[MINH HUỆ 30-3-2009] Tôi học thuộc Chuyển Pháp Luân nhiều lần mới đây. Điều này làm tôi thấy rất nhiều chấp trước mà tôi cần tống khứ chúng vì chúng ẩn rất kín. Một điều là tôi thường chứng thực cho chính tôi. Tại sao tôi không biết được trước đây? Bây giờ tôi quyết tống khứ nó và những chấp trước khác.

Học thuộc Pháp mở rộng tâm trí của tôi rất nhiều, để tôi có thể thấy những phần tốt của các đệ tử khác. Trước đây, tôi có ý nhắm vào phần không tốt của họ. Càng thấy nhiều điều không tốt, tôi càng giận dữ. Cách đó, bây giờ tôi thấy sao mà dại quá.

Tôi vượt qua được chấp trước về khó chịu và chịu khổ cực trước khi tôi học thuộc Pháp. Tôi muốn chia sẻ kinh nghiệm về sự tu luyện của tôi trong quá trình này.
Điều ngăn cản tôi nhiều nhất là ước muốn được thoải mái và độc đoán. Tôi không thích làm việc nhiều để giúp người khác trừ khi người đó trực tiếp yêu cầu tôi. Tôi nghĩ rằng, vì Sư phụ nhấn mạnh về học Pháp, tôi nghĩ rằng điều đó nghĩa là tôi có thể luyện tập ít và thậm chí không cần luyện công. Học Pháp dễ dàng hơn nhiều. Vì miễn cưỡng giúp đỡ người khác nên tôi nghĩ rằng “Nếu chỉ tự mình học Pháp và không bao giờ chịu khổ cực trên đời mà đạt viên mãn thì hay biết mấy”.

Ý niệm này làm tôi chú trọng đến học Pháp, tôi bỏ qua phần nâng cao tâm tính trong tu luyện. Tôi bị nghiệp lực và chấp trước che mờ. Làm thế nào để tôi hòa vào trong Pháp? Vì động lực học Pháp không đúng đắn, tôi nhiều lần bị buồn ngủ, dễ bị làm phiền, và có nhiều tạp niệm khi đọc Pháp. Mặc dầu tôi cố đọc vài chục trang Chuyển Pháp Luân hàng ngày, ý niệm của không cho phép tôi học đàng hoàng. Tôi không thể tập trung và không thể tự nhìn vào trong.

Tôi thường nói rằng học Pháp là quan trọng nhất, và điều này làm cho người khác nghĩ rằng tôi học Pháp rất chuyên tâm. Tôi có thể lừa người khác vì tôi có trí nhớ tốt và có thể nhớ một đoạn ngắn dễ dàng. Tuy nhiên, một số đệ tử cũng phê bình tôi. Họ hoặc là nói với tôi hay với các đệ tử khác, nói rằng, mặc dù tôi có vẻ học Pháp thường xuyên, tôi chưa thật sự tu luyện tốt.

Tôi biết tôi cần phải học Pháp một cách toàn tâm và nâng cao tâm tính của mình. Nhưng một ý niệm lại nhảy vào “Nó có ích không? Sư phụ dạy chúng ta làm Ba điều. Làm sao tôi có thể nâng cao mình nếu chỉ dựa vào học Pháp? Tôi bối rối, mất hết động lực học Pháp, và không biết rằng đó là sự can nhiểu đã ngăn chặn việc tu luyện của tôi.

Việc thiếu học Pháp giữ tâm tính của tôi ở tầng rất thấp; đó là lý do cho việc thiếu cơ năng và trí huệ, nhưng đặc biệt là khi tôi cố tình giảng rõ sự thật cho người khác và vạch trần chính sách đàn áp Pháp Luân Công của đảng Cộng sản Trung quốc. Tôi trở nên sợ hãi. Tôi xác định được tính ích kỷ, tính độc đoán của tôi mà đã cách ngăn giữa tôi và các đệ tử. Tôi nghĩ “Chỉ tập trung học Pháp không phải là điều tôi chỉ phải làm; tôi cần phải tham gia vào các chương trình làm việc với các đệ tử khác” Nhưng tôi cũng không học Pháp tốt và cũng không làm việc Đại Pháp. Tống khứ ý niệm này rất là khó, và tôi phí rất nhiều thời gian.

Đọc các bài chia sẻ kinh nghiệm của các đệ tử khác làm cho tôi quyết định học thuộc Pháp. Nó bắt đầu một cách chậm chạp và dần dần nhanh hơn. Cách “học Pháp giả đò” của tôi bị khó khăn vì sự thiếu tâm trong đó. Học thuộc Pháp làm tôi muốn nhớ hơn – nhớ càng nhiều, tôi càng muốn học nhớ. Tôi bắt đầu nhập vào Pháp. Việc học thuộc Pháp làm tôi có tinh thần tham gia vào các công tác Đại Pháp và giảng rõ sự thật cho mọi người.

Học thuộc Pháp cũng nâng cao được môi trường tu luyện của tôi. Gia đình tôi không còn ngăn cản tôi trong việc giảng rõ sự thật và chấp nhận sự thật.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2009/3/30/198067.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2009/4/25/106785.html
Đăng ngày 28-4-2009; Bản dịch có thể được sửa chữa cho đúng với nguyên bản

Share