Bài viết của Doãn Ngọc Chi, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở thành phố Cát Lâm, tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-5-2017] Tôi năm nay 94 tuổi. Cách đây 21 năm, các chuyên gia y tế của ba bệnh viện lớn đã chẩn đoán rằng tôi bị mắc bệnh ung thư gan giai đoạn cuối, ung thư tử cung, và ung thư buồng trứng. Họ nói với tôi rằng tôi chỉ có thể sống được ba tháng nữa.

Vì tôi đã cao tuổi nên bác sỹ không muốn can thiệp bằng phẫu thuật. Các con của tôi đã sắp xếp cho tôi điều trị tại một bệnh viện quân y trong hai tháng, ở đó tôi được điều trị bằng những loại thuốc tốt nhất. Tuy nhiên, tình trạng sức khỏe của tôi không có chuyển biến, thậm chí tôi còn bị nằm liệt giường.

Bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công

Một trong những con gái của tôi tu luyện Pháp Luân Công. Cháu nói với tôi rằng: “Mẹ, bây giờ chỉ có Pháp Luân Công mới có thể cứu được mẹ.” Sau đó, cháu kể cho tôi nghe nhiều câu chuyện về sự kỳ diệu của Đại Pháp. “Ồ, thật là tốt”, tôi nói, “nhưng mẹ không còn đủ thời gian nữa. Con cứ hãy tiếp tục tu luyện.” Lúc đó, tôi không tin rằng bất kỳ thứ gì có thể cứu được mạng sống của tôi nữa.

Đêm hôm đó, tôi nằm mơ thấy Sư Phụ Lý tịnh hóa thân thể cho tôi. Trong giấc mơ, tôi ngồi trong tư thế hai chân song bàn, còn Sư Phụ đang đẩy lưng cho tôi từ phía sau. Sáng hôm sau khi tỉnh dậy, tôi đã có thể ngồi dậy được, và bụng của tôi không còn bị trướng như trước nữa. Trước đó, tôi chỉ có thể nằm trên giường vì bụng bị trướng to (do dịch ở ổ bụng tích lại).

Tôi vui sướng nói với con trai: “Con hãy gọi chị gái của con lại đây. Sư Phụ Lý đã tính hóa thân thể cho mẹ. Bây giờ, mẹ muốn tu luyện Pháp Luân Công.”

Sau đó, con gái tôi đã dạy tôi cách ngồi thiền trong bài công pháp thứ năm trước tiên, bởi tôi vẫn không thể tự đứng lên được. Trong tuần đầu tiên, hàng ngày tôi đều nghe các bài giảng của Sư Phụ và ngồi thiền nhiều lần. Mặc dù các động tác của tôi vẫn chưa chính xác, nhưng mỗi ngày tôi đều cảm thấy khỏe hơn. Dần dần, tôi đã có thể bước ra khỏi giường. Và chỉ một tuần sau, tôi đã ra viện.

Các con tôi nghĩ rằng tôi chỉ đang trải nghiệm trạng thái hồi phục tạm thời trước khi qua đời. Vì vậy, các cháu luân phiên nhau dẫn tôi đến các điểm du lịch khác nhau để tôi có thể tận hưởng quãng thời gian còn lại. Nhưng sức khỏe của tôi càng ngày càng tốt hơn. Các cháu vô cùng kinh ngạc khi biết rằng tôi hồi phục là nhờ tu luyện Pháp Luân Công.

Tiêu trừ nghiệp lực

Trong vài tháng sau đó, tôi đã trải qua nhiều lần tiêu trừ nghiệp lực. Mỗi lần như vậy, tôi lại bị chảy nhiều máu. Các con của tôi, những cháu không tu luyện Pháp Luân Công, nghĩ rằng tôi sắp chết, nên đã vội vàng chuẩn bị hậu sự cho tôi. Chỉ những đứa con gái của tôi là học viên Pháp Luân Công mới hiểu rằng tôi đang được tiêu nghiệp. Sau thời gian đó, căn bệnh ung thư của tôi đã biến mất.

Một lần vào giữa mùa đông, tôi bị sốt cao. Các con trai và con rể tôi rất lo lắng và muốn đưa tôi đến bệnh viện. Con gái tôi đã nói với tôi: “Việc này mẹ phải tự quyết định. Nếu mẹ nghĩ đó là bệnh, thì mẹ hãy đến bệnh viện. Nếu mẹ nghĩ rằng đây là Sư Phụ đang tịnh hóa thân thể cho mẹ, thì mẹ không cần phải đi.”

Tôi nghĩ một hồi, rồi nói với các con: “Mẹ sẽ không đi bệnh viện. Mẹ không sao cả. Mẹ đã có Sư Phụ quản rồi.” Ba đến bốn ngày sau, tôi đã bình phục trở lại. Từ đó trở đi, tôi không còn bị bệnh tim hay cao huyết áp nữa.

Không lâu sau, trong một giấc mơ, Sư Phụ bảo tôi hãy uống nước trong một chiếc hũ nhỏ bằng đất sét. Tôi đã làm theo chỉ dẫn của Sư Phụ trong mơ và bắt đầu bị ho. Sau khi ho ra đờm vàng liêp tiếp trong vài ngày, những triệu chứng của bệnh bụi phổi silic đeo bám tôi suốt mấy chục năm đã hoàn toàn biến mất. Tôi bị bệnh này từ hồi còn trẻ do nghề nghiệp của mình.

Cách đây nhiều năm, tôi gặp một tai nạn ở công trường khiến xương cánh tay phải của tôi bị gẫy. Vì vậy, trong cánh tay của tôi có đặt một miếng kim loại, còn ở ngoài da có một vết sẹo dài khoảng hơn 30cm. Sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, vết sẹo đã biến mất, còn miếng kim loại cũng không được phát hiện khi chụp X quang.

Sau khi chứng kiến những cải biến về sức khỏe của tôi, hiện tại, cả gia đình tôi đều có quan điểm tích cực đối với Pháp Luân Công, kể cả hai con rể làm cảnh sát của tôi.

Hồi phục chứng liệt nửa người

Năm tôi 86 tuổi, một trong những con gái của tôi bị bắt giam và bị tra tấn dã man vì tu luyện Pháp Luân Công. Tôi đã đến sở cảnh sát địa phương để yêu cầu trả tự do cho cháu. Trên đường trở về nhà, tôi đã bị bất tỉnh và được đưa đến bệnh viện. Sau khi tôi tỉnh lại ở bệnh viện, các con tôi nói rằng tôi đã ở đó được hơn 10 tiếng đồng hồ.

Sau nhiều lần kiểm tra và xét nghiệm, tôi bị chẩn đoán mắc chứng liệt nửa người và bệnh mất trí nhớ. Nhưng tôi vẫn khăng khăng đòi về nhà. Tôi nói với các con: “Mẹ muốn về. Mẹ đã có Sư Phụ quản rồi!” Sau khi về nhà, hằng ngày tôi đều nghe các bài giảng của Sư Phụ và kiên trì luyện công. Chỉ trong vòng vài ngày, tôi đã lấy lại cảm giác trên thân thể và không lâu sau đã hoàn toàn hồi phục.

25d56f29452a6c6479986c9bf4513567.jpg

Bà Doãn Ngọc Chi, người thoát chết khỏi căn bệnh ung thư và nhiều căn bệnh nghiêm trọng khác, đang luyện bài công pháp thứ năm của Pháp Luân Công.

Hiện tại, tôi đã 94 tuổi nhưng thân thể hoàn toàn vô bệnh. Tôi sống một mình và tự chăm sóc cho bản thân. Tất cả là nhờ uy lực của Pháp Luân Công và Sư phụ!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/5/27/348764.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/6/13/164247.html

Đăng ngày 22-7-2017; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share