Bài viết của học viên Pháp Luân Công tại tỉnh Quảng Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 12-20-2023] Bởi tu luyện Pháp Luân Công, tôi bị kết án một năm tù ở Nhà tù nữ tỉnh Quảng Đông. Dưới đây là các hình thức tra tấn mà tôi phải chịu hoặc tôi được tận mắt chứng kiến trong thời gian phải thụ án tù phi pháp này.

Tra tấn thể chất

Khi tôi bị đưa vào khu giam giữ, có một học viên khác bị giam giữ ở phòng bên cạnh. Các lính canh ra lệnh cho cô ấy thừa nhận mình có tội thì mới cho cô ăn. Cô ấy từ chối tuân theo và liên tục nhấn mạnh mình là một học viên Pháp Luân Công.

Các lính canh ra lệnh cho từng học viên viết cái gọi là “bài tập” để bôi nhọ đức tin của chúng tôi. Học viên nào không làm như vậy sẽ bị giảm thời gian ngủ mỗi ngày – giảm 2 tiếng trong ngày đầu tiên khi học viên từ chối làm “bài tập” và giảm thêm 2 tiếng nữa vào ngày hôm sau nếu học viên này vẫn không hợp tác. Cứ như vậy, chỉ trong vài ngày, nếu một học viên kiên định thì sẽ không được ngủ chút nào.

Tôi bị cấm ngủ và bắt phải đứng qua đêm. Nếu quá mệt, tôi có thể yêu cầu ngồi xuống một lúc. Thời gian lâu nhất tôi bị cấm ngủ là 14 ngày. Các tù nhân nói với tôi rằng mục đích của hình thức tra tấn này là khiến tôi bị choáng váng. Khi tôi rơi vào trạng thái mê sảng, lính canh sẽ cầm tay tôi và ép tôi ký vào giấy tuyên bố từ bỏ Pháp Luân Công. Họ cũng hạn chế số lần và thời gian tắm của tôi.

Các lính canh không cho phép các học viên cự tuyệt từ bỏ Pháp Luân Công được mặc quần áo ấm vào mùa đông và bắt họ ngồi đối diện với cửa sổ mở toang trong thời gian dài. Hầu hết họ không được biết trước thời gian phải chịu tra tấn này sẽ kéo dài bao lâu.

Do không thể chịu được cái lạnh, một học viên đã hét lên vào lúc nửa đêm: “Họ chỉ cho tôi mặc quần áo mỏng trong thời tiết lạnh giá như thế này. Họ cấm tôi ngủ và ấn đầu tôi xuống xô nước.” Tù nhân được giao nhiệm vụ giám sát người học viên này nói: “Đó là lỗi của cô, bởi cô không thừa nhận mình có tội.” Một vài tù nhân chửi rủa cô ấy vì đã khiến họ thức giấc trong đêm.

Các lính canh có thể ra lệnh cho chúng tôi ngồi xổm bất cứ lúc nào. Khi tôi không nghe theo, sáu tù nhân sẽ vây quanh và cưỡng chế tôi ngồi xuống.

Tẩy não

Đa số chúng tôi bị giam ở nhóm thứ tư trong nhà giam số 4, được gọi là “Tổ học tập”. Mỗi học viên bị giam trong một không gian nhỏ hẹp và không được phép di chuyển theo ý mình. Thỉnh thoảng, các lính canh ngoài mặt tỏ vẻ tử tế với chúng tôi để lấy lòng, nhưng sau lưng thì chính họ đã ra lệnh cho các tù nhân tra tấn và “chuyển hóa” chúng tôi.

Khi đến giờ đọc các sách hay xem các video tuyên truyền tẩy não, các tù nhân, hầu hết là những kẻ buôn bán ma túy hoặc gái mại dâm, sẽ đánh đập và lăng mạ chúng tôi. Bởi tôi có thể chỉ ra những điều sai trái trong các tài liệu tẩy não mà các lính canh đưa ra, nên cuối cùng họ không bắt tôi xem hay đọc nữa.

Có một tù nhân tên là Lý Tĩnh, người này đã phải ngồi tù trong một thời gian dài. Các lính canh thường bắt cô ta tra tấn các học viên chúng tôi, bởi cô ta cực kỳ độc ác. Có một hình thức tra tấn mà cô ta phụ trách, đó là cô ta chỉ cho các học viên chúng tôi 60 giây để ăn xong bữa. Khi hết thời gian, mọi người đều phải dừng lại.

Một tù nhân khác có tên Lưu Lực Hồng, trước đây từng là cảnh sát và cô ta được hưởng ưu ái đặc biệt từ các lính canh. Cô ta cũng rất tàn nhẫn khi tra tấn mọi người. Một lần, cô ta bắt một người trẻ tuổi phải ngồi xổm trong một thời gian rất lâu.

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/10/12/466943.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/12/12/205149.html

Đăng ngày 19-10-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share