Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 15-6-2017] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp năm nay 53 tuổi, tôi từng bị bệnh vảy nến.

Cơ thể tôi xuất hiện một lớp vảy phủ rất chắc như vảy cá. Khi cúi xuống để làm gì đó, máu và dịch lỏng chảy ra từ da. Cơn ngứa rất dữ dội buộc tôi phải gãi liên tục.

Thời gian kéo dài tưởng chừng vô tận, một ngày đối với tôi cảm tưởng như cả năm. Tôi mất hy vọng có cuộc sống khoẻ mạnh và thường nghĩ rằng chết có lẽ sẽ tốt hơn vì tôi sẽ được tự do và thoát khỏi những cơn đau vô tận.

Cuộc đời tôi đột nhiên thay đổi kể từ năm 1998. Tôi có được một cuốn sách tên là Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của môn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Nhờ đọc cuốn sách này, tôi đã dần giải đáp được nhiều câu hỏi trong cuộc đời. Tôi hiểu được thế nào là tu luyện cũng như mục đích thật sự của đời mình là gì.

Khoảng một tuần sau khi đọc sách Chuyển Pháp Luân, tôi thức dậy sau một giấc ngủ ngon và vẩy trên người bắt đầu bong tróc ra. Tôi đã ngạc nhiên khi thấy làn da của mình trở nên đẹp và mềm mại. Khi biết chuyện gì đã xảy ra, tôi đã cười lớn rất lâu. Sau đó, tôi hiểu được một tầng sâu hơn về những gì đã xảy ra và bật khóc.

Người thân và bạn bè đã chứng kiến những thay đổi đột ngột của tôi. Họ sửng sốt và tất cả họ đều tin vào điều kỳ diệu của Đại Pháp. Một số bắt đầu đọc sách Chuyển Pháp Luân và học các bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp. Mẹ tôi, chồng tôi và con gái của tôi cùng một số người thân khác cũng bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Đề cao tâm tính

Lớn lên trong xã hội vô thần, tôi tự nhiên trở nên rất ích kỷ và sẽ tranh đấu chống lại người khác chỉ vì chút lợi nhỏ. Sau khi học Đại Pháp và đắc Pháp, tôi đã đặt ra tiêu chuẩn đạo đức cao hơn cho mình và luôn cố gắng đề cao tâm tính.

Tại nơi làm việc, khi xảy ra mâu thuẫn với các đồng nghiệp, tôi thường đặt mình vào vị trí của họ và căng thẳng nhanh chóng biến mất. Bằng cách buông bỏ lợi ích cá nhân, tôi đã có thể hoà hợp với họ.

Có lần tôi đã từ chối đơn xin nghỉ phép của một đồng nghiệp trong khi lại chấp nhận đơn của một người khác vì người thứ nhất đã không báo trước cho tôi. Cô ấy vô cùng giận dữ và đã mắng tôi. Tôi không nói gì và chỉ khuyên cô ấy hãy bình tĩnh. Sau đó, cô ấy xin lỗi tôi.

Trong thời gian nỗ lực chữa bệnh cho tôi, gia đình tôi đã tiêu tốn toàn bộ số tiền tiết kiệm và vay nợ rất nhiều. Sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, cơ quan đã đề xuất hỗ trợ tài chính cho tôi. Biết được gia đình đã chi rất nhiều tiền để lo chạy chữa bệnh tình cho tôi, sếp của tôi đã động viên tôi nộp đơn xin trợ cấp. Nhưng dựa vào thể ngộ về Pháp lý “bất thất bất đắc” thông qua những bài giảng của Đại Pháp, tôi đã nhường cơ hội này cho một nhân viên khác. Nếu như không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, thì tôi sẽ tranh giành để có được cơ hội này.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/6/15/349661.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/7/6/164552.html

Đăng ngày 7-8-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share