[MINH HUỆ 10-4-2012]

Vị thẩm phán sử dụng tên thật để tuyên bố thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ)

(Tin từ Trung Quốc đại lục) Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc đại lục. Vào đầu mùa xuân năm 2011, tôi có tặng đĩa Thần Vận cho một vị thẩm phán đã về hưu ở địa phương chúng tôi. Ông ấy đã vui vẻ nhận.

Một vài ngày sau, khi gặp ông ấy ở chợ làng, tôi hỏi: “Ông đã xem đĩa Thần Vận mà tôi tặng chưa?” Ông ấy gật đầu. Tôi hỏi tiếp:“Ông nghĩ gì về Pháp Luân Công?” “Pháp Luân Công không đáng bị đàn áp như vậy. ĐCSTQ mất trí rồi”, ông trả lời.

Tôi nói với ông: “Kể từ khi cuộc đàn áp Pháp Luân Công bắt đầu ở Trung Quốc 12 năm trước, gần 4000 học viên đã bị bức hại tới chết. Có một nam học viên trong vùng của chúng ta cũng là một trong số đó. Ông đã nghe về việc đó chưa?” “Rồi”, ông ấy trả lời, “nhưng tôi không biết chi tiết. Anh ấy là một người tốt.” Sau đó, tôi bảo ông ấy rằng học viên đó đã bị bức hại và đưa tặng ông ấy một vài đĩa VCD có sự thật về Pháp Luân Công mà tôi mang theo. Ông ấy nói rằng ông ấy về nhà sẽ xem chúng cẩn thận.

Tôi nói: “Nhiều dấu hiệu của thiên tượng đã chỉ ra rằng trời nhất định sẽ tiêu diệt ĐCSTQ. Thoái ĐCSTQ, Đoàn Thanh niên và Đội Thiếu niên tiền phong là cách an toàn nhất mà ông có thể làm.” Ông ấy đồng ý và nói: “Vâng. Nhiều dấu hiệu thiên tượng năm nay đã đổi khác. Tôi có thể cảm nhận điều đó.” Tôi tiếp tục nói: “ĐCSTQ là một tà linh. Nó đã gây ra vô số tội ác và đã giết hại 80 triệu người vô tội.” Vị cựu thẩm phán nhìn với ánh mắt nghiêm nghị và nói thêm: “Còn nhiều hơn 80 triệu người đấy!” “Nếu ông muốn thoái ĐCSTQ, ông có thể dùng tên thật hoặc tôi sẽ tạo cho ông một bí danh.” “Tên tôi là…Xin hãy dùng tên thật của tôi để giúp tôi thoái Đảng”, vị cựu thẩm phán nói.

Một phụ nữ mù chữ trở thành nhà triết học kể từ khi tập Pháp Luân Công”

(Từ Trung Hoa đại lục) “Một phụ nữ lớn tuổi mù chữ đã trở thành nhà triết học kể từ khi tập Pháp Luân Công”, một cảnh sát ở Bắc Kinh thuật lại vào năm 1999.

Vào ngày 25 tháng 4 năm 1999, 10.000 học viên Pháp Luân Công đã đi tới Văn phòng thỉnh nguyện Quốc gia ở phố Phủ Hữu (gần Trung Nam Hải, nơi có văn phòng của các quan chức cao cấp hàng đầu) ở Bắc Kinh. Sự kiện đó đã gây chấn động thế giới. Sáng hôm sau, công an ở Bắc Kinh đã tới nói chuyện với từng học viên sống trong vùng của họ, hỏi rằng họ đã tới Trung Nam Hải chưa. Hầu hết các học viên tại điểm tập công chỗ tôi đều đi. Điều này đã cho phép các công an phụ trách khu vực của chúng tôi có cơ hội tuyệt vời được tiếp cận với các học viên.

Một hôm, có một công an tới chỗ tôi và nói: “Tôi thấy có một cụ già mù chữ đã trở thành nhà triết học sau khi tập Pháp Luân Công.” Tôi nói với anh ta: “Thực ra, đó là bởi vì bà ấy đã hiểu ra sự thật về vũ trụ. Ông có thể tìm thấy rất nhiều nguyên lý trong Chuyển Pháp Luân.”

Ông ấy không thể tin được: “Quyển sách mỏng như thế này có thể bao hàm mọi điều?” “Vâng”, tôi nói với ông ấy. “Vậy thì để tôi hỏi ông một câu.”  Khi tôi đồng ý, ông ấy hỏi liền ba câu. Tôi đều tìm thấy mọi lời giải đáp trong cuốn sách. Ông ấy ngạc nhiên. Tôi nói: “Thực ra, ông không thể lựa chọn một phần nào đó để đọc được. Ông cần đọc từ đầu tới cuối.” Ông ấy nói ngay: “Tôi muốn đọc nó.”  Vậy là, tôi đưa cho ông ấy một bản sao của quyển Chuyển Pháp Luân.

Một vài ngày sau, ông ấy quay lại tìm tôi để mượn sách lần nữa.“Quyển sách mà tôi đưa ông đâu?”, tôi hỏi. Ông ấy nói rằng vị trưởng đồn công an chơi thân với ông ấy đã mượn đọc.

Sau đó, ĐCSTQ bắt đầu công khai đàn áp Pháp Luân Công. Nhiều công an nhận ra rằng các thủ đoạn chính trị của cuộc Cách mạng Văn hóa đã quay trở lại. Họ nhắc các học viên phải cẩn thận. Tôi đã rời ngành công an 11 năm. Tôi hy vọng rằng công an ở vùng đó còn giữ được lương tâm và có một tương lai tốt đẹp.


Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2012/5/3/133043.html

Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2012/4/10/法庭庭长真名三退-255477.html

Đăng ngày 28-5-2012; Bản dịch sẽ được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share