Bài viết của học viên Hà Tích ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 13-06-2014] Tôi đã thuê người từ vùng nông thôn tới làm việc nhà. Người đầu tiên là một phụ nữ tên là Tiểu Quyên. Chồng cô ấy mất 1.500 nhân dân tệ vào cờ bạc. Cặp vợ chồng này đã to tiếng cãi nhau, và Tiểu Quyên đã rời nhà tới thành phố làm việc. Cô ấy đã đến nhà tôi làm sau khi được những người lao động trong vùng giới thiệu.

Tôi nói với cô ấy về việc nhà cần phải làm, và cũng nói với cô ấy rằng mình là một học viên Pháp Luân Công. Tôi nói rằng tôi học Pháp, luyện công, và giảng chân tướng hàng ngày. Tôi hỏi rằng liệu cô ấy có ủng hộ tôi việc này không. Cô ấy đã bị sốc và hỏi: “Chị không sợ khi tu luyện Pháp Luân Công sao?” Tôi trả lời: “Không. Pháp Luân Công giúp tôi khỏe mạnh và dạy tôi trở thành một người tốt. Tại sao tôi phải sợ? Tôi có Sư phụ bảo hộ.”

Sau đó cô ấy nói: “Ở quê tôi có rất nhiều học viên. Họ luyện công ở công viên vào buổi sáng và buổi tối. Rồi công an đến và nói rằng không ai được phép tu luyện nữa. Sau đó chúng tôi không thấy ai tu luyện ở bên ngoài. ”

Tôi hỏi cô ấy: “Chị đã bao giờ đọc những tập tài liệu giảng chân tướng chưa?” Cô ấy nói: “Chúng tôi thường nhận được các tập tài liệu để lại trước thềm cửa, nhưng không bao giờ đọc.” Tôi nói: “Thật đáng tiếc khi chị không đọc những tập tài liệu đó. Kể từ ngày 20 tháng 07 năm 1999, chị đã nhận được bao nhiêu tập tài liệu rồi?” Cô ấy trả lời: “Tôi nghĩ là khoảng 100 tập. Bất cứ ai nhìn thấy tập tài liệu đều vứt đi ngay.” Tâm tôi đang quặn đau. Tôi tự nhủ: “Các học viên đã trải qua bao khổ nạn chỉ để cứu chị. Tại sao mọi chuyện lại như thế này?”

Tôi nghĩ chính nhân duyên đã đưa cô ấy tới nhà tôi, vì vậy ngoài việc học Pháp, luyện công, và giảng chân tướng về Đại Pháp cho mọi người hàng ngày, tôi sẽ dành thời gian giúp cô ấy làm việc nhà và đồng thời nói với cô ấy về huyền năng và sự màu nhiệm của Đại Pháp ra sao. Tôi đã nói chuyện với cô rất nhiều về kết cục không thể tránh được của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).

Cô rất thích những cuộc nói chuyện như vậy và đưa ra một số câu hỏi, như về vụ tự thiêu dàn dựng, cuộc biểu tình ôn hòa tại khu liên hợp của chính phủ ở Bắc Kinh, v.v… Tôi kiên nhẫn trả lời tất cả các câu hỏi của cô ấy. Tôi quan tâm đến các nhu cầu và mua cho cô ấy các món ăn yêu thích cũng như những nhu cầu thiết yếu hàng ngày. Sau nhiều ngày sống cùng nhau, cô ấy rất biết ơn và nói: “Các học viên Pháp Luân Công thật tốt! Bắt đầu từ ngày mai, tôi cũng sẽ học Pháp Luân Công và tham gia vào nhóm học Pháp để học Chuyển Pháp Luân cùng chị. ”

Mỗi khi chúng tôi cùng học Pháp, cô ấy luôn cố gắng đọc nhiều hơn. Cô ấy tu rất tốt, như thể đã từng học trước đó. Cô ấy đọc rất trôi chảy và mắc rất ít lỗi. Khi cô ấy nói lý do mình đã rời nhà ra đi, chúng tôi nói với cô ấy: “Cô đã học Pháp. Ít nhất hãy làm một người tốt và làm lành với chồng.” Cô ấy đã làm vậy, và gia đình lại hòa thuận.  Cô đã mời tất cả bạn bè, đồng môn, và người thân cùng nhau ăn Tết Thanh minh . Cô ấy giảng chân tướng về Đại Pháp và đề nghị họ thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới. Chỉ trong năm ngày, 59 người đã thoái ĐCSTQ. Từ sự việc này, tôi cảm nhận rất sâu sắc rằng con người tới nhân gian này với mục đích duy nhất để đắc được Pháp.

Trong một năm, trong quá trình tôi giảng chân tướng từ 2012-2013, chín người đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công. Người dân vẫn bước vào tu luyện, thậm chí trong suốt thời gian cuộc bức hại diễn ra, đó là một điều thực sự đáng khích lệ. Con xin cảm tạ Sư phụ đã kéo dài thời gian. Sư phụ sẽ không phí hoài thời gian. Nhiều người đã được đắc cứu. Trong “Giảng Pháp tại hội nghị Đại Kỷ Nguyên” Sư phụ giảng về các đệ tử Đại Pháp: “… họ gánh vác sứ mệnh cứu độ chúng sinh …” Tôi cũng là một đệ tử Đại Pháp mang sứ mệnh – cứu người.


Bản Tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/5/26/打工妹走進大法修炼-292599.html

B ản Tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/6/13/1619.html

Đăng ngày 01-07-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share