Bài viết của một học viên Đại Pháp từ tỉnh Chiết Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 17-8-2014] Tôi là một học viên mới tu luyện được một tháng. Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công sau khi biết được sự thực đằng sau cuộc bức hại pháp môn tu luyện này của chế độ Trung Cộng. Tôi đã biết rằng rất nhiều học viên đã bị gài bẫy, giam giữ, bức hại, còn nội tạng của họ đã bị cướp mổ để trục lợi. Tội ác của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đối với Pháp Luân Công thực sự là vô nhân đạo và tà ác.

Tôi đã lớn lên trong hệ thống giáo dục của Đảng, nơi mà chúng tôi đã được dạy rằng tin vào Phật là mê tín dị đoan, và mục đích của cuộc sống chỉ là để truy cầu vật chất. Sau khi đọc Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Công, tôi đã nhận ra tầm quan trọng của việc tin vào sự tồn tại của Thần.

Sư phụ giảng,

“Chân-Thiện-Nhẫn là tiêu chuẩn duy nhất để nhận định người tốt xấu.” (Chuyển Pháp Luân)

Đa số người Trung Quốc không còn giữ chuẩn mực đạo đức truyền thống, chỉ theo đuổi danh lợi cá nhân. Họ cũng không biết thế nào là tu luyện.

Hơn ba mươi năm tôi không biết tu luyện là gì, cho đến khi đọc cuốn sách. Tôi đã học được mục đích của cuộc sống là nâng cao phẩm chất đạo đức của một người theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn.

Trước đây, tôi thích tranh luận với mọi người. Sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi ngừng làm việc đó vì các học viên cần phải nhẫn, và luôn luôn thực hành Chân-Thiện-Nhẫn.

Tôi đọc Chuyển Pháp Luân mới được một lần, và biết rằng mình nên đọc thường xuyên để có một thể ngộ sâu sắc hơn về các nguyên lý của Pháp.

Nhân cơ hội này, xin cảm ơn các học viên phát triển phần mềm chống kiểm duyệt nhờ đó tôi có thể truy cập vào trang web Minh Huệ mà tải về các kinh sách.

Tôi cũng học được cách luyện các bài công pháp trên Internet. Sau khi luyện bài đầu tiên, hai lòng bàn tay của tôi ấm lên. Không mất nhiều thời gian để học tất cả năm bài công pháp.

Khi luyện bài công pháp thứ năm, bài đả tọa, tôi không đủ tự tin rằng mình có thể ngồi ở thế song bàn. Hóa ra, việc đó lại không khó. Tôi rất vui vì có thể luyện các bài công pháp, mặc dù tôi chỉ có thể luyện ở nhà mà không thể ra ngoài vì cuộc bức hại.

Khi mới tu luyện Pháp Luân Công, tôi đã không nói cho cha mẹ, nhưng khi biết, họ rất ủng hộ. Cha tôi nói với tôi rằng từ lâu ông đã biết Pháp Luân Công bị bôi nhọ và lăng mạ vì ĐCSTQ không thể chịu đựng được sự tồn tại của một nhóm lớn những người nằm ngoài đội ngũ của nó.

Khi tôi hỏi tại sao ông không cho tôi biết từ trước, ông nói rằng vì tôi còn là một học sinh khi cuộc bức hại Pháp Luân Công mới bắt đầu. Cha tôi đã trải qua Cách mạng Văn hóa, vì vậy ông luôn không tin vào ĐCSTQ.

Tôi nói với ông về cuộc bức hại, vụ tự thiêu, và mổ cướp nội tạng sống. Ông nguyền rủa Đảng. Tôi cũng nói với ông rằng nhiều người Trung Quốc đã thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới.

Hơn mười năm qua, các học viên đã khuyến khích người dân Trung Quốc thoái ĐCSTQ và giúp họ biết về tội ác của nó. Tôi cảm động trước những cống hiến và sự kiên nhẫn của họ trong việc sử dụng biện pháp ôn hòa để nói với mọi người về bản chất của Đảng.

Tôi đã đọc Cửu bình, và tin rằng Thiên thượng sẽ không để cho Trung Cộng tồn tại lâu.

Mặc dù tôi mới chỉ tu luyện Pháp Luân Công một thời gian ngắn, tôi quyết tâm tiếp tục tu luyện cho tới khi đạt viên mãn.

Cuối cùng, tôi muốn cảm tạ Sư phụ đã dẫn dắt tôi.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/8/17/296069.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/9/9/3093.html
Đăng ngày 20-10-2014. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share