Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 15-02-2019] Trước khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi mắc chứng khó tiêu hóa và dạ dày tôi thường xuyên bị rối loạn. Uống thuốc và tiêm đều không có tác dụng, và tôi thiếu năng lượng.

Chồng tôi nổi tiếng khắp làng là người nóng tính. Ông ấy dễ dàng nổi cáu và thường xuyên đánh tôi.

Hồi sinh sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp

May mắn thay, tôi được giới thiệu và bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp năm 1996. Tôi đã đọc một mạch cuốn Chuyển Pháp Luântrong một lần.

Tôi phấn khởi vì tôi đã gặp được một cuốn sách hay như vậy và cảm thấy may mắn khi tôi tìm thấy một người thầy tốt và một môn tu luyện tốt như thế. Tôi dừng uống thuốc sau khi bắt đầu luyện công. Tôi khỏi mọi bệnh tật. Khoảng sáu tháng sau, một khối u to cỡ quả nho đã được thải ra khỏi cơ thể tôi.

Sau đó, tôi có thể ăn bất cứ thức ăn gì, nóng lẫn lạnh, mềm lẫn cứng. Tôi có thể làm bất kỳ việc nhà nào, và chồng tôi không còn buồn bã nữa. Sự hài hòa ngự trị trong gia đình chúng tôi.

Trải nghiệm uy lực của Đại Pháp

Một mùa Đông, tôi luyện công ngoài trời mà không đeo găng tay. Các ngón tay của tôi đóng băng và tất cả các móng đều rụng sau khi các ngón tay của tôi ấm lại. Nhưng tôi vẫn làm mọi việc nhà. Tôi đã rất đau các ngón tay vào buổi đêm.

Tôi chịu đựng cơn đau mà không nói với gia đình. Sáu tháng sau, những móng mới đã mọc lại và bàn tay tôi đã trở lại bình thường.

Một ngày nọ, tôi bị ngã và gần như không thể thở. Tôi cảm thấy mình sắp chết, và tôi ngay lập tức cầu xin Sư phụ giúp. Ngay khi tôi vừa nói xong, tôi đã trở lại bình thường. Nó thật đáng kinh ngạc.

Một ngày nọ tôi bị đau lưng dữ dội khi tôi đang luyện công, và sau đó tôi đau toàn thân và phải nằm xuống. Nó thực sự tồi tệ. Không có ai ở nhà và tôi đã hy vọng rằng một học viên khác sẽ đến giúp tôi. Quả thực vậy, một học viên đã đến. Cô ấy yêu cầu tôi trở dậy và luyện công.

Tôi luyện được một lúc và không thể đứng thêm được nữa, do đó tôi nằm xuống. Cô ấy đã rất nghiêm khắc và nhất mực đòi tôi đứng dậy luyện công cho dù tôi đau đến vậy. Tôi đứng dậy chịu đựng cơn đau. Tôi bắt đầu vã mồ hôi và dần bớt đau hơn.

Trước khi rời đi, cô ấy yêu cầu chồng tôi trông chừng tôi. Ông ấy đã đánh tôi bất cứ chỗ nào bị đau. Tôi nhận ra rằng đây là khảo nghiệm. Tôi học Pháp và luyện công. Tôi không ăn trong 3 ngày và sau đó tôi đã bình phục.

Chồng tôi đã chứng kiến sức mạnh của Pháp Luân Đại Pháp và rất ngạc nhiên. Ông ấy nói với bất cứ ai ông ấy gặp rằng Pháp Luân Đại Pháp thật kỳ diệu bởi vì vợ của ông đã thoát khỏi cơn đau khủng khiếp trong 3 ngày mà không cần uống thuốc.

Chồng tôi yêu cầu thả tôi ngay lập tức

Sau khi cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp diễn ra, các quan chức trong làng liên tục sách nhiễu tôi và tôi đã bị bắt nhiều lần. Chồng tôi đã tới gặp họ và yêu cầu thả tôi ngay lập tức mỗi khi tôi bị giam giữ.

Trong kỳ Thế vận hội Olympic Bắc Kinh 2008, tám học viên khác trong làng tôi và tôi bị bắt và bị giam giữ tại trung tâm cai nghiện ma túy địa phương. Gia đình chúng tôi đã không được thông báo.

Chồng tôi tìm kiếm tôi khắp nơi và đến gặp tám gia đình kia. Ông ấy cố gắng thúc giục họ nói chuyện với các quan chức trong làng. Ông ấy nói với họ: “Người thân của chúng ta không phạm pháp. Nếu các quan chức không thả họ, chúng ta sẽ tới Bắc Kinh khởi kiện.”

Hai gia đình đã bước ra. Họ tới gặp quan chức địa phương trước rồi sau đó tới gặp chính quyền xã. Họ tới đó hai lần một ngày, buổi sáng và buổi tối sau bữa tối. Các quan chức ĐCSTQ chỉ trì hoãn vụ việc của chúng tôi và không có hành động nào.

Chồng tôi hỏi họ tại sao chúng tôi vẫn không được thả. Vị bí thư xã đập bàn và nói rằng họ không thể thả chúng tôi chỉ bởi vì ông ấy ra lệnh như vậy.

Chồng tôi nổi giận và nói: “Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp thì có gì sai? Các anh bắt họ mà không thông báo cho gia đình chúng tôi. Anh không biết rằng chúng tôi đang lo lắng sao? Anh đập bàn trước mặt tôi nữa. Anh nghĩ rằng tôi sợ anh à?”

Sau đó ông ấy ném một cái gạt tàn lớn xuống đất và tàn thuốc bay khắp phòng. Không ai dám nói gì. Ông ấy yêu cầu vị bí thư gửi cho chúng tôi một thùng mỳ tôm.

Cảnh sát thực sự đã đưa đến cho chúng tôi một thùng mỳ tôm. Tính nóng nảy của chồng tôi đã phát huy tác dụng lúc này và tôi là người đầu tiên được thả.

Chồng tôi được thọ ích từ Đại Pháp

Sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi tuân theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn của Đại Pháp.

Tôi chăm sóc chồng tốt. Ông ấy đã chứng kiến những thay đổi của tôi và ủng hộ tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Ông ấy dành một phòng cho các học viên đến học Pháp và chuẩn bị lò sưởi than, đặc biệt cho các học viên vào mùa Đông. Ông ấy cũng xem Đài truyền hình Tân Đường Nhân mỗi ngày.

Khi ông ấy thấy các học viên gửi thiệp chúc mừng tới Sư phụ trong dịp Tết Nguyên đán, ông ấy cũng gửi những lời chúc tới Sư phụ và nói “Pháp Luân Đại Pháp thật tuyệt vời!”

Ông ấy tập thể dục bên bờ sông hàng ngày và hô to: “Pháp Luân Đại Pháp hảo và Chân – Thiện – Nhẫn hảo!” Tôi nói với ông ấy hãy nói trong tâm, nhưng ông nhất quyết rằng ông hô to để mọi người có thể nghe thấy.

Ông ấy đã 75 tuổi và vẫn khỏe mạnh. Ông ấy không còn nóng tính hay chửi mắng mọi người. Ông ấy nói: “Tôi đã từng là người quyết định trong gia đình. Nhưng bây giờ bà là người quyết định, và tôi sẽ nghe bà.”

Pháp Luân Đại Pháp đã thay đổi tôi, chồng tôi, và toàn bộ gia đình tôi!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/2/15/376708.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/3/22/176230.html

Đăng ngày 29-03-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share