Bài viết của một học viên từ tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc

[MINH HUỆ 20-05-2014] Tôi từng là một người bị sa lầy trong rác rưởi của thế gian. May mắn thay, Pháp Luân Đại Pháp đã thay đổi tôi, cả về thể chất và tinh thần.

Tên tôi là Lỵ Lỵ. Trước khi mẹ tôi học Pháp Luân Đại Pháp, bà thường nguyền rủa tôi thậm tệ và nói những điều như: “Trên thế giới này mỗi ngày đều có người chết. Sao ngươi không chết đi? Ngươi quả là một kẻ xấu xa.”

Tôi hiếm khi đi làm trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã bị cuốn vào cờ bạc, mạt chược, chơi bài poker và các trò khác, cũng như các máy đánh bạc. Tôi đã đến tất cả các địa điểm tổ chức đánh bạc trong thành phố. Khi không có tiền, tôi đã ăn cắp bộ sưu tập tem có giá trị của mẹ và bán chúng. Khi không chơi cờ bạc thì tôi nhậu nhẹt và hút hít với bạn bè. Tôi bán dâm vào ban ngày và chơi cờ bạc vào ban đêm. Các câu lạc bộ đêm và quán bar có internet là những nơi tôi hay đến nhất. Đó là cuộc sống của tôi trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi đã đọc một câu chuyện trên trang web Minh Huệ về một cô gái xấu xa trở thành một người tốt và mẹ tôi nói rằng tôi tệ hơn cô gái đó. Trong một xã hội nơi mà các giá trị truyền thống đã bị hủy hoại và nạn khiêu dâm tràn lan, tôi sẵn sàng khiến bản thân suy đồi và phá hoại nhiều gia đình khác. Mẹ tôi rất đau buồn đến mức đã nôn ra máu và ngất đi. Tôi rất sợ, khóc lóc và đã hứa rằng sẽ thay đổi bản thân mình. Nhưng tôi đã không thể thay đổi ngay khi tụ họp với bạn bè.

Vào một ngày mẹ tôi đã rất khó chịu về tôi và không có chỗ nào để đi. Bà đã tới một sảnh khách sạn, ngồi đó và khóc. Bạn của bà đã cố gắng an ủi bà và nói: “Cậu nên sống cho mình, giống như là con của cậu đã chết.”

Tôi rất hốc hác. Cổ của tôi có một cái u to bằng quả trứng mà trông lớn hơn nhiều so với cục yết hầu của nam giới. Một bác sĩ nói rằng chức năng tuyến giáp của tôi đã suy yếu. Tôi không còn sức lực ngoại trừ lúc đánh bạc, chơi game, uống rượu hay hút thuốc. Tôi uể oải và có thể ngủ vài ngày mà không cần ăn gì.

Mẹ tôi tốt tính nhưng bà là một người vô thần và ham tiền. Bà đã đối tốt với một vài người mình gặp trên phố và hóa ra họ là các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Họ đã khuyến khích bà học Pháp Luân Đại Pháp nhưng chúng tôi nghĩ rằng họ bị tâm thần vì họ tin vào những điều vô hình – Phật và Thần. Một hôm, mẹ tôi đem về nhà một cuốn Chuyển Pháp Luân và đọc nó mỗi ngày.

Chẳng bao lâu sau tôi thấy bà đã thay đổi. Điều này thật không thể tin nổi đối với tôi. Có lần bà đã nói rằng giang sơn dễ đổi, bản tính khó rời. Làm thế nào mà cuốn sách này đã thay đổi người mẹ 60 tuổi của tôi? Bà đã từng rất nóng tính và thiếu kiên nhẫn với một ham muốn kiếm tiền mạnh mẽ. Nhưng giờ đây bà đã khác hoàn toàn.

Sau khi mẹ tôi bắt đầu tu luyện, các học viên đã nhận thấy rằng bà vẫn còn lo lắng về cô con gái bướng bỉnh của mình.

Vài học viên đã tới để nói chuyện với tôi. Họ đã gợi ý tôi đọc Chuyển Pháp Luân cùng họ trong chín ngày. Để làm mẹ vui lòng, tôi đã đồng ý. Sau ba ngày, tôi đã không muốn đọc thêm nữa. Tôi nói với họ rằng tôi muốn được nghỉ ngơi và đi ngủ. Họ nói: “Chúng tôi sẽ học Pháp trong khi cháu ngủ.” Ngày tiếp theo họ lại đến nhà tôi. Tôi đã ngồi dậy và đọc cùng họ.

Khi chúng tôi đọc 4 bài giảng đầu tiên, tôi một lúc lại đi vệ sinh, một lát thì uống nước hoặc nghỉ ngơi và một lúc thì ngủ gật. Đại khái, tôi đã sử dụng mọi cách để có thể ngừng đọc. Vào ngày thứ năm khi kết thúc việc học Pháp, tôi tình cờ chạm vào cổ mình. Tôi đã bị sốc. Tôi cảm thấy cổ mình đã thay đổi hoàn toàn và không thể tìm thấy khối u. Tôi đã điều trị y tế đối với khối u này trong năm năm. Nó đã không phát triển lớn lên hoặc nhỏ đi. Làm thế nào mà nó biến mất sau khi tôi đọc Chuyển Pháp Luân trong năm ngày? Tôi không thể tin điều đó và đã nhờ mẹ mình cùng các học viên khác sờ vào cổ tôi. Nhưng họ cũng không thể tìm thấy nó. Nó đã thực sự biến mất!

Sư phụ từ bi vĩ đại đã cứu tôi! Tôi đã cảm thấy hăng hái và đọc hết toàn bộ cuốn Chuyển Pháp Luân.

Sau đó, tôi đã học Pháp và luyện các bài công Pháp với mẹ cùng các học viên khác. Nhưng đôi khi tôi trở nên bê trễ. Một tai nạn xảy ra sau đó đã khiến tôi tin vào Pháp Luân Đại Pháp hoàn toàn và tôi đã chứng kiến sự thần kỳ của Đại Pháp cùng sự từ bi của Sư phụ một lần nữa.

Một ngày mẹ tôi đã yêu cầu tôi lấy một vài thứ từ trên nóc một cái tủ cao. Tôi đặt một chiếc ghế nhỏ lên một chiếc ghế khác và bước lên đó. Khi vươn người để với đồ, tôi đã trượt chân và ngã. Chiếc ghế nhỏ đã bị gẫy vì trọng lượng của tôi. Tôi bị thương nặng. Nhưng trong lúc đang ngã, những lời giảng Pháp của Sư phụ đã ùa vào tâm trí tôi.

Sư phụ giảng:

“Chúng ta giảng rằng, tốt xấu xuất tự một niệm của người ta, sai biệt ở một niệm ấy đưa đến hậu quả khác nhau.” (Chuyển Pháp Luân)

Mẹ tôi đã liên tục hỏi tôi có ổn không. Tôi nói rằng mình ổn và từ từ đứng lên. Nó rất đau đớn. Mẹ đã hỗ trợ tôi và nói: “Hãy phát chính niệm.” Tôi ngồi xuống và nghiêm túc phát chính niệm.

Tôi đã đau dữ dội ở thắt lưng vào tối hôm đó. Mẹ tôi nói: “Con sẽ phục hồi nếu con nghiêm túc học Pháp và luyện công.” Nhưng tôi đã nghi ngờ và thầm nhủ với bản thân: “Con không thể duỗi thẳng lưng và rất khó thở. Tuy nhiên mẹ vẫn yêu cầu con luyện công? Nếu nó kỳ diệu đến vậy thì tại sao chúng ta lại có bệnh viện? Con không thể luyện công.” Nhưng tôi đã nghĩ tới những lời của Sư phụ ngay lập tức:

“Nan Nhẫn năng Nhẫn, nan hành năng hành.” (Chuyển Pháp Luân)

Do vậy tôi đã luyện công và ngồi đả tọa. Và cơn đau đã biến mất! Tôi đã vui mừng không thể tả. Tôi trở nên siêng năng hơn trong việc học Pháp và luyện công.

Một hôm có một nhà hàng lẩu lớn khai trương và họ đã có một hoạt động lôi cuốn. Tôi đã giành được một phiếu giảm giá có giá trị một trăm nhân dân tệ. Khi tôi đang thanh toán, các nhân viên thu ngân, nhân viên phục vụ và ông chủ đều có mặt ở đó. Tôi nghĩ nó là một cơ hội tốt cho tôi chứng thực Pháp. Tôi đã trả toàn bộ tiền. Ông chủ nói rằng họ sẽ đưa trả lại tôi một trăm nhân dân tệ. Tôi đã nói với họ rằng mình tu luyện Pháp Luân Công và Sư phụ của chúng tôi dạy chúng tôi cần phải là một người tốt ở bất cứ đâu, nghĩ cho người khác trước và trở thành người vị tha. Tôi đã nói với họ rằng họ không dễ để kinh doanh, họ phải trang trải chi phí và tôi không muốn chiếm đoạt lợi ích của người khác. Họ đã rất ngạc nhiên và nói rằng hiện nay không có người nào giống tôi. Thậm chí họ không ngờ rằng tôi muốn trả lại phiếu giảm giá cho họ. Tôi nói với họ rằng các học viên Pháp Luân Đại Pháp là như vậy đó.

Bạn có thể tưởng tượng rằng tôi đã từng là một người ăn trộm đồ từ siêu thị và không hề cảm thấy tội lỗi?

Pháp Luân Đại Pháp đã thay đổi tôi và tôi cố gắng giúp nhiều người hơn nữa biết Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Vào một ngày có một hướng dẫn viên du lịch đến nhà máy nơi tôi đang làm việc. Tôi đã nói với cô ấy: “Các hướng dẫn viên như bạn phải đi máy bay, đi tàu và đến mọi nơi. Thỉnh thoảng nó nguy hiểm cho các bạn. Ngày nay có quá nhiều thảm họa. Bạn đã từng nghe về việc tam thoái bảo bình an chưa?” Tôi đã nói với cô ấy rằng ĐCSTQ đã dàn dựng vụ tự thiêu Thiên An Môn để bức hại Pháp Luân Đại Pháp và kích động thù hận đối với Pháp Luân Đại Pháp. Cô ấy lắng nghe tôi chăm chú và cuối cùng quyết định thoái xuất ĐCSTQ.

Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã nhận ra rằng có quan hệ với một người đàn ông đã lập gia đình là một hành vi tội lỗi. Tôi không còn truy cập các trang web khiêu dâm nữa. Tôi đã cảm thấy rất xấu hổ về những gì đã làm trước đây. Tôi đã từ chối những yêu cầu không phù hợp của bạn trai. Tôi muốn nói với mọi người thông qua trải nghiệm cá nhân rằng Pháp Luân Đại Pháp đã đánh thức linh hồn bị mất của tôi và cho phép tôi trở thành người tốt với nhiều giá trị tinh thần và đạo đức. ĐCSTQ phá hủy những giá trị truyền thống và khuyến khích tình dục bừa bãi. Gần đây ĐCSTQ đã cố gắng hãm hại Đại Pháp bằng cách lợi dụng hành vi trái luân lý của một người không phải học viên, do vậy tôi quyết định để mọi người biết tôi như thế nào trước kia so với tôi bây giờ để chứng minh rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt dựa trên những trải nghiệm của bản thân.

Tôi đã lãng phí quá nhiều thời gian vì tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp muộn. Tôi hy vọng sẽ bù đắp khoảng thời gian đã mất. Khi làm các tài liệu giảng chân tướng và các đĩa DVD Thần Vận cùng phần mềm đột phá phong tỏa internet của ĐCSTQ, tôi đã thức suốt đêm trong vài ngày liền và không mệt mỏi. Dần dần, tôi đã không còn bị nghiện Internet nữa. Vào 6 giờ 30 phút sáng hàng ngày, mẹ tôi, con gái tôi và tôi học Pháp và luyện công cùng nhau. Tôi đã không còn là người với đủ các thói quen hủ bại nữa. Pháp của Sư phụ luôn đi vào tâm trí tôi khi tôi đang làm các việc hoặc có niệm đầu xấu trong tư tưởng.

Tôi vô cùng cảm tạ Sư phụ. Sư phụ đã quy chính cuộc đời tôi. Cả gia đình tôi sống hạnh phúc, đầy ý nghĩa và chúng tôi làm các việc có thể để giúp người khác hiểu sự thật về Pháp Luân Đại Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/5/20/【庆祝513】从堕落到洁身自好-291457.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/6/5/1512.html

Đăng ngày 28-06-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share