Bài viết của một học viên Đại Pháp ở miền Đông Trung Quốc

[MINH HUỆ  09-11-2013]

Kính chào Sư tôn! Chào các bạn đồng tu!

Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp năm 1999 khi tôi 80 tuổi. Mơ ước cả đời của tôi cuối cùng đã thành hiện thực, và tôi rất may mắn được trở thành một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Tôi thật sự vô cùng vinh dự được đồng tại cùng với Đại Pháp và Sư phụ.

Ước nguyện cả đời đi tìm chính Pháp

Khi tôi 11 tuổi, gia đình tôi đã đưa tôi đến một tu viện.  Tu viện này tọa lạc trong một rừng thông trên một ngọn núi, và là một nơi rất yên tĩnh và linh thiêng. Những bức tượng Phật trang nghiêm và đẹp đẽ trông rất biểu cảm. Tôi muốn được sống trong một “ngôi nhà” như thế này, và quyết tâm giữ đức tin mạnh mẽ. Khi lớn lên, tôi đã nếm trải những cay đắng của cuộc đời và nhiều lần nghĩ về việc trở thành ni cô, tuy nhiên, mơ ước của tôi vì nhiều lý do khác nhau đã không trở thành hiện thực.

Sau khi trải qua 80 năm khổ cực, tôi cuối cùng đã toại nguyện khi tìm được chính Pháp và bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi bắt đầu tu luyện với một tâm thuần tịnh, không có chủ ý được chữa bệnh, nhưng cơ thể tôi đã hoàn toàn được tịnh hóa. Các bệnh tật của tôi như bệnh tim, viêm khớp, đầu gối biến dạng, hội chứng Meniere (điếc và chóng mặt), phù nề, tay chân bị chuột rút, đục thủy tinh thể, và các vấn đề sức khỏe khác đã dần dần biến mất. Tôi biết rằng Sư phụ đã tịnh hóa cơ thể tôi. “Vô sở cầu, nhi tự đắc” là một trong những nguyên lý của Pháp Luân Đại Pháp.

Sản xuất tài liệu giảng chân tướng

Có rất ít các kênh truyền thông Pháp Luân Đại Pháp và không có sẵn tài liệu giảng chân tướng vào giai đoạn năm 2003. Các học viên phải thay phiên nhau đọc chúng. Tôi có nhiều thời gian rảnh và muốn làm gì đó để trợ giúp, vì vậy cùng với trí huệ Sư phụ ban cho và sự giúp đỡ của các đồng tu, tôi đã nhanh chóng học cách in Tuần báo Minh Huệ, các bản tin và tài liệu giảng chân tướng, học cách làm các tấm bùa và ghi đĩa CD. Sau đó tôi đã học cách đột phá phong tỏa Internet để truy cập vào trang báo Minh Huệ và các trang liên quan khác.

Kể từ lúc đó, tôi đã đặt ra các yêu cầu cao hơn cho bản thân mình. Tôi dậy lúc 3:45 sáng để luyện công, phát chính niệm và học thuộc Pháp. Tôi làm các tài liệu giảng chân tướng vào buổi sáng, ra ngoài giảng chân tướng về Pháp Luân Công vào buổi chiều, và học các bài giảng Pháp Luân Đại Pháp vào buổi tối. Tôi cảm thấy hạnh phúc và tràn đầy năng lượng mỗi ngày, và đã sản xuất ra một lượng lớn các tài liệu giảng chân tướng. Điểm sản xuất tài liệu tại nhà tôi đã vận hành thông suốt trong suốt 10 năm qua.

Tôi đã 94 tuổi, nhưng mọi người nghĩ rằng tôi mới ở độ tuổi thất tuần. Tôi suy nghĩ minh mẫn và đi bộ đầy khí thế. Tôi có thể đi qua những con đường dài, đi xe buýt, và thậm chí bước đi trên những con đường ở làng quê một cách dễ dàng, bởi vì tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được 13 năm.

Ranh giới giữa Người và Thần

Một Pháp lớn như vậy đã nhanh chóng mang đến chuyển biến về cả tâm lẫn thân của chúng ta. Miễn là chúng ta tuân theo những lời dạy của Sư phụ mà đề cao, tầng thứ của chúng ta sẽ được nâng lên nhanh chóng.

Sư phụ đã giảng:

“Tu tại tự kỷ, công tại Sư phụ.” (Chuyển Pháp Luân)

Trong Hội chợ thế giới Thượng Hải 2009 và kỳ đại hội Đảng cộng sản Trung Quốc toàn quốc lần thứ 18 vào năm 2012, Internet bị kiểm soát chặt chẽ. Tôi không thể truy cập vào trang Minh Huệ để tải bất cứ thứ gì, và tôi trở nên rất thất vọng. Tôi có thể làm gì đây? Tôi đã cầu xin Sư phụ giúp đỡ và không ngừng nghĩ về những lời giảng của Ngài “Minh Huệ Net xưa nay họ chưa hề bị phong toả!” (“Giảng giải Pháp tại Pháp hội miền Tây ở Mỹ quốc vào tiết Nguyên Tiêu 2003 (phần hỏi và trả lời vào buổi chiều).

Trong nháy mắt, trang Minh Huệ và các trang web khác đã mở ra trên máy của tôi. Tôi rất vui mừng, và không ngớt cảm tạ Sư phụ.

Máy in của tôi đã từng bị kẹt giấy, thông báo lỗi và đôi khi nó hoàn toàn ngừng hoạt động. Tôi không biết làm thế nào để sửa chữa, và không có cách nào khác ngoài cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Tôi phát chính niệm “Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Máy in, bạn đang ở đây để góp phần chứng thực Pháp. Chúng ta có nhiều chúng sinh cần phải cứu. Chúng ta cần có nhiều hơn nữa các tài liệu giảng chân tướng có chất lượng cao. Xin hãy phối hợp với tôi!” Tôi cảm thấy năng lượng mạnh mẽ trong chính niệm của mình. Máy in của tôi ngay lập tức phản hồi và bắt đầu hoạt động tốt trở lại.

Một ngày mùa đông năm 2012, tôi đang luyện bài công pháp thứ 2 thì đột nhiên cảm thấy đau dữ dội ở chân trái. Tôi không thể đứng nổi, và chưa bao giờ cảm thấy đau dữ dội như vậy từ trước đến giờ. Tôi nghĩ chắc hẳn đó là sự bức hại của cựu thế lực hay nghiệp lực. Tôi đã nói lớn “Tôi là đệ tử của Sư phụ Lý Hồng Chí. Tôi không muốn, không thừa nhận sự an bài của bất kỳ ai. Nếu bất kỳ tà ác nào cố gây can nhiễu, nó sẽ bị thanh trừ.” Chính niệm của tôi phát huy tác dụng và cơn đau chấm dứt ngay lập tức.

Đề cao tâm tính

Pháp Luân Đại Pháp đặt ra những tiêu chuẩn cao cho việc tu luyện của các học viên. Chúng ta phải theo những tiêu chuẩn này, loại bỏ các chấp trước, và liên tục đề cao tâm tính của chúng ta.

Tôi không sống cùng các con; người duy nhất ở cùng nhà với tôi là một người giúp việc. Cô ấy đã làm việc cho tôi 20 năm nay và được coi như một thành viên trong gia đình. Cô ấy là một phụ nữ trung thực, đáng tin cậy, và tốt bụng, và đã nuôi nấng đứa cháu gái của mình khi mẹ đứa bé qua đời lúc nó còn nhỏ.

Cháu gái cô ấy đã nhiễm nhiều thói xấu và làm điều gì đó kinh khủng khi còn trẻ, khiến cô giúp việc của tôi rất thất vọng và giận dữ. Trong một thời gian, cô ấy không thể hoàn thành được bất cứ công việc gì và trở nên rất nóng tính. Cô ấy dường như đã biến thành một người khác và liên tục nói rằng cô ấy muốn giết cháu mình. Cô ấy thậm chí còn trút giận vào tôi. Thành thật mà nói, tôi không bị đối xử như vậy bao giờ từ trước đến nay, và hoàn toàn khó chịu về điều đó.

Cuối cùng khi tôi đã hết sức nhẫn nại, thì những lời dạy của Sư phụ chợt đến với tôi.

Ngài viết trong “Thùy thị thùy phi” trong Hồng Ngâm III:

Phiên âm:

Thuỳ thị thuỳ phi

Tu luyện nhân
Tự trảo quá
Các chủng nhân tâm khứ đích đa
Đại quan tiểu quan biệt tưởng lạc
Đối đích thị tha
Thác đích thị ngã
Tranh thậm ma

Tạm dịch:

Ai thị ai phi (Ai đúng ai sai)

Người tu luyện
Tự tìm lỗi
Các loại nhân tâm phải bỏ nhiều
Quan ải lớn nhỏ chớ rớt lại
Cái đúng là họ
Cái sai là mình
Còn tranh gì nữa

Tôi đột nhiên ngộ ra, và những lời phàn nàn của tôi biến mất. Tôi nhận ra rằng chúng ta tới thế giới này để tiêu trừ nghiệp lực của chúng ta, và cần hướng nội tìm ra những lỗi lầm của bản thân, và nhìn ra những mặt tốt của người khác trong các xung đột. Chúng ta cần đặt mình vào vị trí của người khác để hiểu và cảm thông với họ. Cô giúp việc của tôi đã kiệt sức và cần được an ủi.

Bất cứ khi nào cô ấy tức giận, tôi lại thể hiện sự cảm thông của mình, đưa ra những lời an ủi, và giải thích theo các nguyên lý của Đại Pháp. Cô ấy đã dần dần cảm thấy tốt hơn và cuối cùng không còn cư xử như vậy nữa. Chúng tôi bây giờ thậm chí thân thiết với nhau hơn. Tôi nhận ra rằng Đại Pháp vô biên. Tu luyện không chỉ đề cao tầng thứ mà giúp chúng ta có thể thiện đãi với tất cả mọi người.

Cứu chúng sinh

Sư phụ đã từng nói:

“Tuy nhiên đã là đệ tử Đại Pháp mà giảng, những việc chư vị cần làm, đặc biệt là ba việc này, là không được buông lơi, quyết không được lơi lỏng. Uy đức của chư vị, tu luyện của chư vị, hết thảy những gì chư vị gánh vác, đều ở trong đó.” (“Đệ tử Đại Pháp nhất định phải học Pháp” – ‘Giảng Pháp tại Pháp hội vùng Metro Area ở Washington DC 2011′)

Một ngày, tôi nhìn thấy một đồng nghiệp cũ trong khu nhà của chúng tôi. Tôi biết ông ấy là một đảng viên. Tôi đã hỏi: “Ông đã nghe nói về việc tam thoái chưa?” Ông ấy trả lời: “Tôi nghe rồi.” Tôi nói: “Ông đã biết về nó, tại sao ông vẫn không thoái đi? Hãy thoái đi để được bình an.” Ông ấy đồng ý, và tôi đã vui mừng khi thấy một người khác đã có lựa chọn đúng đắn. Tôi ngạc nhiên khi thấy mọi sự diễn ra thật dễ dàng. Mọi thứ đã được Sư phụ trải thảm sẵn. Tất cả những gì tôi phải làm chỉ là nói vài lời.

Ngay khi tôi rời khu nhà mình, tôi thấy một đôi vợ chồng già đang khoác tay nhau đi bộ. Tôi tiến đến chỗ họ và hỏi: “Các vị có biết về Pháp Luân Công không?” Họ không biết, vì vậy tôi đã nói với họ về việc bệnh tật của tôi đã biến mất như thế nào sau khi tôi tu luyện Pháp Luân Công, và về việc nhờ tu luyện tôi đã có được sức khỏe tốt. Họ không thể tin được là tôi đã 93 tuổi. Họ đã công nhận rằng Pháp Luân Đại Pháp thật diệu kỳ và sau khi nghe nói về việc tam thoái (thoái khỏi Đảng cộng sản và các tổ chức liên đới của nó), người đàn ông đã thoái Đảng và vợ ông ấy thoái Đội. Tôi bảo họ hãy luôn ghi nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân – Thiện – Nhẫn hảo” và chúc họ sức khỏe tốt. Họ vui vẻ nhận các tài liệu giảng chân tướng của tôi và cảm ơn tôi.

Lấy chính những trải nghiệm của bản thân mình làm bằng chứng, tôi đã giảng chân tướng Pháp Luân Công thành công cho nhiều người cao tuổi. Một số người thậm chí còn đòi tôi cho cuốn sách Chuyển Pháp Luân để đọc. Họ rất vui mừng được biết chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và có cơ hội để làm tam thoái.

Trong một dịp khác, tôi đã đưa đĩa DVD biểu diễn nghệ thuật Thần Vận cho một người đàn ông trung niên. Anh ta nhìn đĩa DVD và nói “Bà thật là to gan đấy! Bà có biết tôi là ai không?” Anh ấy lấy ra phù hiệu của mình cho thấy anh ta là giám đốc Sở cảnh sát. Tôi không sợ hãi và trả lời với một nụ cười: “Anh là một sỹ quan cảnh sát, và là trọng tâm giảng chân tướng của chúng tôi. Tôi chắc chắn rằng anh biết Pháp Luân Công đã bị phỉ báng và vu cáo như thế nào, và thực sự biết nhiều về cuộc bức hại hơn tôi. Thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo là thiên lý. Xin hãy tận dụng vị trí của anh để làm những việc tốt và tích đức. Con cháu anh cũng sẽ được hưởng lợi.” Người đàn ông không nói gì và nhận các tài liệu giảng chân tướng của tôi. Trước khi tôi rời đi, tôi chúc anh ấy có một tương lai tươi sáng. Anh ấy đáp lại bằng một nụ cười.

Không phải tất cả mọi thứ đều suôn sẻ. Điều này thường xảy ra khi tôi buông lơi việc học Pháp hoặc không đặt tâm nhiều vào việc giảng chân tướng. Một số người bướng bỉnh nói: “Lương hưu của bà do Đảng cộng sản trả, nhưng bà lại đang nói xấu chống lại Đảng. Có phải bà đang làm chính trị không?” Tôi giải thích “Đảng cộng sản không tạo ra của cải nào hết. Nó lấy tiền từ những người đóng thuế, và bức hại dã man các học viên Pháp Luân Công.” Họ không nghe, và bỏ đi. Tôi không động tâm vì việc đó. Tôi thấy tiếc cho họ và cầu nguyện họ sẽ được thức tỉnh bởi một học viên khác. Trách nhiệm của một học viên Pháp Luân Đại Pháp là phải cứu chúng sinh – không thể bị ảnh hưởng bởi logic méo mó của bất kỳ ai. Cho dù họ hiểu lầm tới mức độ thế nào chăng nữa, không gì có thể làm suy giảm ý chí mạnh mẽ của chúng ta.

Những gì tôi đã đạt được còn rất khiêm tốn so với các đồng tu. Tôi chỉ muốn nhân cơ hội này để báo cáo lên Sư phụ, và chia sẻ kinh nghiệm của mình với các đồng tu. Xin vui lòng chỉ ra những gì còn chưa phù hợp.


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2013/11/9/明慧法会–我终于圆了修炼的梦-282010.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/11/20/143326.html

Đăng ngày 12-07-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share