Bài viết của phóng viên Minh Huệ ở Thượng Hải, Trung Quốc
[MINH HUỆ 16-1-2017] Ngày 13 tháng 12 năm 2016, bà Bùi San Trân – một giáo viên nghỉ hưu ở Thượng Hải được Nhà tù nữ Thượng Hải trả tự do. Bà Bùi rất xanh xao và cần tới sự giúp đỡ mới có thể đi lại được.
Kể từ khi Đảng Cộng sản Trung Quốc(ĐCSTQ) bắt đầu bức hại Pháp Luân Công vào năm 1999, tổng thời gian mà bà Bùi bị giam giữ là hơn 10 năm.
Vụ việc bắt giữ bà gần đây nhất vào ngày 14 tháng 6 năm 2012 vì bà đã viết thư cho những người hàng xóm về Pháp Luân Công và cuộc bức hại đang diễn ra như thế nào. Vì thế bà đã bị kết án bốn năm rưỡi tù giam.
Cấm ngủ và biệt giam
Ngày 8 tháng 1 năm 2013, bà Bùi bị đưa tới Nhà tù nữ Thượng Hải. Khi bà Bùi biết rằng tu luyện Pháp Luân Công không phạm tội và bà không phải là tội phạm, bà đã từ chối chụp hình của mình giống như một phần của thủ tục vào tù. Thay vào đó bà Bùi hét lớn, “Niềm tin vào Chân-Thiện-Nhân không có tội!”
Ba hoặc bốn người vội vã chạy tới, đẩy bà Bùi xuống đất, túm lấy cổ với má của bà và kéo tóc của bà. Họ đã trói bà Bùi và dán miệng bà lại. Sau đó họ kéo bà Bùi tới vị trí dành cho những người mới vào của nhà tù.
Tháng 3 năm 2013, bà Bùi bị chuyển tới khu quản chế nghiêm ngặt thứ năm của nhà tù. Các lính canh ra lệnh cho bà Bùi viết đơn từ bỏ tu luyện Pháp Luân Công, nhưng bà từ chối. Bà đã bị hai tù nhân lăng mạ, họ được chỉ định để giám sát bà. Họ cũng cấm không cho bà Bùi ngủ.
Vài tháng sau đó, các lính canh lại yêu cầu bà Bùi phải chụp ảnh. Bà tiếp tục từ chối và nói lớn, “Niềm tin vào Chân-Thiện-Nhẫn không có tội!” Vì vậy mà bà Bùi đã bị nhốt vào phòng biệt giam nhiều tháng.
Tẩy não
Các lính canh đưa bà Bùi tới một phiên tẩy não cường độ lớn trong suốt nửa cuối năm 2015. Bà bị nhốt trong một chiếc phòng nhỏ hơn 10 giờ mỗi ngày. Họ để bà ngồi trên một vật nhỏ và xem những video phỉ báng Pháp Luân Công. Khi bà bùi cố gắng di chuyển cổ hay chân để đỡ đau và tê buốt do ngồi nhiều giờ, thì bà đã bị các phạm nhân đánh đập.
Lính canh nhà tu ra lệnh cho hai phạm nhận ép bà Bùi ngồi thẳng trên một vật nhỏ trong khi đó bà phải giữ một mảnh giấy giữa đầu gối và dưới cánh tay. Khi mảnh giấy bị rơi, thi các tù nhân đã kéo tay và chân của bà ra một cách hung bạo tới mức quần áo tù của bả rách thành hai mảnh.
Khi bà Bùi muốn sử dụng nhà vệ sinh, bà phải báo với hai phạm nhân. Những câu từ theo kịch bản, “Tôi là một tù nhân. Tôi đã phạm tội… Tôi xin phép sử dụng… Tôi chân thành mong muốn sẽ được sự chấp thuận của các anh.” Yêu cầu của bà thường bị từ chối với lý do quá sớm hay quá muộn. Những phạm nhân tuyên bố rằng họ chỉ làm theo lệnh của lính canh nhà tù.
Một lần, một lính canh nam từ Bắc Kinh tới đã nói chuyện với bà Bùi. Trong lần gặp mặt thứ hai, một máy quay đã được đặt trong phòng họp. Khi bà Bùi từ chối ngồi xuống, giam đốc khu nhà tù đã gọi ba phạm nhân. Họ cố gắng đẩy bà ngồi xuống. Khi bà từ chối, giám đốc gọi thêm ba tù nhân khác. Sáu tù nhân cố gắng ép bà ngồi xuống nhưng bà không hợp tác. Cuộc họp bị hủy bỏ. Bà Bùi đã bị treo lên trong ba ngày. Sau ba ngày bị treo, bà Bùi gần như không thể đi bộ, ăn hay ngủ được.
Tháng 7 năm 2016, cơ quan chức trách nhà tù đã chuyển bà Bùi tới khu đào tạo. Bà Bùi bị buộc phải thực hiện diễn tập ba tiếng buổi sáng và gấp chăn vào buổi chiều.
Bị đe dọa khi được thả
Trước khi thả bà Bùi, thì chính quyền nhà tù lại đe dọa sẽ bắt bà một lấn nữa, nếu bà đệ bất kỳ đơn kiện nào với cựu độc tài Trung Quốc Giang Trạch Dân, kẻ phát động cuộc bức hại Pháp Luân Công.
Bài viết trước:
Sau bản án tù dài, cựu giáo viên bị sách nhiều nhiều hơn
Giáo viên nghỉ hưu bị giam giữ phi pháp, gia đình bị cấm thăm viếng trong ba tháng
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/1/16/340942.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/2/17/162213.html
Đăng ngày 12-3-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.