Bài viết của Kim Liên, một học viên từ tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 28-11-2013] Tôi đã trợ Sư cứu độ chúng sinh trong 15 năm suốt thời kỳ Chính Pháp. Tôi đã phải chịu đựng nhiều khổ nạn và khó khăn trong suốt quá trình tu luyện của mình, nhưng tôi luôn cảm nhận được lòng từ bi vĩ đại và sự bảo hộ của Sư phụ. Cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu 14 năm trước chưa bao giờ lay chuyển được niềm tin vào Sư phụ, vào Pháp và chính niệm kiên định của tôi.

Sư phụ giảng,

 “Phật quang phổ chiếu, lễ nghĩa viên minh.” (Chuyển Pháp Luân)

Tôi đã trưởng thành trong Phật quang và Phật quang đó đã thúc đẩy tôi tu luyện tinh tấn hơn. Tôi viết lại một số câu chuyện tu luyện cá nhân của mình với hy vọng rằng, nhiều người có tiền duyên có thể lĩnh hội được vẻ đẹp của Đại Pháp.

Họ hàng trải nghiệm sự kỳ diệu của Đại Pháp và bắt đầu tu luyện

Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp năm 1998. Sức khỏe của tôi được cải thiện một cách đáng kể và họ hàng của tôi đã chứng kiến những sự thay đổi kỳ diệu đó. Chị gái của tôi bảo với họ hàng rằng: “Tôi không cần phải tìm kiếm ở đâu hết. Tôi đã chứng kiến những thay đổi trong em gái mình. Trước đây toàn thân nó đầy bệnh, viêm tụy, đau nửa đầu, bệnh da liễu, mờ mắt, ù tai, teo cơ, đau chân và đau bụng liên tục. Cô ấy đã trở nên khỏe mạnh sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Bây giờ nó có thể làm bất kể việc gì. Pháp Luân Đại Pháp thật là tốt.”

Việc sức khỏe tôi được cải thiện đã có ảnh hưởng tích cực mạnh đến những người xung quanh. Mọi người đều thấy trông tôi trẻ hơn. Bác sĩ từng điều trị và tiêm cho tôi nói: “Đại Pháp thật kỳ diệu!” Đại Pháp đã cho tôi một cuộc sống tuyệt vời. Nhiều họ hàng đã bắt đầu tu tập sau khi chứng kiến tôi thu được lợi ích thế nào từ Đại Pháp.

Tôi là một nàng dâu thảo

Bố chồng của tôi đã hơn 90 tuổi, nói với mọi người ông gặp rằng: “Con dâu tôi rất nhân hậu và tôn trọng tôi. Nếu có gì đó ngon, nó sẽ để dành cho tôi. Nó còn kính trọng tôi hơn cả con gái ruột của tôi.” Tôi được chồng tôn trọng sau khi anh ấy thấy cách tôi chăm sóc bố chồng.

Chồng tôi bị nhốt trong tù sau khi giúp đỡ những người chịu bất công. Tất cả gánh nặng trong gia đình đổ lên vai tôi. Một hôm, hàng xóm của tôi bảo: “Chồng cô không có ở đây và cô thật vất vả. Cô nên tống khứ ông già đi.” Chị gái cả của chồng tôi nói: “Đưa ông tới nhà của anh trai chị. Nếu ông không chịu đi, chúng ta có thể quăng hành lý của ông ra đường.”

Tôi nghĩ: “Mình tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Mình phải làm những gì Sư phụ yêu cầu. Mình phải đối xử tốt với mọi người, đặc biệt là những người thân.” Tôi đã chăm sóc tốt bố chồng và rất chu đáo với ông. Thậm chí mặc dù chồng tôi không ở nhà đã 8 năm, tôi làm việc cực nhọc, chịu đựng sự phàn nàn của bố chồng và tôn trọng ông. Đôi khi ông đánh tôi và nguyền rủa tôi thật lớn tiếng, nhưng tôi vẫn tha thứ cho ông. Tôi biết ông thất vọng thế nào về con trai mình và đôi khi ông hơi lẩm cẩm.

Bố chồng dùng dao tấn công tôi

Tôi nhớ một lần bố chồng tôi đột nhiên tiến đến chỗ tôi với một con dao làm bếp và dí nó sát cổ tôi. Ông nói: “Tao sẽ giết mày.” Tôi nói: “Nếu bố muốn giết con thì cứ làm đi.” Giọng ông lạc đi và ông thả dao xuống. Sau đó tôi nghĩ: “Mình tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Nếu không tu luyện Pháp này, mình sẽ không thể chịu đựng nổi ông. Đại Pháp thật sự đã thay đổi mình.” Hàng xóm đã chứng kiến tôi hết lần này đến lần khác và nói rằng tôi thật tuyệt vời.

Nhà chồng đều biết rằng tôi là một nàng dâu thảo

Tôi chăm sóc bố chồng tận tình khi ông bị ốm. Khi hấp hối, ông gọi tôi đến bên đầu giường, nắm lấy tay tôi và nói: “Hãy để bố nhìn con thật rõ. Bố xin lỗi vì cách bố đã đối xử với con.” Khi họ hàng đến thương tiếc sự ra đi của ông, họ hô to: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” Tôi là một nàng dâu hiếu thảo trong mắt của gia đình.

Xem nhẹ lợi ích

Thị trấn nơi tôi sống bầu cán bộ mỗi ba năm. Một số cán bộ muốn giữ vị trí hiện tại của họ, và hối lộ để người khác ủng hộ cho. Một hôm, người hàng xóm dẫn vợ của một cán bộ đến. Tôi hiểu lý do cuộc viếng thăm của họ sau khi nói chuyện với họ một lúc. Tôi bảo bà ấy: “Hãy nhớ rằng Pháp Luân Đại Pháp hảo và đừng bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Bà sẽ có được một tương lai rực rỡ.” Bà ấy đồng ý với những gì tôi nói và bảo rằng bà biết Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Bà bảo người hàng xóm đưa tôi một phong bì 50 nhân dân tệ sau khi ra về. Tôi không nhận tiền và yêu cầu người hàng xóm trả nó lại cho bà. Tôi nói: “Người tu luyện không lấy đồ của người khác. Chúng tôi luôn quan tâm đến người khác. Miễn là người đó ủng hộ Đại Pháp thì tôi sẽ bầu cho ông ấy. Không cần phải đưa tiền gì cho tôi hết.” Người hàng xóm này tỏ ra tôn trọng tôi rất nhiều sau đó. Cô nhận ra rằng học viên Đại Pháp là những người tốt.

Sư phụ bảo hộ tôi trong một tình huống nguy hiểm

Một lần tôi đến một làng kia cùng hai học viên khác để phát Cửu Bình và các tài liệu giảng chân tướng khác. Tôi liên tục phát chính niệm trên đường đến đó. Tôi nghĩ: “Tôi là đệ tử của Sư phụ. Thật vinh dự với nhiệm vụ cứu độ chúng sinh. Không ai có quyền bắt bớ các học viên. Hãy để nhiều chúng sinh hơn được cứu. Mỗi tờ rơi được phát của chúng tôi có thể phát huy tác dụng và cứu độ chúng sinh.” Khi chúng tôi hầu như hoàn thành việc phát tài liệu, một trong số hai học viên nói: “Mỗi người hãy phát nốt số còn lại trên đường về nhà của mình.” Với sự bảo hộ của Sư phụ, tôi hoàn thành tốt đẹp việc phát tài liệu còn lại của mình và về nhà an toàn.

Chồng của một trong số hai đồng tu kia đã cùng con trai đến nhà tôi tìm vợ vào rạng sáng hôm sau. Nhờ đó tôi biết được cô ấy đã bị bắt. Sau khi họ đi, một số cán bộ đến nhà tôi và nói: “Ai đó đã phân phát tài liệu đêm qua và bị cảnh sát bắt. Họ đã bị đưa tới đâu đó. Cô đừng đi đâu cả.” Tôi nói: “Tôi không đi đâu hết. Đừng bức hại các đệ tử Đại Pháp. Họ là những người tốt. Các ông sẽ có tương lai tốt đẹp nếu bảo vệ Đại Pháp.” Họ nhắc đi nhắc lại với tôi đừng đi đâu cả khi họ ra về. Sau đó tôi hiểu nguyên nhân vì sao họ đến nhà tôi. Tôi biết rằng Sư phụ từ bi vĩ đại đã bảo hộ tôi. Tôi đã ở trong một tình huống nguy hiểm nhưng không bị tổn hại gì.

Đại Pháp từ bi, chúng sinh đắc cứu

Một hôm, tôi gặp một người phụ nữ lớn tuổi tại chợ. Tôi nói với bà rằng trời sẽ đào thải con người và hiện giờ có thiên tai và thảm họa do con người gây nên, bởi vì đạo đức của nhân loại đã trượt dốc. Chính quyền địa phương tham nhũng. ĐCSTQ gây ra cái chết của 80 triệu người Trung Quốc qua các chiến dịch khác nhau của nó. Bây giờ họ lại đàn áp Pháp Luân Đại Pháp. Nếu con người không trừng phạt ĐCSTQ, thì trời sẽ làm. Nếu những ai gia nhập mà không thoái khỏi các tổ chức của Đảng thì sẽ bị loại bỏ khi ĐCSTQ sụp đổ.

Bà nhanh chóng đồng ý thoái Đảng sau khi hiểu ra sự thật về Pháp Luân Công và cuộc đàn áp. Bà vui mừng bảo: “Tôi đã gặp được một người tốt. Cô thật là tốt bụng! Làm ơn đến nhà tôi. Tôi muốn làm cho cô một đôi giày.” Tôi đưa bà tài liệu thông tin Đại Pháp gồm cả DVD những chương trình mới và biểu diễn Thần Vận. Bà vui mừng đón nhận và cảm ơn tôi. Tôi thật hạnh phúc cho bà ấy.

Tôi cần giảng chân tướng nhiều hơn, phân phát nhiều đĩa Thần Vận hơn và tu luyện bản thân tốt hơn trong giai đoạn cuối cùng của Chính Pháp. Tôi phải giúp nhiều người hơn cài đặt truyền hình vệ tinh Tân Đường Nhân để họ có thể xem các chương trình và được cứu. Tôi phải chân chính đi theo con đường tu luyện mà Sư phụ đã an bài cho mình.

Con cảm tạ Sư phụ từ bi! Cảm ơn các đồng tu!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/11/28/十里八村都传开了-我是孝敬老人的好媳妇-282880.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/1/15/144409.html

Đăng ngày 17-03-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share