Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 10-02-2021] Tôi đã thảo luận với một vài học viên vài ngày trước về việc làm thế nào để giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp tốt hơn, và thức tỉnh lương tri của chúng sinh.
Một học viên đề nghị chúng tôi trước tiên nên giúp học viên A, vì trí nhớ của học viên này gần đây đã giảm sút. Cô ấy không thể nhớ những điều vừa xảy ra. Cô ấy cũng không thể đọc Pháp một cách tự lập. Cô ấy có thể mất một giờ để đọc năm trang sách ngay cả đọc với các đồng tu, và cô ấy đã đọc sai nhiều từ.
Trước đây A không như vậy. Cô ấy đã từng rất tinh tấn trong việc nói chuyện với mọi người về Đại Pháp. Sự thay đổi của cô ấy khiến chúng tôi rất sốc. Tại sao điều này lại xảy ra với cô ấy? Mục đích của chúng tôi không phải để chỉ trích A, mà là để giúp cô ấy nhận ra những thiếu sót của mình.
Chúng tôi nhận thấy rằng A đã không luyện công trong một thời gian dài, mặc dù cô ấy chăm chỉ giảng chân tướng. Cô ấy cũng không phát chính niệm lúc 12 giờ đêm và thỉnh thoảng cô ấy ngủ gật trong khi phát chính niệm. Chúng tôi tin rằng đây là vấn đề vì Sư phụ yêu cầu chúng ta phải làm tốt ba việc. Ngoài ra còn có ba học viên đang trải qua khổ nạn, và chúng tôi nhận ra rằng họ cũng không luyện công thường hằng.
Đồng tu B nói với chúng tôi rằng cô ấy bắt đầu tu luyện Đại Pháp sau năm 1999. Cô ấy không biết tu tâm là thế nào, nhưng cô ấy rất tinh tấn và tích cực luyện công. Tuy nhiên, cô ấy ngày càng khó chịu hơn vì cô ấy không thể đề cao tâm tính của mình. Cuối cùng, cô ấy không muốn dậy sớm để luyện công nữa.
Khoảng hai tháng trước, B có một giấc mơ khiến cô ấy thức tỉnh về tầm quan trọng của việc luyện công. Trong giấc mơ của mình, cô ấy không muốn đứng dậy để luyện công. Sau đó, một nhóm học viên đến phòng của cô ấy, nói với cô ấy rằng họ đang vội trở về nhà, và sau đó họ rời đi. Cô ấy đứng dậy và cố gắng đánh thức bạn cùng phòng dậy cùng luyện công của mình. Khi cô ấy quay lại và tìm nhóm học viên, họ đã biến mất. Cô tự hỏi bây giờ họ đã về nhà chưa và làm cách nào để cô có thể trở về nhà.
Cô đột nhiên tỉnh dậy, và đã quá giờ luyện công nửa tiếng. Cô ấy tin rằng đó là Sư phụ đang cố gắng điểm hóa cho cô qua giấc mơ. Không luyện công, làm sao cô ấy có thể là một học viên chân chính? Kể từ đó, cô ấy coi trọng việc luyện công và kiên trì luyện hàng ngày.
Sau khi nghe chia sẻ của học viên B, tôi đã rất xúc động. Hàng ngày, tôi cũng không đầy đủ cả năm bài công pháp. Tôi đã lãng phí quá nhiều thời gian, điều này khiến tôi hối tiếc rất nhiều. Tất cả chúng tôi đều đồng ý rằng không luyện công là một vấn đề nghiêm trọng.
Sư phụ giảng:
“Chư vị đang ngồi tại đây, đã nghe đó; đều đã nghe cả phải không? Các đệ tử Đại Pháp cần làm tốt ba việc, đều cần phải thực hiện thật tốt. Công cũng phải luyện; hễ chư vị chỉ còn một ngày chưa viên mãn, thì chư vị vẫn cần phải luyện, chư vị cần phải học; ba việc của đệ tử Đại Pháp ấy, chư vị đều cần làm. Điều này là khẳng định”. (Giảng Pháp tại Pháp hội vùng đô thị New York [2003])
Tôi hy vọng rằng trải nghiệm của chúng tôi có thể giúp các đồng tu nhận ra tầm quan trọng của việc luyện công.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/2/10/420143.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/2/24/191107.html
Đăng ngày 17-04-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.