Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Thiên Tân, Trung Quốc

[MINH HUỆ 20-02-2021] Tôi xin được chia sẻ với quý đồng tu vài trải nghiệm tu luyện của tôi trong 20 năm qua.

Người hữu duyên đắc Pháp

Một ngày nọ tôi gặp một người bạn thân. Cô ấy nói với tôi rằng cô ấy không được khỏe và không biết phải làm gì.

Tôi hỏi cô ấy rằng cô ấy có tin tôi hay không và cô ấy trả lời “Có”. Vì thế tôi đã mang máy chạy VCD và đĩa video giảng rõ chân tướng đến nhà cô ấy.

Trước khi mở đĩa VCD giảng thanh chân tướng cho cô ấy xem, tôi bảo cô ấy đừng nghĩ gì trong khi xem. Tôi cũng không nói gì thêm để cô ấy có thể lặng lẽ xem đĩa video.

Sau khi xem xong cô ấy cảm thấy rất vui. Cô ấy bị sốc trước biểu hiện của các học viên Đại Pháp.

Cô ấy nói: “Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) thực sự tà ác.” Cơ thể của cô ấy thay đổi trong khi cô ấy xem đĩa video.

Thông qua thiên mục tôi thấy trên ngực cô ấy có ba dấu chấm và ba dấu chấm kéo dài xuống và trở thành ba chiếc cột. Ba chiếc cột này di chuyển xuống và khiến cô ấy cảm thấy thoải mái.

Trước đó cô có mâu thuẫn với người hàng xóm và ngày càng chìm sâu vào trầm cảm. Sau khi xem đĩa video, cô ấy cảm thấy thoải mái và tươi tỉnh hơn.

Sau khi minh bạch chân tướng, cô ấy nhanh chóng hồi phục. Cô ấy cảm thấy muốn học luyện các bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi đã dạy cho cô ấy luyện năm bài công pháp và tặng cô ấy một cuốn Chuyển Pháp Luân. Cô ấy nói cô ấy sẽ luyện mỗi ngày.

Kể từ đó, một người hữu duyên khác đã bước vào tu luyện Đại Pháp.

Bà lão 70 tuổi có thể đứng thẳng lưng

Vào một lần nọ, khi đang giảng thanh chân tướng ở một khu chợ, tôi có gặp một người phụ nữ tầm 70 tuổi người vùng Đông Bắc. Bà đang chống gậy đứng trước quầy bán đồ ăn, thân người cúi xuống khoảng 90 độ để nhìn đồ ăn muốn mua.

Tôi bước đến và hỏi bà xem lưng của bà bị sao. Bà nói: “Lưng và chân của tôi bị đau dữ dội. Tôi tin vào chúa Giêsu nhưng nó vẫn đau mặc dù ngày nào tôi cũng cầu nguyện hướng đến Ngài.”

Tôi khuyên bà hãy niệm chín chữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân- hiện-Nhẫn hảo.” Tôi nói với bà rằng bệnh của bà có thể được chữa khỏi qua việc thành tâm niệm chín chữ này.

Ngoài ra tôi còn bảo cho bà hay rằng nó có thể cứu mạng bà khi thảm hoạ ập đến, và thường xuyên niệm chín chữ này, sức khoẻ của bà sẽ dần tốt hơn.

Bà cho hay chắc chắn bà sẽ thường xuyên niệm. Tôi cũng tặng bà một chiếc bùa hộ mệnh và dạy bà đọc chín chữ chân ngôn trên đó.

Tôi bảo bà rằng nó sẽ có tác dụng miễn là bà thành tâm niệm chín chữ mỗi ngày. Bà rất cảm kích và cầm chiếc bùa hộ mệnh trên tay như thể đang cầm một báu vật.

Vào một ngày khác khi tôi ghé lại quầy thực phẩm, người phụ nữ lớn tuổi cũng có mặt ở đó. Bà trông như một người hoàn toàn khác, bà đứng thẳng, và không còn cúi gập người 90 độ nữa.

Bà bảo với tôi rằng mỗi ngày trong lúc đi bộ, nấu ăn hay nghỉ ngơi bà đều niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” Bà không nghĩ gì cả và chỉ niệm chín chữ này.

Bà không để ý gì đến nó và rồi thấy lưng mình thẳng lên.

Tôi nói: “Sư phụ Lý, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, sẽ giúp bà miễn là bà thực tâm tin và thành tâm niệm chín chữ này. Bà nên cảm ơn Sư phụ Lý.”

Bà nói: “Tôi cảm thấy rất tuyệt. Cảm ơn Sư phụ Pháp Luân Đại Pháp! Cảm ơn Sư phụ Pháp Luân Đại Pháp!

Tôi bảo bà hãy truyền tin này đến bạn bè và người thân trong gia đình và cả những người hàng xóm để họ cũng được hưởng lợi. Bà nói bà đã kể cho họ nghe câu chuyện của bà rằng bà đã được phúc báo nhờ niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo!”

Tránh được nguy hiểm bằng chính niệm

Có một lần trong lúc tôi đang đi phát tài liệu giảng rõ chân tướng ở một khu chợ. Khi đang đi ở trục đường chính, tôi đột nhiên cảm thấy một điều gì đó đáng ngại.

Tôi nhìn thấy hai người đàn ông khoảng 30 tuổi đang nhìn chằm chằm vào tôi, và tôi quyết định chờ cho đến khi họ đi khỏi trước khi phát tiếp. Sau khi họ đi khỏi, tôi tiếp tục phát tài liệu dọc con đường.

Sau khi tôi phát được khoảng chục tài liệu, đột nhiên tôi cảm thấy có một bàn tay túm lấy quần áo của tôi và tôi không thể thoát ra. Tôi liền nghĩ: “Xin Sư phụ cứu con!”

Khi ấy, chúng tôi đứng bên dưới một tòa nhà hai tầng đang xây dựng. Người đàn ông đã tóm lấy tôi nói: “Không dễ để bắt được bà. Bây giờ tôi sẽ tố cáo bà!”

Tôi nhận ra ông này hẳn đã bị Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) tà ác lừa dối và tôi nên khơi dậy lòng tốt của ông để ông có thể được cứu. Vì vậy, tôi nói với ông rằng: “Tôi đang phân phát những tập tài liệu để cứu người, kể cả ông. Ông nên cầm nó về nhà và đọc.”

Tôi tiếp tục nói: “Khi ông hiểu ra, ông sẽ có được một tương lai tươi sáng.” Ông nói: “Tương lai tươi sáng là gì? Tôi không tin vào những thứ này.”

Tôi thấy không dễ để cứu người đàn ông này, nhưng tôi không thể để ông ấy phạm tội với Đại Pháp. Khi cả hai chúng tôi đang bế tắc, một công nhân từ công trường yêu cầu chúng tôi rời đi.

Sư phụ đã giúp tôi thoát khỏi tình huống khó này. Đại Pháp cũng có mặt uy nghiêm, vì vậy tôi đã nói một cách nghiêm khắc với người đàn ông đó: “Xin hãy buông tay. Nếu ông không buông, ông sẽ hoàn toàn chịu trách nhiệm về hậu quả do hành động của mình gây ra!”

Ông ta lập tức buông tay. Chúng tôi chỉ cách mặt đường 10 mét và và tất cả các phương tiện trên đường dần dừng lại.

Toàn bộ trường thời không đã dừng lại, và tôi nhận ra rằng Sư phụ đang bảo vệ tôi. Một luồng nhiệt truyền khắp cơ thể tôi, và nước mắt tôi bắt đầu chảy.

Giống như Sư phụ giảng:

“Tu tại tự kỷ, công tại sư phụ.” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Vượt qua nghiệp bệnh sau bốn ngày

Năm ngoái tôi ở nhà con trai để chăm cháu. Vào một ngày hè tôi cảm thấy trong người không được khoẻ.

Tôi cảm thấy luồng khí thổi vào cơ thể mình và cơ thể của tôi bị đau mỗi khi có bất cứ thứ gì chạm vào. Tôi không thể ngồi hay nằm vì cơn đau. Tôi chỉ có thể đứng và đôi khi tôi bất giác kêu lên “Ôi! đau quá, đau quá …” v.v..

Đột nhiên, tôi nhận ra mình nên phủ nhận những ý nghĩ và những lời nói không hay này. Những gì đang thể hiện là những quan niệm người thường của tôi, và tà ác đang lợi dụng những thiếu sót trong tu luyện của tôi để bức hại tôi.

Tôi nhận ra rằng tà ác phải được loại bỏ. Vì vậy, ngay khi một tình huống nghiêm trọng xuất hiện tôi đã phát chính niệm để loại bỏ nó: “Tôi là một học viên Đại Pháp. Tôi không thể thừa nhận những gì Sư phụ không thừa nhận. Những cảm giác này là giả, và tôi chắc chắn sẽ có thể vượt qua những an bài xấu xa này.”

Ngày hôm đó, tôi đã học bốn bài giảng trong Chuyển Pháp Luân, và Đại Pháp đã tháo những nút thắt trong tâm tôi.

Sư phụ giảng:

“Một tình huống khác là khi luyện công khí ứ tắc ở chỗ nào đó mà không thông; khí lên đỉnh đầu không xuống được, họ liền sợ quá. Thân thể con người là một tiểu vũ trụ, đặc biệt [trong] công pháp Đạo gia khi vượt quan, thì sẽ gặp chuyện phiền phức này; vượt [quan] không qua được, thì khí quanh quẩn ở chỗ ấy. Không chỉ có đỉnh đầu, chỗ khác cũng như thế, nhưng, [nơi] nhạy cảm nhất của con người là đỉnh đầu. Khi khí lên đỉnh đầu rồi xung xuống, [nhưng] không vượt quan được, [thì] họ liền cảm giác thấy đầu nặng, đầu sưng, [như] có hiện tượng đội một chiếc mũ khí dày cộp, v.v. Nhưng khí không có tác dụng ước chế gì cả, nó cũng không làm người ta dẫn đến phiền phức gì hết, cũng hoàn toàn không sinh ra bất kể bệnh tật gì.” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)

Đột nhiên, tôi nhận ra cơn đau chẳng là gì cả và nó không thể làm gì được tôi. Tôi nhanh chóng quay trở lại bình thường khi tôi buông bỏ được chấp trước này.

Khi hướng nội, tôi phát hiện thấy mình còn nhiều chấp trước, chẳng hạn như tâm tranh đấu, oán giận, ghen tị, phù phiếm và thích nghe những điều vừa ý. Những xung đột đang diễn ra giữa tôi và con dâu đã phơi bày tất cả những chấp trước của tôi.

Ảo tưởng về nghiệp bệnh là do những chấp trước của con người gây ra. Con dâu của tôi đã giúp tôi đề cao tâm tính. Nhưng tôi không cảm ơn cháu, mà thay vào đó lại oán hận cháu. Khi nhận ra điều này, tôi đã tự nhắc nhở mình phải nghiêm khắc hơn với bản thân.

Khi con dâu của tôi “đụng phải chỗ đau của tôi,” trước tiên tôi phải tập tính nhẫn nại. Cho dù cháu đối xử với tôi như thế nào, tôi cũng không nói gì và sau đó thì hướng nội.

Tôi làm mọi thứ có thể và tìm ra chấp trước của mình. Tu luyện cứ như vậy đi từng bước từng bước một.

Sau khi hướng nội tôi đã vượt qua khảo nghiệm nghiệp bệnh chỉ trong bốn ngày. Tôi đã học được bài học giáo huấn lớn sau lần trải nghiệm nghiệp bệnh này.

Tôi ước mình có thể hoà thuận với con dâu và tôi đã làm được. Tâm tôi không còn động khi cháu cư xử tệ với tôi.

Tôi luôn duy trì trạng thái vui vẻ và an nhiên. Tôi không còn nổi nóng khi nhìn thấy con dâu của tôi nổi nóng mà thay vào đó tôi chăm sóc cho cháu nhiều hơn và thậm chí còn đối tốt với cháu hơn.

Cháu cũng từ đó mà thay đổi. Con gái của tôi nói rằng chúng tôi đã thay đổi và gia đình của chúng tôi rất hoà thuận.

Vào thời khắc cuối cùng trợ Sư Chính Pháp này, tôi sẽ nghe lời Sư phụ, làm tốt ba việc, hoàn thành thệ ước và trở về ngôi nhà chân chính của mình.

[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org]


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/ 2021/2/20/418723.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/4/4/191725.html

Đăng ngày 06-07-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share