Bài viết của một học viên ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 24-02-2019] Gần đây có những tình huống đang xảy ra trong khu vực của tôi liên quan đến nghiệp bệnh. Mặc dù các học viên liên quan có những tình huống tu luyện của riêng họ trong đó, nhưng họ đều có một vấn đề chung, đó là ôm giữ tình và tâm oán hận tương đối nặng.

Cuối năm ngoái, con trai hai tuổi của một đôi vợ chồng trẻ đã qua đời trong vụ tai nạn xe hơi. Sự việc khiến nhiều học viên ở địa phương khá sốc. Mẹ của đứa bé rất đau buồn, đôi mắt cô thường xuyên đỏ và sưng húp vì khóc. Nhiều học viên nghĩ đau buồn cũng là chuyện bình thường và theo thời gian, cô ấy có thể nguôi ngoai nỗi đau, bình tĩnh và tìm ra những thiếu sót trong tu luyện của mình. Tuy nhiên, trước khi cô có thể hoàn toàn vứt bỏ nỗi đau mất con trai, cơ thể của cô bắt đầu xuất hiện trạng thái bệnh nghiêm trọng. Tất cả cơ quan nội tạng của cô bắt đầu suy kiệt và cả cơ thể của cô sưng lên. Qua một thời gian ngắn, cơ thể của cô bị tàn phá từ trong ra ngoài, và cuối cùng cô đã qua đời. Khi ấy cô còn chưa đến 40 tuổi.

Dĩ nhiên, còn có những nhân tố khác dẫn đến việc cô qua đời, nhưng nổi bật nhất chính là tình, đặc biệt là nỗi đau và sự oán hận khi mất con trai. Về cái chết của con trai cô, cô đổ lỗi cho các học viên khác đã xuất ra niệm bất chính đối với con trai cô. Khi tình trạng thể chất xấu đi, cô không thể tập trung học Pháp, thay vào đó lại bị cảm xúc chi phối, cô mong đợi chồng sẽ an ủi cô sau khi trải qua sự việc.

Một tình huống khác là về một học viên lớn tuổi vận hành một điểm sản xuất tài liệu lớn. Cô tu luyện tinh tấn và nỗ lực giúp mọi người minh bạch chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp. Cô vận hành điểm sản xuất tài liệu ở địa phương một cách suôn sẻ trong hơn 10 năm, và bất kỳ ai biết cô đều rõ về chính niệm chính hành của cô. Chồng cô qua đời không lâu sau Tết Nguyên đán, nhưng cô không tỏ ra đau buồn quá nhiều và tiếp tục làm ba việc. Tuy nhiên, khi đêm về, cô không thể không nhớ tới chồng mình. Tình trạng này tiếp diễn cho tới khi đột nhiên cô bị xuất huyết não, bất tỉnh và được đưa tới bệnh viện. Trong khi phát chính niệm cho cô ấy, một suy nghĩ hiện lên trong đầu tôi: “Cô ấy đã không thực sự vứt bỏ được tình cảm đối với chồng, tạo thành sơ hở để cựu thế lực bức hại cô ấy.”

Tôi nhớ lại những lần cô mang điện thoại di động bên mình trong suốt buổi học Pháp chung của nhóm học Pháp lớn và buổi chia sẻ kinh nghiệm, vì cô cho rằng chồng cô có thể gọi bất kỳ lúc nào. Những học viên khác đã chia sẻ lo ngại của họ về vấn đề này với cô nhiều lần, nhưng cô vẫn không thể buông bỏ. Tôi muốn nhấn mạnh tầm quan trọng của việc kịp thời loại bỏ tình, vì nó có thể trở thành một sơ hở chết người trong tu luyện của chúng ta. Chúng ta nên đối đãi với tất cả mọi người và mọi tình huống một cách lý trí.

Có một đôi vợ chồng trung niên sống ở địa phương chúng tôi đã cho chúng tôi một ví dụ điển hình về việc không thể vứt bỏ những thứ như vậy. Sau khi kết hôn, người chồng rất yêu thương vợ, trong khi cô đối xử với anh lại khá hờ hững. Kết quả là tình cảm sâu đậm của anh biến thành oán giận sâu sắc. Anh cố gắng khơi gợi để được vợ đáp lại tình cảm, thậm chí còn đe dọa sẽ không tu luyện và thực tế anh đã bỏ tu luyện. Cái tình và tâm oán giận của người chồng không được thanh trừ kịp thời, dẫn đến tu luyện của anh bị hủy.

Một ví dụ khác là về một học viên lớn tuổi. Học viên này không được học hành nhiều và gặp khó khăn để đọc trôi chảy các sách Đại Pháp, nhưng ông lại rất chú tâm vào tu luyện, tham gia nhóm học Pháp mỗi ngày và kiên định làm ba việc. Tuy nhiên, vợ ông đột nhiên qua đời, và ông cũng bắt đầu mắc nghiệp bệnh nghiêm trọng. Tôi nghe nói rằng ông thường xuyên cảm thấy trống rỗng sau khi vợ mất và mong ước rằng thi thoảng các con của ông có thể ghé qua thăm ông. Cảm thấy cô đơn, ông thường xuống dưới nhà tìm mọi người để nói chuyện. Nếu một học viên bắt đầu cảm thấy trống rỗng, đó là một điểm hóa rằng đã đến lúc phải vứt bỏ chấp trước ấy. Trong khi chịu đựng nghiệp bệnh, học viên này đã không thể tìm ra nguyên nhân gây ra khổ nạn.

Kết quả là các con của ông không muốn tới thăm ông, và ông bắt đầu cảm thấy oán hận họ. Em gái của ông cũng là một học viên, nhưng bà không thể học Pháp cùng ông mỗi ngày vì bà phải chăm sóc cháu trai. Không lâu sau ông cũng nảy sinh tâm oán hận mạnh mẽ đối với bà. Bị mắc kẹt giữa cái tình và tâm oán hận, học viên này cuối cùng đã qua đời.

Một nữ học viên lớn tuổi tinh tấn trong tu luyện và giảng chân tướng đã tìm cách để không bị giam giữ bất hợp pháp nhiều lần bằng cách giữ vững chính niệm. Tuy nhiên, trong lần cuối cùng bà bị bắt, chính niệm của bà không đủ mạnh mẽ và bà đã hợp tác với cảnh sát ở mức độ nhất định.

Bà là một người khá hướng nội, cuộc sống của bà chỉ xoay quanh chồng và con. Tuy nhiên bà thường phàn nàn về chồng mình. Sau khi hướng nội, bà nhận ra rằng tâm oán hận đối với chồng đều là do chấp trước vào tình. Nhưng khi bà bài xích chấp trước này, nó lại luôn quay trở lại. Bà đã không thực sự vứt bỏ từ căn bản, mặc dù bà hiểu rằng là một học viên bà nên đối xử thiện với chồng, bất kể chồng có đối xử với bà như thế nào. Chấp trước vào tình và tâm oán hận lần lữa mãi không bỏ, cùng với can nhiễu của ma ngủ, bà đã bị bắt giữ trong khi đang phân phát các tài liệu giảng chân tướng.

Mãi cho đến gần đây tôi mới hiểu rõ hơn những chủng cảm xúc và oán giận tương tự ở bản thân mình. Trong thời gian dài, trong những giấc mơ, tôi thường gặp một người mà tôi từng thích, nhưng người đó đã làm tôi thất vọng. Mỗi lần có giấc mơ này, tôi lại xem mình là người tu luyện. Tôi cảm thấy rằng mình đã vượt qua khảo nghiệm về dục vọng, nhưng giấc mơ tương tự vẫn tiếp tục lặp đi lặp lại. Ngoài cảm giác yêu thương, tôi luôn đặt câu hỏi tại sao người ấy lại không thành thật trong mối quan hệ của chúng tôi. Sau đó tôi nhận ra có lẽ đó không phải là khảo nghiệm về dục vọng, nhưng tôi vẫn không nhận ra đó là gì. Do đó, trạng thái tu luyện của tôi đi xuống, tôi thường xuyên buồn ngủ và thậm chí ngủ suốt những lần phát chính niệm.

Tôi nhận ra rằng tôi cần thanh lý trường không gian của mình. Sau khi phát chính niệm trong hai đến ba giờ liên tiếp, tôi trở nên rất thanh tỉnh. Sáng hôm sau khi ngồi đả tọa, tôi nhận ra rằng sâu thẳm bên trong mình tôi vẫn ôm giữ những cảm xúc yêu thương và oán giận. Hóa ra giấc mơ không phải là một khảo nghiệm về dục vọng, mà là một điểm hóa giúp tôi nhận ra những bất bình khi xưa của mình. Tôi không nhận thức được những cảm xúc còn ẩn giấu này cho tới khi hoàn toàn bị trượt khảo nghiệm trong mơ: Tôi nhận ra rằng tâm oán hận vẫn tồn tại trong tâm mình như một tảng đá. Tôi minh bạch rằng những khổ nạn mà các bạn đồng tu gặp phải gần đây phần lớn liên quan đến tình và tâm oán hận.

Khi bị tâm oán hận làm dao động, chúng ta nên hướng nội để xem liệu chúng ta có nảy sinh tình cảm hay phụ thuộc vào học viên khác không. Có phải Sư phụ đang dùng cơ hội này để loại bỏ những chấp trước đó? Nhiều học viên không thể tu luyện vững chắc và có xu hướng hướng ngoại khi gặp vấn đề. Ôm giữ tâm oán hận sẽ dẫn đến việc rơi rớt tâm tính và tạo ra khoảng cách giữa các học viên. Thật nguy hiểm cho một người tu luyện khi ôm giữ những cảm xúc này trong thời gian dài.

Bài chia sẻ này chỉ có mục đích duy nhất là phơi bày những biểu hiện của tình và tâm oán hận. Nó không nhắm vào riêng bất kỳ học viên nào. Nếu có điểm nào không đúng, xin các đồng tu hãy từ bi chỉ rõ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/2/24/383119.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/3/15/176155.html

Đăng ngày 29-03-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share