Kiệt, 41 tuổi, bị ngã chết vào ngày 7 tháng 12 năm 2019 khi đang trốn chạy khỏi vụ bắt giữ.
Tháng 1 có số tử vong nhiều nhất, 20 trường hợp. Tháng 3 và tháng 7 mỗi tháng 10 trường hợp. Chín tháng còn lại mỗi tháng có dưới 10 trường hợp tử vong.
Học viên tử vong xảy ra ở 23 tỉnh và các thành phố trực thuộc trung ương, với tỉnh Quảng Đông là nhiều nhất (16), tiếp đó là Hắc Long Giang (11) và Liêu Ninh (10). Các tỉnh và thành phố khác có dưới 10 trường hợp.
Dưới đây là tóm tắt thông tin của vài trong số các vụ tử vong đã đề cập bên trên.
Chết trong khi bị giam
Chỉ sau hai tháng kể từ khi bị bắt vì từ chối từ bỏ tu luyện Pháp Luân Công, vào ngày 2 tháng 7 năm 2019, anh Hà Lập Phương, một cư dân ở thành phố Thanh Đảo, tỉnh Sơn Đông đã qua đời trong thời gian bị giam giữ.
Gia đình anh Hà phát hiện thấy một vết mổ đã khâu trên ngực và một vết mổ hở ở lưng. Ban đầu, cảnh sát nói rằng các vết mổ này là kết quả của việc khám nghiệm tử thi rồi sau đó lại thay đổi câu chuyện, nói rằng một giám định pháp y sẽ sớm đến. Nhưng không có bác sĩ pháp y nào xuất hiện.
Thân nhân của anh Hà nghi ngờ rằng nội tạng của anh có thể đã bị thu hoạch trong khi anh vẫn còn sống hoặc ngay sau khi anh qua đời. Họ cũng nghi ngờ anh đã bị ngược đãi về tinh thần vì anh không còn nói được và không còn phản ứng chỉ trong vòng 17 ngày bị giam giữ.
Anh Hà Lập Phương, một học viên Pháp Luân Công ở thành phố Tức Mặc, tỉnh Sơn Đông, qua đời vào ngày 2 tháng 7 năm 2019
Cái chết của anh Hà đã đặt dấu chấm hết cho những năm tháng dài phải chịu đựng thống khổ vì đức tin của mình. Người đàn ông 45 tuổi này đã liên tục bị bắt và bị tra tấn – anh đã từng bị 17 tù nhân đánh đập trong thời gian bị giam giữ. Chứng minh thư của anh bị xóa bỏ và anh đã buộc phải sống xa nhà trong 17 năm để tránh bị bắt thêm nữa.
Ngày 5 tháng 5 năm 2019, cảnh sát đã lừa anh Hà đến gặp họ dưới danh nghĩa là để cấp cho anh chứng minh thư. Anh đã bị bắt khi đến nơi và sau đó bị bức thực và có thể đã bị ngược đãi về tinh thần. Sức khỏe của anh suy giảm và đã được đưa vội đến bệnh viện vào ngày 30 tháng 6.
Hơn 200 cảnh sát đã được điều động trong khoảng thời gian từ ngày 30 tháng 6 đến ngày 3 tháng 7 để ngăn chặn các học viên Pháp Luân Công địa phương và các thành viên gia đình của anh đến gần bệnh viện.
Anh Hà đã qua đời vào ngày 2 tháng 7, nhưng mãi cho đến ngày hôm sau gia đình anh mới được thông báo. Họ bị gây áp lực phải đồng ý cho hỏa táng thi thể anh ngay trong ngày hôm đó. Hơn 30 quan chức cùng bốn chiếc xe tải của cảnh sát đã có mặt để theo dõi quá trình hỏa táng.
Ông Ngụy Khởi San ở thành phố Tần Hoàng Đảo, tỉnh Hà Bắc đã qua đời vào ngày 23 tháng 11 năm 2019 trong khi đang chờ đợi một phiên toà kháng án. Vợ là bà Vu Thục Vinh, bị bắt cùng ông vào ngày 12 tháng 6 năm 2018, không được dự đám tang của chồng và bị tước quyền thăm thân khi hai con trai và luật sư cùa bà đến thăm.
Cảnh sát đã bắt giữ hai vợ chồng sau khi nghi ngờ họ treo những băng rôn về Pháp Luân Công. Sau đó ông Nguỵ bị kết án bảy năm và bà Vu bốn năm. Họ đã kháng án lên Toà án Trung cấp Thành phố Tần Hoàng Đảo, nơi vẫn chưa lên lịch xem xét lại vụ án của họ. Bà Vu vẫn còn ở trong trại tạm giam Thành phố Tần Hoàng Đảo, nơi chồng bà đã qua đời.
Hai con trai của ông Ngụy nhận được cuộc gọi từ trại tạm giam Thành phố Tần Hoàng Đảo vào khoảng 9 giờ 20 tối ngày 23 tháng 11 năm 2019, và được thông báo rằng cha họ đang hấp hối tại Bệnh viện Nhân dân Thành phố Tần Hoàng Đảo.
Vì cả hai người con đều sống xa quê nên họ gọi cho dì, em của bà Vu để nhờ dì đến bệnh viện xem tình hình của cha.
Mười phút sau, cảnh sát gọi lại cho hai con trai ông Ngụy và thông báo với họ rằng ông vừa qua đời.
Em vợ của ông Ngụy vội vã đến bệnh viện và nhìn thấy thi thể ông vẫn nằm trên cáng nhưng không phải trong phòng cấp cứu. Rốt cuộc cũng chưa xác định được rõ liệu ông có được hồi sức cấp cứu tại bệnh viện hay không.
Bà cũng để ý rằng đôi mắt của ông Ngụy còn hé mở một nửa. Cánh tay phải của ông rủ xuống và ống tay áo bên phải ướt đẫm. Bà xắn nửa tay áo lên và thấy cả cánh tay phải của ông tím đen.
Cái chết của ông Ngụy Khởi San
Một lính canh họ Triệu đã tuyên bố rằng ông Ngụy đã bị ngã vào khoảng 8 giờ tối cùng ngày trong khi sử dụng nhà vệ sinh. Đầu ông bị đập xuống nền bê tông và sau đó bất tỉnh. Các nhân viên y tế tại trại tạm giam đã thực hiện hồi sức tim phổi cho ông. Khi thấy ông không tỉnh lại, họ đã đưa ông đến bệnh viện để cấp cứu, nhưng sau đó ông Ngụy đã qua đời tại bệnh viện.
Khoảng 10 giờ tối, hơn 10 cảnh sát đã đến và đưa thi thể ông Ngụy đến nhà tang lễ. Em vợ của ông đã cố gắng ngăn họ lại nhưng đã bị đẩy sang một bên. Bà không được phép đi cùng đến nhà tang lễ.
Ông Vương Đức Thần ở thành phố Cáp Nhĩ Tân, tỉnh Hắc Long Giang đã chết trong hoàn cảnh đáng ngờ khi đang thụ án 10 năm tù vì đức tin của ông vào Pháp Luân Công.
Quản lý Nhà tù Hô Lan đã không cho gia đình ông Vương Đức Thần đến gần thi thể của ông và gây áp lực để họ đồng ý hoả táng thi thể sau khi ông chết hai ngày.
Gia đình nghi ngờ rằng ông có thể là nạn nhân của nạn mổ cướp nội tạng do ĐCSTQ thực hiện.
Ông Vương Đức Thần
Ngày 6 tháng 5 năm 2016, ông Vương bị bắt trong khi đang làm việc. Ngày 28 tháng 12 năm 2016, thẩm phán đã kết án ông 10 năm tù và phạt 20.000 nhân dân tệ.
Cuối tháng 10 năm 2019, khoảng 3,5 năm sau khi thụ án, gia đình ông Vương đột nhiên nhận được cuộc gọi từ nhà tù cho biết ông đã được đưa đến bệnh viện.
Khi họ đến bệnh viện thăm ông, nhiều lính canh giám sát họ rất chặt chẽ và không cho họ chạm vào người ông Vương hoặc thậm chí đến gần ông.
Gia đình nhận thấy ông có vấn đề ở lưng. Ông nói rằng ông bị đau lưng và không thể di chuyển được phần thân dưới.
Gia đình ngay lập tức nộp đơn bảo lãnh chữa trị cho ông. Nhà tù nhanh chóng đồng ý nhưng liên tục trì hoãn việc thả ông với nhiều lý do khác nhau.
Sau đó bệnh viện nhà tù nói với gia đình rằng ông bị ung thư phổi sau khi yêu cầu họ trả khoản tiền cọc 5.000 nhân dân tệ và chi phí kiểm tra 7.400 nhân dân tệ.
Con trai ông hỏi nhân viên bệnh viện tại sao họ không điều trị cho ông. Bác sỹ nói rằng họ không có thuốc điều trị ung thư phổi, chỉ có thuốc giảm đau và kháng sinh.
Ngày 17 tháng 11 năm 2019, một tháng sau khi ông Vương được đưa đến bệnh viện, nhà tù thông báo với gia đình rằng ông đã qua đời vào sáng sớm hôm đó.
Ngay khi gia đình đến bệnh viện, các lính canh tù bắt đầu đưa thi thể ông Vương đến nhà xác bệnh viện.
Gia đình cầu xin họ thay quần áo cho ông, và các lính canh đã mủi lòng. Nhưng họ đã ra lệnh cho bác sỹ thay đồ và không cho gia đình đến gần thi thể của ông.
Các lính canh liên tục gây áp lực để gia đình đồng ý hỏa táng thi thể. Đồng thời, hai người canh chừng thi thể ông mọi thời điểm và không cho ai lại gần.
Giấy báo tử của bệnh viện cho biết ông qua đời do “những nguyên nhân tự nhiên.”
Thi thể của ông đã được hoả táng vào ngày 19 tháng 11. Ban đầu con trai ông từ chối ký tên vào biên bản đồng ý, nhưng những họ hàng của anh, dưới áp lực từ chính quyền, đã thuyết phục anh ký.
Trong lúc hoả thiêu, chính quyền cấm gia đình có bất kỳ hoạt động ma chay nào hoặc nhìn thi thể ông lần cuối.
Cô Dương Lập Hoa ở huyện Tôn Ngô, tỉnh Hắc Long Giang đã qua đời khoảng một năm rưỡi sau khi bị cầm tù vì đức tin vào Pháp Luân Công. Khi đó, cô 43 tuổi.
Cô Dương Lập Hoa
Ngày 5 tháng 11 năm 2019, gia đình cô Dương Lập Hoa nhận được thông báo của Nhà tù Nữ Hắc Long Giang cho biết cô đang trong tình trạng nguy kịch. Gia đình cô đã vội vã đến bệnh viện nhưng khi tới nơi thì cô đã bất tỉnh. Cô qua đời trong ngày hôm đó.
Gia đình cô Dương yêu cầu được xem hồ sơ bệnh án của cô. Một lính canh nhà tù đã lướt tờ giấy qua trước mặt họ mà không cho phép họ đọc bất kỳ chi tiết nào.
Khi gia đình cô hỏi tại sao thân thể cô lại đầy vết bầm tím thì lính canh nhà tù nói rằng đó là hồ máu tử thi (thuật ngữ này để chỉ dấu hiệu của cái chết, khi máu tụ lại ở phần dưới cơ thể và làm màu da biến thành màu đỏ hơi tía).
Gia đình cô Dương đã yêu cầu khám nghiệm tử thi. Nhưng chức trách nhà tù nói rằng họ cần xin phép mới tiến hành khám nghiệm tử thi được và để cấp trên chấp thuận việc này cũng sẽ phải mất nhiều tháng.
Chính quyền nhà tù cuối cùng đã đe dọa gia đình cô Dương, ép họ phải ký vào một mẫu đơn đồng ý hỏa táng thi thể cô. Ngày 9 tháng 11, người thân đã mang tro cốt của cô về và chôn cất.
Cô Dương đang thụ án tù ba đến bốn năm vì thỉnh nguyện lên chính phủ cho quyền tu luyện Pháp Luân Công, sau khi cảnh sát ép trạm xăng nơi cô làm việc phải sa thải cô.
Trước đó cô từng bị giam ba năm trong Nhà tù nữ Hắc Long Giang từ 2014 đến 2017 vì đã viết dòng chữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo” trên cột điện thoại. Khi bị giam, cô bị đánh đập, bức thực và các hình thức tra tấn khác.
Bà Mạnh Hồng, một người dân tại thành phố Cáp Nhĩ Tân, tỉnh Hắc Long Giang, và là mẹ của một công dân Mỹ đã đột tử vào ngày 26 tháng 7 năm 2019, chỉ một lúc sau khi bà được đưa vào viện cấp cứu.
Theo cô Lý Tuyết Tùng, một cư dân ở San Francisco, Nhà tù nữ Hắc Long Giang đã gọi điện cho gia đình cô vào chiều ngày 26 tháng 7 năm 2019, và nói rằng mẹ của cô đã lên cơn cao huyết áp và bị trụy tim. Gia đình được yêu cầu đến ngay Bệnh viện Khu số 2 thuộc Đại Học Y Dược Cáp Nhĩ Tân và mang theo tiền để chi trả cho việc điều trị của bà.
Ngay sau khi gia đình đến bệnh viện, thì xe cấp cứu cũng vừa đưa bà Mạnh đến. Họ thấy có hai nhân viên y tế đang làm cấp cứu hồi sức cho bà bên trong xe. Bà Mạnh được tuyên bố qua đời mười phút sau khi bà được đưa vào phòng cấp cứu. Lúc đó bà 79 tuổi.
Bà Mạnh Hồng
Cái chết đột ngột của bà Mạnh cách ngày được trả tự do chín tháng trong hạn tù 7 năm, với tội danh không chịu từ bỏ đức tin vào Pháp Luân Công.
Cô Lý nói rằng mẹ cô vốn rất khỏe mạnh trước khi bị giam giữ và trong hơn sáu năm bị cầm tù. Cô nghi ngờ rằng có điều mờ ám trong cái chết của bà.
Bà Lý Trường Phương ở thành phố Lâm Nghi, tỉnh Sơn Đông đã qua đời vào ngày 12 tháng 7 năm 2019 sau khi công an rút ống trợ thở trong lúc bà vẫn đang bất tỉnh sau đợt phẫu thuật.
Bà Lý bị bắt vào ngày 23 tháng 10 năm 2018 vì tìm kiếm công lý cho một phụ nữ địa phương bị bức hại đến chết vào năm 2017 vì tu luyện Pháp Luân Công. Bà đã bị kết án 2,5 năm và bị phạt 10.000 nhân dân tệ vào ngày 27 tháng 3 năm 2019.
Ngày 5 tháng 7 năm 2019, gia đình đã lập tức đến một bệnh viện địa phương sau khi nhận được thông báo bà đang trong tình trạng nguy kịch. Bà rất yếu và nói rằng bà đã đau bụng suốt 15 ngày. Các vùng bên trong đùi bị thâm tím và răng bị gãy.
Bà Lý Trường Phương rất yếu trước khi phẫu thuật.
Lính canh tại trại tạm giam Thành phố Lâm Nghi nơi bà Lý bị giam đã từ chối giải thích những gì đã xảy ra với bà- nguyên nhân dẫn đến tình trạng y tế và thương tích của bà. Lúc đầu các bác sỹ khẳng định bà bị viêm ruột thừa và sau đó nói rằng bà bị thủng dạ dày.
Với nhiều nghi vấn không được giải đáp, gia đình từ chối ký tên vào biên bản đồng ý phẫu thuật cho bà.
Dưới chỉ đạo của trại tạm giam và công an, các bác sỹ đã tiến hành phẫu thuật cho bà Lý, cắt mở từ ngực đến bụng bà vào ngày 6 tháng 7. Bà vẫn hôn mê bất tỉnh và phải sử dụng máy thở sau khi phẫu thuật. Gia đình bà nghi ngờ về tính cần thiết của thiết bị này trong việc điều trị đau bụng.
Sáng ngày 10 tháng 7, hơn hai chục công an đã xông vào bệnh viện. Khi gia đình từ chối ký tên vào biên bản để bà xuất viện, công an đã bắt chồng, con trai, con gái và cháu trai sáu tuổi của bà. Đến ngày hôm sau họ mới được thả ra.
Khoảng 6 giờ chiều ngày 12 tháng 7, khi gia đình không có mặt ở đó, người của trại tạm giam Thành phố Lâm Nghi và Đồn Công an Đông Quan (thành phố Lâm Nghi) đã xuất hiện ở chỗ bà Lý và tháo máy thở của bà. Bà nhanh chóng tử vong. Chính quyền đang thương lượng bồi thường cho gia đình bà trước khi tiết lộ nơi cất giữ thi thể của bà.
Gia đình nghi rằng bà Lý đã bị đầu độc bằng thuốc không rõ nguồn gốc trong khi bị giam. Khi lần đầu tiên đến Bệnh viện Lâm Nghi vào ngày 5 tháng 7, bà vẫn tỉnh táo và kể với họ rằng những gì đã xảy ra ở trong trại tạm giam đã khiến bà đau bụng: Bà đã nhiều lần bị ép uống một số loại thuốc và một lần bị tiêm thuốc không rõ nguồn gốc.
Bà nói một ngày sau khi bị tiêm, bà bị đau nhức, vùng da từ thắt lưng trở xuống bị đỏ rồi sưng lên và chuyển sang màu tím. Bà bị đau bụng, bụng trướng lên, và các vùng bên trong đùi bị thâm tím và rất đau đớn.
Người đàn ông Quảng Tây mắc ung thư di căn vẫn bị cầm tù, và đã qua đời sau ba tháng
Ông Liêu Đại Vũ ở thành phố Kim Châu, tỉnh Quảng Tây đã qua đời vào ngày 23 tháng 7 năm 2019, sau ba tháng bị cầm tù bất chấp bệnh tình nghiêm trọng, trong đó có bệnh ung thư di căn. Ông hưởng dương 57 tuổi.
Ông Liêu, một nhân viên bất động sản, đã bị bắt vào ngày 17 tháng 7 năm 2018, trong khi tìm cách giải cứu một học viên Pháp Luân Công khác đang bị giam giữ vì đức tin của bà. Sau đó ông bị kết án hai năm tù và phạt 10.000 nhân dân tệ.
Sau tám tháng bị giam trong trại tạm giam Thành phố Kim Châu, thân thể ông Liêu đã xuất hiện nhiều chứng bệnh nghiêm trọng, trong đó có bệnh ung thư tim di căn, nhiễm trùng phổi, và dịch tích tụ trong khoang ngực.
Ngày 9 tháng 4 năm 2019, Phòng 610 Thành phố Kim Châu, một cơ quan ngoài vòng pháp luật được lập ra chuyên để bức hại Pháp Luân Công, đã lệnh cho trại giam chuyển ông Liêu tới Nhà tù Bắc Hải, nhưng không tiết lộ về bệnh tình của ông.
Gia đình ông Liêu đã nhiều lần yêu cầu Phòng 610 và Nhà tù Bắc Hải thả ông, nhưng họ chưa từng nhận được phản hồi.
Đầu tháng 7 năm 2019, ông Liêu bị đưa tới Nhà tù Tân Khang, trực thuộc Nhà tù Lê Đường. Hai tuần sau ông qua đời.
Người đàn ông Hồ Bắc mắc bệnh nặng bị từ chối tạm tha y tế và đã qua đời ở trong nhà tù
Ông Lý Đại Nghiêu, 67 tuổi, ở thành phố Kinh Châu, tỉnh Hồ Bắc đã qua đời vào ngày 30 tháng 11 năm 2019 trong khi đang thụ án vì tu luyện Pháp Luân Công.
Ông Lý Đại Nghiêu
Ngày 20 tháng 9 năm 2017, ông Lý bị bắt và ông bị kết án bốn năm tù vào ngày 9 tháng 4 năm 2018.
Ông bị giam trong trại tạm giam Huyện Giam Lợi một năm, sau đó ông bị chuyển tới Nhà tù Phạm Gia Đài vào ngày 5 tháng 9 năm 2018. Lính canh của trại cưỡng ép ông uống thuốc cao huyết áp dù ông không có bệnh. Cân nặng của ông giảm từ khoảng 90,7kg xuống còn 68kg.
Tại Nhà tù Phạm Gia Đài ông bị buộc phải làm việc không công ngay cả khi tay của ông có cảm giác tê cứng.
Từ tháng 12 năm 2018 tới tháng 1 năm 2019, ông Lý phải nhập viện. Bác sỹ phát hiện có rất nhiều sỏi trong túi mật của ông, nhưng nhà tù không cho phép ông phẫu thuật lấy sỏi. Ông chỉ được cho uống thuốc giảm đau và thuốc kháng sinh.
Tháng 8 năm 2019, tình trạng sức khẻo của ông Lý đột ngột sụt giảm. Ngày 29 tháng 8, khi gia đình tới thăm, ông đã gặp khó khăn khi nói chuyện. Ngày 12 tháng 9, gia đình trở lại thăm ông một lần nữa và biết rằng ông đã được đưa tới Bệnh viện Nhà tù Trường Lâm sau khi bị tê liệt và không thể nói chuyện.
Gia đình không được phép vào bệnh viện thăm ông. Yêu cầu bảo lãnh điều trị y tế của gia đình bị từ chối.
Mấy tháng tiếp theo, sức khỏe của ông tiếp tục suy giảm và gần đây ông đã qua đời vào cuối tháng 11 năm 2019.
Chết sau khi được thả
Một ông lão tỉnh Liêu Ninh qua đời sau ba tháng được trả tự do
Ba tháng khi mãn hạn 1,5 năm tù vì đức tin vào Pháp Luân Công, ông Trịnh Đức Tài, một cư dân của thành phố Đại Liên, tỉnh Liêu Ninh đã qua đời ở tuổi 84.
Ông Trịnh đã bị bắt vào ngày 4 tháng 9 năm 2017 sau khi bị tố cáo vì nói chuyện với mọi người về Pháp Luân Công. Ông đã bị giam giữ trong 37 ngày và được tại ngoại vì tình trạng sức khoẻ.
Ngày 27 tháng 3 năm 2018, Chu Văn Văn, một cảnh sát từ Đồn Công an Quang Minh Sơn, đã đến nhà ông Trịnh và yêu cầu ông đến toà án để ký một cam kết sẽ từ bỏ Pháp Luân Công. Chu đã đe doạ sẽ tống tù ông Trịnh nếu ông từ chối làm theo.
Ngày hôm sau, Chu đã đưa ông Trịnh đến toà án. Vì ông Trịnh đã mất thính lực sau khi bị cảnh sát đánh đập vào năm 2000 nên ông không biết Chu đã nói gì trong cuộc thẩm vấn. Sau đó, Chu viết rằng ông Trịnh đã nhận tội khi tu luyện Pháp Luân Công.
Sau đó, Chu đưa ông Trịnh đến bệnh viện để kiểm tra sức khỏe. Sau đó Chu giam giữ ông Trịnh và nói rằng ông ta sẽ lên lịch đưa ông Trịnh ra hầu toà trong vài ngày nữa.
Ông Trịnh đã bị Tòa án Thành phố Trang Hà xét xử vào ngày 12 tháng 4 năm 2018. Luật sư đã biện luận vô tội cho ông Trịnh.
Gia đình ông Trịnh đã không biết về án tù của ông mãi cho đến ngày 11 tháng 6 năm 2018 khi họ đến trại tạm giam địa phương để lấy đồ của ông theo như chỉ dẫn của chính quyền. Đây là lần thứ hai ông Trịnh bị kết án vì đức tin của mình. Trước đó vào năm 2010 ông đã bị kết án 3,5 năm tù.
Ông Trịnh bị đưa đến Nhà tù Nam Quang Lĩnh vào ngày 12 tháng 6 năm 2018. Nhà tù đã từ chối tiếp nhận ông do kết quả kiểm tra sức khỏe không đạt yêu cầu. Sau đó ông bị đưa trở lại trại tạm giam và chỉ hai ngày sau ông xuất hiện các triệu chứng của bệnh huyết áp cao và nhịp tim bất thường. Ông còn bị ho ra máu.
Sau những yêu cầu mạnh mẽ từ gia đình, trại tạm giam cuối cùng đã cho phép họ vào thăm ông Trịnh. Gia đình nhận thấy ông Trịnh phải ngồi xe lăn để ra gặp họ.
Ngày 6 tháng 8 năm 2018, Nhà tù Đại Liên đã tiếp nhận ông Trịnh. Gia đình ông chưa bao giờ được phép vào thăm ông trong thời gian ông bị giam giữ tại đó.
Khi ông Trịnh được trả tự do vào ngày 19 tháng 8 năm 2019, tình trạng sức khỏe của ông rất yếu. Ông không thể đi lại và bị chứng rối loạn ăn uống.
Trước dịp kỷ niệm 70 năm thành lập ĐCSTQ vào ngày 1 tháng 10, cảnh sát và các quan chức địa phương đã sách nhiễu ông và tịch thu của ông một bức ảnh của nhà sáng lập Pháp Luân Công.
Ông Trịnh đã qua đời vào ngày 21 tháng 11 năm 2019.
Ông Trịnh Hiện Kim, một cựu doanh nhân ở thành phố Hoài Dương, tỉnh Hà Nam đã bị ung thư vòm họng sau một thời gian bị ngược đãi trong tù vì đức tin của ông vào Pháp Luân Công. Chưa đầy một năm sau khi được thả để điều trị y tế, ông đã qua đời ở tuổi 57.
Chỉ vì không chịu từ bỏ đức tin của mình, ông Trịnh đã bị bắt giữ liên tục trong hơn 20 năm qua và mất gần 13 năm sau song sắt, trong đó có một bản án trong trại lao động và hai lần bị kết án tù.
Lần cuối ông Trịnh và vợ ông, bà Vương Hảo Mai, bị bắt giữ là vào tháng 7 năm 2016 và cả hai cùng bị kết án 5 năm tù.
Ông Trịnh bị thụ án tại Nhà tù Tân Mật, tại đây, sức khỏe của ông suy giảm nhanh chóng và kết quả là ông đã không thể ăn uống. Ông phải tiếp thức ăn dạng lỏng thông qua một ống dẫn thức ăn. Sau khi trải qua một ca phẫu thuật cắt mở khí quản tại bệnh viện của nhà tù, ông đã bị ung thư vòm họng. Cuối năm 2018, ông được tại ngoại để điều trị y tế.
Phần lớn gia tài và những đồ đạc cá nhân của ông đã bị tịch thu trong hàng loạt vụ vây bắt của cảnh sát trong cuộc bức hại, do vậy ông không thể đủ khả năng chi trả cho tiền viện phí và gắng sức tự mình chăm sóc bản thân ở nhà.
Vợ ông vẫn đang thụ án tại Nhà tù Nữ Tân Hương và không thể ở bên cạnh ông khi ông qua đời vào ngày 11 tháng 8 năm 2019.
Bà Trương Hiểu Kiệt, một giảng viên đại học ở thành phố Tần Hoàng Đảo, tỉnh Sơn Đông đã liên tục bị tra tấn trong khi bị cầm tù chỉ vì đức tin vào Pháp Luân Công. Trong tù, bà bị ung thư buồng trứng, và 14 tháng sau khi được thả, bà đã qua đời ở tuổi 51.
Bà Trương cùng 16 học viên Pháp Luân Công khác đã bị bắt giữ vào ngày 10 tháng 6 năm 2013. Cảnh sát đã tịch thu hơn một triệu nhân dân tệ tiền mặt có in thông điệp Pháp Luân Công và hai chiếc xe ô tô của bà Trương.
Bà Trương bị giam trong Trại tam giam Tần Hoàng Đảo, và ở đó bà bị tù nhân dội nước lạnh lên người, tát vào mặt và còn xịt nước tiêu lên người.
Khi bà Trương khiếu nại về những ngược đãi mà bà phải chịu đựng, bà đã bị lính canh trả đũa bằng cách đeo xích nặng vài chục kilôgam lên tay và chân bà, khiến bà không thể di chuyển trong hai tuần.
Cuối năm 2014, sau khi bị kết án năm năm tù, bà Trương bị chuyển tới Nhà tù Nữ tỉnh Hà Bắc. Bà không được phép gặp hay gọi điện cho gia đình.
Bốn tù nhân được giao nhiệm vụ giám sát bà và tẩy não bà suốt ngày đêm. Bà bị cưỡng chế nghe hoặc xem những chương trình tuyên truyền phỉ báng công kích Pháp Luân Công trong gần 19 giờ đồng hồ mỗi ngày. Tù nhân liên tục yêu cầu bà điểm chỉ vào các bản cam kết đã được chuẩn bị trước để tuyên bố từ bỏ tu luyện Pháp Luân Công hoặc lăng mạ nhà sáng lập pháp môn. Khi bà từ chối, tù nhân đã đánh đập, giật tóc bà và đôi khi còn giẫm lên tay bà hòng buộc bà ký tên.
Bà Trương không được phép tắm rửa. Mỗi buổi sáng bà còn phải hỏi các tù nhân để xin phép xem bà có được phép rửa mặt hay đánh răng cho ngày hôm đó hay không. Người bà nặng mùi vì không được tắm rửa thường xuyên. Những người cùng phòng của bà thường xuyên ngược đãi và làm nhục bà.
Tù nhân còn tước quyền mua nhu yếu phẩm hàng ngày của bà, bao gồm cả băng vệ sinh. Trong khi bà không được phép sử dụng tiền của mình, thì các tù nhân lại có thể sử dụng nó tùy ý. Họ cũng tráo đổi gối mới, giá treo quần áo và thậm chí cả đồ vệ sinh cá nhân mới của bà Trương bằng các món đồ đã qua sử dụng.
Do bị tra tấn tinh thần và thể xác nặng nề trong thời gian dài, sức khỏe của bà Trương đã suy giảm nhanh chóng. Đầu năm 2018, bà bị phát hiện có khối u ở buồng trứng, tuy nhiên nhà tù đã từ chối cho bà được điều trị y tế.
Vào thời điểm bà được thả vào tháng 6 năm 2018, khối u đã phát triển khá to.
Khi trở về nhà, bà Trương sửng sốt khi biết mình đã bị sa thải và tước trợ cấp lương hưu tại Học viện Kỹ sư Cao cấp Tần Hoàng Đảo, nơi bà công tác. Bởi số tiền tiết kiệm và những món đồ quý giá nhất của bà đã bị cảnh sát lấy đi trong cuộc đột kích vào nhà bà năm 2013, nên bà đã rơi vào cảnh nghèo túng.
Bà đau đớn tột cùng và không thể ngủ được trong những ngày cuối đời. Bà đã qua đời vào ngày 24 tháng 8 năm 2019.
Chết do bị sách nhiễu và bức hại trong thời gian dài
Vào khoảng 8 giờ tối ngày 7 tháng 12 năm 2019, một toán cảnh sát đã gõ cửa một căn hộ của cô Lý Diễm Kiệt và ông Cung Phượng Cường ở huyện Y Lan, tỉnh Hắc Long Giang. Cô Lý, 41 tuổi, đã cố gắng gọi điện cho gia đình nhờ giúp đỡ, nhưng phát hiện tín hiệu điện thoại của mình đã bị chặn.
Hai vợ chồng họ sau đó nghe thấy cảnh sát gõ cửa nhà hàng xóm ở phía bên kia sảnh và hỏi họ có biết gì về ông Cung không.
Hai vợ chồng không thể nghe rõ hàng xóm đã trả lời những gì nhưng họ nghe thấy cảnh sát lại gõ cửa nhà họ một lần nữa và gọi điện cho thợ khóa. Sau 30 phút thợ khóa vẫn không xuất hiện, hai vợ chồng họ đã nghe thấy các cảnh sát bàn về việc mượn cưa để cắt cánh cửa sắt nhà họ.
Trải qua 20 năm bị sách nhiễu, bị giam cầm và bị tra tấn vì không chịu từ bỏ đức tin vào Pháp Luân Công, ông Cung, 48 tuổi và cô Lý không muốn phải trải qua cơn ác mộng tương tự nữa. Họ quyết định trốn thoát từ căn hộ của mình ở tầng sáu.
Họ làm một sợi dây bằng cách buộc một vài tấm ga trải giường và rèm cửa lại với nhau và cột chặt nó vào cửa sổ.
Tiếng cưa ngày càng to hơn. Ngay khi cánh cửa sắp bị phá vỡ, hai vợ chồng họ lần lượt trèo ra khỏi cửa sổ và xuống theo sợi dây tự chế đó.
Khi họ xuống đến tầng bốn, nút thắt của các ga trải giường bị tuột ra và họ đã rơi từ trên đó xuống.
Vài giờ sau khi ông Cung tỉnh dậy, ông phát hiện người vợ nằm bên cạnh đã qua đời.
Các cảnh sát vẫn ở trong nhà của họ. Có thể cảnh sát đã không nghĩ rằng ông Cung vẫn còn sống sót sau cú ngã.
Quá đau buồn nhưng ông Cung vẫn phải trốn khỏi hiện trường để tránh bị bắt.
Đến rạng sáng, cảnh sát đã di dời thi thể của cô Lý. Các tấm ga trải giường treo trên cửa sổ đã bị bỏ đi. Cánh cửa bị hỏng đã được thay thế bằng một cái mới.
Vào sáng ngày 9 tháng 12, cảnh sát đã tìm gặp cha mẹ của cô Lý, đều đã ngoài 80 tuổi và đã đe dọa họ phải tìm cho ra ông Cung ở đâu, mà không đề cập gì về cái chết của cô Lý.
Ngày 26 tháng 11 năm 2019, ông Giang Dũng, một cư dân ở Thượng Hải đã qua đời ở tuổi 51 vì bị xuất huyết não sau lần bắt giữ gần đây nhất vì tu luyện Pháp Luân Công.
Ông Giang tin rằng Pháp Luân Công đã trị khỏi bệnh loét tá tràng đã hành hạ ông suốt 15 năm. Bởi kiên định với đức tin của mình, ông đã bị kết án tù hai lần với tổng thời gian là 13 năm. Trong thời gian thụ án tại Nhà tù Đề Lam Kiều, ông bị tra tấn rất tàn bạo.
Chưa đầy năm năm sau khi được trả tự do trong lần thụ án thứ hai, cảnh sát tiếp tục bắt giữ và lục soát nhà ông một lần nữa vào ngày 24 tháng 4 năm 2019. Cùng ngày, ông bị đột quỵ và sau đó hai ngày ông được bảo lãnh tại ngoại vì trại tạm giam địa phương từ chối tiếp nhận ông.
Sau khi ông Giang về nhà, nhà chức trách tiếp tục sách nhiễu ông. Khoảng thời gian diễn ra Ngày Quốc khánh lần thứ 70 của Đảng Cộng sản vào ngày 1 tháng 10 năm 2019, cảnh sát giám sát ông cả ngày lẫn đêm và theo dõi ông từ ngày 1 đến ngày 7 tháng 10.
Ông Giang đã vô cùng căng thẳng khi bị cảnh sát giám sát nghiêm ngặt. Ngày 19 tháng 11, ông bị một cơn xuất huyết não nghiêm trọng và sau đó 7 ngày ông đã qua đời.
Giáo viên mẫu giáo bị tống giam vì đức tin và qua đời trong nỗi thống khổ
Bà La Đan ở thành phố Lưu Dương, tỉnh Hồ Nam đã qua đời vào ngày 1 tháng 12 năm 2019 ở tuổi 50 sau nhiều năm bị bức hại vì đức tin vào Pháp Luân Công.
Bà La và cha mẹ cùng tu luyện Pháp Luân Công vào tháng 10 năm 1997. Vì không từ bỏ đức tin, gia đình họ đã liên tục bị sách nhiễu trong hai năm ngay sau khi cuộc đàn áp bắt đầu. Trường mẫu giáo nơi bà La làm việc đã bị chính quyền gây áp lực phải sa thải bà.
Bà La Đan
Bà La bị bắt vào tháng 11 năm 2006 vì phát tặng tài liệu thông tin về Pháp Luân Công. Cảnh sát lục soát nhà bà và kết án bà 1,5 năm tại Trại Lao động Cưỡng bức Bạch Mã Lũng. Bà La bị bắt phải lao động không công và bị ngược đãi vì kiên định đức tin của mình.
Bà La bị bắt một lần nữa vào ngày 17 tháng 4 năm 2014, và bị kết án bí mật bốn năm tù vào ngày 25 tháng 8 năm 2014 mà gia đình không hề hay biết.
Nhà tù đã không cho phép cha bà La vào thăm và cấm bà không được gọi điện hoặc nhận thư từ cha mình, với lý do bà không từ bỏ đức tin của mình.
Các lính canh đã bắt bà La phải lao động không công và tra tấn bà bao gồm cả việc bắt bà phải mặc áo trói và treo bà lên hàng giờ đồng hồ. Hầu hết những tra tấn không gây ra những thương tích mà từ bên ngoài có thể nhận ra nhưng nó lại gây ra những tổn thương nghiêm trọng bên trong.
Chính quyền tiếp tục sách nhiễu bà La sau khi bà được thả. Để nuôi sống bản thân và chu cấp cho người cha, tháng 6 năm 2018 bà đã tìm được một công việc trong một hiệu sách. Chỉ vài ngày sau khi bà La bắt đầu làm việc, chính quyền đã bắt chủ cửa hàng sách phải sa thải bà.
Bà La đã tìm một công việc khác, làm cộng tác viên bán hàng cho một cửa hàng quần áo vào tháng 8 năm 2018. Cảnh sát đã bắt bà một lần nữa và đưa bà đến Trung tâm Tẩy não Lão Đạo Hà.
Tuy vẫn đang phải cố gắng hồi phục lại tình trạng sức khỏe yếu do bị ngược đãi kéo dài trong thời gian bị cầm tù, bà La đã đổ bệnh sau khi được thả ra khỏi trung tâm tẩy não. Bà phải nằm liệt giường và chỉ còn da bọc xương.
Bà đã qua đời vào ngày 1 tháng 12 năm 2019 trong nỗi đau đớn tột cùng, bỏ lại người cha già 80 tuổi.
Một cụ bà ở tỉnh Sơn Đông đã qua đời sau hai tháng bị bắt giữ vì tu luyện Pháp Luân Công
Bà Lý Phó Vinh, một cư dân thành phố Thanh Đảo, tỉnh Sơn Đông đã cảm thấy không được khỏe vì bị thương tổn sau khi bị bắt giữ và tạm giam ngắn hạn vì tu luyện Pháp Luân Công. Tình trạng của bà tiếp tục xấu đi sau khi cảnh sát liên tục sách nhiễu và thẩm vấn bà tại nhà. Bà đã qua đời vào ngày 15 tháng 10 năm 2019 ở tuổi 78.
Buổi sáng ngày 6 tháng 8 năm 2019, bà Lý Phó Vinh bị bắt sau khi bị tố giác phân phát tài liệu thông tin về Pháp Luân Công và nói chuyện với mọi người về môn tu luyện và cuộc bức hại.
Cảnh sát của Đồn Công an Thị trấn Linh Sơn Vệ đã lục soát nhà bà Lý vào chiều ngày hôm đó và tịch thu các sách và tài liệu liên quan đến Pháp Luân Công.
Sau khi được thả về nhà vào tối hôm đó, bà nằm liệt giường và không thể ăn uống gì.
Cảnh sát đã năm lần kéo tới nhà bà trong vòng hai tháng sau để thẩm vấn và chụp ảnh bà mà không được sự đồng ý của bà.
Bà Lý đã rơi vào trạng thái hôn mê bất tỉnh và qua đời.
Ông Hầu Tuấn Văn, một chuyên gia đã về hưu, đã qua đời vào ngày 29 tháng 1 năm 2019, chỉ vài tuần sau khi ông bị gắn thiết bị giám sát điện tử và bị chính quyền sách nhiễu khi đang thụ án ở bên ngoài nhà tù vì tu luyện Pháp Luân Công.
Ông Hầu bị bắt giữ vào tháng 5 năm 2017 sau khi bị báo chính quyền vì phân phát tài liệu chân tướng Pháp Luân Công. Cảnh sát của Đồn Công an Hòa Bình Nhai đã tịch thu các sách Pháp Luân Công cùng nhiều tài sản cá nhân khác của ông. Sau đó, trại tạm giam đã từ chối tiếp nhận ông vì lý do sức khỏe và ông được bảo lãnh tại ngoại.
Ngày 29 tháng 9 năm 2017, Tòa án Ôn Tu Hà đã đưa ông Hầu ra xét xử và kết án ông hai năm tù giam, phạt 4.000 nhân dân tệ vào tháng 12 năm 2017.
Ông Hầu đã kháng cáo lên Tòa án Trung cấp Số 3 Bắc Kinh. Cơ quan này đã tổ chức một phiên xét xử vào ngày 31 tháng 1 năm 2018 và quyết định giữ nguyên bản án ban đầu của ông. Ông nhận lệnh thụ án bên ngoài nhà tù vì lý do sức khỏe.
Tháng 1 năm 2019, bốn tháng trước khi ông mãn hạn tù, ông Hầu bị nhân viên của phòng tư pháp địa phương sách nhiễu và cưỡng chế đeo vòng giám sát điện tử. Việc giám sát nghiêm ngặt như vậy đã khiến ông bị tâm lý nặng nề nên đã lâm trọng bệnh và qua đời sau đó vài tuần.
Tải danh sách các học viên Pháp Luân Công qua đời vì bị bức hại năm 2019.
Nhiều trường hợp qua đời có thể tìm thấy ở đây.
Bài liên quan:
Báo cáo Minh Huệ: 45 học viên Pháp Luân Công qua đời vì bị bức hại trong 6 tháng đầu năm 2019
69 học viên Pháp Luân Công được xác nhận đã chết trong năm 2018 vì bị bắt giữ và tra tấn (Tin ảnh)
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/1/5/398586.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/1/8/182085.html
Đăng ngày 31-01-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.