Bài chia sẻ của một học viên Trung Quốc.

[MINH HUỆ 3-11-2010]Tôi làm việc cho một công ty tư nhân. Mọi người trong công ty đều biết tôi luyện tập Pháp Luân Công, và đều cho rằng tôi thành thật và làm việc chăm chỉ. Vì thế tôi rất được các sếp và các bạn đồng nghiệp tin tưởng. Trong vòng hai năm làm việc ở đây, tôi đã được đề bạt lên làm thành viên trong nhóm quản lý cấp cao. Thêm vào đó, các sếp của tôi rất ủng hộ và bảo vệ tôi khỏi cuộc bức hại. Họ biết rằng Pháp Luân Công là tốt, vì họ cũng đã đọc Chuyển Pháp Luân, và một trong số họ là họ hàng của một học viên. Ngay cả khi làm việc trong một môi trường tốt như vậy, tôi vẫn có cơ hội đề cao tâm tính của mình.

Công ty có hai người cùng là chủ. Hai người này có cách quản lý và những sở thích rất khác nhau. Do vậy, họ cũng có rất nhiều quan điểm bất đồng. Tuy nhiên, họ đều rất tin tưởng tôi. Họ không thường xuyên nói chuyện với nhau, mỗi khi nói chuyện với nhau thì họ thường xảy ra tranh cãi vì cả hai đều nóng tính. Tôi đã phải giải quyết rất nhiều cuộc tranh cãi của họ. Tôi thường phải đứng chịu trận ở giữa và cảm thấy rất khó khăn để giải quyết việc này. Tôi đã hướng nội rất nhiều lần và nhận ra rằng điều đó xảy ra vì chính những chấp trước của tôi.

Tôi vẫn có chấp trước về tính tự cao tự đại cũng như những cảm xúc của người thường vì tôi rất tự hào về kĩ năng phối hợp và hòa hợp với đồng nghiệp, và về khả năng chiếm được sự tin tưởng của các sếp. Tôi rất sợ phải làm trái ý họ để giữ thể diện của mình. Tôi sẽ cố gắng thuyết phục họ giải quyết các vấn đề khi có tranh cãi mà không suy ngẫm xem có khi nào là chính tôi đã làm sai gì đó chăng bởi vì tôi không thấy được các mối quan hệ nhân duyên. Sau khi trải qua nhiều khổ nạn, bây giờ tôi đã trầm tĩnh hơn rất nhiều. Đối với nhứng người tu luyện, việc quan trọng nhất chính là đề cao tâm tính để không chấp trước vào bất kể thứ gì kể cả công việc của chúng ta. Tôi luôn có ý nghĩ rằng nếu tôi phải rời khỏi công ty trong ngày hôm nay, tôi có thể thu xếp mọi thứ và đi ngay mà không vướng bận điều gì.

Các công ty tư nhân rất kĩ lưỡng trong vấn đề tài chính. Các sếp của tôi đã tin tưởng giao cho tôi quản lý hầu hết mọi giao dịch thương mại. Tuy nhiên, tôi đã gặp rắc rối khi tôi không thương lượng để có được những hợp đồng có lợi nhất cho công ty. Ban đầu, tôi đã không muốn thay đổi và nhiều tư tưởng của người thường đã nổi lên như lười biếng, oán giận và sợ hãi. Bây giờ thì tôi nhận ra rằng mọi việc đều có quan hệ nhân duyên với nhau bao gồm cả những giao dịch giữa các công ty với nhau. Cái mà tôi có thể làm là cố gắng hết sức để làm tròn trách nhiệm của tôi theo như quy định của công ty. Việc gì sẽ xảy ra thì sẽ xảy ra.

Tôi luôn cố gắng đối đãi  thiện với các nhân viên. Khi họ phạm lỗi, tôi chỉ ra cho họ và giải quyết  theo quy định của công ty. Tôi không la mắng họ hoặc sa thải họ một cách vội vàng, thiếu suy nghĩ.

Những mối liên hệ kinh doanh của tôi hầu hết là những người có sức ảnh hưởng lớn trong xã hội. Mặc dù có rất nhiều giám đốc cao cấp và công chức chính phủ ăn hối lộ, nhưng tôi thì không. Tôi đã nói rõ cho mọi người xung quanh biết rằng tôi không uống rượu, không chơi mạt chược hoặc hối lộ bất kỳ ai. Tôi thà mất việc còn hơn là làm những việc đó. Các sếp của tôi đều quý trọng phẩm chất của tôi. Thêm nữa, tôi chưa bao giờ gặp rắc rối với những vấn đề như vậy. Tôi nghĩ đó là vì tâm tính của tôi đủ tiêu chuẩn nên cũng không cần khảo nghiệm.

Tôi sống một cuộc sống thanh đạm. Tôi vẫn mặc hoặc sử dụng những đồ cũ miễn là chúng vẫn còn sử dụng được. Đã hơn mười năm nay, tôi vẫn xài cái va li cũ của tôi. Có một lần, tôi có một bài thuyết trình tại một sự kiện rất quan trọng với các VIP của các tập đoàn đa quốc gia. Sếp tôi khăng khăng yêu cầu tôi mua một bộ vest mới và lấy bằng lái xe hơi vì thể diện của công ty. Tôi đã mua một chiếc xe hơi sau khi có bằng lái. Tôi tin rằng sống quá đạm bạc cũng chính là một chấp trước đối vào tiền bạc. Nếu điều kiện cho phép thì chúng ta cũng nên hòa hợp với thực trạng xã hội hiện tại và giữ một hình ảnh tốt đẹp cho những người tu luyện. Điều này cũng góp phần vào việc giảng thanh chân tượng. Vật chất không phải là vấn đề, vần đề chính là chúng ta có chấp trước vào chúng hay không.

Tôi nhận thấy rằng, ở nơi làm việc, miễn là tôi có thể loại bỏ những chấp trước thì những khổ nạn và khó khăn sẽ xuất hiện ít đi nhiều. Nếu tôi không tống khứ được chúng, chúng sẽ trở thành gánh nặng. Ở đâu có tranh cãi, nếu chúng ta có thể tự kiểm điểm bản thân thì chúng ta đều có thể giải quyết được. Trong tương lai, tôi sẽ tiếp tục hướng nội khi đối diện bất kỳ khó khăn nào để đề cao chính mình.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/11/3/231868.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/11/13/121394.html

Đăng ngày 24-11-2010. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share