[MINH HUỆ 10-3-2009] Theo như tôi biết, vài học viên vẫn chưa tạo được môi trường tu luyện tốt ở gia đình. Cha mẹ vẫn phản đối họ, con cái không ủng hộ họ, sợ rằng việc tu luyện sẽ có ảnh hưởng xấu đến bọn trẻ; thậm chí cả người phối ngẫu cũng phản đối họ và muốn ly hôn. Vậy nên vài học viên đơn giản là bỏ nhà và thuê một nơi sống một mình để tránh những mâu thuẫn đó. Họ nghĩ rằng, với cách đó, những người thân trong gia đình không can nhiễu được đến họ và họ có môi trường tu luyện yên tĩnh hơn, để có thể làm 3 việc tốt hơn và giảng sự thật về Pháp Luân Công và cứu thêm nhiều chúng sinh. Tôi muốn chia sẻ với các học viên vài suy nghĩ về vấn đề này.

Ba điều dưới đây có thể là nguyên nhân dẫn đến tình huống đó.

Thứ nhất, có những học viên không hiểu rõ vài điều trong Pháp. Sư Phụ đã nói rõ, “Như mọi người đã biết, pháp môn này của chúng tôi không tránh né xã hội người thường [rồi mới] đi tu luyện, không tránh, không trốn tránh mâu thuẫn;” (Chuyển Pháp Luân)

Thứ hai, các học viên chưa “giảng sự thật” một cách rõ ràng và đầy đủ cho gia đình. Theo tôi hiểu, giảng sự thật cho người thân là việc khó nhất nhưng cũng lại là việc dễ nhất. Chúng ta không cần phải nói với họ quá nhiều về lí thu‎yết – gia đình đánh giá chúng ta qua những gì chúng ta nói và làm. Ví dụ, nếu chúng ta thể hiện lòng hiếu thảo với cha mẹ, rộng lượng với người phối ngẫu, tận tâm với con cái, và đối xử tốt với gia đình, họ sẽ thấy rằng cách hành xử của chúng ta được dẫn dắt bởi Pháp. Ngay cả những chuyện nhỏ cũng có thể dùng để chứng thực Pháp và tất cả những gì chúng ta làm đều truyền tải sự thật.

Thứ ba là về thái độ buông lơi và không muốn bị tổn thương. Thật đau đớn mỗi khi mâu thuẫn nổi lên. Họ lại không muốn nhìn vào trong mà thay vào đó luôn nghĩ đến việc người khác có lỗi như thế nào, cảm thấy phiền lòng và không biết tu luyện tâm tính như thế nào – như thể là đang tu luyện cho người khác vậy. Người này không thay đổi bản thân từ bản chất và vẫn rất ích kỷ:” “Tôi sẽ tu luyện, tôi sẽ tự đề cao, ông/ bà không được can nhiễu đến tôi”.

Tất cả những lí do này thể hiện con đường vòng mà tôi đã đi. Khi nhìn lại chặng đường mình đã đi qua, có thể thấy rõ rằng con đường ngoằn ngoèo mà tôi đi đã để lại một vết rạn sâu đầy đau đớn và hối tiếc trong cuộc sống của những người thân. Chồng tôi và tôi ly hôn và chúng tôi không gặp nhau trong nhiều năm. Đáng tiếc, ông ấy mất vì bị bệnh. Ông ấy đã đeo “Thẻ hộ thân” (1) và đã thoái ĐCSTQ. Trước khi mất, ông ấy muốn gặp tôi và cố gắng liên lạc với tôi, nhưng chúng tôi không liên lạc được với nhau. Người ta nói rằng ông ấy chết trong ân hận. Những người tu luyện chúng ta đều biết rằng phần biết của ông ấy muốn tìm thấy Pháp để được cứu, nhưng đã quá muộn. Dĩ nhiên, cũng có cả can nhiễu của cựu thế lực.

Nếu tất cả các học viên đều chiểu theo Pháp mà đối xử với các thành viên gia đình, hàng xóm, bạn bè và đồng nghiệp, và nếu tất cả họ đều hiểu sự thật, bản thân chính họ có thể đóng vai trò là “nguồn lực di động làm rõ sự thật” trong gia đình và trong cộng đồng.

Trên đây là những trải nghiệm cá nhân mà tôi muốn chia sẻ với các học viên khác. Tôi hy vọng rằng những học viên khác sẽ không phạm phải sai lầm như tôi. Chúng ta hãy học Pháp tốt và nhiều hơn nữa. Hãy dứt bỏ bản ngã và thoát ra khỏi mâu thuẫn trong gia đình càng sớm càng tốt. Hãy hài hòa cân đối những gì Sư Phụ muốn và cứu những người thân có tiền duyên đặc biệt với chúng ta và rồi cứu thêm nhiều chúng sinh.

Chú thích:
(1) Thẻ hộ thân: Ở Trung Quốc, đôi khi các học viên giảng sự thật bằng cách cho mọi người một vật nhỏ để đeo trên đó có ghi vài từ nhắc cho họ về sự tốt đẹp của Đại Pháp


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2009/3/10/196879.
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2009/3/24/105866.html
Dịch ngày 26-3-2009: Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share