Bài viết của phóng viên Minh Huệ ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc
[MINH HUỆ 04-10-2023] Ngày 27 tháng 9 năm 2023, một người mẹ và con gái của bà ở thành phố Thạch Gia Trang, tỉnh Hà Bắc đã bị kết án mỗi người 2,5 năm tù và phạt tiền 10.000 nhân dân tệ vì tu luyện Pháp Luân Công, một pháp môn tu luyện cả tâm lẫn thân bị ĐCSTQ bức hại từ tháng 7 năm 1999.
Ngày 9 tháng 10 năm 2021, bà Lưu Bằng (61 tuổi) cùng con gái Vương Bỉnh Trình bị hơn 10 cảnh sát của Đồn Công an Đàm Cổ địa phương và Công an quận Trường An bắt giữ tại nhà của họ ở thành phố Thạch Gia Trang. Cảnh sát thẩm vấn hai mẹ con họ tại khách sạn trong vài ngày. Cùng lúc đó, nhân viên của Ủy ban Chính trị và Pháp luật địa phương (một cơ quan ngoài vòng tư pháp có nhiệm vụ giám sát cuộc bức hại Pháp Luân Công) cũng tới khách sạn đó nhiều lần để “xem tình hình” và lấy “khẩu cung”.
Sau đó, họ bị chuyển đến Đồn Công an Đàm Cổ. Đội trưởng Lữ Hoài Phong và đội phó Vương Xuân Thọ của Đội An ninh Nội địa Công an quận Trường An đã chuyển hồ sơ vụ án của họ tới Viện Kiểm sát quận Trường An. Sau đó cơ quan này đã chuyển hồ sơ vụ án đến Viện Kiểm sát quận Kiều Tây. Công tố viên Lý Tố Quyên đã truy tố cả hai mẹ con bà Lưu.
Sau đó, bà Lưu và cô Vương bị chuyển đến Trại tạm giam Số 2 thành phố Thạch Gia Trang. Hiện họ vẫn đang bị giam giữ ở đó.
Lúc đầu, thẩm phán Lý Lập Tân của Tòa án quận Kiều Tây cấm luật sư của gia đình đại diện cho họ trước tòa, nhưng đã nhượng bộ sau khi luật sư nộp đơn khiếu nại ông ta.
Trong phiên tòa ngày 14 tháng 3 năm 2023, các luật sư bào chữa yêu cầu thẩm phán Lý rút khỏi vụ án. Ông ta cho dừng phiên xét xử ngay lập tức và lên lịch cho một phiên xét xử khác vòa ngày 13 tháng 4. Người bào chữa là thân nhân gia đình cùng 2 luật sư đã đưa ra lời bào chữa vô tội cho hai mẹ con và Lưu trong phiên xét xử. Hai mẹ con họ cũng tự làm chứng để bào chữa cho mình. Ngày 27 tháng 9, thẩm phán Lý đã kết án họ.
Bức hại trong quá khứ
Bà Lưu bước vào tu luyện Pháp Luân Công sau khi chứng kiến những tác dụng kỳ diệu của pháp môn này đối với chồng bà – ông Vương Hưng Quý. Hồi còn đang học tiến sỹ ở Cáp Nhĩ Tân (thủ phủ của tỉnh Hắc Long Giang, một tỉnh nằm ở cực bắc Trung Quốc), hàng năm ông Vương đều bị cảm lạnh và phải mất hơn 1 tháng để hồi phục. Sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào cuối năm 1994, ông không còn bị cảm lạnh mãn tính nữa và cũng khỏi các căn bệnh khác.
Sau khi nhận được bằng tiến sỹ, ông trở thành giảng viên của Trường Cao đẳng Kỹ thuật Quân đội Giải phóng Nhân dân tại thành phố Thạch Gia Trang, tỉnh Hà Bắc. Ngoài các hoạt động giảng dạy, nghiên cứu và phục vụ, ông còn hướng dẫn nghiên cứu sinh thạc sỹ và tiến sỹ. Ông cho biết tu luyện Pháp Luân Công khiến đầu óc ông nhanh nhạy hơn rất nhiều và hoàn thành xuất sắc mọi nhiệm vụ công tác.
Kinh ngạc trước những thay đổi của ông Vương, bà Lưu cũng bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công. Con gái của họ, cô Vương, cũng nhanh chóng theo học và cũng đạt thành tích học tập xuất sắc.
Năm 1999, sau khi cuộc bức hại Pháp Luân Công bắt đầu, gia đình 3 người này đã trở thành mục tiêu bức hại của chính quyền chỉ vì kiên định đức tin. Tháng 12 năm 2000, trong khi phát tài liệu thông tin Pháp Luân Công tại trường, bà Lưu bị nhân viên bảo vệ của trường bắt giữ. Họ giữ bà trong khuôn viên trường 1 đêm và lục soát nhà bà.
Nhà trường thậm chí còn thành lập tổ chuyên trách để theo dõi bà Lưu và ông Vương. Họ lắp camera giám sát bên ngoài nhà 2 vợ chồng và phân công người theo dõi mỗi khi họ ra ngoài.
Sáng ngày 2 tháng 11 năm 2005, 2 vợ chồng bị nhân viên bảo vệ của trường bắt giữ. Sau khi con gái họ đi học sau bữa trưa (nhiều học sinh ở Trung Quốc trở về nhà để ăn trưa), nhân viên bảo vệ và cảnh sát của đồn công an địa phương đã bắt giữ họ, đột nhập nhà và tịch thu 1 máy tính, 1 bộ định tuyến và 1 cuốn sách Pháp Luân Công của họ.
Sau khi bị giữ tại phòng bảo vệ của trường 1 đêm, họ bị đưa đến Trung tâm Giáo dục Pháp luật tỉnh Hà Bắc (một trung tâm tẩy não trá hình).
Trong thời gian bị giam giữ, ông Vương không được phép bước ra ngoài để được thấy ánh mặt trời. Khi được trả tự do vào ngày 28 tháng 9 năm 2006, ông trông hốc hác và già đi đáng kể. Nhà trường thường xuyên gọi điện thoại gây áp lực buộc ông phải từ bỏ đức tin. Cuối cùng, họ ép ông phải giải ngũ (nhân viên của trường quân sự được coi là quân nhân).
Năm 2012, ông Vương qua đời trong một vụ tai nạn ô tô khi đang rời khỏi thành phố. Ban đầu, công ty của bà Lưu không cho bà nghỉ phép, nhưng sau đó đã nhượng bộ trước sự nài nỉ của bà. Tuy nhiên, họ liên tục sách nhiễu bà qua điện thoại sau khi bà lo xong tang lễ cho chồng. Tuy nhiên, bà và con gái vẫn kiên định tu luyện Pháp Luân Công.
Bài liên quan:
15 học viên Pháp Luân Đại Pháp bị tra tấn trong Trại tạm giam Số 2 Thành phố Thạch Gia Trang
Hàng loạt vụ bức hại học viên Pháp Luân Công liên quan đến phần mềm oGate tại Trung Quốc
Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/10/4/466759.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/10/9/212409.html
Đăng ngày 24-10-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.