Bài viết của một học viên ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 08-02-2014] Gần đây con trai tôi đã tham gia học Pháp nhóm qua mạng. Trong quá trình này chúng tôi đã trải qua các khảo nghiệm về tâm tính và nghiệp bệnh, và đã đề cao. Nhìn lại cả quá trình, tôi vô cùng cảm kích sự chăm sóc từ bi của Sư phụ.
Việc tiêu nghiệp bắt đầu xảy ra sau khi con trai tôi tham gia học Pháp nhóm trên mạng. Cháu bị ho nặng, đôi khi ho cả ra máu. Cháu tiếp tục học Pháp cùng với sự khuyến khích của tôi. Vài ngày sau, khi tôi đến nhóm học Pháp, một học viên cũng học Pháp nhóm qua mạng với con trai tôi nói với tôi rằng: “Con anh đã vào học muộn, và hỏi chúng tôi đang học đến đâu, gây can nhiễu đến người khác.” Tôi đã rất lo lắng, vì trước đây cháu hiếm khi học Pháp, và chưa bao giờ tham gia học Pháp nhóm qua mạng. Cuối cùng thì bây giờ cháu cũng đã tham gia, nhưng cháu đang can nhiễu đến các học viên khác. Tôi quyết định khiển trách cháu. Sau đó học viên này nói thêm, “Nếu cháu bỏ lỡ mất thời gian bắt đầu, thì không cần phải tham gia nữa.” Tôi rất động tâm. Tôi định sẽ nói như vậy với con trai mình, và bảo cháu hãy chú ý việc này.
Trên đường về tôi trao đổi chuyện này với các học viên khác, một người nói: “Con trai anh đọc rất tốt! Chúng tôi rất vui khi cháu tham gia. Đừng chỉ trích cháu. Trẻ con thường không ổn định. Cháu có thể thất vọng và không học nữa. Anh nên bảo với cháu rằng tất cả chúng tôi khen cháu đọc tốt, và nếu cháu vào sớm hơn thì sẽ tốt hơn.” Điều này làm tôi minh bạch hơn.
Nếu tôi nghiêm khắc trách mắng con trai mình, theo tính cách của cháu thì cháu có thể ngừng tham gia đọc vì giận dỗi. Sư phụ đã tốn nhiều công sức để chăm sóc các học viên trẻ như cháu, khơi dậy phật tính của cháu, và mở các nút thắt trong các không gian khác, nhờ vậy con trai tôi có thể buông bỏ được những cám dỗ trong thế giới con người. Điều đó vượt ngoài sự tưởng tượng của tôi. Tuy nhiên, tôi đã suýt làm hỏng mọi chuyện chỉ bằng vài lời. Điều này thật nguy hiểm và vô trách nhiệm! Mặc dù tôi đang nghĩ về “có trách nhiệm với cháu và các đồng tu,” tôi đã sai lầm nghiêm trọng. Thật may mắn, Sư phụ đã từ bi điểm hóa cho tôi qua một đồng tu, vì vậy tôi đã không phạm lỗi lớn.
Khi tôi nói với vợ mình về chuyện này cô ấy nói sẽ nhắc nhở cháu và cố gắng hết sức để nấu ăn sớm hơn. Tôi không còn nghe thấy nói rằng cháu bị muộn nữa.
Nhưng vài ngày sau, một học viên khác bảo tôi: “Con trai anh thường rời chỗ ngồi trong khi học Pháp. Khi đến phiên mình, cháu lại không có ở đó, vì vậy những người khác phải đợi cháu. Như thế là bất kính với Sư phụ và Đại Pháp.” Tôi rất lo lắng, vì bất kính với Sư phụ và Đại Pháp là một vấn đề nghiêm trọng. Nhiều học viên đã bị cựu thế lực bức hại vì phạm những lỗi như vậy. Lỗi lầm này sẽ không được lặp lại nữa! Tôi gọi điện thoại cho vợ. Cô ấy nói: “Anh không biết hết sự tình. Việc đó xảy ra hai lần, nhưng là con đang tiêu nghiệp. Con bị ho nhiều, vì vậy con đã chạy vào nhà tắm và nôn ra, có lần còn ra cả máu và mủ. Việc đó ngoài dự liệu, nên con đã bị lỡ mất lượt. Con có tâm thuần tịnh với Sư phụ và Đại Pháp. Con nói con đã không thể tiếp tục đọc vì ho quá nhiều, nhưng em đã khích lệ con tiếp tục. Em bảo con đây là lạn quỷ can nhiễu, cố gắng ngăn trở con, rằng con không nên bỏ cuộc, và nên tiếp tục đọc. Em bảo con là Sư phụ đang giúp con tiêu nghiệp, và con sẽ khá lên khi nghiệp bị tiêu trừ.”
Tôi cảm thấy xấu hổ. Tôi tĩnh tâm lại và suy ngẫm. Chấp trước nào khiến mình có thể lặp lại sai lầm giống nhau. Cuối cùng tôi đã tìm thấy nó. Đó chính là chấp trước vào tình mạnh mẽ đối với con trai tôi. Tôi lo lắng là cháu không tinh tấn, và sẽ tích nghiệp, vì vậy tôi đã không bình tĩnh và đánh mất chính niệm. Tôi cảm thấy tự hào khi cháu làm tốt, và tôi lo lắng và thậm chí tức giận khi cháu không làm tốt. Điều này chẳng phải do tâm cầu danh gây ra?
Khi nghe thấy ý kiến tiêu cực của người khác về con trai mình, tôi đã không bình tĩnh suy xét và tìm ra giải pháp bằng tâm từ bi và trí huệ, mà phản ứng lại thông tin đó một cách tiêu cực. Có vẻ như tôi rất quyết đoán và nghiêm túc, nhưng thực ra tôi đã dùng đến phương cách và suy nghĩ người thường. Tôi đã không đề cao tâm tính mình, và có lẽ đã làm mọi thứ trở nên phức tạp. Tôi không nhớ rằng cháu cũng là một sinh mệnh cao tầng đã dũng cảm hạ thế để đắc Đại Pháp. Cháu chắc chắn đã đột phá qua nhiều cản trở, vượt qua vô vàn khó khăn trong hành trình tìm kiếm Đại Pháp. Một sự thất bại có thể khiến cháu lỡ mất cơ duyên với Đại Pháp và phí hoài hàng triệu năm chờ đợi. Tuy nhiên, tôi không nghĩ đến việc chăm sóc cháu cẩn thận, mang đến cho cháu sự khích lệ tích cực, trí huệ và giúp cháu mạnh mẽ lên bằng chính niệm, mà lại muốn dùng đến sự trách phạt để “giúp” cháu, điều đó có thể làm tăng thêm khó nạn của cháu. Đây chẳng phải là cái lý của cựu thế lực sao?
Tôi nhận ra rằng dẫn dắt tốt các học viên trẻ không chỉ đơn giản là nói vài từ hoặc chỉ cho cháu một số tấm gương tinh tấn trên trang web Minh Huệ, và mong đợi cháu thay đổi. Đây là một nhiệm vụ lớn, bao hàm việc từ bỏ chấp trước, và xóa bỏ văn hóa ĐCSTQ từ trong tư tưởng. Tôi phải đề cao để dẫn dắt các học viên trẻ. Việc đó không thể được xem nhẹ. Tôi sẽ đối xử với cháu bằng chính niệm và từ bi chứ không phải là tình, vì vậy tôi có thể làm tốt hơn.
Tôi bắt đầu quá trình tiêu nghiệp sau khi ngộ ra tầng nhận thức này. Suốt cả ngày, tôi cảm giác có vô số những chiếc kim đâm khắp cơ thể mình. Khi vô cùng đau đớn và khó chịu đựng, tôi nhủ thầm, “Mình chắc chắn có thể gánh được chút nghiệp như vậy. Trong không gian khác Sư phụ còn gánh chịu gấp nghìn lần như thế. Thế đã là gì?” Tôi lập tức bật khóc, và cảm thấy biết ơn vô hạn sự từ bi của Sư phụ. Sư phụ đã tạo ra nhiều cơ hội để phơi bày chấp trước của tôi, điểm hóa tôi và khích lệ tôi, để cho tôi có được một chút đề cao, cũng như tiêu trừ nghiệp lực khổng lồ cho tôi sau khi tôi đã đề cao. Và đây chỉ là một ví dụ như thế trong hơn mười năm tu luyện của tôi.
Tôi không thể bày tỏ lòng biết ơn đối với Sư phụ bằng ngôn ngữ con người, hoặc có thể đền đáp sự cứu độ từ bi của Sư phụ bằng bất kỳ hành động nào. Tôi chỉ có thể tinh tấn tu luyện để có chút đền đáp nhỏ nhoi với Sư phụ.
Đây là thể ngộ hạn chế của tôi. Xin chỉ ra bất kỳ điều gì không đúng.
Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2014/2/8/对带好小同修的反思-287311.html
Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2014/2/20/145530.html
Đăng ngày 12-03-2014. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.