Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 03-02-2019] Sư phụ Lý Hồng Chí, Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, giảng:

Tôi thường hay giảng, khi hai người gặp phải mâu thuẫn thì giữa chư vị lẫn nhau đều phải xem lại mình một chút. Chẳng những đôi bên chư vị phát sinh mâu thuẫn phải nhìn lại mình một chút, ngay cả người thứ ba mà có thể nhìn thấy vấn đề ấy thì chư vị cũng nên nghĩ về mình một chút, tôi nói rằng như thế mới có thể vút bay mạnh mẽ tiến lên trong đề cao.“ (Giảng Pháp tại Pháp hội Singapore [1998])

Sư tôn đã giảng cho chúng ta rằng, là người tu luyện chân chính, đôi khi chúng ta có thể phát hiện rằng bản thân có những chấp trước không buông xuống được, vì thế tầng thứ không thể đề cao lên. Cũng có khi, chúng ta không phát hiện được vấn đề của bản thân, mà lại nhìn thấy những thiếu sót của người khác. Thông qua việc trợ giúp họ, chúng ta có thể tìm ra được những thiếu sót của chính mình.

Đôi khi, tôi cảm thấy rất vui khi có người nhờ tôi giúp đỡ. Tuy nhiên, nếu một người không hướng nội, mà chỉ tập trung vào giúp đỡ người khác, kết quả có thể sẽ hoàn toàn ngược lại, hoặc là sẽ không đem lại kết quả gì. Nếu chúng ta có thể thực sự coi đồng tu là chiếc gương phản chiếu và chân chính hướng nội tìm, khi ấy đồng tu vẫn sẽ ổn dù không có sự trợ giúp của chúng ta. Ngoài ra, chúng ta cũng có thể đề cao bản thân thông qua hướng nội và tìm ra chấp trước của chính mình.

Ví dụ, một thời gian trước đây, có người nói với tôi rằng: “Chị hãy đến thăm bà Vương đi (một đồng tu). Tình trạng của bà không được tốt.” Tôi đã đến thăm bà Vương và có thể nhìn thấy vấn đề của bà một cách rõ ràng. Đôi khi, cách lý giải vấn đề của bà còn cuộc hạn trong phạm vi tu luyện cá nhân, chứ không đứng trên cơ điểm của tu luyện thời kỳ Chính Pháp. Vì vậy, giả tướng nghiệp bệnh của bà đã trở nên ngày càng nghiêm trọng. Sau khi nghe tôi chia sẻ, bà đã đề cao nhanh chóng. Nhưng tôi phát hiện rằng tôi rất tự mãn về điều này.

Sau đó, tôi gặp một vài đồng tu cũng có vấn đề giống với bà Vương. Tôi đã chia sẻ thể ngộ với họ, nhưng dường như hiệu quả không được tốt, tôi cũng không hiểu lý do tại sao. Cho đến một ngày, khi bị bà Vương mắng cho một trận, tôi mới nhận ra rằng mình cũng có vấn đề. Tôi hướng nội và cảm thấy rất sốc: Tôi cũng có vấn đề giống họ! Sau khi ngộ ra điều này, tôi đã nhanh chóng đề cao. Sau đó, mỗi khi gặp tình huống tương tự, tôi đều hướng nội tìm, do đó tôi đã đột phá tầng thứ này một cách nhanh chóng.

Từ đó, tôi không còn chấp trước vào việc chỉ ra vấn đề của người khác nữa. Sau khi nhìn thấy thiếu sót của họ, tôi sẽ hướng nội và đề cao bản thân. Khi ấy, trạng thái của đồng tu cũng được đề cao lên.

Ví dụ, một lần đến chơi nhà một đồng tu, tôi nhìn thấy rất nhiều thứ của người thường được đặt ngay bên cạnh Pháp tượng của Sư phụ, tôi cảm thấy như vậy là rất bất kính với Ngài. Vì vậy khi về nhà, tôi đã tìm quanh nhà để xem liệu tôi có chỗ nào bất kính với Sư phụ hay không. Đêm hôm đó, tôi có một giấc mơ, tôi mơ thấy Sư phụ đang nằm trên một chiếc giường bị gãy. Đột nhiên, tôi tỉnh giấc và nhớ ra rằng trước đó vài ngày, khi nhiều đồng tu địa phương bị bắt cóc phi pháp, tôi đã đem sách của Đại Pháp để trên nóc tủ quần áo, và vẫn chưa kịp lấy xuống. Sau khi ngộ ra điều này, tôi đã nhanh chóng cất sách Đại Pháp trở về chỗ cũ.

Gần đây, một thành viên trong nhóm học Pháp của chúng tôi xuất hiện giả tướng nghiệp bệnh với các triệu chứng của bệnh viêm màng ngoài tim. Bà liên tục phải nhập viện và không thể học Pháp cùng chúng tôi. Trong khoảng thời gian này, một số đồng tu cũng không đến học Pháp được vì một số nguyên nhân. Vì vậy, nhóm học Pháp chỉ còn lại hai người chúng tôi.

Tôi tự hỏi, liệu tình trạng này có liên quan gì đến tôi hay không. Sau khi hướng nội, tôi ngộ ra rằng nghiệp bệnh của đồng tu trong nhóm học Pháp là để nhắc nhở tôi đề cao khi đối đãi với vấn đề nguồn cấp nước sinh hoạt. Tôi cảm thấy dùng nguồn nước sông trong ăn uống là không tốt cho mình, vì vậy tôi đã mua một chiếc máy lọc nước đắt tiền. Sau khi ngộ ra điều này, tôi đã chính lại suy nghĩ của bản thân: “Là một đệ tử Đại Pháp, lẽ nào mình lại lo rằng thân thể của mình sẽ bị nước sông làm tổn hại? Làm sao mà cái thân thể này lại có thể bị vật chất trong tam giới ước chế được chứ?” Cuối cùng, tôi đã đột phá được chấp trước này. Ngày hôm sau, tôi vào viện thăm đồng tu bị nghiệp bệnh và phát hiện rằng bà đã được xuất viện!

Thông qua sự việc này, tôi đã nhận thức được một cách sâu sắc về sự thần kỳ của hướng nội. Giống như những gì Sư phụ giảng:

“Là người tu luyện, ‘tìm bên trong’ là một Pháp bảo” (Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế Washington DC năm 2009,Giảng Pháp tại các nơi IX)

Cách đây vài ngày, một số đồng tu lớn tuổi ở điểm luyện công của tôi liên tiếp xuất hiện giả tướng nghiệp bệnh. Tôi nghĩ rằng họ đã không phủ nhận quan niệm người thường về lão, bệnh, tử, vì vậy tôi đã chia sẻ thể ngộ của mình với họ. Sau khi nghe tôi chia sẻ, họ đã nhận thức được thiếu sót của bản thân. Tuy nhiên, tôi tự hỏi, tại sao tôi lại chứng kiến tình huống này, liệu chúng có liên quan gì đến tôi? Một hôm, em gái tôi nói với tôi: “Khi nào chúng ta 70 tuổi, có lẽ chúng ta nên mua chung một căn nhà.” Tôi đột nhiên ngộ ra rằng tôi đã không phủ nhận quan niệm người thường về ‘lão’.

Sau đó, tôi cũng ngộ ra rằng không chỉ những suy nghĩ về lão, bệnh, tử, mà bất kỳ suy nghĩ người thường nào cũng là một phần tử của quan niệm này. Ôm giữ bất kỳ suy nghĩ người thường nào đều rất nguy hiểm, đều có thể tích tụ vật chất lão, bệnh, tử. Do đó, hiện tại tôi đã buông bỏ rất nhiều chấp trước và suy nghĩ người thường của bản thân.

Tầng thứ cá nhân có hạn, có chỗ nào không đúng, xin đồng tu từ bi góp ý.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/2/3/381861.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/4/18/176532.html

Đăng ngày 02-05-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share