Bài viết của một đệ tử tại Trung quốc

[MINH HUỆ 5-11-2008] Một vài chuyện đã làm tôi bối rối mới đây, và tôi không thể nào hiểu tại sao được. Hôm qua, hai đệ tử lớn tuổi hơn tôi bàn với tôi về điều đó và trên đường về nhà một chữ cứ xuất hiện trong đầu tôi “Ý niệm”. Tôi lập tức giác ngộ và cuối cùng tôi thoát khỏi sự mê mờ.

Tôi lớn lên trong một gia đình bảo thủ và có giáo dục và được giáo huấn theo truyền thống Khổng giáo. Vì thế tôi bị một ý niệm nặng nề, là một phụ nữ, tôi phải giữ thanh danh trong sạch. Theo đúng truyền thống tôi giữ vững trong đời sống hằng ngày đúng như thế. Tôi học hành xong, lập gia đình, sinh con, và may mắn thay tôi gặp một người chồng lịch sự. Tôi thậm chí may mắn hơn được đắc Pháp lúc mới 27 tuổi. Sau khi trở thành người tu luyện, đời sống tôi càng tốt đẹp hơn. Trong hơn một thập niên qua, tôi đi đúng theo những lời chỉ dẫn của Sư phu và đúng tiêu chuẩn đạo đức của Đại Pháp trong từng lời nói việc làm. Tôi được các bạn đồng nghiệp tôn trọng tại nơi làm việc và thân nhân trong gia đình cũng qúy mên. Tuy nhiên, trong tư tưởng của tôi đã thành lập một ý niệm nặng nề rằng một phụ nữ thì phải cư xử giống như tôi vậy. Tôi không bao giờ nghĩ là có điều gì sai trái về điều này cả.

Tuy nhiên, không cần biết một ý niệm của người thường có đúng đắn đến đâu, nó vẫn là ý niệm của người thường, không phải là Thần. Đối với mỗi chấp trước của chúng ta, Sư phụ sẽ dàn xếp cho từng hoàn cảnh và xích mích để cho chúng ta nhận rỏ, giác ngộ từ sự vấp ngã, và vì thế có được cơ hội để tống khứ đi lỗi lầm.

Cách đây 2 năm, tôi được biết một đệ tử phụ nữ đã lầm lỗi về quan hệ nam nữ. Sau đó cô ta lấy một người đàn ông già hơn cô rất nhiều, và họ sống với nhau trước khi làm đám cưới. Tôi làm việc Đại Pháp với cô ta và chúng tôi hợp tác rất tốt, nhưng trong lòng tôi rất khinh cô ta. Ý niệm này nhiều khi rất mạnh và cũng có khi rất yếu, nhưng tôi không bỏ được.

Mới đây, cô ta chính thức làm đám cưới. Tuy nhiên, cô ta không tổ chức lễ lạc. Tâm tôi bắt đầu lung tung – tôi rất thất vọng về hành động không đúng của cô ta. Những ý niệm này nhảy múa trong tâm tôi và tôi không tài nào tĩnh lặng được khi tập các bài động tác hay phát chánh niệm. Nó gây ra nhiều trở ngại trong việc học Pháp của tôi. Tôi cưỡng chế những ý niệm này nhưng không tài nào tống khứ nó được. Tôi học Pháp rất nhiều để tìm ra gốc rể của chấp trước này, nhưng không tài nào hiểu được chúng rỏ ràng. Tôi phát chánh niệm để thanh lý sự can nhiễu khi nó đến. Trong khi học Pháp, tôi nghĩ rằng, vì có thần đứng sau từng chữ và họ biết chấp trước của tôi là gì, tại sao họ lại không làm cho tôi giác ngộ được? Tôi nhìn vào hình Sư phụ và nói, “Sư phụ, đệ tử không hiểu. Đệ tử có vấn đề gì?”. Tôi rất nóng lòng.

Một đêm, tôi nằm mơ, tôi thấy mặt của một phụ nữ rất đẹp, nhưng cô ta có hai càng cua trên vai cô ta. Cô ta giương hai càng ra và kẹp cứng hai vai của tôi. Tôi phát chánh niệm để tiêu diệt nó và tiếp tục đọc thầm câu phát chánh niệm. Trong lúc này một đệ tử đến giúp tôi, và hồn của con cua bị trừ diệt, chỉ còn lại cái vỏ. Nhưng khi chúng tôi đi vài bước, nó xuất hiện lại sau lưng tôi như là một con ma đói khóc. Người đệ tử nói “phát chánh niệm lại một lần nữa” Tôi đồng ý. Chúng tôi trừ nó trong một không gian khác và nó biến mất. Sau khi thức dậy tôi không nghĩ nhiều về nó, nhưng hôm qua, tôi hiểu rất nhanh: Cái ý niệm mà tôi giữ lâu nay như là hồn con cua. Nó giống như một nguyên lý đúng đắn tại thế gian, vì thế nó trông rất đẹp. Tuy nhiên, là một người tu luyện, cái ý niệm này là một trở lực trên con đường tu luyện. Vì tôi thấy nó chính là ý niệm của tôi, nó làm tôi khổ sở. Tôi tống khứ nó đi bằng chánh niệm nhưng tôi chỉ trừ nó ở bề ngoài, cũng giống như chấp trước mà tôi tìm thấy là chỉ ở bề ngoài của tâm con người và không có phải là tận gốc rể của nó. Vì thế, nó giống như là con ma theo sát để can nhiễu tôi.

Vớ sự xếp đặt của Sư phụ, hai bạn đệ tử đã nhắc nhở và giúp tôi hiểu rằng ý niệm này thật sự đã cản trở tôi. Đó là, tôi rất chấp trước vào các nguyên lý của người thường. Là người tu luyện, tôi nên dùng nguyên lý của Pháp để tự nhìn mình. Sư phụ nói rằng không có ai tốt hơn người khác cả – tất cả chúng ta được cứu vớt từ địa ngục bởi Sư phụ. Sống trong mê lầm và lẫn lộn, trong thế giới hôm nay, đạo đức càng ngày càng suy đồi, có ai không lầm lỗi? Dựa vào ý niệm của mỗi người, ý niệm là lỗi này thì nặng hơn lỗi kia. Trong thực tế, không có ý niệm người thường nào, hay tạp niệm nào được mang theo lên thiên đường. Vậy tại sao tôi phải bám vào lỗi lầm của người đệ tử kia? Sư phụ không bỏ cô ta mà, tôi có quyền gì mà khinh bỉ cô ta? Ý niệm khinh bỉ các bạn đệ tử đã ngăn chận mối quan hệ giữa tôi và các đệ tử khác, khiến cho chúng tôi không trở thành một đại thể. Nó không phải là ý niệm của tôi, nó không thật sự thuộc về tôi, nó chỉ có sau khi tôi sinh ra trong kiếp này. Nhưng vì ý niệm này nằm trong nguyên lý của đời thường, nó rất khó mà phân biệt được. Tôi đã bám chặt nó và xem nó là của tôi vì nó giúp tôi giữ mặt mày, được người khác tôn trọng, và cảm thấy thích thú. Tuy nhiên, tất cả những thứ này là của người thường, và được sử dụng cho giới người thường, vậy làm thế nào để tôi có được những điều thuộc về Thần? Làm thế nào để tôi có lòng từ bi và đại nhẫn của Thần?

Sau khi tôi xác định nó là ý niệm sai lầm, tôi tống khứ nó ngay lập tức. Tâm tôi nhẹ nhàng lạ thường. Khi tôi nghĩ đến bạn đệ tử kia, tôi không còn phân biệt nữa. Tôi nghĩ đến cô ta bằng những tính chất tốt của cô: cô ta quyết tâm, nhưng rất tốt bụng, cô ta không bao giờ sợ khổ, khó, cô ta không bao giờ nóng nảy, khó chịu khi chỉ dạy các đệ tử khác những kỹ thuật, cô ta cho mượn nhà để các đệ tử học Pháp theo nhóm, cô không bao giờ miễn cưỡng làm việc cho Đại Pháp, và nhiều thứ khác. Khi tôi nghĩ đến những tính chất tốt này, một cảm giác nhẹ nhàng len lỏi trong tâm. Đó chính là từ bi! Tôi cảm ơn Sư phụ vì sự cứu độ từ bi của Ngài và cám ơn các đệ tử khác đã tốt bụng chỉ những việc này cho tôi. Tôi phải thanh lý chính tôi, nhẫn nhục với các đệ tử khác, tốt bụng với họ, và viên mãn như Sư phụ muốn.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2008/11/5/189202.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2008/11/19/102372.html
Đăng ngày 25-11-2008; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản

Share