Bài viết của phóng viên Minh Huệ tại tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc
[MINH HUỆ 17-07-2023] Một cư dân ở thành phố Cẩm Châu, tỉnh Liêu Ninh gần đây đã bị kết án bốn năm tù cùng khoản tiền phạt 8.000 nhân dân tệ vì đức tin của ông vào Pháp Luân Công, một pháp môn tu luyện cả thân và tâm đã bị Đảng Cộng sản Trung Quốc bức hại kể từ tháng 7 năm 1999.
Ông Vương Lâm đã bị đặc vụ từ Phòng An ninh Nội địa Khu Phát triển Công nghiệp Công nghệ cao ở thành phố Cẩm Châu bắt cóc vào ngày 22 tháng 3 năm 2023. Ông bị viện kiểm sát huyện Lăng Hải truy tố vào ngày 8 tháng 5 và bị tòa án huyện Lăng Hải xét xử vào ngày 5 tháng 6.
Huyện Lăng Hải trực thuộc thành phố Cẩm Châu. Cả viện kiểm sát và tòa án huyện Lăng Hải đều được chỉ định xử lý các trường hợp liên quan đến Pháp Luân Công trong khu vực.
Thẩm phán Hoàng Diễm Xuân đã tuyên án 4 năm tù một cách phi pháp đối với ông Vương Lâm vào ngày 25 tháng 6. Ông đã nộp đơn kháng cáo vào thời điểm bài viết này được công bố.
Ông Vương Lâm
Ông Vương Lâm tu luyện Pháp Luân Công vào tháng 3 năm 1999, sau khi chứng kiến môn tu luyện này đã giúp cha của ông cải thiện sức khỏe. Sau khi tu luyện, các loại bệnh của ông Vương Lâm ông cũng đã sớm biến mất. Ông đã từng bị gia đình và bạn bè coi là một kẻ hư hỏng, nhưng sau đó, ông đã cải biến và trở thành một người chu đáo và tốt bụng, luôn cố gắng chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Pháp Luân Công trong cuộc sống. Ông cũng đã bỏ cờ bạc và những thói quen xấu khác.
Nhờ có trải nghiệm tích cực với Pháp Luân Công, đức tin của ông vào Đại Pháp chưa bao giờ bị lung lay sau khi cuộc đàn áp bắt đầu vào tháng 7 năm 1999. Trong 24 năm qua, ông đã nhiều lần bị bắt cóc vì kiên định vào đức tin của mình. Đặc biệt, ông đã bị kết án một năm lao động cưỡng bức vào năm 2004 và bị kết án bốn năm tù vào năm 2014.
Ba vụ bắt giữ từ năm 1999 đến 2002
Ông Vương bị bắt cóc vào tháng 8 năm 1999 khi đang luyện các bài công pháp của Pháp Luân Công trong một công viên. Ông đã bị bắt giam phi pháp trong vòng 15 ngày.
Vào ngày 13 tháng 7 năm 2001, trong khi đang treo các tài liệu thông tin về Pháp Luân Công, hai vợ chồng ông Vương đã bị người của đồn cảnh sát quận Khang Ninh bắt cóc. Họ bị giam tại nhà tù số 2 thành phố Cẩm Châu trong vòng hơn 20 ngày và bị bòn rút 30.000 nhân dân tệ.
Ông Vương đã phân phát các tài liệu thông tin về Pháp Luân Công vào tháng 4 năm 2002. Sau khi phát hiện ra điều này, ông Khương Hải Quần, trưởng bộ phận an ninh tại Công ty Công nghiệp Dược phẩm Cửu Thái, nơi làm việc của ông Vương, đã báo cáo với cảnh sát. Ông đã nhanh chóng bị bắt và bị cảnh sát đánh đập dã man. Ông bị giam trong vòng 26 ngày và bị bòn rút 30.000 nhân dân tệ. Ông cũng bị công ty chấm dứt hợp đồng lao động.
Bị lao động cưỡng bức từ năm 2004 đến năm 2005
Ngày 9 tháng 8 năm 2004, sau khi tan làm, ông Vương tới khu chợ mua đồ ăn và giảng chân tướng về Pháp Luân Công cho một người bán rau, ông đã bị cảnh sát mặc thường phục Vương Mẫn của Đội Cảnh sát Hình sự Khu Phát triển Công nghiệp Công nghệ cao báo cáo với cảnh sát. Cô này đã gọi điện cho cảnh sát trưởng Lý Bảo Tồn của Sở cảnh sát Lăng Nam, người này đã nhanh chóng đến để bắt cóc ông Vương.
Hai ngày sau, ông Vương nhận án một năm lao động cưỡng bức một cách phi pháp và bị chuyển đến trại lao động Cẩm Châu vào ngày 12 tháng 8 năm 2004.
Ban đầu, ông Vương bị giam cùng nhóm tù nhân mới đến, phải chịu nhiều hình thức ngược đãi khác nhau, bao gồm đánh đập dã man và biệt giam. Ông Vương đã bị các lính canh bắt ngồi trên một chiếc ghế kim loại trong 24 giờ, trong thời gian đó họ đội mũ bảo hiểm trên đầu ông và thỉnh thoảng đấm vào mũ bảo hiểm. Ông Wang cho biết tiếng đấm vang lên trong đầu và ông cảm thấy chóng mặt.
Dụng cụ tra tấn: ghế kim loại
Sáng hôm sau, ông được thả ra khỏi chiếc ghế kim loại, hai tay bị còng vào một chiếc vòng neo xuống sàn. Ông phải ngủ trên sàn vào ban đêm, với một tay vẫn bị còng xuống sàn.
Sau đó, ông Vương được giao cho đội 2, nơi ông bị giam một mình trong phòng giam. Các lính canh Lý Tùng Đào và Trương Xuân Phong ra lệnh cho các tù nhân trói chân ông bằng ga trải giường trong ba giờ liền. Chân của ông sau đó được cởi trói, rồi sau đó lại bị trói lại. Đôi khi việc tra tấn bằng hình thức trói chân được lặp đi lặp lại ba lần một ngày. Trong khi hai chân ông bị trói, tù nhân Trương Thiết Quân đã dùng giày da giẫm lên chân ông. Ông Vương đã không thể đi lại trong ba tháng sau đó.
Một lần tù nhân Vương Chí đã đi tiểu vào một cái thùng và sau đó cùng với tù nhân Trương Thiết Quân đổ nước tiểu vào miệng ông Vương Lâm. Họ lau chân cho ông Vương bằng giấy dính phân và nhét giẻ vào miệng ông trước khi nhét vào miệng ông chiếc hàm thiếc ngựa. Các lính canh sau đó đã sốc điện ông bằng nhiều dùi cui điện cùng một lúc.
Một lần khác, ông Vương bị đưa xuống tầng hầm của một tòa nhà mới xây để thực hiện cái gọi là “tra tấn hình quả cầu”. Các lính canh đã trói chân và cổ ông để ông cuộn tròn như một quả bóng.
Tái hiện cảnh tra tấn: “Tra tấn hình quả cầu”
Ông Vương sau đó bị chuyển đến trại lao động cưỡng bức Bản Khê và tiếp tục bị bức hại nghiêm trọng.
Hai vụ bắt giữ vào năm 2008 và 2012
Vào tháng 5 năm 2008, cảnh sát Tôn Trì An đã tới nhà ông Vương và dùng cưa điện để cắt cửa nhà ông. Ông đã bị giam trong hơn 20 ngày và bị tống tiền 30.000 nhân dân tệ.
Vào tối ngày 5 tháng 6 năm 2012, ông Vương lái xe đến thị trấn Thúy Nham, huyện Lăng Hải để phát tài liệu thông tin Pháp Luân Công. Trên đường quay về, ông bị người của sở cảnh sát thị trấn Thúy Nham bắt cóc và đưa đến trại giam Lăng Hải để bức hại, 13 ngày sau ông mới được trả tự do.
Bị kết án bốn năm tù sau khi bị bắt cóc vào năm 2013
Ông Vương đã bị nhân viên đồn cảnh sát Kính Nghiệp bắt cóc vào tối ngày 18 tháng 10 năm 2013, trong khi ông đang phân phát các tài liệu thông tin về Pháp Luân Công. Họ đưa ông đến trại giam Cẩm Châu. Lính canh Vương Hồng đã sốc điện ông bằng dùi cui vào ngày hôm sau trước khi ra lệnh cho các tù nhân đánh ông. Ông bị đánh rất mạnh nên đã ngất đi. Sau khi tỉnh lại, ông lại bị lính canh Vương Hồng còng lại ở hành lang.
Trong bốn tháng liên tiếp, ông Vương còn bị cảnh sát tra tấn bằng hình thức “cố định vị trí”, tức là dùng còng để cố định tay chân, khiến ông không thể xoay người hay di chuyển, còn không được tắm rửa, đi vệ sinh, hay đánh răng.
Minh họa tra tấn: Cố định vị trí trên giường
Ông Vương sau đó đã bị ép phải làm hàng thủ công mỹ nghệ để xuất khẩu.
Tòa án quận Cổ Tháp của thành phố Cẩm Châu đã kết án phi pháp ông Vương bốn năm tù vào ngày 9 tháng 7 năm 2014 và ông đã nhanh chóng bị chuyển đến nhà tù số 1 Thẩm Dương.
Lính canh đã dùng nhiều hình thức tra tấn khác nhau đối với ông Vương và các học viên Pháp Luân Công bị cầm tù khác.
Một hình thức tra tấn là “duỗi thẳng và cấm ngủ.” Tù nhân bị đặt giữa hai chiếc giường cách nhau khoảng 1,5 mét. Một tay bị còng vào giường dưới và một tay khác bị còng vào giường trên của một chiếc giường tầng cạnh đó, với hai cánh tay duỗi thẳng tạo thành một góc 45 độ so với mặt đất. Tù nhân không thể đứng thẳng. Ông cũng bị buộc phải đội mũ đấm bốc và không được phép ngủ. Nhiều nạn nhân cho biết họ bị ù tai, mờ mắt, đau nhói ở đầu và tai.
Minh họa tra tấn: duỗi thẳng và cấm ngủ
Các hình thức tra tấn khác bao gồm: tiêm cho tù nhân các loại thuốc độc hại làm tổn thương hệ thần kinh trung ương, buộc phải đeo tai nghe và mở các bài tuyên truyền phỉ báng Pháp Luân Công với âm lượng lớn, bị treo cổ, còng tứ chi xuống đất, chiếu đèn sáng vào mắt, dùng tăm cạy mí mắt, xịt nước ớt vào mắt, dùng tăm chọc vào tai và lỗ mũi, dội nước sôi, giật điện toàn thân (kể cả bộ phận sinh dục) bằng nhiều dùi cui điện một lúc, và sử dụng túi nước đá để đóng băng tinh hoàn.
Ông Vương đã được trả tự do vào ngày 18 tháng 10 năm 2017.
Các báo cáo liên quan
Người đàn ông Liêu Ninh bị truy tố bởi bằng chứng ngụy tạo và bị xét xử vì kiên định đức tin
Năm cư dân ở tỉnh Liêu Ninh bị giam giữ vì tu luyện Pháp Luân Công
Vợ của ông Vương Lâm không được phép tham gia buổi xét xử của chồng mình
Ông Vương Lâm đối mặt với xét xử phi pháp sau 6 tháng bị bức hại tàn bạo trong tù
Người vợ thay mặt người chồng đang bị cầm tù khởi kiện Giang Trạch Dân
Các học viên Pháp Luân Công bị tra tấn trong trại tạm giam Cẩm Châu
Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của trang web Minh Huệ (Minghui.org). Khi sử dụng lại vì mục đích phi lợi nhuận, vui lòng ghi rõ nguồn ở đầu bài đăng hoặc tác phẩm (Theo bài viết của trang Minh Huệ…), sau đó dẫn đường link bài gốc của Minh Huệ. Trường hợp sử dụng với mục đích thương mại, vui lòng liên hệ với Ban Biên tập về thủ tục ủy quyền.
Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/7/17/463069.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/7/22/210429.html
Đăng ngày 08-08-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.