Bài viết của Vân Yên, một học viên ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 20-05-2014] Trước khi trở thành một học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi thường quan sát cha tôi ngồi đọc sách Đại Pháp một cách tĩnh lặng. Không biết vì lý do gì, tôi thường có cảm giác muốn khóc, và không hiểu nổi tại sao quan điểm về cuộc sống của chúng tôi lại khác nhau nhiều đến thế.

Tôi có một công việc ổn định kể từ khi tốt nghiệp đại học, có một cuộc sống tốt, xuất sắc trong nhiều lĩnh vực, và được mọi người đánh giá cao. Tôi đã có mọi thứ mong muốn trong cuộc sống, và đáng lẽ ra là phải hạnh phúc. Nhưng tôi thường hay cáu kỉnh, bực bội, và phàn nàn về mọi thứ.

Tuy nhiên, cha tôi đã bị mất việc và đã phải chịu đựng đủ những hình thức tra tấn không thể tưởng tượng nổi bởi vì ông từ chối từ bỏ đức tin của mình vào Pháp Luân Đại Pháp. Điều này xảy ra khi sự nghiệp của ông đang ở đỉnh cao. Tôi nghĩ chắc hẳn cha tôi sẽ bi quan, cảm thấy mất mát, và cáu kỉnh, nhưng ông đã không như vậy.

Thay vào đó, cha tôi đã có thể duy trì một tâm trạng thanh tĩnh và từ bỏ những thứ mà nhiều người coi là quan trọng trong cuộc sống, trong khi vẫn kiên định vào đức tin của mình dưới áp lực của cuộc bức hại tàn bạo. Chắc hẳn ông đã tìm thấy điều gì đó trong Đại Pháp mà quý giá hơn cả danh lợi, một điều gì đó còn quý giá hơn cả cuộc sống.

Tôi biết rằng Pháp Luân Đại Pháp không phải chỉ để chữa bệnh khỏe người, mà nó còn là điều gì đó uyên thâm hơn, do đó tôi đã bắt đầu đọc sách Chuyển Pháp Luân. Sau khi đọc xong cuốn sách, tôi cảm thấy xấu hổ vì sự vô minh của mình, và cảm thấy tiếc vì đã mất quá nhiều thời gian để có thể bắt đầu bước chân vào con đường tu luyện.

Pháp Luân Đại Pháp là pháp môn tu luyện thượng thừa của Phật gia. Nó thanh lọc cả tâm lẫn thân của người ta. Pháp Luân Đại Pháp cho tôi chỉ dẫn trong cuộc sống và tôi cảm thấy thoải mái vui vẻ hơn. Bây giờ tôi đã nhận ra rằng cuộc sống có ý nghĩa và cao quý hơn.

Tôi đã hiểu được rằng Pháp Luân Đại Pháp là một khoa học, nhưng là một khoa học cao hơn. Nhân loại vẫn chưa nhận thức được điều này bởi những nguyên lý uyên thâm của Đại Pháp không được giảng dạy trong các sách giáo khoa hàng ngày.

Ngoài hơn 100 triệu học viên trên khắp thế giới, nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn của Pháp Luân Đại Pháp đã và đang thu hút được nhiều người có tiền duyên đến tu luyện, ngay cả khi cuộc bức hại tàn nhẫn vẫn tiếp diễn ở Trung Quốc cho đến tận ngày hôm nay.

Môn tu luyện này đã được truyền rộng tới hơn 100 quốc gia trên toàn thế giới, bao gồm cả Đài Loan, Hồng Kông, và Ma Cao. Pháp Luân Đại Pháp đã được mọi người chào đón và tán dương nồng nhiệt.

Sư phụ Lý Hồng Chí, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, đã nhận được hơn 3000 thư biểu dương, tuyên bố, và các phần thưởng từ các quan chức chính phủ và các tổ chức khác nhau.

Đại Pháp là điều mà tôi đang tìm kiếm. Tôi tới thế giới này là vì Pháp, và tôi vinh dự khi được trở thành một học viên. Cuộc đời tôi đã thay đổi và tôi cảm thấy như được hoàn toàn tái sinh.

Trí huệ của tôi được khai mở sau khi ngộ ra được nhiều nguyên lý uyên thâm của Pháp. Tôi liên tục có cảm hứng, và tư tưởng tuôn trào như dòng suối. Làm việc và học tập với tôi đã trở thành một việc dễ dàng và vui thú.

Tôi rất siêng năng luyện các bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp, do đó thân thể của tôi được thanh lọc và cảm thấy rất nhẹ nhàng, mọi bệnh tật đã biến mất.

Một ca sĩ chuyên nghiệp nói rằng đan điền của tôi đã mở và giọng tôi rất trong, thậm chí ngay cả khi tôi chưa từng được đào tạo về thanh nhạc chuyên nghiệp trước đây. Tôi còn tham gia một cuộc thi và đã giành được giải nhất mà không cần phải luyện tập trước.

Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp khiến người ta trông trẻ hơn, do đó tôi đã không cần phải trang điểm vào buổi sáng. Các bạn bè tôi đều nói nhìn tôi đẹp hơn trước rất nhiều.

Thái độ của tôi đã thay đổi sau khi được xem biểu diễn nghệ thuật Thần Vận. Tôi cũng cố gắng học theo dáng vẻ trang nghiêm và giọng nói dịu dàng của nữ MC. Tôi trở nên tốt hơn khi tổ chức các sự kiện tại nơi làm việc, và mọi người đều thích phong cách tổ chức của tôi.

Tôi cố gắng để trở thành một người tốt hơn và luôn quan tâm đến người khác trước, bởi vì Đại Pháp dạy các học viên làm người tốt. Khi nhìn thấy các túi rác bên ngoài của nhà hàng xóm, tôi thường mang vứt chúng đi .

Trước đây tôi phải cố gắng rất nhiều và làm mọi thứ có thể để đạt được một chút thành công trong cuộc sống. Sau khi tu luyện Đại Pháp, tôi có thể dễ dàng đạt được nhiều thứ.

Tôi nhận ra rằng từ bỏ danh lợi không có nghĩa là mất đi danh và lợi. Khi tôi coi chúng thật nhẹ, chúng trở nên tự nhiên. Thứ duy nhất thay đổi đó là cái tâm của tôi. Tôi có thể đối đãi mọi việc một cách điềm tĩnh, và thực sự có thể cảm nhận được niềm vui và niềm tự hào khi được là một học viên. Đó là điều mà tôi chưa từng được trải nghiệm nếu vẫn còn chấp trước, đeo đuổi vào danh vọng, địa vị và tiền bạc.

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/5/31/1440.html

Đăng ngày 27-06-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share