Bài viết của một đệ tử ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 30-01-2009] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp năm 1997. Tuy nhiên, sau 1999, năm cuộc bức hại bắt đầu, việc học Pháp của tôi giảm sút và tôi đã không hiểu Pháp một cách lý trí. Tôi đã không thực sự tu bản thân mình và do vậy, tôi đã trở lại trạng thái của một người thường. Mặc dù tôi luôn có Đại Pháp trong tâm của mình, nhưng tôi vẫn đi trên một con đường vòng trong vài năm. Nhưng Sư Phụ từ bi đã không bở rơi tôi. Năm 2003, được chồng khích lệ, chồng tôi cũng là một đồng tu, tôi đã bắt đầu trở lại bước đi trên con đường tu luyện Đại Pháp. Tôi thật là may mắn được trở thành đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp.
Qua học Pháp và tu luyện tâm tính, tôi thấy rằng tôi vẫn giữ những chấp trước mạnh mẽ về danh và lợi, đặc biệt là vấn đề sau đây. Trong những năm mà tôi chưa học Đại Pháp, tôi đã làm việc là một kế toán cho công ty. Tôi chịu trách nhiệm quan lý nguồn vốn. Nếu không có sự kiềm chế từ Đại Pháp, tôi đã rất tham lam. Tôi đã giữ mười nghìn nhân dân tệ nguồn vốn của công ty cho bản thân mình. Khi tôi không nói gì thì không ai biết về điều đó. Một hôm tôi đọc qua câu sau trong Chuyển Pháp Luân:
“có công nhân còn mang hết những gì đã lấy trả lại nhà máy; trong toàn nhà máy xuất hiện tình huống như vậy.”
Khi tôi đang đọc Chuyển Pháp Luân, bỗng nhiên tôi ngộ ra một điểm: người học viên đã mang trả lại nhà máy thậm trí cả những cái khăn tắm mà anh ta đã lấy về nhà trước kia; hãy hình dung xem tôi đã nợ bao nhiêu cho việc lấy mười nghìn nhân dân tệ! Lòng tham của tôi thật là mạnh mẽ! Một hành vi thật ghê tởm đối với một người tu! Làm sao tôi có thể xứng đáng được gọi là một đệ tử trong thời kỳ Chính Pháp? Làm sao tôi có thể xứng đáng với sự cứu độ từ bi của Sư Phụ? Tôi đã thảo luận với chồng tôi điều mà tôi đã làm. Anh ấy cũng khuyên tôi trả lại tiền.
Khi bạn muốn đề cao bản thân, Sư Phụ sẽ an bài mọi thứ cho bạn. Ngay sau khi tôi quyết định trả lại tiền, ông chủ của tôi đã tới hỏi chúng tôi còn bao nhiều vốn và số tiền này sẽ được dùng để trợ cấp cho nhân viên. Nhân cơ hội này tôi cộng thêm số tiền mà tôi đã lấy vào tổng số tiền và do vậy tôi đã trả lại tiền cho công ty. Tôi thực sự cảm thấy rằng một lớp bụi đã được loại bỏ đi bởi Đại Pháp và những thứ xấu bẩn đã bị đổ đi. Đúng như Sư Phụ nói:
“Lấy một ví dụ, một chiếc chai đựng đầy thứ dơ bẩn, nó được xiết nút thật chặt; ném nó xuống nước, thì nó chìm ngay đến đáy. Chư vị đổ những thứ bẩn đi, càng đổ nhiều ra thì nó lại càng có thể nổi lên cao hơn; [nếu] đổ hết [thứ bẩn] ra ngoài, [thì] nó nổi hẳn lên trên..” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)
Học viên Đại Pháp chúng ta tu luyện trong xã hội người thường. Điều mà chúng ta nên làm là đổ đi tất cả những thứ người thường trong chúng ta. Chỉ khi làm như vậy chúng ta mới có thể có được những thứ thần thánh. Khi cơ thể của chúng ta hoàn toàn được thay thế bởi những thứ thần thánh và không có bất kể thứ gì của người thường, thì khi đó chúng ta mới hoàn thành sự tu luyện của chúng ta.
Sau khi tu luyện trong Đại Pháp, tâm ghen tị tật đố, tâm tranh đấu và tính nóng giận của tôi đã dần dần giảm đi. Những chấp trước này của tôi dễ biểu hiện hơn với những thành viên gia đình tôi. Tôi có ba chị dâu và tôi là trẻ nhất. Tôi đã từng tin rằng mẹ chồng tôi thiên vị đối với chị dâu thứ ba. Sau khi học Pháp, tôi biết rằng con người có những tiền duyên khác nhau. Là một đệ tử Đại Pháp, bất kể ở đâu tôi nên cố gắng là một người tốt, từ bi, đối xử tốt với tất cả mọi người, nhìn vào bên trong khi gặp mâu thuẫn xung đột, cân nhắc tới người khác, chính lại tư tưởng của chúng ta và chỉnh chúng phù hợp với Đại Pháp, chứng thực Pháp trong môi trường làm việc của chúng ta và cứu độ chúng sinh.
Sau khi hiểu Pháp tới mức này, tôi đã có thể trầm tĩnh lại và nhìn vào bên trong khi tôi nghe người khác nói với tôi về sự thiên vị của mẹ chồng tôi đối với chị dâu thứ ba của tôi. Tôi biết rằng Sư Phụ đã an bài điều này để tôi từ bỏ đi tâm ganh tị tật đố của tôi để đề cao tầng thứ tâm tính của tôi. Tuy nhiên, nói thì dễ hơn làm. Thỉnh thoảng tôi vẫn bị mất cân bằng. Khi cơn nóng giận và tâm ganh tị của tôi nổi lên, tôi sẽ nghĩ: “Tôi là một đệ tử Đại Pháp. Tôi phải loại bỏ những chấp trước này. Những thứ này không phải là tư tưởng thật của tôi, mà là những thứ mà tôi nên loại bỏ đi.” Sau khi học những bài thuyết giảng của Sư Phụ, và dưới sự bảo vệ của Sư Phụ từ bi, giờ đây tôi đã hiểu việc loại bỏ đi những chấp trước này thật quan trọng biết bao. Chỉ sau khi chúng ta đề cao tầng thứ tâm tính của chúng ta, thanh lọc tâm của chúng ta và loại bỏ đi tính ích kỷ và tư tưởng của con người thì chúng ta mới có thể cứu độ chúng sinh. Trong quá khứ, tôi chỉ có xu hướng đối xử tốt với mẹ chồng tôi. Nhưng bây giờ từ đáy lòng mình tôi đều đối xử tốt với cả mẹ chồng và các chị dâu của tôi. Giờ thì đã thực sự có sự hài hoà trong gia đình tôi. Tất cả những người hàng xóm đều khâm phục chúng tôi. Họ vui vẻ lằng nghe sự thật về Pháp Luân Đại Pháp và tất cả đã thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên hệ của nó.
Bằng cách này, tôi cố gắng liên tục thanh lọc bản thân mình và buông bỏ đi những tư tưởng và quan niệm của con người.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2009/1/30/194406.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2009/2/9/104661.html
Đăng ngày 12-2-2009; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản