Bài viết của Linh Tử, đệ tử Đại Pháp Đại Lục

[MINH HUỆ 14-2-2017] Tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp năm 2013, tôi thật rất may mắn, vừa mới bước vào tu luyện đã có hoàn cảnh học Pháp tập thể. Sau này, ở nhà tôi lập một nhóm học Pháp nhỏ, trong nhóm có đồng tu đã tu luyện hơn 10 năm.

Trong xã hội tôi là người làm việc gì cũng dễ. Khi học Pháp nhóm, mới đầu tôi vốn không nhận thức ra sự nghiêm túc của tu luyện, cũng không nghiêm khắc yêu cầu bản thân, không biết tu khẩu, hay nói chuyện nhà. Nhờ đồng tu giúp đỡ tôi đã học được việc dùng Pháp đối chiếu mọi việc, luôn tìm tâm chấp trước của mình, xuất hiện mâu thuẫn, vấn đề không nhìn người khác, mà tìm tâm của mình. Tôi đã tu luyện như thế, liền cảm thấy tu luyện thật sự vô cùng nghiêm túc, nhất tư nhất niệm của bản thân đều sẽ đưa tới những hậu quả khác nhau.

Vị học viên lâu năm kiên trì học Pháp và trao đổi thể ngộ tu luyện, khiến tôi vô cùng xúc động. Bản thân có vấn đề nào chưa được giải khai sẽ học hỏi đồng tu lâu năm, để tránh phải đi đường vòng.

Mỗi lần chúng tôi học hết một lượt “Chuyển Pháp Luân”, chỉ cần có một đồng tu đề xuất học bài giảng Pháp của Sư phụ, các đồng tu đều phối hợp vô điều kiện. Vì nhóm học Pháp của chúng tôi liên tục có học viên mới đến, khi học Pháp đồng tu đọc sai hoặc đồng tu đề cập sai đều sẽ đọc lại, đều không biện giải, thật sự là một không khí vô cùng tường hòa, học Pháp hiệu quả tốt.

Trong khi tu tâm, các đồng tu lâu năm là tấm gương tốt cho tôi, khi gặp vấn đề, đều đối chiếu với lời Sư phụ dạy hướng nội tìm, xem xét bản thân sai ở đâu. Lúc có vấn đề giao lưu, một đồng tu nói xong, đồng tu khác mới nói, có lúc hai người cùng nói, luôn có một đồng tu bảo người kia nói trước, khi có đồng tu đưa chủ đề đi xa, đồng tu khác sẽ ngăn lại, đồng tu kia lập tức nhận thức ra, không nói nữa. Các đồng tu luôn luôn nghĩ cho người khác, khiến tôi rất cảm động.

Trong xã hội người thường tôi là người mạnh mẽ, khi gặp sự việc hay dùng lý người thường để nhận thức, pháp lý không rõ ràng. Trái lại, khi tôi chia sẻ với các đồng tu vấn đề của tôi, họ đều chia sẻ dựa trên Pháp lý, không chỉ trích tôi, cũng không nói tôi sai, chỉ nói suy nghĩ của bản thân. Tâm thuần tịnh của các đồng tu khiến tôi cảm động, cảm thấy mình còn cách xa họ quá, nên mọi thời khắc nhắc nhở bản thân, cần phải tận lực học Pháp, trân quý thời gian hữu hạn.

Có lần lúc chúng tôi học Pháp, đầu tiên chúng tôi học “Luận ngữ” của Sư phụ. Vì tôi có thể đọc thuộc “Luận ngữ”, nên để đồng tu đọc “Luận ngữ” (bởi vì có đồng tu mới không lên mạng được, đồng tu trước mỗi ngày in bài viết trên Minh Huệ copy lại đưa cho học viên mới), lúc đó tôi copy bài trên Minh Huệ mỗi ngày cho đồng tu. Có đồng tu lúc đọc, đọc sai, tôi liền chỉ ra, có đồng tu nói tôi thật là giỏi, không nhìn sách mà biết là sai. Lúc đó nghe vậy trong lòng tôi rất vui, khi đồng tu liên tục đọc sai, tôi đều chỉ ra, đồng tu đó rất không vui nói “không cần bạn phải chỉ, tôi biết rồi.” Tôi nghe vậy thấy rất khó chịu, không nói gì, đồng tu đọc sai tôi cũng không nói. Nhưng đồng tu khác sau đó chỉ cho vị ấy thì vị ấy lại không nói gì và liền sửa lại ngay.

Việc này khiến tôi phải nhìn lại, tôi nhớ tới lời giảng của Sư phụ:

“Là người tu luyện, ‘tìm bên trong’ là một Pháp bảo.” (Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế Washington DC năm 2009)

Lúc đọc hết “Luận ngữ” đồng thời tôi cũng copy hết xong. Mọi người giao lưu với nhau, một đồng tu lâu năm nói với tôi: “Bạn thấy sự việc vừa rồi thế nào, bạn có thể ngộ gì không?” Tôi nó: “Tôi hiểu rồi, làm đệ tử Đại Pháp, gặp mâu thuẫn nhất định phải hướng nội tìm, tôi đã tìm ra tâm chấp trước, tâm hiếu thắng, thích thể diện, hiển thị.” Đồng tu nói, bạn lại tìm tiếp đi, với sự giúp đỡ của đồng tu tôi lại tìm ra tâm tự cho mình là đúng, tâm không để cho người khác nói v.v..

Sau này, mọi người đều ngộ ra lúc học Pháp, chúng tôi phải học Pháp một cách thực chất, không được làm việc khác, tuy lúc đó tôi làm việc chính đáng nhưng không làm được việc kính Sư kính Pháp, có việc có thể để tới trưa lúc ăn cơm rồi làm.

Phát chính niệm xong, tôi nói với đồng tu: “Tôi đã sai, vì tôi có những tâm đó, Sư phụ nhìn thấy, liền khiến tôi nói ra những lời đó, từ đó bạn giúp tôi thấy được những tâm này và tống khứ chúng.” Đồng tu lập tức cười: “Bạn nói vậy tôi rất cảm động, tôi cũng sai rồi.”

Khi không ngừng học Pháp, với sự giúp đỡ của đồng tu, tôi dần dần tu bỏ rất nhiều tâm chấp trước, tôi vô cùng trân quý nhóm học Pháp nhỏ của chúng tôi, đây là miền tịnh thổ của chúng tôi. Chúng tôi phải hướng nội vô điều kiện, giải quyết gốc rễ của vấn đề, triệt để thanh trừ chúng, chân chính nỗ lực làm được như Sư phụ giảng, đường đường chính chính tu luyện.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/2/14/343032.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/3/7/162421.html

Đăng ngày 29-6-2017; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lại để sát hơn với nguyên bản.

Share