Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc
[MINH HUỆ 06-01-2013] Gần đây có nhiều bài viết trên Internet về việc tra tấn các học viên Pháp Luân Công bị giam giữ trong các trại lao động và nhà tù của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ ). Một ví dụ là bài viết đăng trên trang web Minh Huệ có tựa đề “Chính phủ Hoa Kỳ điều tra thư kêu cứu giấu trong các sản phẩm trang trí xuất xứ Trung Quốc.” Tôi muốn trình bày những gì tôi đã chứng kiến – rằng ĐCSTQ đã kiếm lợi nhuận rất lớn từ các sản phẩm của những tù nhân này.
Trại lao động cưỡng bức nữ tỉnh Cát Lâm (còn gọi là trại lao động cưỡng bức Hắc Chủy Tử) ở Hắc Chủy Tử, thành phố Trường Xuân, tỉnh Cát Lâm. Trước năm 1999, chỉ có vài chục người bị giam giữ, không đủ để làm đủ hàng hóa để duy trì lương các nhân viên.
Sau năm 1999, khi ĐCSTQ bắt đầu đàn áp Pháp Luân Công, số lượng người bị giam giữ ở Cát Lâm tăng lên đáng kể. Từ năm 2000 đến năm 2001, đạt mức cao nhất là 3.000 người. Tất cả bảy đội chật kín người. Tại thời điểm đó, các doanh nhân lừa lọc và nhân viên cảnh sát đã ký rất nhiều đơn đặt hàng bằng cách sử dụng tên công ty “Nhà máy Thủ công Mỹ nghệ thành phố Trường Xuân”. Các sản phẩm thủ công mỹ nghệ bao gồm hàng chục loại khác nhau của các loài bướm, chim bồ câu có kích thước khác nhau, vịt, chim sáo đá, cá, bọ cánh cứng, bọ rùa, và ếch. Những sản phẩm này được xuất khẩu sang Nhật Bản, Đài Loan, Malaysia và các nước khác.
Những sản phẩm được làm bởi các tù nhân ở Trại lao động cưỡng bức Hắc Chủy Tử
Những bức ảnh cho thấy một số sản phẩm được làm bởi các học viên Pháp Luân Công trong trại lao động Hắc Chủy Tử, trong khi họ bị buộc phải làm việc 15 -18 giờ hàng ngày.
Hiển Hồng là một kỹ thuật viên tại Nhà máy Thủ công Mỹ nghệ thành phố Trường Xuân. Cô ta khoảng 50 tuổi và đến từ Trường Xuân. Cô đã gửi số lượng lớn các đơn đặt hàng đến trại lao động, đưa ra thời hạn và vận chuyển hàng thùng thành phẩm.
Những nỗ lực yêu cầu để đáp ứng các đơn đặt hàng là vô cùng căng thẳng. Các học viên bị cưỡng bức làm việc 17 – 18 giờ, từ 5 giờ sáng đến nửa đêm. Họ chỉ có 10 phút để rửa ráy và sử dụng nhà vệ sinh vào buổi sáng và chỉ có năm phút để ăn và rửa bát đĩa của họ. Nếu bạn không ăn nhanh, bạn sẽ bị đói suốt cả ngày. Khu vực làm việc ở cùng tầng với phòng giam của chúng tôi. Điều kiện làm việc rất kinh khủng. Lông bay đầy trong không khí và dính vào quần áo, khăn trải giường, và các món ăn. Không khí nồng nặc mùi lông, thuốc nhuộm và chất kết dính.
Vào cuối năm 2000, đội số 01 bị yêu cầu phải hoàn thành đơn hàng trước thời hạn ban đầu. Họ bị buộc phải đóng gói 220.000 sản phẩm trong ba ngày. Các tù nhân không được nghỉ ngơi trong ba ngày liên tiếp. Sau khi cuối cùng họ hoàn thành, tất cả mọi người đều giảm cân và cảm thấy chóng mặt và buồn nôn. Các sản phẩm phải rất tinh tế và đẹp. Lấy con bướm làm ví dụ. Họ đã phải vuốt thẳng lông vũ (màu sắc khác nhau), dán chúng lại, in hoa văn bằng khuôn, cắt, và dán nó vào khung (mình của con bướm được làm từ bọt cứng), dán râu lên đầu của nó và vẽ mắt, và sau đó quấn phần dưới bằng dây mỏng. Nó phải trông giống như thật.
Một lần, một lính canh phát hiện ra một tù nhân không đeo thẻ tên của mình và hỏi cô ấy nó ở đâu. Sợ nó có thể rơi vào một trong các thùng hàng, họ đã tìm kiếm cả đêm và cuối cùng tìm thấy nó trong một chiếc hộp. Người tù nhân đó bị mắng và đánh đập. Lúc đó, các tù nhân không thể hiểu tại sao các lính canh lại làm một việc phiền phức lớn như vậy với một thẻ tên. Bây giờ rõ ràng là họ sợ sẽ bị phát hiện ra các sản phẩm xuất khẩu được làm bởi các tù nhân.
Sau khi các sản phẩm được đóng gói trong một thùng lớn, chiếc thùng được dán nhãn. Dòng đầu tiên của nhãn là tên của sản phẩm và số lượng. Ở góc dưới bên phải in “made in China”. Tất cả các nhãn viết bằng tiếng Anh. Họ rất nghiêm ngặt về số lượng nhãn mác.
Một lần, hai lính canh nói: “Thật tuyệt vời! Chúng ta có rất nhiều tiền thưởng trong vài tháng qua.” Tuy nhiên, các học viên Pháp Luân Công bị bắt giữ chỉ có tám nhân dân tệ mỗi tháng. Họ thậm chí đã phải trả tiền cho các giẻ lau sàn và xô dùng để vệ sinh.
Một sản phẩm được các tù nhân đóng gói là đũa. Rất nhiều túi đũa đã được chuyển đến trại và đặt trên sàn nhà. Căn phòng vẫn đầy bụi và lông. Bàn tay của người lao động đã bị nhuộm màu với thuốc nhuộm nhưng họ không được phép rửa tay cả ngày. Làm sao các đôi đũa có thể là sạch? Một đôi đũa được đưa vào một túi nhỏ. Hai trăm túi nhỏ được đóng gói vào một túi trung bình. Các khách hàng sẽ không bao giờ tưởng tượng rằng các đôi đũa đã được đóng gói trong điều kiện mất vệ sinh như vậy.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/1/6/吉林省女子劳教所的奴工产品-267491.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/4/25/139054.html
Đăng ngày 18-06-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.