Bài viết của một nhóm học Pháp ở tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc

[MINH HUỆ 19-4-2013]  Chúng tôi tổ chức học Pháp nhóm ở nhà học viên A. Trước khi nhóm được thành lập, chồng bà ấy, đã gần 90 tuổi rất ốm yếu và phải nằm liệt giường. Tuy nhiên, sau khi chúng tôi bắt đầu học Pháp ở nhà họ, ông ấy có thể đi bộ lên xuống cầu thang. Ông ấy rất ủng hộ Đại Pháp. Ông ấy thường nói với các học viên, “Có tôi ở đây, đừng sợ gì cả. Tôi ủng hộ Pháp Luân Đại Pháp. Thậm chí nếu Đảng Cộng sản Trung Quốc đưa người đến đây, tôi cũng không sợ. Chúng tôi luôn chào đón các bạn đến đây dù các bạn có bao nhiêu người đi chăng nữa.” Ông ấy nhận được phúc lành vì ông ấy đã thẳng thắn ủng hộ Đại Pháp và các học viên.

Một hôm học viên A ra ngoài giảng chân tướng, bà ấy đã bị bắt giữ bất hợp pháp và bị đưa về đồn công an, bà ấy bị còng tay ở đó. Một công an nói với bà ấy: “Bà tu luyện Pháp Luân Công phải không? Nếu bà có thể tự mình tháo được cái còng này, thì bà có thể về nhà.” Học viên A nghĩ thầm: “Nhà tôi là một điểm học Pháp, tôi không thể ở đây.” Vì vậy, trong khi cố gắng để tháo còng ra khỏi tay bà ấy đã xin Sư phụ giúp đỡ. Chỉ sau một lát, bà ấy đã tháo được nó. Bà ấy đứng dậy và chuẩn bị rời đi. Viên công an này nói: “Sao bà lại bỏ đi?” Bà ấy đáp lại: “Chẳng phải anh đã nói là nếu tôi có thể tháo chiếc còng này, thì tôi có thể đi sao?” Viên công an không nói được lời nào. Anh ta ghi vội cái gì đó vào sổ và để bà về nhà.

Con trai học viên B, là một người không tu luyện, làm việc trong một nhà máy hóa chất, ở đó cậu ấy phải đeo khẩu trang, mũ, ủng và găng tay dài vì lý do an toàn lao động. Vào ngày 23 tháng hai năm 2013, một cái thùng đột nhiên rơi vào đầu cậu ấy và hóa chất (giống như axit sunfuric) đổ vào găng tay và ủng cậu ấy. Cậu ấy vô cùng đau đớn và la lớn: “Nhanh lên, hãy cứu tôi, xin hãy cứu tôi.”

Cậu ấy nhanh chóng cởi áo và nói với đồng nghiệp đổ nước vào người mình. Tại bệnh viện, học viên B thấy rằng thịt ở chân, tay con trai mình đã bị tróc hết, và xương lộ ra. Cậu ấy đau đến nỗi phải la hét trong đau đớn. Học viên B không một chút hoảng loạn. Bà ấy bảo con trai: “Hãy xin Sư phụ giúp đỡ. Thành tâm niệm, ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo!’” Học viên B minh bạch rằng đây là vụ tai nạn mà người thường không thể giúp gì được, vì nó nghiêm trọng đến mức chỉ có Sư phụ mới có thể cứu con trai bà.

Sau khi về nhà, bà ấy quỳ xuống trước ảnh Sư phụ để xin Sư phụ giúp con mình không đau đớn và có thể hồi phục. Cháu gái bà ấy cũng tin vào Đại Pháp, và cô bé cũng nói: “Sư phụ, xin hãy giúp đỡ bố con!” Chắc chắn là cậu ấy không còn chút đau đớn nào nữa. Một tháng sau, da cậu ấy hoàn toàn liền lại. Khi bác sỹ chứng kiến việc này, ông ấy nói: “Thật sự là kinh ngạc!”

Vào ngày 25 tháng 08 năm 2012, con rể học viên B về quê để đón con gái và cháu trai của mình, xe của cậu ấy đã lao vào và nằm dưới gầm xe tải. Phía trước và trên của ô tô hoàn toàn bị phá hủy, và kính chắn gió bị vỡ. Tuy nhiên, tất cả năm người ngồi trong xe đều bình an vô sự. Khi một công an nhìn thấy chiếc xe bị hư nát, anh ta nói: “Đúng là thần kỳ. Tôi chưa bao giờ nhìn thấy một chiếc xe nào bị hư hại như thế này mà không có ai trong đó bị thương cả.”

Mỗi người trong xe đều có một tấm bùa của Đại Pháp bên mình. Con rể bà ấy niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo” hàng ngày trước khi cậu ấy lái xe ra ngoài. Tất cả mọi người trong xe hiểu rằng tin vào Đại Pháp đã giúp họ có được phúc phận lớn. Từ khi Đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu bức hại Pháp Luân Công, dù bị bắt và bị bức hại nhiều lần, học viên B không bao giờ từ bỏ tu luyện. Năm ngoái, những bông hoa Ưu đàm bà la hiếm hoi đã nở trên trần nhà, tủ lạnh và các nơi khác ở nhà bà.

Trong thời gian Đại Pháp bị bức hại nghiêm trọng nhất, học viên C đã giảng chân tướng cho những người hàng xóm cao tuổi. Bị lừa dối nặng nề bởi ĐCSTQ, họ không thể chấp nhận những gì bà nói. Mặc dù vậy, bà không bỏ cuộc, và sau một thời gian, bà đến nói với họ lần nữa. Họ không mở cửa cho bà, nói rằng người mà bà tìm kiếm không ở đó. Bà vẫn không bỏ cuộc, nghĩ về việc họ đã trở thành hàng xóm của mình trong đời này như thế nào, vậy nên họ phải có mối tiền duyên lớn- bà và họ có thể là người thân trong những đời trước.

Vài năm sau, trong dịp tết Nguyên Đán năm 2009, học viên C đến thăm họ lần nữa. Họ để bà vào, và bà nhìn thấy người chồng năm trên giường với hàng lớp quần áo trên người. Ông ấy không thể đi. Bà biết rằng ông ấy đã bị bệnh tim và phải nhập viện hai lần một năm. Mỗi lần, họ phải tiêu tốn 10.00 Nhân dân tệ. Vợ ông ấy nói rằng việc chăm sóc ông ấy đã chiếm hết thời gian của bà. Thậm chí khi con gái họ sinh em bé, bà không thể giúp đỡ được gì cho con gái mình. Kết quả là, con gái bà gặp vấn đề về sức khỏe. Khi nhắc đến điều này, bà ấy rơm rớm nước mắt và rất buồn.

Học viên C nói với người chồng: “Hãy làm theo những gì tôi sắp nói và ông sẽ khỏi bệnh. Sau đó ông bà có thể đến Bắc Kinh thăm con gái.”

“Đầu tiên, hãy chân thành thoái khỏi tà đảng”

“Thứ hai, ông bà cần biết rằng bức hại Pháp Luân Công là sai, Pháp Luân Công dạy người ta theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn, vì vậy ông bà có thể thấy là Pháp Luân Công không làm gì sai. ĐCSTQ đã dàn dựng vụ tự thiêu chỉ để bôi nhọ Pháp Luân Công.

Thứ ba, ông bà hãy ghi nhớ trong tâm Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo. Hãy niệm mỗi ngày và bất kỳ lúc nào có thể. Khi ông bà niệm, cần phải chân thành. Nếu ông bà chỉ làm việc đó trên bề mặt, nó không có tác dụng.”

Sau đó học viên C đưa cho ông ấy tấm bùa của Đại Pháp. Lần này, người chồng vui vẻ đón nhận và đồng ý thoái ĐCSTQ. Vợ ông ấy cũng thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.

Một tháng sau, khi học viên C đến thăm người hàng xóm, cả hai đều tươi cười. Giọng nói của người chồng đã khỏe khoắn hơn và tinh thần ông rất tốt. Học viên C đưa  họ đĩa DVD Thần Vận và cẩn thận nhắc đi nhắc lại rằng họ nên xem đĩa và rằng nó sẽ mang đến may mắn cho họ. Họ nói sẽ xem ngay sau giấc ngủ trưa.

Vào năm sau, trong dịp Tết Nguyên Đán, học viên C đến thăm họ lần nữa, hàng xóm của bà nói rằng cả hai đã mua vé máy bay đi thăm con gái ở Bắc Kinh! Học viên C thành tâm chúc phúc cho họ.

Học viên D bị ung thư vú và bệnh viện đã trả bà về nhà để chờ chết. Năm 2008, tình trạng của bà ấy trở nên nghiêm trọng và ngực bà ấy chảy mủ không ngừng. Bà ấy cũng hiếm khi tỉnh táo. Người nhà bà ấy nghĩ rằng thế là đã hết rồi, vì vậy họ chuẩn bị tang lễ cho bà. Khi học viên D tỉnh lại, bà ấy nói với gia đình rằng bà ấy chỉ tin vào Sư phụ và Đại Pháp: “Nếu các con muốn mẹ sống, đừng đưa mẹ tới bệnh viện. Hãy tìm các đồng tu đến để giúp đỡ mẹ.” Ngay lập tức các học viên đến nhà bà để phát chính niệm và giúp bà thanh trừ can nhiễu. Mười ngày sau, bà ấy có thể ra khỏi giường và tự tắm rửa. Một tháng sau, vết thương của bà lành lại. Khi gia đình bà chứng kiến điều đó, họ hoàn toàn bị thuyết phục bởi sự thần kỳ của Đại Pháp, và họ rất biết ơn Sư phụ và Đại Pháp.

Năm nay, một học viên đề nghị nhóm nên học Pháp, luyện công và phát chính niệm để thanh trừ tà ác vào đêm giao thừa. Tất cả chúng tôi đều nghĩ đây là một ý kiến hay. Vào đêm giao thừa, chúng tôi đã học Pháp cùng nhau, luyện công và chia sẻ kinh nghiệm cho tới sáng. Tất cả chúng tôi đều tỉnh táo và không ai cảm thấy buồn ngủ chút nào. Một học viên có thiên mục mở và thấy trong phòng học Pháp nhiều Phật và Đạo đã đến để xem chúng tôi học Pháp và luyện công. Tất cả chúng tôi đều bày tỏ lòng kính trọng tới Sư phụ. Một học viên khác nhìn thấy những Pháp Luân lớn có màu sắc quay trong phòng. Tất cả chúng tôi đều rất vui và thấy vinh dự.

Những người trong nhóm học Pháp chúng tôi đã trải nghiệm nhiều kỳ tích. Đây chỉ là một vài trong số đó. Những gì chúng tôi chia sẻ minh chứng sự siêu thường của Đại Pháp và ơn cứu độ của Sư phụ. Chúng tôi sẽ tiếp tục theo Sư phụ để cứu độ nhiều chúng sinh hơn nữa và hoàn thành thệ ước lịch sử vĩ đại của mình.


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2013/4/19/学法小组同修们的超常经历-272246.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/5/6/139245.html

Đăng ngày 01-06-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share