Bài viết của một học viên từ tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 12 – 11 – 2013] Con xin kính chào Sư phụ! Xin chào các bạn đồng tu!

Năm nay tôi đã hơn bảy mươi tuổi. Tôi được giới thiệu về Pháp Luân Đại Pháp vào ngày 8 tháng 4 năm 1997, và tôi đã trở thành một học viên Đại Pháp kể từ đó.

Tôi nhận ra rằng tôi có một thể ngộ hạn chế về các Pháp lý, nhưng tôi rất vững tin vào Đại Pháp và biết rằng cuộc sống của tôi thuộc về Sư phụ. Sức mạnh huyền diệu của Đại Pháp đã thay đổi tôi, và những thay đổi tích cực trong tôi đã giúp những người khác tôn trọng Đại Pháp.

Sư phụ đã giúp tôi tu luyện tinh tấn. Ở đây, tôi muốn chia sẻ kinh nghiệm tu luyện của mình và báo cáo với Sư phụ.

Ngoại hình của tôi thay đổi

Trước khi bắt đầu tu luyện, tôi từng bị mắc một số bệnh. Trông tôi luôn có vẻ chán nản và yếu đuối. Sau khi tôi bắt đầu tu luyện, Sư phụ đã tịnh hóa cơ thể của tôi và tất cả bệnh tật của tôi đều biến mất. Khuôn mặt ủ rũ lúc trước của tôi đã trở nên tươi tỉnh.

Không chỉ vậy, Sư phụ còn thay đổi cả ngoại hình của tôi. Lúc đầu, đầu của tôi rất hẹp, và tôi có một chiếc cằm rộng nhô ra ngoài. Khi bắt đầu tu luyện, tôi có thể cảm thấy cơ thể mình được điều chỉnh.

Đó không phải là lý do khiến tôi tiếp tục tu luyện, nhưng những người xung quanh nói với tôi rằng tôi trông hấp dẫn hơn. Khi nhìn vào gương, tôi nhận thấy mình có nhiều thay đổi: chiếc đầu hẹp của tôi trở nên tròn hơn, và khuôn mặt buồn bã lúc trước của tôi trở nên vui vẻ. Tôi trông giống như một người khác.

Tôi ngạc nhiên và nhận ra rằng những thay đổi này xảy ra khi tôi tu luyện. Tôi biết rằng Sư phụ đã giúp mình, và kết quả là ngoại hình của tôi thay đổi.

Không có ngôn ngữ nào thích hợp để diễn tả được cảm xúc biết ơn của tôi với sự cứu độ của Sư phụ. Dù con đường tu luyện có khó khăn thế nào, tôi sẽ không bao giờ mất đi đức tin của mình. Tôi phải tuân theo Sư phụ. Tôi sẽ làm bất cứ điều gì Sư phụ yêu cầu.

Những người thân của tôi cũng đã chứng kiến ​​sức mạnh huyền diệu của Đại Pháp. Chị gái tôi 94 tuổi. Chị ấy bị đau chân trong nhiều năm. Chị ấy phải nằm trên giường cả ngày và không thể đi lại.

Sáu năm trước, chị ấy liên tục niệm trong tâm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, và Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Cơn đau chân của chị ấy đã nhanh chóng biến mất, và sau đó chị ấy có thể đứng dậy và đi bộ xung quanh. Chị ấy còn có thể đi mua sắm và ra ngoài đồng để thu hoạch cây trồng. Chị ấy có thể sống độc lập.

Khi người hàng xóm của chị ấy chứng kiến ​thay đổi này, bà cũng liên tục nhẩm “Pháp Luân Đại Pháp hảo”. Sau đó, sức khỏe của bà ấy cũng được cải thiện. Bằng cách này, tất cả mọi người đều biết rằng Đại Pháp là tuyệt vời.

Một người chị khác của tôi sống ở một ngôi làng hẻo lánh. Để có nước, dân làng phải vất vả bơm từ giếng lên. Mà nước giếng lại đắng.

Một học viên ở lại nhà của chị gái tôi một thời gian để tránh bị bắt. Sau khi học viên này rời đi, nước giếng trở nên rất tinh khiết và trong lành. Một số người từ các làng lân cận không tin điều này, vì vậy họ đã đến đó và nếm thử. Tin tức này đã lan rộng ra khắp các làng.

Có rất nhiều câu chuyện như vậy. Miễn là chúng ta tu luyện vững chắc, và tu luyện theo những yêu cầu của Sư phụ, sức mạnh vĩ đại và kỳ diệu của Đại Pháp sẽ hiển hiện.

Cố gắng hết sức

Vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện vài lần. Lúc đầu, tôi không nghĩ quá sâu sắc về lý do tại sao điều đó lại xảy ra, mà chỉ coi đó là bức hại ở tầng con người. Tôi đã bị bắt vài lần, bị tra tấn và bị đau đớn khủng khiếp. Tôi đã chịu đựng nó với sự giúp đỡ của Sư phụ.

Sau đó tôi bắt đầu kiên định học Pháp để có thể có một thể ngộ rõ ràng hơn về các Pháp lý. Tôi đã điều chỉnh bản thân mình và bắt đầu làm việc dựa trên các Pháp lý. Trong quá trình cứu người, tâm tính của tôi đã được đề cao.

Trong tu luyện, tôi không có thể ngộ cao về Pháp. Tôi chỉ có một suy nghĩ: cố gắng hết sức để làm bất cứ điều gì Sư phụ yêu cầu.

Vào lúc bức hại bắt đầu, nhiều học viên đã không công khai giảng chân tướng vì họ sợ bị bức hại. Nhiều nhóm học Pháp đã tan rã. Tôi rất lo lắng về điều này, vì học nhóm là hình thức Sư phụ để lại cho chúng ta để chúng ta có thể cùng nhau đề cao.

Chúng ta không nên cho phép tà ác chia rẽ chúng ta.

Tôi tham gia học nhóm và chia sẻ với các học viên khác. Chúng tôi nhận ra tầm quan trọng của việc tham gia một nhóm học Pháp. Tôi tình nguyện lập ra một điểm học nhóm. Sau đó, nhiều điểm học nhóm đã được thành lập và đạt được số lượng gần với trước khi bị bức hại. Môi trường tổng thể đã trở nên tốt hơn.

Hầu hết các học viên có cơ hội tham gia học nhóm và đề cao bản thân. Đó là điều Sư phụ yêu cầu, vì vậy chúng ta nên làm điều đó.

Bốn năm trước đây, bức hại tràn lan trong quận chúng tôi. Một số điểm sản xuất tài liệu giảng chân tướng đã bị tan rã và bị phá hủy. Chúng tôi đã bị tổn thất quá nhiều! Các điểm nhỏ khác cũng bị tan rã, và các đồng tu làm tài liệu đã bị cảnh sát bắt giữ.

Tôi bị mất nguồn tài liệu. Tôi đã rất lo lắng. Sau đó Sư phụ đã giúp tôi học các kỹ năng kỹ thuật, để tôi biết cách tự làm tài liệu.

Tôi sống độc thân, và tài chính của tôi đủ để vận hành một điểm sản xuất tài liệu nhỏ. Nhưng tôi cảm thấy rằng mình đã quá già để tìm hiểu công nghệ mới, và không muốn làm phiền các đồng tu.

Tôi đã thảo luận điều này với một học viên khác. Bà ấy khuyến khích tôi và nói: “Chị sẽ không sao đâu! Chúng ta có Sư phụ giúp đỡ chúng ta!” Bà ấy nhắc nhở tôi rằng chúng tôi đến đây vì Đại Pháp và Sư phụ vĩ đại đang giúp đỡ và bảo vệ chúng tôi.

Vì vậy, tôi bắt đầu điểm tài liệu của mình. Các học viên khác đã giúp tôi mua thiết bị.

Lúc đầu, tôi gặp khó khăn trong việc di chuyển chuột máy tính. Tuy nhiên, tôi chắc chắn rằng Sư phụ đã an bài cho tôi chọn dự án này, vì vậy tôi phải làm nó cho tốt. Một học viên là chuyên gia kỹ thuật đã dạy tôi một cách rất kiên nhẫn. Tôi đã học rất siêng năng và thực hành liên tục cho đến khi nhớ phải làm gì.

Vài ngày sau, với sự giúp đỡ của Sư phụ và đồng tu, tôi đã làm ra tài liệu giảng chân tướng đầu tiên của mình. Tôi rất biết ơn sự từ bi của Sư phụ và sức mạnh huyền diệu của Đại Pháp!

Trong khoảng thời gian bốn năm vận hành điểm sản xuất tài liệu, tôi đã được trải nghiệm sự từ bi vĩ đại của Sư phụ và loại bỏ được nhiều chấp trước mà không dễ dàng để loại bỏ, như chấp trước hấp tấp, tâm hoan hỷ và tâm lý hiển thị. Tôi hiểu đó là là một quá trình thật sự tu luyện bản thân và không bị ảnh hưởng bởi những lời chỉ trích của người khác.

Tuy nhiên, khi có vấn đề với các trang thiết bị, tôi lại phàn nàn, chứ không nhìn vào trạng thái tu luyện của mình. Sau khi đọc các bài viết chia sẻ trên Minh Huệ Net, tôi nhận ra rằng thiết bị bị trục trặc vì thiếu sót trong tâm tính của tôi. Tôi đã ảnh hưởng tiêu cực đến nó. Lần tới khi trục trặc xảy ra, tôi đã học Pháp và hướng nội. Tôi nhận ra các chấp trước của mình và sau đó máy bắt đầu hoạt động tốt.

Tôi tôn trọng các máy móc và dùng chúng một cách cẩn thận. Sau khi dùng xong, tôi luôn luôn lau sạch chúng. Tôi cũng không lãng phí một tờ giấy, bởi vì đó cũng là một nguồn tài nguyên cho Đại Pháp. Các nguồn tài nguyên ở đây là để cứu người. Chúng đã hợp tác với tôi và thực hiện vai trò của chúng.

Từ những kinh nghiệm này, tôi hiểu rằng làm các dự án Đại Pháp không thể thay thế tu luyện. Nhưng tôi có thể tu luyện tâm tính của mình trong khi làm các dự án Đại Pháp.

Có nhiều học viên trong quận của tôi, nhưng có ít điểm sản xuất tài liệu. Không có đủ tài liệu để đáp ứng nhu cầu của chúng tôi. Tôi biết rằng mở các điểm tài liệu ở khắp nơi là mong muốn của Sư phụ. Chỉ có một điểm tài liệu mà tôi vận hành thì không đủ.

Khi nhận ra điều này, tôi đã ngay lập tức hành động. Tôi quyết định khuyến khích thêm nhiều học viên khác tham gia sản xuất tài liệu. Tôi đã đến thăm nhà một số đệ tử cao tuổi để khuyến khích và giúp đỡ họ. Sau đó, bốn điểm sản xuất tài liệu khác đã được bắt đầu. Chúng đã đóng một vai trò quan trọng trong những năm đầy thử thách đó.

Con xin cảm ơn Ngài, Sư phụ, và xin cảm ơn các đồng tu vì sự hỗ trợ kỹ thuật của họ!

Giúp thức tỉnh các học viên cũ

Các học viên Đại Pháp là một chỉnh thể.

Sư phụ giảng:

“Những sự việc ấy đều nên có biểu hiện khoan dung, lương thiện, [và] hoà hảo của các đệ tử Đại Pháp; việc của bạn cũng là việc của mình, việc của mình cũng là việc của bạn.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Washington DC)

Thức tỉnh các học viên cũ và giúp đỡ các học viên khác trong hoàn cảnh khó khăn cũng là trách nhiệm của chúng ta. Thông qua việc này, chúng ta có thể mở rộng lòng từ bi và tăng cường thiện niệm của mình.

Một học viên đã trở nên bối rối sau khi bị bức hại. Cô từ chối học Pháp và luyện công. Nhưng tôi đã không ngừng giúp đỡ cô.

Tôi đã đến thăm cô ấy nhiều lần và nói chuyện với cô ấy. Tôi đối xử với cô ấy như với người thân của mình. Tôi rất quan tâm đến cô ấy. Thỉnh thoảng, cô ấy quá bận rộn để ăn, vì vậy tôi phải mua thức ăn cho cô ấy. Cô ấy đã thực sự cảm kích.

Tôi luôn nhắc nhở cô ấy: “Sư phụ không muốn bỏ cô lại. Sư phụ hy vọng rằng cô sẽ trở lại.” Cuối cùng, cô ấy đã quay lại tu luyện dưới sự từ bi của Sư phụ. Bây giờ cô ấy đang làm ba việc rất tốt.

Một học viên khác rất tinh tấn trước khi bức hại. Tuy nhiên, chấp trước sợ hãi của cô ấy đã khiến cô ngưng tu luyện sau khi cuộc bức hại bắt đầu. Tôi cảm thấy rất đau đớn về điều này và chắc chắn rằng cô ấy sẽ quay lại tu luyện.

Ban đầu thật không dễ dàng. Cô ấy thậm chí không mở cửa cho tôi. Đôi khi tôi bị chồng của cô ấy đuổi ra khỏi nhà. Nhưng tôi không bỏ cuộc bởi vì tôi biết đó không phải là ý định thật sự của cô ấy, đó là do tà ác gây ra.

Đại Pháp đã ban cho tôi trí huệ. Tôi biết rằng tôi phải thức tỉnh cô ấy, vì vậy tôi cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Tôi đã phát chính niệm để tiêu diệt những nhân tố tà ác. Tôi cũng phát hiện ra những chấp trước của mình khi đến thăm cô ấy. Tôi có thể cảm thấy Sư phụ độ nhân khó khăn như thế nào.

Đại Pháp có thể làm tan chảy cả kim cương. Khi tâm tôi được tịnh hóa, học viên này cuối cùng đã bắt đầu tu luyện lại. Sau đó, cô ấy đã bị bức hại nhiều lần bởi ĐCSTQ.

Dưới áp lực to lớn, cô ấy đã báo cáo tôi với chính quyền nhiều lần. Tuy nhiên, tôi không bao giờ phàn nàn về cô ấy hay ghét cô ấy, mà chỉ cố gắng thấu hiểu tình trạng của cô ấy.

Tà ác đã gây ra điều này. Tội phạm thực sự là ĐCSTQ, và cô ấy chỉ là một nạn nhân. Vì vậy, tôi tiếp tục liên lạc với cô ấy và vẫn cung cấp các bài giảng mới của Sư phụ cho cô ấy. Tôi cũng in tài liệu giảng rõ sự thật cho cô ấy và chia sẻ kinh nghiệm của tôi với cô ấy dựa trên Pháp. Bây giờ cô ấy đã làm ba việc tốt hơn.

Bằng cách này, tôi đã giúp thức tỉnh một số học viên cũ. Tuy nhiên, vẫn còn rất nhiều người không trở lại. Điều này làm tôi cảm thấy lo lắng. Miễn là Chính Pháp chưa kết thúc, tôi không thể bỏ cuộc. Tôi sẽ tiếp tục tiếp cận họ.

Nghĩ cho người khác trước

Theo thể ngộ của tôi, gốc rễ của tu luyện là loại bỏ tính ích kỷ. Thông qua các Pháp lý, tôi đã thay đổi những suy nghĩ cũ. Tôi đã loại bỏ được chấp trước vào tư lợi. Tôi đã thực sự trải nghiệm được cuộc sống ở trong Pháp.

Bất cứ khi nào tôi nghe thấy có học viên nào đó bị bệnh hoặc đang gặp khó khăn, tôi đều làm hết sức mình để giúp đỡ họ.

Tháng Sáu này, một học viên cao tuổi, 96 tuổi, đang hấp hối. Con trai của bà ấy muốn đưa bà đến bệnh viện, nhưng con gái của bà ấy (một học viên) không muốn làm thế. Cô ấy đã đưa bà về nhà của mình. Khi tôi nghe nói về điều này, tôi đã đến nhà của người con gái để gặp bà ấy. Bà ấy trông rất yếu, nhưng vẫn tỉnh táo. Tôi đã phát chính niệm với con gái của bà ấy để diệt trừ tà ác. Chúng tôi cầu xin Sư phụ giúp bà ấy phục hồi và giảng chân tướng.

Tôi cúi sát vào tai bà ấy và nói: “Xin hãy nhớ rằng bà là một đệ tử Đại Pháp. Cuộc sống của chúng ta được tạo ra bởi Đại Pháp. Chúng ta có Sư phụ bảo vệ chúng ta, và không ai khác được can thiệp. Chúng ta phải theo Sư phụ. Chúng ta không được rời đi, vì Chính Pháp vẫn chưa kết thúc và chúng ta còn phải giảng chân tướng.”

Bà ấy hiểu điều tôi nói, và phần biết của bà đã đóng một vai trò tích cực. Bà ấy đã hồi phục. Chúng tôi lại một lần nữa được trải nghiệm sức mạnh kỳ diệu của Đại Pháp.

Sau khi chứng kiến ​​điều này, bây giờ tất cả mọi người trong gia đình bà ấy đều kính trọng Đại Pháp. Vài tháng đã trôi qua, và bà ấy vẫn khỏe mạnh. Đầu óc của bà ấy rất minh mẫn và bà ấy khá khỏe mạnh. Bà ấy học Pháp và luyện công cùng con gái. Bà ấy đã giảng chân tướng cho bạn bè và những người thân của mình.

Tôi đến thăm một học viên lớn tuổi khác. Tôi thấy bà ấy đang rửa rau trong nước lạnh. Bà ấy lạnh đến nỗi chảy cả nước mũi. Lò sưởi của bà ấy đã bị hỏng, và bà ấy không thể sử dụng nhà vệ sinh của mình.

Tôi đã giúp bà ấy tìm người để sửa nó. Nhưng sau đó, thiết bị năng lượng mặt trời lại không hoạt động. Tôi lại phải tìm người để sửa nó. Trong khi đó, tôi mua một bồn tắm và một cái bô cho bà ấy. Tôi cũng đã dành thời gian để sửa nhà vệ sinh giúp bà ấy.

Học viên này rất cảm kích trước sự giúp đỡ của tôi. Tôi nói: “Chúng ta là đồng tu. Việc của bà cũng là việc của tôi. Xin đừng ngại. Bà cần phải biết ơn sự giúp đỡ của Sư phụ.” Chúng tôi đã ngồi gần một trung tâm tẩy não để phát chính niệm.

Tôi từng sống gần nhà một học viên cao tuổi khác. Bà ấy đã gần 90 tuổi. Vào buổi trưa, khi bà ấy nấu ăn, khói bốc lên rất nhiều. Sau đó, bà ấy phải dùng quạt để thổi khói đi.

Tôi dành thời gian ngày Chủ nhật để sửa bếp giúp bà ấy. Tuyết đang rơi, nhưng tôi không thể trì hoãn, vì thời gian là quý giá đối với tôi. Nếu tôi không đi lần này, sẽ rất khó để tìm được một thời điểm khác. Tôi mang theo bộ công cụ của mình và bắt đầu sửa bếp cho bà ấy. Tôi đã dành gần như cả ngày để sửa nó.

Bà ấy đã rất xúc động và cảm ơn tôi nhiều lần. Tôi mỉm cười và nói: “Chúng ta đều là học viên.”

Tôi cảm thấy khá vui khi giúp đỡ những người khác, ngay cả khi công việc đó khó khăn và nặng nề. Chúng ta là những sinh mệnh của vũ trụ mới. Chúng ta tồn tại vì người khác. Đó là yêu cầu của Đại Pháp, vì vậy chúng ta phải làm theo cách này.

Tôi tìm thấy một máy nghe nhạc nhỏ tại chợ. Nó trông khá nhỏ, đơn giản và có âm thanh to, thích hợp cho người cao tuổi. Tôi nghĩ về một số học viên cao tuổi. Một vài người trong số họ gặp khó khăn khi nhìn và học Pháp. Nếu các bài giảng của Sư phụ, nhạc luyện công và Cửu bình Cộng sản Đảng có thể được cài trong máy nghe nhạc nhỏ đó, nó sẽ giúp họ học Pháp và luyện công.

Ban đầu, tôi mua một cái và sử dụng nó trong nhiều ngày. Sau đó, tôi đưa nó cho đồng tu 94 tuổi và chỉ cho bà ấy cách sử dụng nó. Sau đó, bà ấy nói với tôi rằng bà ấy rất thích nghe các bài giảng của Sư phụ và cửu bình ở trong đó. Năm nay, bà ấy đã gần 100 tuổi, nhưng bà ấy vẫn khỏe mạnh và minh mẫn.

Bà ấy rất tự hào khi nói với mọi người rằng Đại Pháp đã ban cho bà cuộc sống!

Rồi tôi mua thêm hai chiếc máy cho người hàng xóm 86 tuổi của mình và một người cao tuổi khác. Cả hai đều thích nó. Tôi bảo họ niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” mỗi ngày.

Tôi cũng nói với các đồng tu về máy nghe nhạc này. Ngay sau đó, nhiều học viên đã đặt mua máy này. Càng có nhiều người mua, càng có nhiều vấn đề về chất lượng được đưa ra hơn. Một số học viên nói rằng họ có thể mua thiết bị đã qua sử dụng.

Tôi nghe nói ai đó đã hiểu lầm tôi và nói rằng tôi không muốn làm bất cứ điều gì cho họ. Tôi tự hỏi: “Động cơ làm điều này của mình là gì?” Câu trả lời là để đề cao toàn bộ chỉnh thể và đáp ứng yêu cầu của Sư phụ. Tôi nhận ra rằng sự hiểu lầm của người học viên này là một cơ hội cho tôi để có thể thoát khỏi những chấp trước vào việc không muốn lắng nghe ý kiến ​​tiêu cực của người khác.

Tu luyện bản thân

Làm tốt ba việc là yêu cầu của Sư phụ. Tôi sử dụng một số cách để giảng chân tướng về Đại Pháp để cứu người. Nhiều chấp trước của tôi đã được phơi bày và loại bỏ trong khi nói chuyện với mọi người.

Tôi đã gặp đủ loại người. Một số mắng chửi tôi, và một số báo cáo tôi với cảnh sát. Nhưng hầu hết mọi người chấp nhận sự thật và đánh giá cao sự giúp đỡ của tôi. Thông qua việc tu luyện tâm tính của tôi trước các phản ứng khác nhau của họ, các chấp trước của tôi như phàn nàn, tranh đấu, xem thường người khác, tâm hoan hỷ và tâm hiển thị đã được thay thế bởi từ bi.

Chúng ta cần phải tu tâm tính của mình trong các xung đột tại môi trường phức tạp này. Tôi đi ra ngoài để giảng chân tướng về Đại Pháp và giúp mọi người thoái xuất khỏi ĐCSTQ mỗi ngày. Đại Pháp đã ban cho tôi trí huệ, nhờ vậy mà tôi có thể giảng chân tướng hiệu quả.

Khi tôi cải thiện bản thân mình, những người xung quanh tôi cũng thay đổi. Bây giờ, rất ít người từ chối lắng nghe tôi. Điều này cũng phản ánh tiến trình Chính Pháp. Tất cả mọi người đến đây vì Pháp. Tôi sẽ tiếp tục làm hết sức để cứu người và hoàn thành sứ mệnh của mình.

Tôi luôn luôn nhớ lời hứa tu luyện và cứu người của mình. Tôi muốn không có gì để hối tiếc. Ngay từ đầu, tôi đã xem Pháp là điều quan trọng nhất. Tôi không bao giờ thư giãn và lãng phí thời gian. Tôi đã chân thành làm ba việc. Tôi mong rằng tất cả mọi người có thể được cứu.

Tình hình tài chính của tôi khá tốt, và con gái của tôi cũng giúp đỡ tôi. Tôi sống đơn giản với ba bữa ăn đạm bạc mỗi ngày. Tôi rất khỏe mạnh. Trông tôi trẻ hơn nhiều so với những người ở độ tuổi 70.

Tôi không chấp trước vào thời gian. Tôi luôn yêu cầu bản thân làm tốt ba việc và cứu người để hoàn thành thệ ước của mình. Tôi muốn theo Sư phụ  trở về nhà.

Con xin cảm ơn Sư phụ! Xin cảm ơn các đồng tu!

Nếu có bất cứ điều gì không thích hợp, xin vui lòng chỉ ra.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/11/12/明慧法会–为他人着想是大法对我的要求-281164.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/11/25/143375.html

Đăng ngày 10-12-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share