Bài viết của một đệ tử Đại Pháp Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 10-04-2019] Trước kỳ nghỉ Tết, mọi người thường đem cho họ hàng bạn bè những thứ họ không cần nữa. Điều này là bình thường trong xã hội của chúng ta. Người nhận những đồ vật này, trong tâm sẽ có những phản ứng khác nhau. Tuy nhiên, tôi không ngờ việc này lại xảy ra với gia đình tôi.

Một hôm, chồng tôi mang về nhà hơn 10 cân thịt mỡ. Anh nói có người cho, không nhận không được.

Anh ấy nói: “Nếu chúng ta không ăn thứ này, chúng ta có thể mang đến viện dưỡng lão!” Rõ ràng anh ấy đã không thể khước từ món quà này, rồi lại phải tìm cách cho nó đi.

Nghe anh ấy nói xong, tôi thấy rất lạ. Làm sao chúng tôi có thể cho người cao tuổi ăn thị mỡ? Nó có thể gây ra tắc nghẽn tim mạch hoặc tắc nghẽn mạch máu não và gây táo bón? Đây là làm việc tốt hay việc xấu?

Tôi không phải là người thường nên tôi hoàn toàn sẽ không làm điều đó. Nhưng, nếu chúng tôi không đưa nó cho người khác, chúng tôi cũng không thể vứt nó đi, vì nó sẽ là một sự lãng phí.

Chúng tôi không thể trả lại, vì điều đó khá thô lỗ. Nếu chúng tôi đưa nó cho một người nuôi chó cũng không hợp lý.

Không có điều gì ngẫu nhiên, tôi cảm thấy hẳn đây là cơ hội để tôi tu luyện.

Tôi nhớ lại một việc hai năm trước, một học viên 80 tuổi đã kể với tôi rằng bà đã làm dầu nấu ăn từ tất cả số thịt mỡ mà bà có ở quê.

Tôi rất bất ngờ và hỏi: “Sao bác lại dám ăn dầu mỡ nhiều như vậy? Bác không sợ tắc nghẽn mạch máu và táo bón ư?

Bà ấy trả lời tôi với giọng thoải mái: “Đó là lý của người thường. Chúng ta là những đệ tử Đại Pháp.” Tôi nghe xong vẫn rất hoài nghi.

Tôi không bao giờ nghĩ rằng mình sẽ gặp tình huống tương tự. Tôi không phải là người thường và lý của người thường không ảnh hưởng đến tôi được.

Tôi nghĩ rằng đây có thể là một khảo nghiệm để kiểm tra tín tâm vào Pháp của tôi. Vì vậy, tôi đã sử dụng tất cả số thịt mỡ lợn để làm dầu.

Tôi cũng nếm thử vài miếng tóp mỡ và thấy khá thơm. Tuy nhiên ngày hôm sau, một điều bất ngờ đã xảy ra.

Bụng tôi vốn khá to, nhưng buổi sáng hôm đó thức dậy, tôi thấy bụng mình xẹp xuống. Vào buổi chiều, hai lần đi đại tiện bất thường, bài xuất ra rất nhiều thứ màu đen. Vào buổi tối, thấy hơi thở không còn mùi và nước bọt có vị hơi ngọt.

Từ đó tôi đã hiểu thêm về những gì Sư phụ giảng:

“Nếu nhân loại có thể lấy đạo đức làm cơ sở để đề cao phẩm hạnh và quan niệm của con người, như thế thì văn minh của xã hội nhân loại mới có thể lâu dài, và Thần tích cũng sẽ xuất hiện trở lại nơi xã hội nhân loại.” (Luận ngữChuyển Pháp Luân)

Chỉ một niệm suy nghĩ vì người khác, đã mang lại cho tôi điều phi thường như vậy, có được phúc báo không ngờ đến.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/4/10/383053.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/6/4/177919.html

Đăng ngày 11-08-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share