Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 07-04-2019] Việc di dời nhà và đền bù là một chủ đề rất nóng của người Trung Quốc, bởi họ có thể kiếm được một khoản tiền lớn. Có người thậm chí còn kiếm được nhiều hơn nữa bằng cách làm sai số liệu.

Một người đàn ông đã liên hệ với con gái tôi và nói: “Tôi sẽ cử người xuống đo đạc nhà của cô. Diện tích mặt bằng càng lớn, cô càng kiếm được nhiều tiền khi nhà bị phá dỡ. Tôi cần 1.8 triệu tệ để lo lót quan hệ. Cô nên làm thật nhanh, càng sớm càng có lợi.”

Một người thường sẽ bị tác động thế nào trước sự cám dỗ của một số tiền lớn? Nhưng đâu phải ai cũng có 1.8 triệu tệ! Gia đình tôi bắt đầu chạy đôn đáo khắp nơi để vay mượn, nhưng cuối cùng cũng không vay đủ. Tôi sở hữu một căn hộ hai phòng ngủ, và con gái đã hỏi tôi liệu chúng có thể dùng nhà này làm thế chấp hay không. Chúng đã có giấy tờ nhà của tôi, nhưng vẫn cần tôi đồng ý và ký tên, nếu không sẽ không thực hiện được.

Tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã nhiều năm. Dù tu tốt hay không, tôi cũng cần cân nhắc mọi vấn đề dựa trên Pháp. Con người ngày nay có xu hướng làm việc sai trái và đắc được nhờ gian lận và lừa dối. Các học viên không nên tham gia vào việc này.

Sư phụ đã giảng:

Trợ Sư Chính Pháp trở tà phong

Tạm dịch:

Trợ Sư Chính Pháp cản tà phong

(Trợ Sư – Hồng Ngâm III)

Sao tôi có thể giúp con gái làm việc như thế? Tôi quyết định từ chối không ký.

Khi nghe tôi không ký, con gái tôi khóc lóc than thở rằng tôi ích kỷ và vô tâm. Trước đây cháu đã luôn ủng hộ tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Khi tôi bị bức hại và giam giữ bất hợp pháp trong trại tạm giam, cháu thường xuyên tới thăm, mang tiền và vật dụng cho tôi.

Vì việc tôi từ chối ký giấy vay nợ, con gái tôi buồn bực đến nỗi mất ngủ, khóc lóc cả đêm.

Gia đình tôi bị xáo động. Tôi nghĩ: “Cám dỗ của tiền tài và chấp trước vào tình gia đình là quá lớn. Tôi nên làm thế nào? Thật sự rất khó!” Sư phụ đã dạy chúng ta hướng nội tìm mỗi khi gặp khó nạn. Tôi bình tĩnh nghĩ về việc này. “Có phải tôi đang làm sai? Không! Chấp trước vào tình cảm thân quyến đã khiến tôi nghi ngờ quyết định của mình. Tôi nên kiên định bước đi trên con đường tu luyện.”

Tôi đã nghĩ về những học viên đã vượt qua khảo nghiệm vào chấp trước mạnh mẽ vào tình thân quyến như thế nào. Để ngăn họ tu luyện, con cái họ đã cầu xin và làm mọi việc, thậm chí quỳ gối van xin.

Sau khi hạ quyết tâm, tôi tiếp tục làm việc nhà như thường lệ. Khi tôi chuẩn bị bữa tối, con gái tôi nói “Con không ăn!” Khi cháu xị mặt hay cau có với tôi, tôi không động tâm. Tôi cố gắng giải thích rằng chúng ta sẽ phải trả giá cho những gì chúng ta đoạt được, đắc những thứ nhờ gian lận sẽ khiến con mất đức và phạm tội. Khi tôi nói rằng nếu làm việc xấu, con sẽ phải trả giá trong tương lai, con gái tôi phẫn nộ đáp lại: “Con không quan tâm tới tương lai! Con muốn có tiền! Ngay cả mẹ cũng không giúp con, con biết dựa vào ai đây?”

Tôi thấy rằng con gái không thể tự thoát ra khỏi tình huống khó khăn này. Tôi lo lắng và âm thầm cầu xin Sư phụ: “Xin hãy giúp con, khả năng của con là hữu hạn!”

Sau khi trút cơn giận trong vài ngày, con gái tôi bắt đầu bình tĩnh lại. Rõ ràng gây mâu thuẫn với tôi không giúp con bé có được những gì nó mong muốn. Cuối cùng, con gái tôi cũng hiểu ra và nói: “Nếu việc này không thành, khó mà biết bao giờ mới hoàn trả được tiền. Trong xã hội này, chuyện gì cũng có thể xảy ra. Người đàn ông hứa hẹn với chúng ta cũng có thể lật lọng. Thôi quên nó đi. Con chỉ nhận những gì được trả.” Con gái cũng trả lại cho tôi giấy tờ nhà.

Điều tốt đẹp đã xảy đến vào ngày con gái tôi quyết định không hợp tác làm chuyện gian lận đó. Một người bạn đã gọi điện cho chồng cháu lên văn phòng di dời nhà để nói chuyện về ngôi nhà. Họ đã đạt được thỏa thuận dựa trên diện tích thực của ngôi nhà và ký vào hợp đồng phá dỡ nhà.

Sóng gió cũng qua đi. Tôi nhận ra rằng bởi mình đã giữ vững tâm tính trong suốt khảo nghiệm lớn này, Sư phụ đã giúp tôi giải quyết vấn đề. Tôi biết rằng mình đã kiên định đi đúng con đường trợ Sư chính Pháp và cứu độ chúng sinh.

Sư phụ giảng:

Tại hoàn cảnh phức tạp nơi người thường, trong ma sát giữa người với người, chư vị có thể thực sự vượt lên, ấy là điều khó khăn nhất. Khó là khó ở chỗ chư vị chịu thiệt thòi một cách minh bạch rõ ràng nơi lợi ích người thường, với lợi ích thiết thân [bày] trước mắt, chư vị có bất động tâm hay không; khi đấu tranh lục đục giữa người với người, chư vị có bất động tâm hay không; khi bạn bè thân quyến gặp chuyện thống khổ, chư vị có bất động tâm hay không, chư vị nhìn nhận sự việc như thế nào đây; làm người luyện công khó khăn như vậy đấy! (Chuyển Pháp Luân)

Qua trải nghiệm này tôi nhận ra rằng chỉ cần có Pháp trong tâm, tôi sẽ không bị chấp trước vào tình làm dao động, và can nhiễu sẽ biến mất. Đó chính là chân tu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/2/23/382588.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/4/7/176412.html

Đăng ngày 04-05-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share