Viết bởi một đệ tử Trung Quốc

[Minh Huệ] Học bài giảng mới của Sư phụ “Buông bỏ chấp trước con người và cứu độ thế nhân”, tôi thấy được sự khẩn cấp của việc cứu độ thế nhân.

Có một lần tôi giảng rõ sự thật Pháp Luân Công cho một phụ nữ trên xe buýt, cô ta đang bồng một em bé. Khi tôi bắt đầu nói đến Pháp Luân Công, cô ta trả lời ngay lập tức “Tôi xin một dĩa VCD, một số tài liệu cho những người trong gia đình tôi xem, nhưng tôi vẫn còn một câu hỏi”. Tôi kiên nhẫn trả lời câu hỏi của cô ta, từng câu một. Giọng của tôi rất lớn và rõ ràng đến nổi mọi người trên xe buýt đều nghe câu chuyện, để giúp họ hiểu rõ sự thật về Pháp Luân Công. Cuối cùng cô ta rất thoả mãn, vui vẻ và nhận tài liệu Pháp Luân Công. Cô ta nói với tôi rằng cô ta muốn trở thành người tốt.

Một lần khác tôi giảng rõ sự thật cho một người sửa xe đạp, và một phụ nữ và con của cô ta cũng có mặt. Khi tôi đưa ra đề tài Pháp Luân Công, họ nói rằng họ đã đọc được tài liệu, nhưng không tin sự thật. Mặc dầu tôi cố gắng hết sức để giảng giải, họ cũng không tin. Thay vào đó, họ bắt đầu dùng từ ngữ không tốt, đặc biệt là người sửa xe đạp, để tôi không thể nói thêm nữa. Cuối cùng tôi không đạt được điều mà tôi mong đợi.

Trên đường về nhà, tôi nghĩ nhiều về hai kinh nghiệm giảng rõ sự thật đó, và tại sao tôi lại có kết quả khác nhau. Tôi nghĩ đến những lời Sư phụ day:

Chứng thực Pháp một cách có lý lẽ, giảng rõ sự thật với sự khôn ngoan, giảng giải Pháp với lòng từ bi — đây chính là xây dựng uy đức của những đấng Đại giác” (từ “Lý lẽ” trong Tinh tấn Yếu chỉ 2)

Sư phụ cũng dạy rằng:

Nếu chư vị có thể thành công trong việc tu luyện bản thân mình bằng cách này, thì những điều mà chư vị làm, với một tâm thật thanh tỉnh, sẽ có kết quả tốt nhất và thần thánh nhất” (từ “Hiểu rõ hơn nữa” trong Tinh tấn Yếu chỉ)

Tôi nhớ rất rỏ những bài giảng của Sư phụ, nhưng không hiểu rõ được ý nghĩa sâu xa trong đó.

Tôi thấy rằng lý do tôi đạt kết quả khác nhau là do nguyên nhân khác nhau. Trong chuyến xe buýt đó, tâm tôi rất thanh tỉnh, và tế nhị, và đầu óc tôi sáng suốt, an hoà, vì thế kết quả rất tốt. Ngược lại, khi tôi nói chuyện với người sửa xe đạp, tôi không có đủ kiên nhẫn và sợ rắng sẽ có người báo cáo về tôi, hay có công an chìm đang theo dõi hay nghe lén câu chuyện của tôi, và làm cho tôi hơi nao núng, khó chịu, cho nên Chính niệm của tôi không mạnh mẽ lắm. Làm thế nào tôi có thể giảng rõ sự thật cho mọi người nếu tôi đang ở trong trạng thái này? Làm sao tôi có thể giải thích, trả lời những câu hỏi của họ được?

Tôi bây giờ biết được rằng là đệ tử Đại Pháp trong thời Chánh Pháp, tôi phải có trách nhiệm với chính tôi, với chúng sinh và làm tốt những điều Sư phụ dạy chúng ta. Tôi không thể để tâm mình lay động được. Tôi phải học Pháp nghiêm chỉnh hơn từ trong đáy lòng của mình.

19-10-2004

 

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2004/10/19/86916.html;

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2004/11/2/54133.html.

Dịch ngày 31-10-2004, đăng ngày 5-11-2004; bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên tác.

Share