Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 21-11-2018] Tôi từng bị những tuyên truyền của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) lừa dối và có ấn tượng không tốt về Pháp Luân Đại Pháp. Nhưng sau khi chứng kiến những điều tốt đẹp mà các học viên Pháp Luân Đại Pháp đem lại, tôi đã trở thành một học viên Đại Pháp trẻ tuổi vào năm 2011.

Tiếp xúc với Pháp Luân Đại Pháp

Một giáo viên toán ở trường tôi rất khiêm tốn. Đôi khi anh ấy còn nhận dạy kèm miễn phí. Khi phụ huynh học sinh mong muốn tặng quà và tiền để bày tỏ lòng biết ơn, anh ấy đều từ chối không nhận bất cứ thứ gì.

Có lần, một trong những học sinh của anh ấy không lên lớp vì còn mải ngủ trong ký túc xá,. Anh ấy đã đến tận nơi để đánh thức cậu ta dậy. Nhưng cậu sinh viên này lại hét lên và nói những lời thóa mạ anh ấy trước mặt rất nhiều người ở ngoài hành lang. Mặt người giáo viên đó lúc đầu đỏ ửng lên, nhưng sau đó anh ấy lại mỉm cười. Là đồng nghiệp, tôi lo lắng anh ấy sẽ cảm thấy xấu hổ và mất mặt. Nhưng anh ấy vẫn rất bình tĩnh, gọi cậu học sinh lên văn phòng và nói chuyện với cậu ta một cách từ bi. Học sinh đó đã xúc động, bật khóc và xin lỗi anh ấy.

Tôi nhận thấy đứa trẻ đó thực sự hối hận. Cách giáo dục này đã giúp học sinh cảm nhận được sự từ bi của người thầy và ảnh hưởng tích cực đến suy nghĩ của chúng. Là một đồng nghiệp, tôi thấy vô cùng cảm động.

Bước đi trên con đường tu luyện

Tôi gặp gỡ một bạn đồng tu của người giáo viên này vào năm 2008. Anh ấy đã giúp tôi giải khai rất nhiều vấn đề trong cuộc sống đã khiến tôi bối rối bao năm qua. Anh ấy kể cho tôi nghe về những lợi ích mà anh ấy và gia đình nhận được kể từ khi họ bắt đầu tu luyện Đại Pháp. Anh ấy cho tôi mượn cuốn Chuyển Pháp Luân và đề nghị tôi cố gắng đọc hết cuốn sách đó.

Sau khi đọc sách Chuyển Pháp Luân, tôi nhận thấy các Pháp lý được giảng trong cuốn sách đều đúng và có một vài trải nghiệm kỳ lạ.

Khi tôi nhắc đến những quan niệm tiêu cực mà tôi từng nghĩ về Pháp Luân Đại Pháp trước đây, người học viên này nói: “Ngay cả những người như cô còn tin vào Đảng. Tuyên truyền của ĐCSTQ đã hủy hoại cuộc sống của rất nhiều người”.

Sau khi đọc Chuyển Pháp Luân, tôi hiểu ra phúc mà chúng ta được hưởng đều có từ việc tích đức. Tôi đã biết được và mất từ đâu mà ra. Điều đó khiến suy nghĩ của tôi trở nên bao dung hơn, bình tĩnh hơn và tích cực hơn. Tôi cũng từ chối những món quà mà phụ huynh học sinh muốn tặng tôi. Tôi hướng dẫn sinh viên của mình bằng lòng từ bi và kiên nhẫn.

Vào một ngày, một đồng nghiệp hỏi tôi: “Tôi thấy cô hàng ngày đều rất vui vẻ. Ở đâu mà cô có được tâm trạng đó vậy?” Tôi nói với cô ấy đó đều là nhờ những gì tôi học được từ cuốn sách Chuyển Pháp Luân. Cô ấy nói cô ấy cũng muốn đọc nó, vì vậy tôi cho cô ấy mượn một cuốn. Sau đó, tôi bị đuổi việc với lý do truyền bá Pháp Luân Đại Pháp.

Thất nghiệp và trở về nhà. Tôi lên mạng vào trang Minh Huệ thông qua phần mềm vượt tường lửa để đọc tất cả những bài giảng của Sư phụ Lý Hồng Chí. Tôi học mọi thứ về tu luyện và tiến bước trên con đường tu luyện Đại Pháp.

Tu tâm tính

Khi nói đến việc tu tâm tính, những trở ngại chính là đến từ các thành viên trong gia đình tôi. Trước khi tôi tu luyện Đại Pháp, chồng tôi đối xử với tôi rất tốt. Anh ấy từng nói: “Dù anh ra ngoài có thất vọng thế nào chăng nữa, thì anh cũng sẽ đem tâm trạng vui vẻ để về nhà gặp vợ”.

Tuy nhiên, vì sự đàn áp của ĐCSTQ nên chồng tôi rất lo sợ khi tôi tu luyện Đại Pháp. Khi thấy tôi kiên quyết muốn tu luyện, thái độ của anh ấy thay đổi. Anh thường trở về nhà trong tình trạng say xỉn và lăng mạ tôi. Có lần anh ấy còn túm cổ tôi và đe dọa bóp cổ tôi đến chết. Khi nhìn vào đôi mắt chồng tôi, tôi nhận ra đó không phải là bản chất con người anh. Anh ấy đang bị những vật chất tà ác khống chế. Tôi hét lên “Sư phụ, xin người hãy giúp con!”. Đột nhiên anh ấy buông tay ra, ngồi xuống và tự hỏi: “Sao tôi có thể làm điều này chứ?”

Một lần khác, anh ấy đánh vào ngực trái tôi. Ngày hôm sau, vết bầm chuyển sang màu tím, nhưng tôi không hề đau. Chính Sư phụ đã chịu đựng thay cho tôi.

Anh ấy đề nghị ly hôn tôi nhiều lần. Lúc đầu, tôi cảm thấy đau lòng và có lỗi. Sau một thời gian, tôi lại nghĩ mình đã làm tất cả những gì có thể để nói cho anh biết về chân tướng Đại Pháp, vậy mà anh ấy vẫn muốn ly dị tôi vì chuyện đó.

Chúng tôi đồng ý viết đơn ly hôn và phân chia tài sản gia đình. Anh ấy nói sẽ bán chiếc xe ô tô và chia cho tôi tiền mặt. Tuy nhiên, việc bán ô tô đã qua sử dụng vào lúc đó không được giá. Thấy anh tỏ ra bực tức, tôi nói: “Anh hãy giữ lấy chiếc xe. Anh có thể đưa cho em tiền nếu bán được giá. Nếu không thì cũng không cần phải lo lắng về chuyện này nữa”.

Qua cách tôi quan tâm đến lợi ích của anh ấy khi ly hôn, anh ấy đã xúc động. Ngày hôm sau, khi tôi chuẩn bị ra ngoài thuê nhà, anh ấy nói: “Hãy quên chuyện ly hôn đi!“

Nhưng không lâu sau, anh ấy lại nhắc đến chuyện ly hôn. Lần này anh ấy chỉ muốn đưa cho tôi 50.000 Nhân dân tệ. Tôi không còn cảm thấy sợ hãi trước sự đe dọa này. Khi trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê, tôi thầm nghĩ: “Dù tôi có mất hết mọi thứ trên thế gian này, thì cũng không gì ngăn cản được tôi tu luyện”. Có lẽ vì suy nghĩ này của tôi là thật tâm nên đã giúp tiêu trừ hết thảy các chấp trước của bản thân, chồng tôi cũng không còn nói chuyện ly hôn nữa.

Trước đây, vì để ngăn cản tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, chồng tôi đã nói với bố mẹ tôi là anh ấy sẽ ly hôn nếu tôi không từ bỏ tu luyện. Khi về nhà thăm mẹ, mẹ tôi đã quỳ xuống cầu xin tôi từ bỏ nếu không chồng tôi sẽ ly dị.

Trong lòng tôi trào dâng các loại cảm xúc hỗn độn khó tả khi thấy người mẹ già phải quỳ khóc trước mặt mình. Tôi khóc và gắng giúp bà đứng dậy, nhưng bà vẫn không ngừng khóc, than thở và cầu xin tôi từ bỏ tu luyện. Sau khi thấy tôi nhất quyết không chịu từ bỏ, bà nói sẽ cắt đứt quan hệ với tôi.

Khi đối diện với thái độ dứt khoát của mẹ, bỗng có một tiếng nói vang lên trong tâm trí tôi những lời giảng Pháp của Sư phụ và tôi tự nhủ trong tâm mình: “Hãy nghe này, cho dù chư vị là thế lực nào đang khống chế mẹ tôi đi chăng nữa, thì giờ tôi chỉ tuân theo an bài của Sư phụ Lý Hồng Chí. Nếu tôi từng mắc nợ chư vị, đợi đến khi viên mãn, tôi sẽ có những an bài tốt nhất cho chư vị. Hãy dùng thiện tâm mà đối đãi với hết thảy mọi việc!” Ngay sau đó, mẹ tôi đã bình tâm trở lại.

Khi về tới nhà, tôi định hỏi chồng mình tại sao anh ấy lại làm mẹ tôi buồn vì những gì xảy ra giữa chúng tôi. Nhưng sau đó, suy nghĩ lại, tôi thấy là người tu luyện, dù có không đồng tình với ai đi chăng nữa thì tôi cũng phải hướng nội tìm. Có hay không thì đó cũng là lỗi của tôi và tôi phải chịu trách nhiệm. Tôi tự hỏi: “Tôi đã làm gì sai. Tôi nên buông bỏ chấp trước nào?” Vì thế, tôi không còn đề cập với chồng tôi về chuyện này nữa.

Hiện tại, cả bố và chồng tôi đều đọc sách Chuyển Pháp Luân. Mẹ tôi cũng biết Đại Pháp là tốt. Nhưng do sợ bị bức hại nên họ chưa dám bước vào tu luyện.

Đệ tử Đại Pháp là niềm hy vọng của nhân loại

Sư phụ khẳng định rất rõ trong Lời chúc gửi Pháp hội Châu Âu tại Paris [2017]:

“Đệ tử Đại Pháp là hy vọng của nhân loại, mà còn là hy vọng duy nhất”.

Tôi hiểu các học viên có mặt tại thế gian này đều mang trên mình một sứ mệnh. Không lâu sau khi bước vào tu luyện, tôi rất chăm chỉ làm ba việc mà Sư phụ yêu cầu. Mỗi khi chuông báo thức vang lên là tôi nhanh chóng rời khỏi giường. Tôi thường học Pháp vào buổi sáng và giảng chân tướng về cuộc bức hại vào buổi chiều.

Nói chuyện trực tiếp với mọi người không phải là điều dễ dàng. Nhưng nếu tôi đi taxi, tôi có thể nói chuyện với các tài xế về Đại Pháp. Tôi thường bắt đầu câu chuyện bằng việc nói về nhiều chủ đề khác nhau. Sau đó, tôi sẽ phát chính niệm. Tùy theo tình huống thực tế, tôi sẽ đưa ra một vài ví dụ để họ tin những gì tôi nói bởi họ vốn bị chủ nghĩa vô thần của ĐCSTQ đầu độc rất nặng.

Tôi nói về văn hóa 5000 năm của dân tộc Trung Hoa – với sự kết hợp giữa Nho giáo, Phật giáo và Đạo giáo. Văn hóa Trung Hoa được coi là văn hóa Thần truyền bởi lẽ đó là văn hóa được Thần mang đến mảnh đất Trung Hoa này và được duy trì và phát triển suốt 5000 năm lịch sử. Trung Quốc là quốc gia duy nhất trên thế giới có nền văn hóa được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác mà không bị ngắt quãng.

Có lần, tôi nói chuyện với một người lái xe về Đại Pháp. Anh ấy chăm chú lắng nghe cho đến khi có người đàn ông vẫy gọi xe và hỏi liệu anh ta có thể đi chung xe với tôi không. Tôi đồng ý để anh ta đi cùng mình. Lúc ấy, tôi băn khoăn liệu có nên tiếp tục câu chuyện ban nãy hay không thì người tài xế nói: “Chị hãy nói tiếp đi. Ban nãy khi nghe chị nói, tôi cảm giác có một luồng điện chạy qua cơ thể mình”. Tôi đáp lại: “Đó là bởi anh là người có căn cơ tốt. Khi anh tiếp nhận chân tướng, những vật chất bất hảo trên thân thể của anh sẽ được trừ bỏ”. Sau đó, người đi cùng xe cũng lắng nghe tôi giảng chân tướng. Anh ấy nói: “Sau này tôi cũng sẽ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp”.

Tôi biết có nhiều việc bản thân làm chưa tốt, cũng như có nhiều chấp trước chưa buông bỏ. Tôi vẫn luôn cảm thấy day dứt về việc này. Có lần tôi thỉnh cầu Sư phụ: “Xin người hãy nói cho con biết tại sao con không thể trừ bỏ các chấp trước của bản thân?” Sư phụ giúp tôi nhận ra: “Sư phụ chỉ nhìn vào chính niệm của chư vị”.

Là học viên, chúng ta phải luôn ghi nhớ những lời dạy của Sư phụ. Bất cứ khi nào chúng ta gặp phải tình huống khó khăn, chúng ta không nên có suy nghĩ như người thường và hãy phát chính niệm ngay.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/11/21/377152.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/3/13/176131.html

Đăng ngày 04-04-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share