Viết bởi một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 10-06-2009] Vài ngày trước, tôi giúp đỡ một học viên A, người mà đã bị tra tấn tàn bạo bởi cảnh sát và chỉ đang sống sót với sự trợ giúp của thuốc men.

Với sự giúp đỡ của các học viên khác, học viên A quyết định thôi dùng thuốc (cái mà không có được nhiều tác dụng) và đối xử với tu luyện một cách nghiêm túc. Cô ấy bắt đầu chịu đựng những triệu chứng nghiêm trọng, như thể cô ấy sắp mất mạng sống, bao gồm nôn ọe, không thể ăn, khó thở – sự đau đớn của cô ấy là không thể tưởng tưởng nổi. Trong giờ khắc then chốt đó, cô ấy nói một cách kiên quết: “Tôi sẽ vứt bỏ chấp trước sinh tử. Tôi sẽ không đến bệnh viện cho dù có ai nói với tôi làm như vậy”. Đồng thời, các học viên tăng cường phát chính niệm để giúp đỡ cô ấy. Không lâu sau đó, thế lực tà ác giải thể, và sức khỏe của học viên A dần dần bình phục.

Tôi chứng kiến toàn bộ quá trình này. Trong thời khắc lựa chọn giữa sống và chết, tôi thấy con người thật bất lực và đáng thương làm sao; tôi cũng thấy được sự thanh thản và thoải mái của một người tu luyện thế nào sau khi buông bỏ chấp trước sinh tử. Nhưng cái gì đã gây ra đau khổ?

Qua học Pháp và tu luyện, tôi hiểu được nhân quả của mọi thứ. Trong quá trình tu luyện bạn có thể không buông bỏ được gia đình của bạn, chồng của ban, con của bạn, hay là cha mẹ của bạn; hoặc là bạn không buông bỏ được chấp trước vào lợi ích cá nhân, và bạn có thể bị làm cho tức giận khi bạn bị xúc phạm bởi một ai đó hay khi bạn chịu đựng thiệt thòi. Bạn có thể trở nên hạnh phúc khi mọi chuyện êm đẹp, tuy nhiên bạn lại cảm thấy tức giận khi mọi chuyện không theo ý của bạn; “Họ vui vẻ khi họ được điều gì đó và đau khổ khi họ mất nó” (Giảng Pháp tại buổi gặp mặt học viên Châu Á Thái Bình Dương). Bạn không chỉ tránh trả nghiệp mà bạn tích lại từ đời trước mà bạn còn nhận thêm nghiệp mới với những chấp trước mạnh mẽ của bạn. Khi sự trả nghiệp xảy đến, Sư phụ có thể giúp gì được bạn?

Thường thì khi con người nhận điều tốt nào đó, khi gia đình bạn được cái gì tốt, người này sẽ rất hạnh phúc. Thực tế, con người không hiểu; khi ai đó được điều gì đó, có phải là người này cũng phát triển thêm nhiều chấp trước? Hơn nữa. Con người sẽ không hiểu được nguyên lý được và mất – con người sẽ trở lên hạnh phúc khi họ được điều gì đó, nhưng họ không biết rằng họ sẽ không được thứ gì nếu như không mất một thứ khác. Khi thời điểm mất đến, sự hạnh phúc của được sẽ trở thành đau khổ trong nháy mắt. Con người chỉ giống như thế; họ đang trả nghiệp, tuy thế chấp trước của họ lớn lên trong được và mất, hạnh phúc và đau khổ. Cuối cùng, khi họ đi đến cuối đời sau khi trải qua một cuộc đời gian khổ, họ không thể mang theo một xu bên mình.

Con người muốn chấm dứt đau khổ trong cuộc sống của họ, nhưng làm sao một người thường chấm dứt đau khổ như vậy mà không phải tu luyện? Người tu luyện là may mắn. Chúng ta trở thành những người tu luyện, và tất cả chúng sinh trong vũ trụ ghen tỵ với chúng ta. Tại sao chúng ta không nắm lấy cơ hội triệu năm có một này và tu luyện bản thân một cách tinh tấn! Chúng ta nên hoàn toàn diệt trừ tất cả ham muốn và truy cầu của một người thường. Bất cứ khi nào tâm người thường của chúng ta trỗi dậy, chúng ta nên xem xét lúc đó là chấp trước nào mà chúng ta cần phải loại trừ. Chỉ một niệm có thể mang đến sự khác biệt giữa người và thần.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2009/6/10/202492.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2009/6/25/108578.html
Đăng ngày: 25-06-2009; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai cho sát hơn với nguyên bản.

Share