Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 09-04-2021] Chịu ảnh hưởng từ cha mẹ, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp (còn được gọi là Pháp Luân Công) vào năm 1998. Từ khi còn nhỏ tôi đã bị đầu độc bởi những tuyên truyền của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), tôi không hề có hiểu biết sâu sắc về tu luyện. Ngoài ra, tôi mở một tiệm cắt tóc. Công việc của tôi rất bận rộn và tôi còn có một đứa con thơ. Vì thế tôi không thể duy trì việc học Pháp và luyện công. Gần cuối tháng 7 năm 1999, ĐCSTQ đã tiến hành cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi đã gặp một người họ hàng cũng là một học viên ở nhà mẹ tôi. Những trải nghiệm tu luyện tuyệt vời của cô ấy đã truyền cảm hứng cho tôi rất nhiều. Kể từ đó tôi gia cường tín tâm vào việc tu luyện Đại Pháp và tự hứa sẽ tu luyện tinh tấn.

Nói cho các khách hàng biết về Đại Pháp

Tiệm cắt tóc nhỏ của tôi ở ngay cổng làng. Do kỹ thuật cắt tóc của tôi tốt, giá cả phải chăng và nụ cười ấm áp thân thiện của tôi nên nhiều người dân làng lân cận gồm cả các viên chức làng cũng đến tiệm của tôi cắt tóc.

Chúng tôi nói chuyện một cách tự nhiên khi đang cắt tóc. Vì thế, tôi nhân cơ hội này mà để những cuốn tài liệu giảng chân tướng về Đại Pháp và Cửu Bình và những tài liệu Đại Pháp khác lên trên ghế nơi mọi người đều có thể nhìn thấy.

Tôi giảng chân tướng cho các khách hàng về Đại Pháp, và về vụ tự thiêu ở quảng trường Thiên An Môn do ĐCSTQ dàn dựng để lừa dối người dân Trung Quốc, và kích động sự sợ hãi và thù hận đối với Pháp Luân Công. Tôi cũng nói với họ về việc Đại Pháp được hồng truyền trên thế giới. Một hôm, một người phụ nữ tầm 20 tuổi muốn cắt tóc. Tôi nói với cô ấy về Đại Pháp và nguyên lý “thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo.” Tôi cũng tặng cô ấy chiếc bùa hộ mệnh Đại Pháp. Cô ấy rất cảm động và nói rằng: “Tôi tin điều chị nói là sự thật. Ở làng tôi có nhiều người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.”

Bị báo ứng do đàn áp Đại Pháp

Khi cuộc đàn áp bắt đầu, vị Bí thư làng đã đàn áp các học viên Pháp Luân Đại Pháp bằng mọi giá để được ghi công và được nhận thưởng. Sau đó, hai cậu con trai của ông ấy đã bị chết cháy do chập dây điện.

Cảnh tượng trông rất ghê sợ! Vợ của ông ấy đã phát điên vì bà ấy không thể chịu được cú sốc lớn đến thế. Vị Bí thư biết ông ấy đã bị nghiệp báo và đã xin từ chức. Sau đó ông ấy đọc một vài cuốn sách Đại Pháp.

Qua sự việc này, tất cả dân làng biết rằng nếu đàn áp người tốt thì sẽ bị báo ứng.

Xóa tan lời dối trá

Hồi đó, cuộc đàn áp rất nghiêm trọng, và tôi thường nghe thấy tin các đồng tu bị bắt và đánh đập. Tuy nhiên, tôi vẫn vững tin rằng Đại Pháp là chân chính.

Tôi sẽ tận dụng tiệm cắt tóc của mình để giảng chân tướng và giúp mọi người xóa tan những lời dối trá do ĐCSTQ dựng nên. Tất cả các khách hàng của tôi biết về chân tướng Đại Pháp và hầu hết đều thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức Đoàn Đội của nó. Đôi khi, tôi cần phải nói chuyện với họ vài lần và giảng chân tướng từ nhiều góc độ khác nhau.

Khi lần đầu tiên tôi nói chuyện với một khách hàng lớn tuổi, bà ấy nói rằng bà ấy tin theo Phật giáo và hỏi tôi: “Tôi thường đọc các tài liệu Pháp Luân Đại Pháp, những tài liệu đó rất tốt. Nhưng tài liệu đó lại bảo mọi người thoái xuất khỏi ĐCSTQ, chẳng phải các vị đang làm chính trị sao?”

Khi bà ấy đến tiệm của tôi lần thứ hai, tôi nói với bà ấy: “Bà tin vào Phật giáo, đó là thuyết hữu thần; còn ĐCSTQ là vô thần. Bà gia nhập Đoàn Thanh niên, nhưng bà cũng tin Phật giáo. Hữu thần và vô thần là trái ngược nhau.”

“Nó giống như bà có hai tín ngưỡng vậy. Liệu vị Thần mà bà tin có phù hộ bà không? Chỉ khi nào bà thoái xuất khỏi ĐCSTQ thì vị Thần bà tin mới phù hộ cho bà. Vì thế việc này không phải là bảo bà làm chính trị.” Bà ấy hiểu ra ngay lập tức và đồng ý thoái xuất khỏi Đoàn Thanh niên.

Nghe các bài giảng của Sư phụ

Thỉnh thoảng, tôi nghe các bài giảng Pháp của Sư phụ khi đang cắt tóc. Một khách hàng, là quan chức của thị trấn cũng nghe cùng với tôi. Khi đang nghe, ông ấy nói to lên rằng: “Giảng hay lắm! Tôi đã ngộ ra thêm sau khi nghe bài giảng này.”

Tôi nói: “Đây là Pháp Luân Đại Pháp do Sư phụ Đại Pháp giảng đấy ạ. Vậy những gì ông nghe có giống với những tin đồn trên truyền hình do ĐCSTQ tuyên truyền không?” Ông ấy nói, không hề giống chút nào.

Tôi biết ông ấy có tiền duyên với Đại Pháp. Vì thế tôi bật bài giảng của Sư phụ khi ông ấy đến cắt tóc. Ông ấy chỉ yên lặng lắng nghe. Ông ấy đồng ý thoái Đảng, và không tham dự vào việc đàn áp các học viên Đại Pháp.

Cảnh sát đến nói chuyện

Một buổi trưa mùa Hè năm 2013, khi tôi chuẩn bị đóng cửa tiệm về nhà thì có ba cảnh sát ở đồn cảnh sát địa phương xông vào tiệm của tôi. Người chỉ huy nói một cách hung hăng rằng: “Có người báo rằng bà tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và truyền bá cho những người khác. Bà vẫn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp phải không?”

Tôi đáp lại một cách quả quyết: “Kể từ khi tôi đọc các sách Đại Pháp, tôi đã đề cao tâm tính của mình và trở nên khỏe mạnh hơn.” Một vị cảnh sát trẻ tuổi bảo tôi hãy viết điều đó ra. Tôi nói rằng: “Tôi sẽ không viết bất cứ điều gì cả. Ba người các vị không nên ép tôi là một người phụ nữ làm việc như vậy. Tôi là con người và tôi có quyền lên tiếng trong tiệm của mình. Nhiệm vụ của cảnh sát các anh là bắt và trừng phạt những kẻ xấu.” Họ rất sốc. Họ đã rời đi và không bao giờ quay lại để gây khó dễ cho tôi nữa.

Tôi tiếp tục giảng chân tướng ở tiệm cắt tóc của mình. Mặc dù tôi đã giảng chân tướng cho mọi người, nhưng tôi không có nhiều thời gian học Pháp do công việc bận rộn.

Có một khoảng cách lớn giữa các học viên Đại Pháp tinh tấn và tôi. Sau khi tôi tham gia nhóm học Pháp mới thành lập vào năm 2014, trạng thái tu luyện của tôi đã được cải thiện.

Nhờ sự giúp đỡ của các bạn đồng tu, tôi đã thành lập một điểm sản xuất tài liệu tại nhà để cung cấp tài liệu cho các đồng tu ở nhóm học Pháp của tôi.

Đẩy nhanh tốc độ cứu người trong đại dịch

Đầu năm 2020, virus Trung Cộng (virus corona) lan tràn. Tôi nhận ra rằng tình thế đã cấp bách. Tôi vô cùng cảm động khi đọc bài kinh văn mới “Lý tính” của Sư phụ và được truyền cảm hứng bởi các bài chia sẻ kinh nghiệm của các đồng tu trên trang web Minh Huệ về việc cứu người trong đại dịch này.

Do nhiều tuyến đường bị phong tỏa nên ra ngoài không hề dễ dàng. Sau đó tôi in tài liệu giảng chân tướng cho các đồng tu, và giữ lại một ít cho bản thân để phát ở khu dân cư địa phương của tôi.

Hồi đó, khu dân cư chỗ tôi bị phong tỏa, mọi người ở nhà và không ai ra đường vào buổi tối cả. Tôi để tài liệu giảng chân tướng vào từng tầng ở tòa nhà.

Sau đó tôi thấy vài tờ giảng chân tướng treo ở tay nắm cửa bị rơi xuống sàn. Tôi liền quyết định dùng dây chun để buộc các tờ tài liệu vào, khoét một lỗ nhỏ rồi treo lên nắm đấm của tay nắm cửa, như vậy tài liệu sẽ không bị rơi xuống nữa.

Một hôm, một người lau dọn ở khu dân cư của tôi đến tiệm của tôi để cắt tóc. Tôi nói cho cô ấy về chân tướng Pháp Luân Đại Pháp và đưa cho cô ấy một cuốn giảng chân tướng. Cô ấy nói với tôi rằng cô đã có rồi.

Tôi bảo cô ấy rằng đại dịch này là nhắm vào ĐCSTQ, và rằng cô nên thoái xuất khỏi ĐCSTQ để được an toàn. Cô ấy đồng ý thoái. Qua việc này, tôi biết rằng phát tài liệu ở khu dân cư của tôi khởi tác dụng tốt trong việc thức tỉnh lương tri của người dân.

Phát tài liệu giảng chân tướng

Dần dần, các khu dân cư gỡ bỏ việc phong tỏa, và thời tiết cũng ấm dần lên. Bắt đầu có nhiều người hơn đi ra ngoài vào buổi tối, vì thế việc phát tài liệu không được thuận tiện lắm.

Tôi quyết định điều chỉnh lịch của tôi và phát tài liệu lúc khoảng 2 giờ sáng. Tôi nhẩm thầm khi phát tài liệu: “Nếu chư vị nhìn thấy tờ tài liệu này thì là có duyên và nếu chư vị hiểu ra được thì sẽ được phúc báo.”

Tôi thường về nhà lúc 3 giờ sáng. Đó là giờ luyện công buổi sáng. Mặc dù tôi ngủ ít nhưng tôi cảm thấy cả ngày tràn đầy năng lượng.

Vượt qua khảo nghiệm tâm tính

Tôi luôn có niệm đầu rằng tôi phải thay đổi bản thân từ căn bản để cứu được thêm nhiều chúng sinh hơn nữa. Qua nhiều năm, có một bức tường vô hình giữa mẹ chồng và tôi.

Mẹ chồng tôi gần 80 tuổi và bị bệnh ung thư. Tôi cố gắng hết sức để chăm sóc bà, giúp bà đánh răng, rửa mặt và tắm cho bà.

Mối quan hệ của chúng tôi được cải thiện đôi chút, vì tôi thường thấy mẹ chồng tôi nở nụ cười trên môi. Bức tường vô hình đó dần sụp đổ. Nhưng vẫn còn sót lại một số khoảng tối. Tôi quyết tâm thực tu bản thân.

Một hôm vào bữa tối, tôi cung kính mời mẹ chồng tôi một miếng thịt gà. Sau khi mẹ chồng ăn tối xong thì bà nghiến răng và nói cay nghiệt: “Cô cho độc vào miếng thịt gà đó và cô đang cố gắng hạ độc tôi. Tôi cảm thấy khó chịu sau khi ăn miếng thịt gà đó.” Con trai cả của tôi nghe được và cảm thấy không vui: “Mẹ, mẹ đã làm gì bà nội vậy?” Con dâu cũng đồng ý và bảo tôi đừng giải thích gì cho mẹ chồng tôi vì bà ấy đã coi tôi là người xấu rồi.

Tôi cảm thấy bất bình trong tâm và rất buồn. Bà ấy đã cố tình đặt điều về tôi trước mặt con trai và con dâu, cố gắng làm như vậy để tôi không ngẩng đầu lên được trước mặt con dâu mới.

Sau khi con trai và con dâu rời đi thì một đồng tu đến nhà tôi, vì thế tôi thuật lại chuyện gì đã xảy ra. Vị đồng tu này nói: “Việc đó là nhắm vào tâm chấp trước của chị đấy. Chị nên hướng nội đi.”

Tôi biết không có việc gì là ngẫu nhiên cả và tôi nên hướng nội vô điều kiện. Sau khi trầm tĩnh xuống, tôi tìm thấy rất nhiều chấp trước như cảm giác thấy bất công, oán hận, tâm giữ thể diện và thích được người khác khen vì đã có hiếu với bậc trưởng bối.

Sư phụ giảng:

“Tôi nói rằng vậy không đủ; trong tương lai có khi đang ở trước mặt người mà chư vị không muốn mất mặt nhất thì chư vị bị người ta tát cho hai cái, không cất đầu lên nổi; chư vị đối đãi vấn đề ấy như thế nào, xem chư vị có thể Nhẫn được hay không. Nếu chư vị có thể Nhẫn được vững, nhưng trong tâm vẫn không dứt bỏ, thì như thế vẫn chưa được. Như mọi người đã biết, [khi đã] đạt đến tầng La Hán, [thì] gặp sự việc gì cũng không để trong tâm, hết thảy những sự việc nơi người thường đều hoàn toàn không để tâm, đều là vui vẻ thoải mái; chịu thiệt thòi lớn đến mấy, vẫn cứ vui vẻ thoải mái. [Nếu] thật sự có thể làm được vậy, thì chư vị đã đạt đến quả vị sơ cấp của La Hán.” (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)

Thực ra, đôi khi tôi dường như là có hiếu với bậc trưởng bối, nhưng nó không phải từ tận đáy lòng. Thay vào đó tôi muốn cho hàng xóm thấy được hành xử của mình. Việc mà mẹ chồng tôi đã làm là đang giúp tôi bỏ chấp trước vào danh.

Sau khi tìm ra được chấp trước này, tôi quyết định làm theo yêu cầu của Sư phụ và chăm sóc mẹ chồng một cách chân thành. Tôi không còn quan tâm về việc những người khác nói tốt xấu gì về tôi nữa. Khi tôi có niệm đầu này, tôi lập tức cảm thấy thoải mái. Tôi biết Sư phụ đã loại bỏ những vật chất xấu đi cho tôi.

Hôm sau, khi tôi nói với mẹ chồng về việc đã xảy ra của ngày hôm trước thì bà nói rằng không vấn đề gì hết.

Qua việc hướng nội trong lúc mâu thuẫn như vậy và thực tu tâm tính của mình, da mặt tôi đã trở nên hồng hào và các bạn tôi đều khen tôi trông trẻ và đẹp ra.

Tôi hiểu sâu sắc rằng mọi việc xảy ra quanh tôi, dù lớn hay nhỏ, thậm chí cả những việc dường như là xấu thì đều để cho tôi tu luyện mà thôi. Tôi nên trân quý và tận dụng tốt những việc này.

[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.]


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/4/9/421924.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/5/6/192205.html

Đăng ngày 01-07-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share