[MINH HUỆ 04-02-2023] Một độc giả của Minghui.org cho biết, trước Tết vừa rồi anh trở về thăm quê ở tỉnh Sơn Đông và được những người lớn tuổi trong gia đình kể rằng trước đó vài hôm có người làm công tác thống kê qua chơi, người đó cho biết riêng năm 2022 trong thôn đã có hơn 50 người qua đời.

Độc giả này còn cho biết, phần lớn thế hệ trẻ trong thôn đều đi làm ăn xa nên nhiều người trong số họ thậm chí không hề hay biết rằng trong thôn có nhiều người chết đến thế. Ngoài những người chết trong năm 2022, riêng những ngày đầu năm 2023, ít nhất 10 người khác đã qua đời. Những người chết trong thôn có độ tuổi từ 50 – 90, trung bình cứ 6-7 ngày lại có một người chết. Trong số đó có bốn người thân của độc giả. Anh nói rằng nếu anh không trở về thăm quê, anh đã không biết đến thực trạng này, những gì nghe thấy khiến anh đau lòng.

Theo dữ liệu được công bố chính thức vào năm 2018, Trung Quốc có 690.000 ngôi làng ở vùng nông thôn với quy mô trung bình là 833 người. Giả sử có 55 người trong thôn của độc giả này chết vào năm 2022 và 15 người khác chết vào tháng 1 năm 2023, thì tỷ lệ tử vong năm 2022 ở thôn của anh là 6,6% (=55/833) và tỷ lệ tử vong trong 13 tháng là 8,4% (=70/833).

Độc giả này được biết những người qua đời trong thôn đều có bệnh nền. Ngoài ra, một số trường hợp tử vong xảy ra nối tiếp nhau trong thời gian ngắn, có những ngày ghi nhận 2 ca tử vong. Trong số bốn người thân của độc giả kể trên, có một người mắc COVID và bị khó thở. Một hôm, ông ấy không thể thở được vào lúc nửa đêm rồi qua đời. Các quan chức địa phương cấm gia đình ông nói với người khác rằng ông ấy chết vì COVID. Vậy nên, gia đình ông đã phải lén lút lo hậu sự, ngay cả người thân, bạn bè cũng không được biết.

“Không dám đi ra ngoài”

Thiêu Oa, một thị trấn của huyện Nông An, tỉnh Cát Lâm, có 28.000 cư dân. Địa khu này bao gồm một thị trấn trung tâm và 14 ngôi làng. Một độc giả Minh Huệ cho biết nhiều người ở Thiêu Oa đã chết, nhưng hầu hết cư dân nơi đây không biết về điều này. Nằm cách Trường Xuân (thủ phủ của tỉnh Cát Lâm) 40 km, thị trấn này được cho là đã có 80% cư dân bị nhiễm bệnh. “Các phòng khám đều chật kín bệnh nhân truyền tĩnh mạch. Nhiều bệnh nhân phải mang chai IV về nhà để tự truyền”, độc giả viết.

Một phụ nữ ở tiểu khu Minh Giai ở Trường Xuân cho biết Bệnh viện Liên kết Số 1 của Đại học Trung Y Trường Xuân gần nhà cô chật kín bệnh nhân. “Nhiều người già chết ở đó mỗi ngày, cả mấy hôm Tết cũng vậy,” cô nói. “Tôi không dám ra ngoài vì sợ nhìn thấy quan tài”. Các video được chia sẻ trực tuyến cho thấy các lò hỏa táng ở Trường Xuân cũng quá tải và các thi thể thường được đưa đến các khu vực ngoại ô để hỏa táng. Nhưng hầu hết cư dân Trường Xuân không biết điều này.

Tại vùng nông thôn ở tỉnh Hồ Bắc, rất nhiều lều lán được dựng bên ngoài những ngôi nhà để chứa linh cữu của người đã mất, bài báo dưới tiêu đề “Những cái chết do COVID ở vùng nông thôn Trung Quốc” ngày 27 tháng 1 của Hội đồng Quan hệ Đối ngoại, một nhóm chuyên gia cố vấn của Mỹ, đưa tin. Bài báo dẫn lời một cư dân của huyện Thông Thành, thuộc tỉnh Hồ Bắc, giáp ranh với tỉnh Hồ Nam và tỉnh Giang Tây: “Trên [45 phút] lái xe đến làng Vân Tây, tôi thấy rất nhiều lều tang.” Một gia đình ở một ngôi làng ven sông đã mất ba thành viên vì COVID. “Không có dữ liệu, không ai biết cả. Chúng tôi chỉ biết có rất nhiều người bị ‘không liên lạc được’ (qua đời), ngay cả các thầy cúng cũng rất bận rộn”, người dân này cho biết thêm.

Ngày 3 tháng 2, Đài Tiếng nói Hoa Kỳ (VOA) đưa tin các bệnh viện ở Trung Quốc vẫn quá tải bệnh nhân. Kevin, một chuyên gia truyền thông giàu kinh nghiệm ở thành phố Quảng Châu, tỉnh Quảng Đông cho biết nhiều bệnh nhân COVID không thể mua thuốc tại bệnh viện bởi thuốc chỉ dành riêng cho những người có “mối quan hệ”. Điều đó khiến cho nhiều bệnh nhân đã phải ra về tay không.

Một trong những người họ hàng của Kevin sống ở vùng nông thôn của thành phố Thiệu Dương, tỉnh Hồ Nam bị mắc COVID. Khi đến bệnh viện, anh được thông báo rằng ngay cả thuốc cảm cũng không còn. Anh bèn làm ầm lên và cuối cùng bác sỹ đành kê cho anh mấy loại thuốc. Anh ấy nói với Kevin, “Nhiều người mắc bệnh nhưng không còn cách nào khác là phải ở nhà, coi đó như chứng cảm lạnh thông thường. Các bác sỹ bảo rằng chỉ cần nghỉ ngơi vài hôm là tự nhiên sẽ khỏi. Thuốc không có, chúng tôi còn biết làm gì, chỉ biết cam chịu số phận.”

Hơn 10 người ở cùng tòa chung cư qua đời trong hai tuần

Bà Lưu, một người Hoa hiện đang sinh sống tại Nga, cho biết một trong những người thân của bà từng sống ở thành phố Công Chủ Lĩnh, tỉnh Cát Lâm trong hai tuần, trong thời gian đó hơn 10 cư dân trong tòa chung cư của anh đã qua đời. “Chỉ trong hai tuần, hơn 10 người đã bị khiêng đi. Thật đáng sợ!“ bà Lưu nhận xét.

Cô Trương, một nữ doanh nhân ở thành phố Thạch Gia Trang, tỉnh Hà Bắc, nói với The Epoch Times rằng hiện giờ người ta phải dựa vào mối quan hệ và “đi phong bì” mới có được một suất hỏa táng, nếu không sẽ phải chờ đợi rất lâu. Các cơ sở lớn phải đi 6.000 nhân dân tệ [ngoài phí hỏa táng thông thường] còn các cơ sở nhỏ thì đi 4.000 nhân dân tệ. Vì nhu cầu hỏa táng tăng cao, các nghi thức tang lễ không được tổ chức nữa. Nhà hỏa táng mà cô Trương đến có ba lò hoạt động 24 giờ mỗi ngày. Việc thiêu một thi thể mất khoảng từ 40 phút đến 1 giờ. Các thi thể được đặt sẵn ở hành lang chờ đến lượt. “Có 7 hoặc 8 lò hỏa táng trong khu vực này. Tất cả đều phải chờ đợi rất lâu mới được hỏa táng,” cô Trương tiếp tục. “Chỉ những ai có mối quan hệ mới có thể hỏa táng thi thể người thân của họ sớm; nếu không sẽ mất khoảng một tuần. Thật tệ là người chết rồi mà còn không được thiêu.”

Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) kiểm soát chặt chẽ các lò hỏa táng và cấm họ tiết lộ thông tin về số thi thể hỏa táng. Thời báo Epoch Times gần đây đã nhận được một tài liệu nội bộ do Nhóm toàn diện về Cơ chế phòng ngừa và kiểm soát chung đối với COVID-19 thuộc Hội đồng Nhà nước ban hành vào ngày 10 tháng 1. Tài liệu có tiêu đề “Thông báo về việc phổ biến kinh nghiệm và thực hành để ứng phó với lây nhiễm COIVD ở các địa phương”, trong đó đề cập rằng cảnh sát và cơ quan dân sự của thành phố Tế Nam, tỉnh Sơn Đông đã cử người đến các lò hỏa táng để túc trực 24/24 giờ và coi biện pháp này giúp làm tốt việc “duy trì trật tự tại chỗ, hướng dẫn công chúng, phân luồng giao thông ở các khu vực xung quanh và ứng phó với các trường hợp khẩn cấp”. Thông báo khuyến nghị các địa phương khác làm điều tương tự.

Các thành viên và tín đồ của ĐCSTQ qua đời

Trong dịp Tết cổ truyền 2023, Đại học Công nghệ Nam Kinh ở tỉnh Giang Tô đã công bố 33 cáo phó, trong đó có:

  • Âu Dương Bình Khải, cựu Chủ tịch và thành viên của Học viện Kỹ thuật Trung Quốc, qua đời ngày 30 tháng 1 ở tuổi 78;
  • Thúc Phưởng, nguyên Phó Hiệu trưởng, qua đời ngày 28 tháng 1;
  • Trần Sung, đảng viên ĐCSTQ, cán bộ đã nghỉ hưu Khoa Xây dựng Cơ bản, qua đời ngày 28 tháng 1;
  • Hoa Khánh, đảng viên ĐCSTQ, cán bộ nghỉ hưu, qua đời ngày 27 tháng 1.

Ngày 28 tháng 1, tờ Lệ Thủy Nhật báo của tỉnh Chiết Giang đã đăng Cáo phó của ông Ngô Thủ Thành, Phó Ban Tổ chức Thành ủy Lệ Thủy kiêm Cục trưởng Cục Nhân sự và An sinh Xã hội Thành phố Lệ Thủy. Ông Ngô “đột nhiên phát bệnh nhưng chữa trị không có hiệu quả” và qua đời ở tuổi 57 vào ngày 21 tháng 1.

Tân Hoa Xã đưa tin vào ngày 1 tháng 2 rằng ông Trần Khải Trí, đảng viên ĐCSTQ và nguyên hiệu trưởng của Đại học Công nghệ Quốc phòng, đã qua đời tại Trường Sa, tỉnh Hồ Nam vào ngày 15 tháng 1. Và Hoàng Hán Nguyên, bác sỹ trưởng của Bệnh viện Đại học Y Liên minh Bắc Kinh, qua đời vào ngày 31 tháng 1. Hoàng mới trở thành đảng viên dự bị của ĐCSTQ vào tháng 10 năm 2022.

Tình hình COVID trong các nhà tù của Trung QuốcÔng Hà, một công dân Malaysia gốc Hoa được Nhà tù Số 2 Bắc Kinh trả tự do vào ngày 20 tháng 12 năm 2022, nói với The Epoch Times về thực trạng gia tăng các ca nhiễm COVID và sự che giấu dịch bệnh của các quan chức nhà tù. Ông cho biết: “Ít nhất 10-15% số tù nhân đã chết, tình trạng không khác gì một số khu vực bên ngoài nhà tù.”

Trước khi thụ án, ông Hà là một doanh nhân tại Bắc Kinh. Ông cho hay các cai ngục thường làm việc theo ca, mỗi ca kéo dài từ hai đến ba tuần. Khi đến lúc phải đổi ca vào cuối tháng 11 năm 2022, những lính canh đến thay ca đã mang vi-rút vào nhà tù. Sau khoảng 6 ngày, hầu hết mọi người trong tù đều bị nhiễm bệnh.

Ngày 9 tháng 12, hai ngày trước khi dự kiến được thả, ông Hà có các triệu chứng nhiễm Covid. “Nhưng các lính canh đã nói dối tôi rằng không sao, chỉ là cảm lạnh thông thường,” ông Hà nhớ lại. Vào ngày mãn hạn tù, ông Hà tưởng rằng cuối cùng ông đã được tự do, gia đình cũng đã mua vé máy bay cho ông. Nhưng không ngờ khi vừa bước ra khỏi khu phòng giam, ông lập tức bị đưa đến khu ký túc xá của cảnh sát vũ trang trong nhà tù vì mắc Covid. Ông tiếp tục bị giam giữ ở đó thêm 9 ngày rồi mới được trả tự do.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả.Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/2/4/456437.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/2/5/207202.html

Đăng ngày 07-02-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share