Bài viết của một học viên ở Trung Quốc Đại lục
[MINH HUỆ 29-09-2012] Vì thiên mục của tôi khai mở nên tôi thường nhìn thấy nhiều cảnh tượng từ các không gian khác. Các đồng tu đã bảo tôi chia sẻ nó qua mạng. Khi tôi phát chính niệm cách đây vài ngày, thông qua thiên mục, tôi nhìn thấy một Thiên Thần mặc áo giáp vàng đứng trên bầu trời. Trên lưng là một bao đựng tên với chín mũi tên. Ông rút một chiếc tên ra và bắn về phía đảo Điếu Ngư. Ngay lập tức đảo Điếu Ngư bốc cháy. Sau đó, ông rút ra một mũi tên khác và bắn nó về phía Hồ Nhật Nguyệt. Hồ Nhật Nguyệt cũng bốc cháy. Không lâu sau khi tôi nhìn thấy điều đó, vụ việc đảo Điếu Ngư (Trung Quốc và Nhật Bản tranh chấp lãnh thổ) đã diễn ra. Tôi nhận ra rằng tất cả mọi thứ xảy ra trong thế giới con người đều là có nguyên nhân. Tất cả đều do Thần an bài. Nếu Thần muốn có loạn trong thế giới con người, thế giới con người chắc chắn sẽ loạn. Mặt khác, nếu Thần không muốn điều đó xảy ra, thế giới con người sẽ có trật tự. Những gì con người nói không là gì cả. Tương tự như vậy, không một đảng chính trị, tổ chức hay cá nhân nào có thể thao túng chiều hướng của bất cứ điều gì.
Trong một dịp khác, trong khi phát chính niệm, tôi nhìn thấy một bàn tay khổng lồ trên bầu trời phát năng lượng về phía Mặt Trời. Kết quả là, Mặt Trời đã bị nứt và vỡ tan. Ngay lập tức, Trái Đất hoàn toàn ở trong bóng tối. Vào lúc đó, đệ tử Đại Pháp từ mặt đất bay lên bầu trời như những ngọn đèn sáng. Sư phụ ném cho mỗi học viên một chiếc thuyền từ trên cao và các học viên Đại Pháp ném những chiếc thuyền xuống đất. Những người đã rút khỏi các tổ chức Đảng, hoặc tin tưởng vào sự tốt lành của Pháp Luân Đại Pháp đã có thể lên thuyền. Thuyền của mỗi học viên là cho những người mà học viên đó đã thuyết phục thoái xuất khỏi tổ chức Đảng. Mỗi thuyền chở đầy chúng sinh mà học viên đó đã cứu. Nhìn mọi thứ có vẻ ngẫu nhiên, nhưng kỳ thật là có trật tự.
Một lần khác, tôi đang phát chính niệm cho một đồng tu đang bị nghiệp bệnh. Học viên này 50 tuổi và dường như bà mắc phải “hội chứng co xương”, chính là thân thể đau đớn vô cùng, và càng ngày càng co lại, cuối cùng co lại thành vật hình tròn. Thông qua thiên mục, tôi nhìn thấy một con trăn quấn quanh cơ thể của bà từ đầu đến ngón chân. Đầu con trăn duỗi ra rất xa. Chỉ cần nó thu lại một chút, đồng tu này sẽ rên rỉ trong đau đớn. Tôi nói với con trăn: “Ngươi không được bức hại bà ấy. Bà ấy là một đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp. Bà ấy mang theo rất nhiều trọng trách. Nếu bà ấy tu luyện đến viên mãn trong tương lai, bà sẽ trả lại bất cứ điều gì bà ấy nợ ngươi. Đại Pháp có thể hóa giải những thù hận giữa ngươi và bà ấy. Tuy nhiên, nếu bà ấy là không thể cứu độ chúng sinh vì ngươi, tương lai của ngươi sẽ không được thiện giải và ngươi cũng không gánh nổi trách nhiệm đó đâu.” Con trăn nói:” Bà ấy có rất nhiều chấp trước và tu luyện rất kém, làm thế nào bà ấy có thể đạt viên mãn? Làm thế nào bà ấy có thể có tương lai? Bà ấy cần phải trả những gì bà ấy nợ tôi. Đó là một thiên lý.”
Thấy rằng con trăn đã không nghe theo lời khuyên của tôi, tôi đã phát công, cắt đầu của nó. Tuy nhiên, có rất nhiều móng vuốt nhỏ của nó đã ăn sâu vào xương của đồng tu và thật khó để lấy chúng ra ngoài. Nhiều đồng tu trong làng và tôi đã phát chính niệm cho bà ấy. Chúng tôi đã giúp bà tìm thấy chấp trước của mình để loại bỏ chúng. Tuy nhiên, học viên này có nhiều chấp trước. Bà sở hữu một cửa hàng nhỏ. Bất cứ khi nào bà ấy không đau đớn, bà lơ đãng nói với chúng tôi: “Sắp đến Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới. Mỗi người nên mua táo từ cửa hàng của tôi để dâng lên Sư Phụ. Chúng ta là đệ tử và chúng ta nên tỏ lòng kính trọng của chúng ta đối với Sư phụ.” Tất cả những gì bà nghĩ đến là việc bán được hàng của mình và kiếm tiền nhiều hơn. Chúng tôi nói với bà ấy: “Chúng tôi đã mua rồi. Chị cần phải thật tu tâm của mình, chứ không nên chỉ chú trọng hình thức bề ngoài. Nếu chị chân chính thực tu, Sư phụ sẽ rất cao hứng. Bà ấy nói: “Tôi biết. Tôi biết.” Nhưng bà ấy có vẻ như không vui vẻ lắm.
Trong quá khứ, bất cứ khi nào chân của bà ấy đau, bà ấy sẽ coi nó là bệnh và nằm trên giường. Trong khi đó chồng bà phải làm tất cả việc nhà bao gồm giặt, nấu ăn, và làm các việc trong cửa hàng. Ông thậm chí còn đưa đồ ăn đến tận giường cho bà. Khi các đồng tu chỉ cho bà điều này, bà sẽ tranh luận với họ. Bởi vì bà ấy đã học trung học và đã đọc Pháp rất nhiều, nên bà rất giỏi tranh cãi. Tuy nhiên, bà đã hình thành nhiều quan niệm con người và rất khôn ngoan. Trước mặt các học viên khác, bà nói với chồng: “Tôi sẽ rửa bát đĩa sau, ông cứ để đấy.” Tuy nhiên, bà hiếm khi làm bất cứ việc gia đình nào. Bà luôn luôn coi mình là một bệnh nhân và những người khác cần phải chăm sóc bà ấy. Bà hiếm khi luyện công. Sau đó tình trạng của bà xấu đi và bà ấy thực sự không thể ra khỏi giường. Nó đau đến mức bà không thể đứng thẳng lên. Tôi không biết làm thế nào để giúp bà và chỉ hy vọng rằng bà ấy sẽ giữ chính niệm ở giây phút cuối cùng của cuộc đời mình. Tôi cũng hy vọng rằng bà sẽ không thừa nhận sự an bài của cựu thế lực và theo kịp với tiến trình Chính Pháp.
Xin hãy từ bi chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/9/29/另外空间之所见-得真修-263365.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/11/7/136184.html
Đăng ngày 12-05-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.