Một đệ tử Tây phương.

[Minh Huệ] Cách đây vài hôm, tôi chợt hiểu rằng tôi có một chấp trước về việc chờ đợi để thay đổi là đang gây ra một trở ngại cho việc tu luyện và việc làm sáng tỏ Pháp của tôi. Tôi muốn chia sẻ sự hiểu biết của tôi với các bạn tu khác.

Thường thì khi tôi làm việc gì —có thể là học Pháp, phát chính niệm, giảng rõ sự thật, tập những bài tập Pháp Luân Công hay làm công việc hằng ngày— Tôi chợt hiểu rằng tôi thường có cái tính là hãy làm xong công việc hiện tại nhanh chóng và tiếp tục công việc kế tới. Kết quả là, tôi ít khi đem tất cả sức lực của mình hay không hoàn toàn tập trung vào công việc hiện tại mà tôi đang làm.

Cách đây vài ngày, tôi cũng hiểu ra rằng có một cái gì đó sai trái với cái tính đó của tôi. Tại sao tôi không thể yên ổn, bằng lòng với tình trạng hiện tại hay công việc mà tôi đang làm? Tại sao tôi luôn luôn có vẻ như “làm cho xong việc này” và vội vã lao vào việc khác? Cho ví dụ như trong khi tôi đang học Pháp, tôi thường không thể tập trung được, và tôi nghĩ là “Ô, học Pháp nhanh lên, vì tôi không giỏi về việc này cho mấy, và hãy để tôi làm sáng tỏ Pháp đi, tôi làm tốt việc này”. Kết quả là, tôi không thể tập trung để học Pháp được. Khi tôi làm sáng tỏ Pháp, thì tôi suy nghĩ là “Ô, tôi còn nhiều việc làm sáng tỏ Pháp và nhiều việc hàng ngày để làm lắm. Làm sao để làm được tốt đây? Hãy làm nhanh việc này lên và đi làm việc hằng ngày”. Trong khi tôi đang luyện Pháp Luân Công, thì tôi nghĩ “Hãy tập nhanh nhanh lên để còn phải học Pháp nữa”.

Cuối cùng, khi tôi thực sự nhìn bên trong của mình, tôi chợt hiểu rằng một điều che dấu sâu kín trong tôi là một chấp trước về toàn thiện. Tôi muốn mọi việc phải hoàn toàn trước khi tôi đem hết sức mình ra. Thế lực cũ đã dàn dựng những việc này cho tôi. Mặc dầu tôi cố hết sức để làm ở trên bề mặt, nhưng thật ra sâu kín ở bên trong, tôi đang đợi chờ một cách thụ động cho sự thay đổi về những điều kiện ở bên ngoài và chính tôi nữa. Tôi thì suy nghĩ rằng “nếu các bạn của tôi, hay gia đình của tôi cởi mở hơn một chút, thì tôi đã có thể học Pháp và làm sáng tỏ Pháp tốt hơn” “Nếu tôi bình tĩnh và đầu óc sáng sủa hơn, tôi đã có thể làm tốt hơn những điều mà tôi đã làm” “Nếu tôi không có sợ sệt, tôi cũng đã giảng rõ sự thật cho những học sinh Trung quốc mà tôi có cơ hội gặp với lòng tự tin hơn”. V.v.

Vì thế, bất cứ khi nào tôi làm điều gì, tôi luôn luôn chờ đợi một cách thụ động cho những thay đổi từ bên trong hay bên ngoài để tôi có thể làm được tốt hơn. Một khi tôi đã hiểu được tính của tôi như vậy, tôi mới hiểu ra được rằng tôi không nên chờ đợi cho một sự thay đổi nào cả, nhưng tốt hơn hết phải nỗ lực làm hết sức mình trong tình trạng hiện tại. Chờ đợi là một sự dàn dựng của thế lực cũ. Tinh tấn hơn và phá vỡ được sự dàn dựng đó là một trách nhiệm của chính tôi như là một đệ tử Ðại Pháp trong thời kỳ làm sáng tỏ Pháp.

Ngay sau khi biết được chấp trước của mình và làm thế nào để giải quyết được nó, tôi liền đem ra thực hiện. Vào buổi tối hôm đó, tâm trí của tôi ít bị tạp niệm nhiều trong khi tôi tập Pháp Luân Công, và tôi cũng cuối cùng cũng học được gần một chương trong Chuyển Pháp Luân mà không bị một tạp niệm nào cả! Tôi cũng có nhiều tự tin hơn khi muốn nói chuyện với các học sinh Trung quốc, mặc dầu tôi cũng ‘không hoàn toàn’ như trước đây. Và trong khi phát Chính niệm, tôi cũng tập trung được nhiều hơn.

Tôi tin rằng dù chúng ta có hoàn toàn hay không, hay dù hoàn cảnh chung quanh chúng ta có được thuận lợi hay không, tất cả đều không quan trọng lắm. Chúng ta nên tinh tấn hơn và làm tất cả những gì mình có thể làm được với những gì mình có. Chúng ta phải gạt bỏ những dàn dựng của thế lực cũ và làm khá hơn nữa để cứu độ chúng sinh không chần chờ gì cả.

Những lời ở trên chỉ là kinh nghiệm của tôi. Nếu có gì không thích hợp, làm ơn chỉ rõ, giúp đỡ tôi.

* * * * *

Dịch ngày 23-3-2003 từ nguyên bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2003/3/20/33524.html; bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên tác.

Share