Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 23-01-2015] Sư phụ đã từng nói về sự nghiêm túc của tu luyện. Ngài nhấn mạnh tầm quan trọng của việc các học viên cũ, cũng như những người đã bị rớt lại phía sau, quay trở lại con đường tu luyện.

Nhớ lại những lời của Sư phụ, tôi nhận ra mình có trách nhiệm phải thức tỉnh các học viên. Vì vậy, khi tiếp xúc với hai học viên, tôi đã giúp họ tinh tấn hơn trong tu luyện.

Quay lại với Đại Pháp sau một cuộc trò chuyện ngắn

Một học viên vận hành một doanh nghiệp nhỏ và luôn luôn rất bận rộn. Tôi đã không giữ liên lạc với cô ấy, nhưng gần đây tôi cứ nghĩ về cô ấy nên quyết định gọi điện cho cô.

Cô bắt đầu tu luyện Đại Pháp vào năm 2006, nhưng đã không ưu tiên học Pháp. Cô rất chấp trước vào việc kiếm tiền. Do đó, cô cùng chồng chuyển đến vùng Đông Bắc Trung Quốc với hy vọng kiếm được tiền nhiều hơn.

Cô bị chẩn đoán ung thư tử cung vào đầu năm 2009, điều đó khiến cô rất chán nản. Cô đã bắt đầu liệu trình hóa trị, phải trải qua rất nhiều tác dụng phụ, chẳng hạn như thờ ơ, chán ăn, buồn nôn và ói mửa. Cô đã rụng hết tóc, làn da xạm đen và cô luôn nghĩ rằng mình đã cận kề với cái chết.

Tôi nói: “Nhiều người tu luyện Đại Pháp đã lấy lại được sức khỏe tốt, nhưng chị lại bị mắc một căn bệnh đe dọa tính mạng. Tại sao lại như vậy?”

Cô thừa nhận rằng mình đã không trân trọng cơ hội để tu luyện Đại Pháp và đã không học Pháp tinh tấn. Cô nhận ra mình có nhiều chấp trước người thường và trên tất cả chỉ nghĩ làm sao để kiếm được nhiều tiền hơn. Cô đã gặp nhiều mâu thuẫn trong gia đình vì chấp trước vào tiền tài, và đã không thể hành xử như một học viên.

Tôi nói với cô rằng Sư phụ thấy sinh mệnh của cô đang gặp nguy hiểm và điểm hoá tôi nên giúp cô. Nhưng điều đó không làm cho cô tin rằng Sư phụ vẫn coi cô như một học viên. Để giúp cô vượt qua băn khoăn đó, tôi đã đề nghị cô luyện công, học Pháp chăm chỉ và thực hiện theo các nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp.

Cô hiểu những gì tôi nói và ngay lập tức bắt đầu niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Cô ấy nói với Sư phụ trong tâm trí của mình rằng cô sẽ quay trở lại con đường tu luyện, tinh tấn hơn và buông bỏ các chấp trước, bao gồm cả việc theo đuổi sự giàu có.

Tôi có thể thấy cô ấy trở nên hạnh phúc và cô nói mình cảm thấy tốt hơn nhiều sau cuộc trò chuyện của chúng tôi. Sư phụ đã nhìn thấy quyết tâm quay lại với tu luyện của cô.

Đây là bước ngoặt trong cuộc sống của cô và cô đã trở nên rất chăm chỉ. Cô duy trì học Pháp và luyện công. Cô cũng đã nói chuyện với bạn bè và các thành viên trong gia đình về Pháp Luân Đại Pháp. Sau khi chứng kiến sự cải thiện sức khỏe của cô, họ đã thừa nhận chân tướng và tin rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt.

Để giữ vững sự quyết tâm của cô, tôi đã đến nhà cô ấy để học Pháp một cách thường xuyên. Nhìn cô ấy khá hơn sau mỗi lần tôi đến. Nhưng cô vẫn còn lo lắng về bệnh tình của mình và mỗi lúc cảm thấy yếu trong người, cô tự hỏi có phải tình trạng của mình có phải đang xấu đi hay không.

Tuy nhiên, sau khi chia sẻ những hiểu biết về Pháp và thông qua việc đọc Pháp của Sư phụ, cô nhanh chóng buông bỏ những suy nghĩ tiêu cực của mình, khẳng định niềm tin vào Sư phụ và Đại Pháp và tiếp tục trên con đường tu luyện.

Hưởng lợi từ việc quay trở lại tu luyện

Học viên B từng được xem như là một học viên lâu năm. Cô đã bắt đầu tu luyện cùng với một số thành viên trong gia đình trước khi cuộc đàn áp bắt đầu. Không lâu sau khi cô tu luyện, Đại Pháp đã bị cấm và cô bị mất môi trường tu luyện. Tất cả người thân của cô đều từ bỏ tu luyện Đại Pháp, nhưng cô cảm thấy rằng vì mình đã đắc Pháp, cô phải kiên trì tu luyện.

Tuy nhiên, cô chỉ luyện công mà không học Pháp, và cũng không chiểu theo các nguyên lý của Đại Pháp. Nhưng cô vẫn coi mình là một học viên và tiếp tục như vậy trong 10 năm qua.

Sức khỏe của cô xấu đi và cô đã trải qua các cơn hen suyễn khiến tình trạng tệ hại tới mức nói chuyện cũng gặp khó khăn.

Đến năm nay cô vẫn từ chối uống thuốc. Nhưng cô đã không thể chịu đựng thêm nữa và bắt đầu dùng thuốc. Sức khoẻ của cô trở nên tồi tệ dù vậy cô vẫn nghĩ mình nên nói chuyện với một học viên.

Một người bạn không phải là một học viên hỏi cô: “Chị có còn thực sự muốn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp không?” Cô trả lời một cách chắc chắn: “Có, tôi vẫn muốn.” Người bạn đó nói với cô rằng có biết một học viên, đó chính là cha tôi, và cô ấy có thể dẫn hai người gặp nhau.

Cha tôi không có nhà, nhưng mẹ tôi, sau khi nghe lý do chuyến thăm của họ, đã đề nghị họ nói chuyện với tôi. Khi tôi đến đó, tình trạng hen suyễn của đồng tu B đã rất nghiêm trọng và cô ấy gặp khó khăn trong khi nói chuyện.

Ngày hôm sau tôi đến nhà cô ấy để đọc Pháp. Chúng tôi bắt đầu đọc một bài giảng trong Chuyển Pháp Luân mỗi ngày. Tôi dạy cô những bài luyện công trong khi xem video hướng dẫn của Sư phụ và sửa chữa rất nhiều động tác cho cô. Kể từ hôm đó, cô đã luyện đủ năm bài công pháp hai lần mỗi ngày và học cách hướng nội mỗi khi gặp mâu thuẫn.

Sức khỏe của cô đã cải thiện một cách đáng kinh ngạc. Nước da của cô vốn xạm đen nay đã sáng và mịn hơn, tình trạng khó thở cũng bớt đi. Tôi đã rất vui mừng nhận thấy sức khỏe của cô cải thiện từng ngày.

Mặc dù cô vẫn chưa hồi phục hoàn toàn và đôi khi khó thở khi nói chuyện với mọi người, cô vẫn nói với mọi người chân tướng về Đại Pháp. Cô đã thuyết phục được tám người thoái khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới.

Cô nói: “Tôi đã không nói nhiều và không thể nhớ chính xác những gì tôi nói. Đó là Sư phụ đã giúp tôi tìm thấy những câu từ thích hợp. Tất cả những gì tôi làm là tìm đến và nói chuyện với mọi người. Con xin cảm tạ Sư phụ!”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/1/23/303503.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/1/29/148155.html
Đăng ngày 28-04-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản

Share