Bài viết của phóng viên Minh Huệ tại tỉnh Giang Tô, Trung Quốc

[MINH HUỆ 04-03-2013] Đại đội 4 của Trại lao động cưỡng bức nữ Cú Đông ở tỉnh Giang Tô trở thành khu chuyên bức hại các học viên Pháp Luân Công. Tên của nó đã được thay đổi từ Đại đội 3 thành Đại đội 4 vào năm 2012. Những tù nhân mới đến cũng bị đưa tới khu này.

Trại lao động cưỡng bức Cú Đông đã mài giũa sự bức hại các học viên thành kỹ năng tinh vi. Nó là một hệ thống kiểm soát các học viên: Mỗi học viên bị canh giữ bởi từ một đến hai phạm nhân hình sự suốt ngày đêm.

Các phạm nhân này ghi chép lại mọi thứ mà các học viên nói và làm trong cả ngày, và giao lại các báo cáo cho các lính canh phụ trách. Các phạm nhân này phải ghi nhớ các quy tắc giám sát, học các tài liệu phỉ báng Pháp Luân Công hàng ngày, và thực hiện các bài kiểm tra thường xuyên, từ đó họ nhận được các điểm thưởng hoặc bị cả điểm trừ.

Lính canh Đinh Tuệ có tiếng xấu trong việc bức hại các học viên Pháp Luân Công ở Đại đội 4.

Các ví dụ về ngược đãi và tra tấn

Hàng ngày, cô Từ Lan, một học viên từ Diêm Thành, bị cưỡng bức đứng trong thời gian dài. Sau khi cô thức dậy vào buổi sáng, cô và các phạm nhân được chỉ định giám sát cô đi đến nơi gọi là “phòng tư vấn”, tại đây cô sẽ bị bắt đứng đến tận 2-3 giờ sáng ngày hôm sau. Phương thức tra tấn này kéo dài trong vài tháng.

Cô Từ Lan cũng không được ăn các bữa ăn trong căng tin và phải xin phép khi làm bất cứ việc gì, kể cả xin nước uống, tắm rửa, dùng nhà vệ sinh, v.v. Cô được cho rất ít thức ăn và các yêu cầu xin thêm thức ăn của cô đều bị các lính canh từ chối nhiều lần.

Cô Từ chỉ được phép ngủ khoảng hơn 2 tiếng mỗi ngày. Cô cũng bị cưỡng bức xem các đoạn phim phỉ báng Pháp Luân Công.

Ngay sau khi cô không còn bị đưa đến “phòng tư vấn”, thì cô bị cưỡng bức đứng cả ngày và không được phép nói chuyện với các tù nhân khác. Kết quả của việc thiếu ăn và ngược đãi, cô trở nên cực kỳ gầy gò, hai ống chân và bàn chân của cô luôn trơ ra.

Cô Trương Tuệ Châu từ Vô Tích bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công năm 2005. Các phạm nhân và trưởng nhóm giám sát đã bắt cô tập thể dục và sau đó chèn ép cô trong khi tập. Cô cũng bị bắt đứng trong nhiều giờ. Lính canh Lưu Diệp xúi giục các tù nhân bức hại cô Trương.

Pháp Luân Công giúp cải biến một kẻ buôn ma túy trở thành người tốt

Cô Lưu Nguyên Lan, từ tỉnh Hồ Nam, được giới thiệu Pháp Luân Công vào năm 2003, trong khi chịu án tù tại Hồ Nam vì tội buôn bán ma túy. Pháp Luân Công đã giúp cô trở thành người tốt.

Ở trong tù, cô Lưu thấy rằng các học viên Pháp Luân Công rất tốt, song luôn bị tra tấn theo một số phương pháp. Cô đứng ra bảo vệ các học viên khi họ bị ngược đãi. Sau đó, cô cũng bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công. Các lính canh tù tra tấn cô theo nhiều cách để ép cô từ bỏ tu luyện, nhưng với tín tâm mạnh mẽ, cô vẫn kiên định [tu luyện].

Sau khi được thả khỏi tù, cô bị bắt trái phép vì giảng chân tướng về Pháp Luân Công cho mọi người. Sau đó, cô bị bỏ tù trong 4 năm tại nhà tù nữ Nam Kinh. Cô được thả vào tháng 07 năm 2011.

Do gia đình cô kinh doanh tại Thường Châu, tỉnh Giang Tô, nên cô đã đến đó ngay khi được thả. Vào tháng 02 năm 2012, cô đến sở cảnh sát Thường Châu yêu cầu trả lại bức ảnh của người sáng lập Pháp Luân Công.

Cảnh sát đã giam giữ cô và đẩy cô vào trại lao động cưỡng bức Cú Đông. Khi cô thấy các bạn đồng tu Từ Lan và Trương Tuệ Châu bị tra tấn, cô đã hô to nhiều lần “Pháp Luân Đại Pháp hảo!”

Vì điều này, cô bị nhốt vào một xà lim nhỏ nhiều lần. Các lính canh mở các bài hát về đảng cộng sản ở mức âm lượng cao nhất để tẩy não cô. Sau đó, họ đưa cô đến “nhóm cải tạo chuyên sâu”, là nơi mà các học viên bị tra tấn một cách tàn bạo.

Các lính canh trong “nhóm cải tạo chuyên sâu” này sử dụng các phương pháp vô nhân tính và tàn nhẫn để cố gắng “chuyển hóa” các học viên. (Người quản lý nhóm, Trịnh Kỳ Huệ nằm trong số những kẻ tàn nhẫn nhất.) Biện pháp của chúng bao gồm kiểm tra thân thể không mặc gì bốn lần một ngày và bắt người bị giam giữ tập thể dục trong khi không mặc gì. Số lượng bài tập phụ thuộc vào tâm trạng của những người phụ trách, nhưng thường kéo dài ít nhất từ 30 đến 50 lần. Các lính canh còn tùy tiện đánh đập các học viên, bắt họ chịu sự cải tạo kéo dài ngoài trời và hàng ngày bắt họ viết xong 5 trang “báo cáo tư tưởng”.

Trong thời hạn giam giữ còn lại, cô Lưu phải ở khu này. Cô bị giám sát bởi bốn phạm nhân được chỉ định và không được phép nói chuyện. Tù nhân giám sát nhét một cái khăn bẩn dùng để lau cửa vào miệng cô nếu cô cố tìm cách nói.

Thời hạn của cô bị kéo dài trái phép trong một tháng. Cuối cùng cô được thả vào ngày 05 tháng 03 năm 2012.

Cô Lý Quân từ Nam Kinh cũng bị giam giữ tại khu này. Cô  bị đưa đến “nhóm cải tạo chuyên sâu” bởi vì những kẻ bức hại cô cho rằng “thái độ học tập” của cô là chưa đúng mức. Cô bị các tù nhân giám sát chửi rủa và đánh đập, bắt cải tạo theo kiểu quân đội ở sân thể thao mỗi ngày, và bị ép lặp lại một sự di chuyển cố định trong thời gian kéo dài như một dạng tra tấn. Cô còn chịu sự tẩy não ngày càng tăng mỗi đêm.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/3/4/江苏句东女子劳教所2012年对法轮功学员的迫害-270611.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/7/30/141303.html

Đăng ngày 01-09-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share