[MINH HUỆ 27-7-2007] Bằng việc giảng sự thật về Pháp Luân Công và thuyết phục nhiều người thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), các đệ tử đã tạo lập được công đức to lớn. Tuy vậy, nhiều người không biết sự thật đã phạm sai lầm có hại đến nỗ lực của chúng ta trong công tác giảng chân tượng, mà trong đó có cả việc báo cảnh sát. Nhiều đệ tử đã bị tấn công, giam cầm, bắt giữ và kết án tù hay lao động cải tạo, bị tra tấn bởi nhân viên Phòng 610 và cảnh sát. Có nhiều đệ tử đã mất đi mạng sống của mình. Từ khi cuộc bức hại Pháp Luân Công bắt đầu vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, tôi đã bị báo cảnh sát nhiều lần, thậm chí hai lần trong cùng một năm. Nguyên lí Chân Thiện Nhẫn đã cho tôi sức mạnh và trí huệ. Với chính niệm, tôi đã loại bỏ được tất cả các can nhiễu.
Đầu năm nay, tôi khuyên một người dỡ bỏ tấm bích chương phỉ báng Pháp Luân Công mà anh ta đã làm. Một đồng nghiệp khác đã báo cáo cho quản lí Gui. Vì cơ quan tôi bị kiểm soát trực tiếp bởi Phòng 610, quan chức 610 và cảnh sát thậm chí có thể đến ngay nếu họ nhận thấy một vấn đề dù nhỏ liên quan đến Pháp Luân Công. Tuy nhiên, quản lí Gui đã không báo cáo chuyện này cho cấp trên. Ông Gui nói với tôi,” Anh nói với tôi sự thật. Tôi hiểu anh làm thế để tốt cho tôi. Tôi cũng biết các đệ tử Pháp Luân Công là người tốt và cuộc bức hại này thật sai trái. Nhưng khi anh giảng sự thật, anh phải chú ý bảo vệ bản thân mình. Anh không cần lo ngại về việc trình báo này. Tôi sẽ giữ yên lặng.” Sau khi nghe điều này, tôi cảm ơn ông Gui và nói, “Ông là một người tốt. Ông sẽ được Trời phù hộ!”
Trong giai đoạn này, nơi tâm tôi những chấp trước người thường đã bộc lộ. Tôi tự hỏi, “Ai đã trình báo về mình?” Cơ quan tôi có hơn một trăm nhân viên. Tôi lọc từng người trong đầu mình nhiều lần. Một số trong họ đã trình báo cảnh sát về các bạn đồng tu khác và đã khiến cho họ bị Phòng 610 và cảnh sát theo dõi, bắt giữ, giam cầm và kết án. Tôi ngờ vực những người này, sư nghi ngờ lòng tốt của họ trở nên mạnh mẽ đến mức thái độ tôi ảnh hưởng nhiều đến việc giảng sự thật và làm tốt ba điều. Một vài ngày sau, tôi nhận thấy hành động của mình là không phù hợp tiêu chuẩn của đệ tử Pháp Luân Đại Pháp. Sau khi xem xét bản thân, tôi thấy sự lưỡng lự và nghi ngờ là những tình cảm con người. Tôi là một đệ tử Đại Pháp đang đi trên con đường của mình hỗ trợ Sư Phụ Chính Pháp. Sao tôi lại có thể cảm nhận như một con người bình thường. Tôi tu luyện Chân Thiện Nhẫn. Đâu là Thiện trong tôi? Mỗi một người và tất cả mọi người đồng nghiệp đều là chúng sinh cần được tôi cứu độ. Tôi không nên có những suy nghĩ xấu kiểu con người về họ như vậy.
Tôi thay đổi bộ mặt nghiêm trọng của mình và tươi cười hàng ngày với đồng nghiệp. Tôi lấy tin tức từ các trang web Pháp Luân Đại Pháp làm tư liệu trao đổi chuyện trò hàng ngày với các bạn. Đồng nghiệp thích trò chuyện với tôi và gọi tôi là “trung tâm thông tin.” Sau khi nghe tin tức của tôi, một người đã nói những điều tồi tệ về ĐCSTQ và trao đổi chuyện làm cách nào ra khỏi Đảng. Một số khác từ bỏ kế hoạch trở thành đảng viên ĐCSTQ còn một số khác nói muốn thoái Đảng. Có một vài bạn đã nghe tôi giảng sự thật ở nơi công cộng và cảnh báo tôi, “Anh hãy lặng lẽ hơn một chút, hãy cẩn thận, có người sẽ báo cảnh sát đấy!” Tôi nói với họ bằng sự tin cậy rằng họ là người tốt.
Vì tôi cảm thấy công việc giảng sự thật cho đồng nghiệp diễn biến tốt đẹp, phần khích của tôi lộ rõ. Tôi nghĩ với mình, “Mình thực sự được đấy!” Đầu tháng Năm, người đã báo cáo tôi với ông Gui lại muốn trình báo nữa, nhưng lần này, hắn muốn trình báo trực tiếp về tôi với cấp quản lí cao hơn. Quản lí Gui đã dừng hắn ta lại, “Nếu anh làm thế, anh có thể khiến cho nhiều người bị đuổi việc, bị bắt và thậm chí bị giết!” Ngày hôm sau, ông Gui đã kể với tôi ai là người đã báo cáo tôi, “Chou không thích người ta thân thiện với hắn đâu. Anh không nên tiếp tục nói sự thật cho hắn.” Sau đó ông Gui kể cho tôi Chou đã trình báo tôi với ông ấy khi nào, ở đâu. Tôi cảm thấy thật buồn khi nghe điều này. Tôi đã nhiều lần giảng giải sự thật cho anh ta, đã giúp đỡ anh ấy trong giai đoạn anh ta có khó khăn cá nhân, tuy nhiên anh ta chưa bao giờ bày tỏ rõ ràng thái độ của mình liên quan đến việc thoái Đảng hay không. Đầu tiên, tôi thành tâm cảm ơn ông Gui, và tôi nói với ông rằng Chou không có bằng chứng gì rõ ràng chống lại tôi. Ông Gui an ủi, “Tôi đã nghĩ là anh ta có một số bằng chứng quan trọng. Bây giờ tôi cảm thấy ổn hơn rồi. Nhưng từ nay anh nên thật cẩn thận.”
Tôi nghĩ mình nên giảng sự thật cho Chu bằng cách khác. Tôi thường xuyên kể các câu chuyện về quả báo, về điều tốt đẹp, điều tà ác được đăng trên trang Minh Huệ. Bằng cách này, tôi giúp mọi người quanh mình hiểu nhiều hơn khái niệm về tốt xấu. Mọi người bắt đầu kể với tôi chuyện Chou không bao giờ chăm sóc cha mẹ và rằng anh ta đã trình báo cảnh sát về đồng nghiệp của mình để lĩnh thưởng. Tất cả các đồng nghiệp bắt đầu để ý kĩ đến thái độ của Chou. Bằng cách đó, theo mức độ nào đấy, họ đã cứu Chou vì ah ta không có cơ hội để làm những điều xấu như nữa. Tôi vẫn tin là Chou có thể được cứu. Tôi sẽ tiếp tục giảng sự thật cho anh ấy.
Chân, Thiện và Nhẫn cho tôi trí huệ để loại bỏ tất cả những hậu quả bị trình báo cảnh sát. Chuyện này đã giúp tôi hiểu một cách sâu sắc ý nghĩa của Chân, Thiện và Nhẫn.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2007/7/27/159667.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2007/8/14/88588.html
Đăng ngày: 24-06-2009. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lại cho sát hơn với nguyên bản.