Bài viết của phóng viên Minh Huệ

[MINH HUỆ 17-08-2025] Tháng 7 năm 2025 ghi nhận tổng cộng 79 trường hợp học viên Pháp Luân Công bị kết án tù vì kiên định đức tin.

Các trường hợp mới được xác nhận bao gồm 3 trường hợp xảy ra vào năm 2020, 6 trường hợp năm 2021, 4 trường hợp vào mỗi năm 2022 và 2023, 7 trường hợp năm 2024, 33 trường hợp năm 2025, và 17 trường hợp chưa xác định năm xảy ra. Do việc kiểm duyệt thông tin ngày càng nghiêm ngặt của Đảng Cộng sản Trung Quốc, nhiều chi tiết về cáo trạng, xét xử và kết án của các học viên rất khó (nếu không nói là không thể) thu thập được, gây ra sự chậm trễ hơn nữa trong việc báo cáo.

Các học viên Pháp Luân Công bị kết án phân bố tại 16 tỉnh hoặc thành phố trực thuộc trung ương. Bắc Kinh báo cáo nhiều trường hợp nhất, với 12 trường hợp, tiếp theo là 9 trường hợp ở Liêu Ninh, 8 trường hợp ở Sơn Đông, 7 trường hợp ở Hắc Long Giang và 6 trường hợp ở Tứ Xuyên. 11 khu vực còn lại báo cáo từ 1 đến 5 trường hợp. 29 học viên có độ tuổi từ 60 trở lên tại thời điểm bị kết án, trong đó có 15 người ở độ tuổi 60, 11 người ở độ tuổi 70 và 3 người ở độ tuổi 80.

415e01806cabae780016955304719fe1.jpg

Chính quyền đã vi phạm thủ tục pháp lý trong mọi khâu của quá trình truy tố, từ việc bắt giữ các học viên một cách thô bạo và lục soát nhà không có lệnh khám xét hợp lệ, đến việc bức thực họ trong khi giam giữ; từ việc cố gắng can thiệp vào quyền đại diện pháp lý của các học viên đến việc kết tội họ mà không có bất kỳ cơ sở pháp lý nào.

Dưới đây là thông tin chi tiết về một số trường hợp kết án tiêu biểu.

Vi phạm thủ tục pháp lý

Người phụ nữ Liêu Ninh bị đánh đập trong trại tạm giam

Bà Trần Nghiên, khoảng 44 tuổi, ở thành phố Bản Khê, tỉnh Liêu Ninh, bị bắt vào ngày 14 tháng 7 năm 2024, sau khi một viên chức địa phương phát hiện bà phát tài liệu thông tin về Pháp Luân Công. Người này đã quay video và gửi cho cấp trên của mình, sau đó báo cáo cho cảnh sát. Sau khi vụ án của bà được chuyển đến Tòa án Quận Tây Hồ, thẩm phán Vương Miện ngăn không cho người bào chữa không phải luật sư của bà được xem hồ sơ vụ án hoặc gặp bà.

Luật sư của bà Trần được thăm bà tại Trại tạm giam Thành phố Bản Khê vào ngày 30 tháng 10 năm 2024, và được biết bà đã bị 4 tù nhân đánh đập 3 lần trong ngày 5 tháng 8 theo chỉ thị của lính canh. Luật sư nhận thấy tinh thần của bà Trần sa sút, phản ứng chậm chạp và trông yếu ớt. Hôm sau, ông quay lại để gặp bà, và rất sốc khi thấy bà không nhớ gì về buổi gặp hôm trước. Bà than phiền về tình trạng tim đập nhanh và cho biết mình có máu trong đờm.

Thẩm phán Vương lên lịch 3 phiên xét xử bà Trần vào các ngày 17 tháng 12 năm 2024, 15 tháng 1 năm 2025, và 20 tháng 2 năm 2025. Bà từ chối tham dự cả 3 phiên xử nhằm phản đối những ngược đãi mà bà phải chịu trong trại tạm giam.

Ngày 15 tháng 5 năm 2025, thẩm phán Vương xét xử bà Trần ngay tại buồng giam của bà ở trại tạm giam, bất chấp sự phản đối của bà. Bà tự bào chữa, và thuật lại việc mình bị tù nhân đánh đập. Sau 10 tháng bị giam giữ, người bà gầy rộc đi.

Ngày 26 tháng 6 năm 2025, thẩm phán Vương kết án bà Trần 5 năm tù cùng 5.000 Nhân dân tệ tiền phạt. Ông ta không thông báo cho luật sư của bà về phán quyết cho đến khi hết thời hạn kháng cáo 10 ngày. Sau khi biết tin về bản án vào ngày 15 tháng 7, gia đình bà đến tòa án yêu cầu bản sao bản án, nhưng thẩm phán Vương từ chối cung cấp.

Ngụy tạo bằng chứng và cản trở quyền đại diện pháp lý

Ngày 25 tháng 7 năm 2025, bà Vương Bình và ông Dương Ích Phàm, cùng 54 tuổi, ở thành phố Thành Đô, tỉnh Tứ Xuyên, đều bị kết án 2,5 năm tù cùng 10.000 Nhân dân tệ tiền phạt.

9 người nhà của 2 học viên này tham dự phiên tòa tại Tòa án Quận Thành Hoa. Các chấp hành viên tòa án chụp ảnh giấy tờ tùy thân của họ, và không cho họ mang theo điện thoại di dộng vào phòng xử án. Thẩm phán chủ tọa là Phố Lê cùng 2 thẩm phán khác đều đeo khẩu trang trong suốt phiên tòa. Luật sư của ông Dương hứa bào chữa vô tội cho ông, nhưng trong phiên tòa luật sư này lại biện hộ có tội, trái với mong muốn của ông.

Bà Vương bị bắt vào ngày 10 tháng 5 năm 2023, bị giam trong một trung tâm tẩy não trong 6 tháng, sau đó được chuyển đến Trại tạm giam Thành phố Thành Đô khi lệnh bắt giữ bà được phê duyệt. Bà bị buộc tội “lật đổ chính quyền”. Cảnh sát không thông báo cho gia đình bà về tình trạng vụ án của bà. Chỉ đến khi liên hệ với viện kiểm sát địa phương, gia đình bà mới biết về việc tạm giam và lệnh bắt giữ của bà Vương.

Tháng 7 năm 2024, con trai bà Vương nộp đơn đề nghị làm người đại diện cho bà. Anh tới tòa án hơn 10 lần để yêu cầu được xem hồ sơ vụ án của bà, nhưng đều bị từ chối. Tận đến ngày 10 tháng 7 năm 2025, con trai bà Vương mới nhận được tòa án thông báo đến xem hồ sơ vụ án vào ngày 14 tháng 7. Trong khi đó, tòa án cũng cho anh biết phiên tòa xét xử đã được ấn định vào ngày 25 tháng 7. Khi anh xem xét hồ sơ vụ án, thẩm phán chỉ cho anh đọc hoặc chép tay nội dung, chứ không được chụp ảnh hay phô tô. Anh không được phép thăm mẹ mình trước phiên tòa, ngay cả khi thẩm phán đã đồng ý sắp xếp một cuộc gặp.

Trong phiên tòa xét xử vào ngày 25 tháng 7, bà Vương chỉ ra rằng cảnh sát không hề ghi nhận việc tịch thu 30.000 Nhân dân tệ của bà. Thẩm phán cố gắng bịa đặt thông tin rằng chính bà đã làm mất số tiền này. Con trai bà yêu cầu thẩm phán cho phát video quá trình đột kích vào nhà bà do camera gắn trên người cảnh sát ghi lại, nhưng bị từ chối.

Thẩm phán cũng không yêu cầu cảnh sát xuất hiện tại phiên tòa để tham gia đối chất hay công tố viên đưa ra cơ sở pháp lý cho việc bức hại Pháp Luân Công.

Khi con trai của bà Vương đệ trình danh sách tà giáo do Bộ Công an ban hành năm 2000, trong đó không có Pháp Luân Công, công tố viên đã tuyên bố rằng danh sách này không hợp lệ vì không có con dấu chính thức.

Khi con trai bà Vương đưa ra danh sách tà giáo do Bộ Công an ban hành vào năm 2000, mà trong đó không có Pháp Luân Công, công tố viên tuyên bố danh sách đó không hợp lệ vì không có dấu đóng trên đó.

Bà Vương nói thêm rằng cảnh sát tuyên bố bà đã gửi 3 tin nhắn về Pháp Luân Công thông qua bluetooth, nhưng thực tế cảnh sát cũng không xác định được ai đã gửi những tin nhắn này. Để ngụy tạo bằng chứng bất lợi cho bà, họ lừa bà gửi cho họ 3 tin nhắn, rồi buộc tội bà.

Kết án bí mật một người đàn ông ở Bắc Kinh

Khoảng giữa tháng 7 năm 2025, người nhà ông Lý Nghiệp Lượng nhận được thông báo cho biết ông đã bị đưa vào Nhà tù Số 2 Bắc Kinh để thụ án 3 năm tù phi pháp chỉ vì đức tin vào Pháp Luân Công.

Án oan sai đối với người đàn ông Bắc Kinh 55 tuổi này bắt nguồn từ một hành động đơn giản của ông là tặng cho nhân viên an ninh tại một khu chung cư 1 đĩa quang chứa thông tin Pháp Luân Công. Nhân viên an ninh này đã tố giác ông.

Ngày 28 tháng 9 năm 202, cảnh sát gọi cho ông Lý, cho biết lãnh đạo của họ muốn nói chuyện với ông vì Hội nghị Thượng đỉnh Diễn đàn hợp tác Trung Quốc – Châu Phi sẽ được tổ chức ở Bắc Kinh.

Ông Lý trả lời mình không liên quan gì đến hội nghị này. Viên cảnh sát nói: “Hẹn ông vào ngày mai”. Ngày hôm sau, ông Lý đột nhiên mất tích. Từ đó, người nhà ông không nhận được bất cứ thông tin nào từ chính quyền, mãi cho tới gần đây họ mới nhận được thông báo bắt giữ ông. Khi xem xét lại, người nhà ông nhận thấy rằng cảnh sát dùng hội nghị này như một cái cớ để bắt ông Lý, bởi vì ĐCSTQ luôn tăng cường bức hại các học viên Pháp Luân Công vào những thời điểm nhạy cảm. Trên thực tế, hội nghị này đã được tổ chức từ ngày 4 đến ngày 6 tháng 9 năm 2024, trước khi viên cảnh sát kia gọi cho ông Lý.

Trước bản án mới nhất, ông Lý từng thụ 1 án lao động cưỡng bức và 2 án tù với tổng cộng 12 năm, chỉ vì kiên định đức tin.

Kể lại trải nghiệm bị bức hại trong quá khứ dẫn đến bản án oan sai 5 năm tù

Ngày 21 tháng 8 năm 2024, ông Miêu Kiến Quốc, thợ điện 60 tuổi ở thành phố Cẩm Châu, tỉnh Liêu Ninh, bị bắt giữ tại nhà. Cảnh sát tuyên bố rằng họ bắt ông bởi vì ông truyền bá Pháp Luân Công và phỉ báng các quan chức chính phủ trong đơn xin trợ cấp hưu trí mà ông nộp tại đơn vị cũ.

Ông Miêu bắt đầu làm việc tại tại Chi nhánh phía Đông của Sở Đường sắt Cẩm Châu vào tháng 12 năm 1982. Ông bị sa thải sau khi bị kết án 3 năm lao động cưỡng bức vào năm 2002 chỉ vì tu luyện Pháp Luân Công. Sau đó, ông bị kết án 4 năm tù vào năm 2008, và 1,5 năm tù vào năm 2022.

Sau khi ông bị bắt vào năm 2001, người vợ đang mang thai tháng thứ 8 của ông, cũng là học viên Pháp Luân Công, đau khổ tới mức bị bong nhau thai, dẫn đến cái chết của thai nhi. Từ đó bà không thể mang thai được nữa. Sau nhiều năm bị bức hại, bà qua đời vào năm 2022, khi ông Miêu vẫn đang bị giam giữ.

Tháng 7 năm 2024, ông Miêu nộp đơn xin trợ cấp hưu trí và thuật lại những bức hại gia đình ông phải chịu trong đơn, nhưng điều này lại thành cái cớ để chính quyền buộc tội ông.

Ngày 18 tháng 2 năm 2025, ông Miêu bị xét xử mà không có đại diện pháp lý. Gia đình ông không được thông báo về phiên tòa. Không có bằng chứng truy tố nào được đưa ra trước tòa để đối chất, và nhân chứng Trương Tú Sơn, Chủ nhiệm Chi nhánh phía Đông của Sở Đường sắt Cẩm Châu, người đã nhận đơn hưu trí của ông Miêu, cũng không có mặt tại tòa. Ngày 16 tháng 4 năm 2025, ông Miêu bị kết án 4 năm tù cùng 6.000 Nhân dân tệ tiền phạt.

Bị kết án bởi tòa án ngoại tỉnh

Một cư dân gốc Hà Bắc bị kết án 1 năm tù ở tỉnh Chiết Giang chỉ vì giảng chân tướng Pháp Luân Công

Ngày 16 tháng 5 năm 2025, một người dân gốc thành phố Lang Phường, tỉnh Hà Bắc, bị một tòa án ở thành phố Gia Hưng, tỉnh Chiết Giang kết án 1 năm tù.

Bà Dương Quế Quyên, 57 tuổi, làm công việc vặt ở huyện Hải Diêm, thành phố Gia Hưng. Sau khi bị theo dõi, bà bị hơn 10 người của Đồn Công an Thẩm Đãng bắt giữ vào ngày 12 tháng 10 năm 2024 chỉ vì giảng chân tướng cho người dân về Pháp Luân Công. Tháng 2 năm 2025, người nhà bà Dương biết tin Viện Kiểm sát Thành phố Đồng Hương đã truy tố bà. Thành phố Đồng Hương thuộc quyền quản lý của thành phố Gia Hưng.

Trong một phiên điều trần trước phiên tòa xét xử, người bào chữa không phải luật sư của bà Dương đã đưa ra 3 yêu cầu: 1, Triệu tập các nhân chứng tới tòa để đối chất; 2, Bác bỏ bằng chứng truy tố do cảnh sát cung cấp (vì chỉ có một cơ quan độc lập, bên thứ ba, mới có quyền xác nhận bằng chứng); 3, Đưa ra tại tòa “Thông cáo số 50” do Tổng cục Báo chí và Xuất bản ban hành ngày 1/3/2011 bãi bỏ lệnh cấm các sách Pháp Luân Công. Thẩm phán chủ tọa đã không đưa ra quyết định ngay lúc đó.

Ngày diễn ra phiên tòa xét xử, ngày 8 tháng 4 năm 2025, một hàng rào an ninh được dựng lên bên ngoài Tòa án Thành phố Đồng Hương. 1 xe đặc chủng và 1 xe cảnh sát không có biển số đỗ gần lối ra vào. 3 cảnh sát đứng gác, và 1 chiếc bàn được dựng lên để kiểm tra an ninh bất cứ ai ra vào tòa nhà.

Khoảng 20 thanh niên, không có họ hàng với bà Dương, có mặt trong phòng xử án. Sau khi phiên xét xử bắt đầu, thẩm phán tuyên bố bác bỏ cả 3 yêu cầu mà người bào chữa không phải luật sư của bà Dương đã đưa ra trong phiên điều trần. Ông ấy cũng bác bỏ yêu cầu của người bào chữa không phải luật sư về việc yêu cầu công tố viên đưa ra bằng chứng truy tố hợp pháp.

Bà Dương kể lại rằng bà đã bị ngất xỉu vài lần kể từ khi bị bắt và bà còn bị đau bụng. Trong hơn 20 ngày bị giam giữ trong bệnh viện công an, bà bị còng tay và cùm vào giường bệnh viện. Một ngày trước phiên tòa, bà bị đưa trở lại trại tạm giam, nhưng không hề được thông báo về phiên tòa.

Bà Dương cũng chia sẻ về những lợi ích bà đắc được nhờ tu luyện Pháp Luân Công. Bà nói mình không phạm luật khi thực hành đức tin hay phát tặng tài liệu chân tướng Pháp Luân Công. Trong khi bà bị giam giữ tại trại tạm giam, ban đầu các tù nhân đều bắt nạt bà, nhưng cuối cùng lòng tốt của bà đã cảm hóa họ, và họ trở nên kính trọng bà. Thẩm phán liên tục ngắt lời bà. Ông ấy cũng cắt ngang lời bà khi bà đưa ra những trình bày cuối cùng. Khi bà quả quyết phải nói xong, bà đã bị lôi ra khỏi tòa án.

Ngày 16 tháng 5 năm 2025, thẩm phán kết án bà Dương 1 năm tù. Kháng cáo của bà đã bị Tòa án Trung cấp Thành phố Gia Hưng bác bỏ. Trang Minh Huệ xác nhận vào đầu tháng 7 năm 2025 rằng bà đã bị đưa vào Nhà tù Nữ Tỉnh Chiết Giang ở thủ phủ Hàng Châu.

Bà lão 67 tuổi ở Hà Bắc bị Tòa án Tỉnh Thiểm Tây kết án hơn 3 năm tù

Một bà lão 67 tuổi ở huyện Hoài An, tỉnh Hà Bắc, đã bị một tòa án ở tỉnh Thiểm Tây kết án 3 năm 4 tháng tù.

Khi đến thăm con trai ở thành phố Tây An, tỉnh Thiểm Tây, bà Hàn Kim Hoa đã treo thông tin về Pháp Luân Công trên tay nắm cửa ở một khu dân cư. Một cư dân đã nhìn thấy bà qua camera chuông cửa và báo công an.

Ngày 30 tháng 8 năm 2024, cảnh sát từ Đồn Công an Quận Liên Hồ, thành phố Tây An, đã di chuyển hơn 600 dặm (khoảng 965 km) tới huyện Hoài An, tỉnh Hà Bắc, để bắt giữ bà Hàn, khi bà đã trở về nhà. Họ đưa bà trở lại tỉnh Thiểm Tây và giam tại Trại tạm giam khu Liên Hồ.

Viện Kiểm sát Số 2 Quận Liên Hồ truy tố bà Hàn ở thời điểm chưa xác định, đồng thời chuyển hồ sơ lên Tòa án Quận Liên Hồ vào cuối tháng 11 năm 2024.

Bà Hàn bị xét xử ngày 22 tháng 1 năm 2025. Giữa tháng 7 năm 2025, luật sư của bà nhận được thông báo rằng bà đã bị kết án 3 năm 4 tháng tù.

Án tù dài hạn

Từng 2 lần bị giam giữ phi pháp với tổng thời gian lên tới 14 năm, nam học viên Liêu Ninh lại bị kết án thêm 9 năm tù

Đêm ngày 26 tháng 10 năm 2024, khi ông Khương Đức Tân, một cư dân 56 tuổi ở thành phố Phủ Thuận, tỉnh Liêu Ninh, đang ở nhà thì bị một nhóm cảnh sát của thành phố Thừa Đức, tỉnh Hà Bắc bắt giữ. Thành phố Thừa Đức, tỉnh Hà Bắc cách nhà ông Khương khoảng 400 dặm (khoảng 644 km). Ông bị giam giữ qua đêm trong Trại tạm giam Phủ Thuận, và bị thẩm vấn vào ngày hôm sau. Ngày 28 tháng 10, họ đưa ông tới tỉnh Hà Bắc và giam ông trong Trại tạm giam Thành phố Thừa Đức.

Ngày 4 tháng 7 năm 2025, Tòa án Quận Song Kiều xét xử ông. Chủ tọa phiên tòa buộc tội ông “kích động, tụ tập và tổ chức các hoạt động nhằm phá hoại việc thực thi pháp luật”.

Ông Khương tự bào chữa, và luật sư của ông cũng biện hộ vô tội cho ông. Thẩm phán không cho họ đưa ra bằng chứng hoặc cho nhân chứng ra tòa để đối chất. Không rõ công tố viên đưa ra bằng chứng gì chứng minh ông Khương, một người ngoại tỉnh, có liên hệ gì với Hà Bắc.

Công tố viên đề nghị mức án 7-10 năm, và vài ngày sau phiên tòa, thẩm phán tuyên án ông 9 năm tù cùng 20.000 Nhân dân tệ tiền phạt. Luật sư của ông Khương thông báo cho ông về bản án vào ngày 15 tháng 7 năm 2025.

Đây không phải lần đầu ông Khương bị giam giữ phi pháp chỉ vì tu luyện Pháp Luân Công. Sau khi cuộc bức hại bắt đầu vào tháng 7 năm 1999, ông đã liên tục bị nhắm đến vì kiên định đức tin, và từng bị kết án 8 năm và 6 năm tù sau các vụ bắt giữ vào năm 2000 và 2012.

Một phụ nữ Bắc Kinh 65 tuổi bị kết án 7,5 năm tù

Ngày 13 tháng 6 năm 2024, bà Ngụy Tố Văn, ở Bắc Kinh, bị bắt vì gửi thư giảng chân tướng Pháp Luân Công. Trong khi bị thẩm vấn tại văn phòng ủy ban khu phố, bà lên cơn đau ngực, mặt mày tái nhợt. Bất chấp tình trạng của bà, cảnh sát vẫn ra quyết định tạm giữ hành chính bà 10 ngày.

Ngày 15 tháng 8 năm 2024, bà Ngụy lại bị bắt khi đang đi dạo trong công viên. Bà bị chuyển đến trại tạm giam địa phương vào khoảng nửa đêm. Ngày 30 tháng 8, Viện Kiểm sát Quận Đông Thành phê chuẩn lệnh bắt giữ bà Ngụy. Bà bị buộc tội “lợi dụng tổ chức tà giáo để phá hoại việc thực thi pháp luật”.

Bà Ngụy bị Tòa án Quận Đông Thành xét xử vào ngày 18 tháng 2. Luật sư của bà biện hộ vô tội cho bà. Chỉ 1 thành viên trong gia đình bà được phép tham dự phiên tòa. Ngày 27 tháng 6 năm 2025, thẩm phán chủ tọa kết án bà 7,5 năm tù.

Trước lần bị bức hại gần đây nhất, bà Ngụy từng bị cưỡng bức lao động 2 năm vào năm 2006. Bà bị ép ngồi bất động trên ghế đẩu nhỏ từ 4 giờ sáng đến 12 giờ đêm hôm sau. Mông của bà bị lở loét và chảy máu, gây ra những cơn đau tột cùng.

Ông lão 73 tuổi ở Sơn Đông bị kết án bí mật 7 năm tù

Tháng 7 năm 2025, gia đình ông Tôn Hồng Trụ nhận được thông báo về việc ông bị đưa vào Nhà tù Tế Nam, tỉnh Sơn Đông, vào ngày 25 tháng 6 năm 2025 để thụ án 7 năm tù vì đức tin vào Pháp Luân Công.

Ngày 9 tháng 11 năm 2024, ông Tôn, một cư dân 73 tuổi ở thành phố Thọ Quang, tỉnh Sơn Đông, bị bắt. Cảnh sát buộc tội ông Tôn “lợi dụng tổ chức tà giáo để phá hoại việc thực thi pháp luật”, một cái cớ tiêu chuẩn mà chính quyền cộng sản sử dụng để truy tố các học viên Pháp Luân Công. Sau đó, họ ban hành lệnh bắt chính thức. Gia đình ông không hề được cung cấp bất kỳ thông tin nào về việc truy tố, xét xử hay tuyên án. Họ cũng không biết gì về việc ông bị kết án oan và bị chuyển vào tù cho đến khi nhận được thông báo từ nhà tù.

Một người mẹ hai con bị kết án 6,5 năm tù

Ngày 8 tháng 1 năm 2024, bà Dương Xảo Lệ, một người mẹ có hai con đang tuổi đi học ở thành phố Đồng Xuyên, tỉnh Thiểm Tây, bị bắt. Hai chị em gái của bà bị tạm giam 15 ngày vì nỗ lực yêu cầu trả tự do cho bà.

Một luật sư ở Bắc Kinh đại diện cho bà Dương. Đội trưởng Phó Hoành An của Đội An ninh Nội địa Quận Ấn Đài đã nộp đơn khiếu nại luật sư và công ty luật của ông lên Sở Tư pháp Bắc Kinh, cáo buộc ông “dám bào chữa cho học viên Pháp Luân Công”.

Công tố viên Cao Quảng Hoa của Viện Kiểm sát Quận Ấn Đài đã gọi điện cho công ty luật để hỏi liệu vị luật sư này có thực sự làm việc cho họ hay không, đồng thời cũng hỏi liệu chủ công ty luật có biết luật sư của mình đang đại diện cho học viên Pháp Luân Công hay không.

Sau đó, Cao đã gọi điện trực tiếp cho vị luật sư và hỏi liệu ông có đồng ý rằng Pháp Luân Công là tà giáo hay không. Vị luật sư trả lời rằng cả ông và Cao đều không đủ thẩm quyền để trả lời câu hỏi liệu một hệ thống tín ngưỡng có phải là tà giáo hay không, và điều đó không do bất kỳ cơ quan chính phủ nào quyết định. Ông cũng đệ trình các văn bản pháp lý chứng thực rằng không có điều luật nào ở Trung Quốc hình sự hóa Pháp Luân Công hay coi đó là tà giáo, và lệnh cấm sách Pháp Luân Công đã được dỡ bỏ vào năm 2011.

Cao từ chối tiếp nhận các tài liệu pháp lý cũng như yêu cầu hủy bỏ vụ án của luật sư. Ông ta vẫn tiếp tục truy tố bà Dương vào một thời điểm không xác định.

Ngày 29 tháng 8 năm 2024, Tòa án Quận Dân Đài xét xử bà Dương. Anh trai và chị gái của bà Dương không được phép tham dự phiên tòa hoặc đại diện cho bà với tư cách người bào chữa không phải luật sư. Sau phiên tòa, cảnh sát lập tức đưa bà Dương ra khỏi tòa án. Bà bị kết án 6 năm rưỡi tù vào n.

Ngày 29 tháng 8 năm 2024, Tòa án Quận Ấn Đài xét xử vụ án của bà Dương. Em trai và các chị em gái của bà Dương không được phép tham dự phiên tòa hoặc đại diện cho bà với tư cách là người bào chữa không phải là luật sư. Sau phiên tòa, cảnh sát đã ngay lập tức đưa bà Dương ra khỏi tòa án. Ngày 8 tháng 7 năm 2025, bà Dương bị kết án 6,5 năm tù.

Bị tra tấn và bị bức thực trong khi bị giam giữ phi pháp, nam học viên tại Hắc Long Giang bị kết án 6 năm tù

Ngày 4 tháng 12 năm 2024, ông Phùng Quốc Thanh, khoảng 59 tuổi, ở thành phố Y Xuân, tỉnh Hắc Long Giang, bị bắt, và bị tịch thu hơn 200.000 Nhân dân tệ khi bị lục soát nhà. Vì ông không hợp tác thẩm vấn và tuyệt thực, cảnh sát lột hết quần áo của ông, rồi trói ông trên giường trong tư thế đại bàng sải cánh. Tiếp đó, họ bức thực ông. Ông buộc phải đi vệ sinh trên giường. Việc bức hại khiến ông bị suy cả hai bên thận.

2004-12-4-dalian9.jpg

Tái hiện tra tấn: Bị trói trong tư thế đại bàng sải cánh

Ngày 20 tháng 6 năm 2025, ông Phùng bị xét xử. Ngày 5 tháng 7, luật sư của ông được thông báo rằng ông đã bị kết án 6 năm tù cùng 10.000 Nhân dân tệ tiền phạt. Tiền giấy có in thông tin chân tướng Pháp Luân Công tịch thu từ nhà ông đã bị cảnh sát chiếm đoạt.

Kết án học viên cao tuổi

Bị bắt trong một cuộc càn quét của cảnh sát, cụ ông ở Cát Lâm 80 tuổi là trường hợp mới nhất được xác nhận bị cầm tù

Ngày 25 tháng 2 năm 2023, ông Lý Đức Thành, 80 tuổi, ở thành phố Đức Huệ, tỉnh Cát Lâm bị bắt trong một cuộc càn quét của cảnh sát. Cảnh sát đã tịch thu từ nhà ông Lý hơn 90 cuốn sách Pháp Luân Công, 1 máy tính để bàn, 2 máy tính xách tay, 2 máy in, 2 máy cắt giấy, 3 điện thoại di động, 2 máy nghe nhạc, giấy in, ổ đĩa flash, và các vật dụng cá nhân khác. Họ cũng lấy đi 100 Nhân dân tệ tiền mặt trong ví của vợ ông, bà Mã Thục Hoa.

Ông Lý được tại ngoại sau vài ngày, sau đó bị một tòa án địa phương kết án 4 năm tù. Ông đã bị đưa vào Nhà tù Thiết Bắc ở thủ phủ Trường Xuân.

Được biết, 7 học viên khác bị bắt trong cùng đợt càn quét đã bị kết án, với các bản án từ 10 tháng đến 7 năm.

Cụ ông 73 tuổi ở Sơn Đông bị kết án 1,5 năm tù

Ngày 5 tháng 3 năm 2025, ông Lý Chính Huấn, 73 tuổi, ở thành phố Thanh Đảo, tỉnh Sơn Đông, bị bắt trong khi nói chuyện với mọi người về Pháp Luân Công. Trong khi khám sức khỏe bắt buộc trước khi tạm giam, ông Lý được phát hiện bị thoát vị đĩa đệm, có khối u trong tim và khối u trong bụng, nhưng nhà chức trách vẫn giam giữ ông.

Trong phiên tòa của Tòa án Quận Tức Mặc vào ngày 21 tháng 5, luật sư của ông Lý đã làm chứng chống lại cảnh sát vì đưa vợ của thân chủ ông vào danh sách nhân chứng truy tố mặc dù bà không ký vào biên bản thẩm vấn. Một nhân chứng khác được liệt kê trong cáo trạng cũng không có mặt tại tòa để đối chất, và lời khai của người này lẽ ra không thể được chấp nhận.

Các tài liệu Pháp Luân Công bị tịch thu tại nhà ông Lý cũng được liệt kê làm bằng chứng truy tố. Ông Lý chỉ ra rằng Tổng cục Báo chí và Xuất bản đã bãi bỏ lệnh cấm xuất bản sách Pháp Luân Công vào năm 2011. Luật sư của ông tiếp lời, nói rằng các tài liệu đó là tài sản hợp pháp của ông Lý và không gây tổn hại cho bất kỳ cá nhân nào hay xã hội nói chung.

Công tố viên Vạn Quân cáo buộc rằng Pháp Luân Công là một tà giáo, và ông Lý nhắc nhở bà ta rằng không có luật hiện hành nào ở Trung Quốc hình sự hóa Pháp Luân Công hay coi đây là tà giáo. Ông giải thích Pháp Luân Công đã giúp ông thoát khỏi chứng rối loạn tâm thần và mang lại cho ông cuộc sống mới như thế nào. Ông nói thêm rằng Pháp Luân Công còn giúp ông trở thành một người biết nghĩ cho người khác hơn. Nhà máy nơi ông làm việc sử dụng than bánh để sưởi ấm vào mùa đông. Các công nhân khác không muốn chuyển than bánh từ sân vào xưởng. Ông Lý đã tự mình chuyển tất cả trong giờ nghỉ.

Ngày 3 tháng 7 năm 2025, ông Lý bị kết án 1,5 năm tù. Ông đang chuẩn bị nộp đơn kháng cáo.

Sau 5,5 năm bị cầm tù, người phụ nữ 70 tuổi ở Hắc Long Giang bị kết án thêm 3 năm tù

Bà Viên Hồng Anh đã đón sinh nhật lần thứ 70 của mình (ngày 6 tháng 2 năm 2025) trong khi bị tạm giam vì tu luyện Pháp Luân Công. Một ngày trước đó, bà đã bị bắt tại một nhà ga xe lửa ở thành phố Cáp Nhĩ Tân, tỉnh Hắc Long Giang, trong khi chờ lên tàu về nhà ở huyện Phú Dụ cùng tỉnh.

Từ khoảng 2 giờ chiều ngày 5 tháng 2 đến khoảng 3 giờ sáng hôm sau, bà Viên bị thẩm vấn 4 đến 5 lần. Vì bị cấm ngủ suốt đêm, bà bị chóng mặt và đau đầu.

Sau cuộc thẩm vấn, cảnh sát đo huyết áp cho bà Viên, và huyết áp tâm thu của bà là 180 mmHg (trong khi mức bình thường là 120 hoặc thấp hơn). Tuy nhiên, họ vẫn đưa bà đến Trại tạm giam Số 2 Thành phố Cáp Nhĩ Tân để tạm giam hình sự. Huyết áp của bà vẫn ở mức cao, và vùng da ở mắt cá chân của bà bị lở loét. Bà cũng cần người giúp đỡ để đứng dậy sau khi đi vệ sinh.

Ngày 13 tháng 3 năm 2025, Viện Kiểm sát Giao thông Đường sắt Thành phố Cáp Nhĩ Tân ban hành lệnh bắt giữ chính thức bà Viên. Giữa tháng 7 năm 2025, bà bị Tòa án Giao thông Đường sắt Thành phố Cáp Nhĩ Tân kết án 3 năm tù.

Người đàn ông Cam Túc 71 tuổi bị kết án 3,5 năm tù, trước đó từng bị cầm tù hai lần vì tu luyện Pháp Luân Công

Sáng ngày 18 tháng 7 năm 2024, ông Trần Phương Hoa, 71 tuổi, ở thành phố Lan Châu, tỉnh Cam Túc, vừa bước ra khỏi cửa thì bị một số cảnh sát mặc thường phục từ Đồn Công an Hoa Bình Tân Thôn bắt giữ, và bị bắt vào nhà để lục soát. Không ai trong số họ xuất trình giấy tờ tùy thân.

Ngày 21 tháng 3 năm 2025, Tòa án Quận Thành Quan mở phiên tòa xét xử mà không thông báo cho gia đình ông. Luật sư do tòa chỉ định đã gọi cho người thân của ông. Họ vội vã đến tòa án, nhưng bị ngăn không cho tham dự phiên tòa.

Ngày 27 tháng 6 năm 2025, vị luật sư thông báo cho gia đình rằng ông Trần đã bị kết án 3 năm 6 tháng tù. Khi gia đình ông yêu cầu xem bản án, vị luật sư nói mình không có bản án. Ông Trần không được phép gặp gia đình kể từ khi bị bắt.

Trước lần bị bức hại gần đây nhất, ông từng nhiều lần bị bắt trong những năm qua vì đức tin của mình. Ông bị kết án 3 năm tù vào năm 2008 và 14 tháng tù vào năm 2017

Bức hại các thành viên trong gia đình

Mất ba người thân trong cuộc bức hại Pháp Luân Công, người phụ nữ ở Thiên Tân bị kết án 3 năm tù

Khoảng ngày 20 tháng 9 năm 2024, bà Hoàng Tú Anh, 50 tuổi, ở Thiên Tân, bị bắt giữ vì phân phát tài liệu Pháp Luân Công. Tháng 3 năm 2025, tòa án địa phương đã xét xử bà Hoàng mà không thông báo cho gia đình bà. Sau đó, bà bị kết án 3 năm tù, và dự kiến sẽ phải thụ án tại Nhà tù Nữ Thiên Tân vào tháng 8 năm 2025.

Bà Hoàng không phải là người duy nhất trong gia đình bị ảnh hưởng bởi cuộc bức hại Pháp Luân Công. Chồng bà, ông Diêm Kim Hữu, bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào năm 2000 sau khi được chẩn đoán mắc bệnh ung thư phổi giai đoạn cuối không thể chữa khỏi. Sức khỏe của ông dần hồi phục, nhưng sự sách nhiễu không ngừng của cảnh sát cuối cùng đã khiến tình trạng của ông trở nên tồi tệ hơn. Ông đã qua đời vào năm 2013.

Mẹ và hai anh chị em của bà Hoàng cũng nhiều lần bị nhắm đến vì tu luyện Pháp Luân Công. Chị gái bà, bà Hoàng Tú Vân, đã qua đời vào năm 2024. Mẹ của họ, bà Lý Tố Phân, 84 tuổi, vốn phải sống xa nhà để tránh bị bức hại, đã đau buồn khôn xiết và nằm liệt giường. Bà đã qua đời sau đó 3 tháng, vào khoảng tháng 12 năm 2024.

Anh trai của hai chị em bà Hoàng đã bị bắt giữ 4 lần vì tu luyện Pháp Luân Công. Ông vẫn đang phải sống lưu lạc để tránh bị bức hại thêm.

Mẹ qua đời do cuộc bức hại của chính quyền, người phụ nữ ở Hà Bắc bị cầm tù lần thứ hai

Ngày 9 tháng 4 năm 2024, bà Trương Hỷ Mai, 58 tuổi, nhân viên về hưu của Nhà máy Biến áp Thành phố Bảo Định, tỉnh Hà Bắc, bị bắt giữ trong một đợt truy quét của cảnh sát. Bà bị Tòa án Huyện Cao Dương xét xử vào ngày 13 tháng 11 năm 2024, và bị kết án 3,5 năm tù cùng 10.000 Nhân dân tệ tiền phạt vào một thời điểm chưa xác định.

Mẹ của bà Trương, bà Dương Tiên Hương, cũng bị sách nhiễu trong thời gian dài vì tu luyện Pháp Luân Công. Trong thời gian bà Trương bị giam cầm, bà Dương đã quá lo lắng cho con gái đến mức sức khỏe suy giảm nhanh chóng. Bà qua đời vào tháng 3 năm 2024, một tháng trước vụ bắt giữ gần đây nhất của bà Trương.

Để thực hiện di nguyện của mẹ, bà Trương đã tặng một số kỷ vật Pháp Luân Công của mẹ mình cho các học viên khác, điều đã trở thành “tội ác” của bà khi bị cảnh sát phát hiện.

Chồng qua đời trong cuộc bức hại Pháp Luân Công, người phụ nữ Hà Nam bị kết án bí mật 3,5 năm tù sau vụ bắt giữ mới nhất

Sau hơn 1 năm bị tạm giam, bà Biên Hiệu Nga, cư dân 55 tuổi ở thành phố Tiêu Tác, tỉnh Hà Nam, đã bị kết án 3,5 năm tù vì tu luyện Pháp Luân Công. Bà đã bị chuyển tới Nhà tù Nữ Tân Hương vào tháng 6 năm 2025 để thụ án.

Sau khi Đảng Cộng sản Trung Quốc ra lệnh bức hại vào năm 1999, bà Biên liên tục bị nhắm đến. Bà từng bị kết án lao động cưỡng bức 2 lần với tổng thời gian 3 năm, từ năm 2000 đến năm 2009. Bà cũng từng bị giam trong trung tâm tẩy não 1 tháng vào một thời điểm chưa xác định.

Ngày 27 tháng 3 năm 2014, con trai bà Biên, anh Biên Bác (cũng là học viên Pháp Luân Công), đã bị bắt giữ trên đường đến chủ trì một đám cưới ở huyện lân cận. Sau đó, anh bị kết án 3 năm tù, và bị đưa đến Nhà tù Trịnh Châu. Bản án của anh khiến cha anh suy sụp, rồi lâm bệnh và qua đời vào tháng 9 năm 2015.

Trong khi vẫn còn đau buồn trước cái chết của chồng, bà Biên bị bắt giữ vào ngày 8 tháng 12 năm 2016. Bà bị giam giữ 16 tháng và được trả tự do vào ngày 7 tháng 4 năm 2018. Trong thời gian bà bị giam cầm, mẹ bà Biên, lúc đó đã ngoài 80 tuổi, vì quá nhớ thương con gái nên gần như ngày nào cũng khóc.

Em gái 68 tuổi bị bức hại đến chết, anh trai 81 tuổi bị kết án 5 năm tù

Tháng 8 năm 2024, hai anh em ở thành phố Công Chủ Lĩnh, tỉnh Cát Lâm, bị bắt vì cùng tu luyện Pháp Luân Công. Một tháng sau, người em gái 68 tuổi đã qua đời trong khi đang bị giam giữ, và anh trai 81 tuổi của bà bị kết án 5 năm tù vào tháng 6 năm 2025.

Ông Vương Kiếm Anh, một nhân viên chính phủ về hưu, và em gái của ông là bà Vương Ngọc Anh, lần lượt bị bắt vào ngày 7 và 8 tháng 8 năm 2024. Sau 15 ngày bị giam tại Nhà tạm giữ Thành phố Công Chủ Lĩnh, họ bị chuyển đến Trại tạm giam Thành phố Công Chủ Lĩnh.

Khoảng ngày 20 tháng 9 năm 2024, bà Vương qua đời trong trại tạm giam. Chính quyền đề nghị bồi thường cho gia đình bà 30.000 Nhân dân tệ để đổi lấy sự im lặng của họ về cái chết đáng ngờ của bà. Người thân của bà đã tham khảo ý kiến luật sư, và được biết không ai có thể giúp họ thắng kiện vì cảnh sát sẽ chặn mọi kênh nếu họ cố gắng thu thập bằng chứng. Gia đình bà cũng nhận ra ngay cả khi có nhân chứng nhìn thấy bà Vương bị ngược đãi đến chết, họ có lẽ cũng không dám lên tiếng. Tuy nhiên, không rõ liệu gia đình có chấp nhận lời đề nghị bồi thường để giữ im lặng hay không.

Ngày 24 tháng 9 năm 2024, sau đám tang của em gái, ông Vương được bảo lãnh tại ngoại. Cảnh sát tiếp tục sách nhiễu ông thường xuyên. Họ còn lắp đặt camera giám sát tại nhà hàng xóm hướng thẳng về phía cửa chính nhà ông Vương.

Cảnh sát đã trình hồ sơ vụ án của ông Vương lên viện kiểm sát địa phương. Ngày 5 tháng 6 năm 2025, ông bị đưa đến tòa án địa phương trên xe lăn. Ông tự bào chữa cho mình, và không nhận tội. Vài ngày sau, tòa án tổ chức phiên tòa kết án trực tuyến và kết án ông 5 năm tù. Ngày 1 tháng 7 năm 2025, ông bị đưa đến Nhà tù Thành phố Công Chủ Lĩnh. Người vợ 75 tuổi của ông hiện phải tự lo liệu một mình ở nhà, vì người con trai duy nhất của họ đã qua đời vào năm 2023.

Người phụ nữ Hắc Long Giang bị kết án tù, em gái qua đời hai tuần sau đó trong khi bị giam giữ

Sau 6 năm lưu lạc để tránh cuộc bức hại, bà Vương Thục Hương, một người dân 60 tuổi ở thành phố Kê Tây, tỉnh Hắc Long Giang, bị bắt vào tháng 2 năm 2025. Ngày 9 tháng 6 năm 2025, bà Vương bị Tòa án huyện Kê Đông xét xử, và vị chủ tọa phiên tòa nói rằng bà sẽ nhận được bản án nhẹ hơn nhiều nếu nhận tội. Bà khẳng định mình không vi phạm pháp luật khi tu luyện Pháp Luân Công hay nói với mọi người về môn tu luyện này. Luật sư của bà cũng bào chữa vô tội cho bà. Ngày 3 tháng 7 năm 2025, thẩm phán kết án bà Vương 2 năm tù và phạt 10.000 Nhân dân tệ.

2025-7-18-200819-0.jpg

Bà Vương Thục Hương

Ngày 19 tháng 7, 2 tuần sau khi bà Vương bị kết án, em gái của bà, bà Vương Thục Chi, đã qua đời tại Trại tạm giam Thành phố Kê Tây, chưa đầy 2 tháng sau lần bắt giữ gần đây nhất vì tu luyện Pháp Luân Công.

Bà Vương (em) bị bắt vào ngày 22 tháng 5 năm 2025. Vì ban đầu Trại tạm giam Thành phố Kê Tây từ chối tiếp nhận bà do tình trạng sức khỏe yếu nên cảnh sát đã giam bà tại một địa điểm không xác định, và cuối cùng trại tạm giam tiếp nhận bà 1 tuần sau đó. Bà Vương đã tuyệt thực để phản đối việc giam giữ tùy tiện, và bị bức thực. Bà lâm bệnh nặng và được đưa đến bệnh viện để điều trị vào ngày 13 tháng 7 năm 2025. Ngay khi hồi phục đôi chút, bà lại bị đưa trở lại trại tạm giam vào ngày 17 tháng 7, và qua đời tại đó lúc 3 giờ sáng ngày 19 tháng 7.

Báo cáo liên quan:

Báo cáo nửa đầu năm 2025: 430 học viên Pháp Luân Công bị kết án vì đức tin

Báo cáo tháng 5 năm 2025: 79 học viên Pháp Luân Công bị kết án tù vì đức tin

Báo cáo tháng 4 năm 2025: 79 học viên Pháp Luân Công bị kết án tù vì đức tin

Báo cáo tháng 3 năm 2025: 61 học viên Pháp Luân Công bị kết án tù vì đức tin

Báo cáo tháng 2 năm 2025: 68 học viên Pháp Luân Công bị kết án vì đức tin

Báo cáo tháng 1 năm 2025: 97 Học viên Pháp Luân Công bị kết án vì đức tin

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/8/17/498454.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/8/22/229466.html