Về ý nghĩa của lời thông báo của Hội Học thuật Pháp Luân Đại Pháp (Pháp Luân Đại Pháp Học Hội)

Bài Li Zhiqing

[MINH HUỆ 11-10-2005] Tại sao các học viên Pháp Luân Công đi làm sáng tỏ sự thật? Sự làm sáng tỏ sự thật này có hiệu quả hay không? Những người không biết nhiều về Pháp Luân Công thường hay đặt ra những câu hỏi này.

Những ai đã theo sát các biến đổi xảy ra trong cách xử sự của người dân Trung Quốc và trong xã hội nói chung, là không còn nghi ngờ gì nữa về sức mạnh của sự thật.

Sau nhiều năm kiên trì, ôn hoà và lý trí làm sáng tỏ sự thật, mặc dù nguy hiểm và khó khăn, học viên Pháp Luân Công đã tiêu trừ hiệu quả đầu độc tư tưởng con người dân do ĐCSTQ và nhóm họ Giang đã tuyên truyền bịp bợm và nhục mạ Pháp Luân Công. Các học viên đã giúp dân chúng biết được sự thật và giúp họ tạo nên những cơ hội thuận tiện cho tương lai của họ.

Những tin tức gần đây xác nhận rằng Tăng Khánh Hồng và La Cán, thành phần còn lại của nhóm Giang trong lực lượng “ưu tú” tại Trung Quốc, đã lại khởi lên một đợt khác khủng bố các học viên Pháp Luân Công. Những cuộc bố ráp đám đông các học viên đã xãy ra tại một số vùng. Nhưng, nhiều người hiểu rằng đó là trận đấu cuối cùng của kẻ cướp cạn, vì cuộc khủng bố không thể nào đạt được tầm mức mà họ ao ước bất kể phương pháp nào họ dùng đến.

Các viên chức cảnh sát và chính quyền vì bị ép buộc và bị gạt trong việc khủng bố Pháp Luân Công đã thức tỉnh càng ngày càng nhiều sau khi biết được sự thật từ các học viên. Họ bây giờ chỉ trích và chống lại cuộc khủng bố, và làm nhiều điều để bảo vệ các học viên Pháp Luân Công.

Các viên chức cảnh sát thức tỉnh

Có nhiều câu chuyện thật trong đời sống về các viên chức cảnh sát, sau khi biết được sự thật, đã từ chối khủng bố các học viên Pháp Luân Công. Một số trong họ bảo vệ các học viên, một số giúp đỡ các học viên làm sáng tỏ sự thật, và một số cả chính họ bắt đầu học tập Pháp Luân Công.

Trong ngày lễ Quốc khánh 1 tháng mười, một trạm cảnh sát tại một thành phố tỉnh Hồ Nam nhận được một thượng lệnh đi lục soát nhà của mỗi học viên Pháp Luân Công. Nếu một tài liệu Pháp Luân Công hoặc Cửu bình về Đảng Cộng sản được tìm thấy, người học viên sẽ bị cầm tù. Tuy nhiên, nhiều viên chức cảnh sát đã biết được sự thật nên họ đối xử tốt với các học viên Pháp Luân Công trong khi đi đến nhà những người này. Cả khi họ tìm thấy các tài liệu Pháp Luân Công hoặc cửu bình, họ làm ngơ như không nhìn thấy.

Văn phòng Công an tỉnh Hắc Long Giang phát ra một danh sách học viên cho viên chức trong các vùng, ra lệnh cho họ đi bắt những người trên bản danh sách trước ngày 1 tháng mười Quốc Khánh. Nhiều nhân viên các cấp phổ thông than phiền công khai. Một giám đốc cảnh sát nói thẳng ra, “Bộ chúng ta đã hết việc làm gì hay hơn à? Tại sao lại đi bắt những người tu luyện Pháp Luân Công?” Một viên chức cảnh sát gia cư hỏi, “Tại sao đi bắt các học viên Pháp Luân Công? Có ích lợi gì?”

Môt viên chức cảnh sát địa phương đã tiêu huỷ các sách và tài liệu Pháp Luân Công trước đây và đã không cho phép các học viên tập luyện công. Sau khi nói chuyện với một số học viên, ông ta hiểu ra rằng Pháp Luân Công là một môn tập luyện tuyệt vời và các học viên là những người tốt. Sau đó, khi ông ta lại bị gữi đi lục soát nhà của các học viên, ông không nói điều gì khi nhìn thấy các sách Pháp Luân Công. Ông để lại các sách ấy vào một nơi an toàn trong tủ kéo trong nhà các học viên.

Tại tỉnh Hồ Nam, một viên chức an ninh trong một hãng xưởng đã theo sát các lệnh của chế độ Giang khi cuộc khủng bố Pháp Luân Công bắt đầu. Ông ta khủng bố nặng nề các học viên Pháp Luân Công với mọi phương cách, như là theo dõi họ, lục soát nhà họ và bắt họ đem đi. Sau khi các học viên làm sáng tỏ sự thật với ông ta nhiều lần, ông ta bây giờ đã thức tỉnh. Ông trả lại tất cả sách Pháp Luân Công đã tịch thu của các học viên.

Một viên chức cảnh sát hiểu ra sự thật và hiểu được Pháp Luân Đại Pháp là gì. Ông ta tự động đi tìm các học viên Đại Pháp để có được sách Đại Pháp và nói rằng, “Nhiều người đã nói sách Đại Pháp này rất tốt, vì vậy tôi cũng muốn xem ra sao.” Trước khi ông ta rời đi, ông ta nói với học viên, “Trong tương lai, xin cho tôi bất cứ tài liệu nào mà anh có được và tôi sẽ làm sáng tỏ sự thật cho anh.”

Các nhân viên Phòng 610 thay đổi cách làm của họ

Đảng Cộng sản Trung Quốc làm ác đã thành lập Phòng 610 với mục đích duy nhất là khủng bố Pháp Luân Công. Sau khi biết được sự thật, những lời nói và hành động của các viên chức là một dấu hiệu rõ ràng rằng cuộc khủng bố Pháp Luân Công đang mất dần chổ đứng trong lòng dân chúng.

Một viên chức cảnh sát lão thành tại Nam Kinh nghe nói rằng con trai của ông sắp bị gữi đi một trung tâm cải tạo vì tập luyện Pháp Luân Công. Ông vô cùng giận dữ và đi đến một người bạn già, một kiểm soát viên Phòng 610 tại một thành phố khác để cầu cứu. Người bạn của ông nói, “Sự thật, chúng tôi tất cả đều biết các học viên Pháp Luân Công là những người tốt. Vì vậy, tôi đang cố gắng để không trừng phạt họ nếu có thể, hoặc phạt họ càng nhẹ càng tốt.” Khi ông nói điều này, nước mặt ông quanh tròng. “Thật là một điều tội lỗi!” Ông đồng ý với người bạn già của ông.

Một học viên tại tỉnh Giang Tô sắp đi thăm một người thân ở ngoại quốc. Trước khi ông ta rời đi, người giám đốc của Phòng 610 địa phương đi đến gặp ông và nói, “Xin hãy chào Thầy của anh dùm tôi khi anh đi ra ngoại quốc.”

Giám đốc của một Phòng 610 khác nói với một học viên, “Nếu anh đổi nhà, tôi có tất cả tài liệu về anh ở nơi đây. Tôi sẽ chuyển hồ sơ gia đình anh nhưng tôi sẽ không chuyển báo cáo về anh cho biết anh là một học viên Pháp Luân Công. Tôi sẽ tiêu huỷ các báo cáo này, như vậy sẽ không ai làm khó dễ anh nữa.” Anh ta thở dài và nói, “Đối với một người ở vào vị trí của tôi, thật khó mà không làm điều xấu. Tôi phải suy nghĩ ra cách để rời cái công việc xấu hổ này. Nếu tôi không giúp tôi, tôi sẽ gặp khó nạn lớn trong tương lai.”

Một thư ký Phòng 610 tại tỉnh Sơn Tây nói với người bạn học về cuộc khủng bố Pháp Luân Công. Người bạn học này của ông ta tu luyện Pháp Luân Công và đã nói với vị thư ký này nhiều sự kiện về Pháp Luân Công. Người thư ký nói, “Vậy Đảng Cộng sản là còn tà ác hơn là gì tôi biết. Giang trạch Dân mang điêu tàn cho tất cả chúng ta. Pháp Luân Công thật lớn lao. Không lạ gì nó thu hút số đông người như vậy. Tôi không thể đi theo tên Giang Trạch Dân tà độc này để làm những điều tội lỗi. Từ nay tôi sẽ làm ngơ các hoạt động của Pháp Luân Công và giúp đỡ họ nếu có thể.”

Các viên chức cội chống lại cuộc khủng bố

Trong nhiều vùng, khi cảnh sát địa phương theo lệnh đị lục soát và bắt các học viên Pháp Luân Công, nhiều viên chức gạo cội mà đã biết sự thật về Pháp Luân Công chống lại các lệnh này.

Các viên chức quận từ Phòng 610 thuộc một tỉnh miền Bắc tìm thấy một quyển sách Đại Pháp và tài liệu giảng rõ sự thật trong khi lục soát nhà một học viên. Người trưởng làng Đảng viên đã biết được sự thật, ông tức thì dấu đi tài liệu đó để bảo vệ nó và người học viên.

Các viên chức cảnh sát Phòng 610 đến nhà một giám đốc hiệp hội phụ nữ để bắt các học viên. Người này nói với họ, “Cả làng chúng tôi tin nơi Pháp Luân Công. Nếu ông có thể, thì hãy dẫn tất cả mọi người đi đi.” Khi các viên chức đưa ra các tên học viên, người này nói, “Họ đều là những người tốt nhất trong làng chúng tôi. Ông không thể bắt đi một người nào trong họ cả.” Các viên chức thất vọng và bỏ đi. Sau đó, các viên chức từ Phòng 610 lại đến. Lần này họ đi đến nhà của một kế toán viên. Để bảo vệ các học viên, người kế toán nói với các viên chức, “Không có học viên nào trong làng chúng tôi cả. Hãy ngưng đến đây làm phiền chúng tôi.” Cảnh sát lại bị gạt ra. Chỉ vài ngày sau, họ lại đến nhà của người công an trong làng. Người này cũng không hợp tác với những đòi hỏi của họ. Bè lủ tà ác lại bị đánh bại.

Một viên chức một thành thị về phía Bắc Trung Quốc khi đã biết sự thật, ông đi đến nhà người con trai và người cháu mà đang là giám đốc đội và kêu họ bảo vệ các học viên Đại Pháp trong khi họ đi phát tờ bướm làm sáng tỏ sự thật. Họ đi với các học viên từ 9:00 giờ tối đến 1:00 giờ sáng ngày hôm sau, đi ngang qua nhiều làng và phát ra nhiều trăm tờ bướm.

Các viên chức chính phủ mở lời chống cuộc khủng bố

Sau nhiều năm khủng bố, càng có nhiều viên chức chính phủ bây giờ biết được rằng các học viên Pháp Luân Công là những người tốt, và Pháp Luân Công là một sự tin đúng đắn và dạy người ta làm người tốt. Họ hiểu được bản chất tà ác của cuộc khủng bố và nhìn thấy được sự thất bại không tránh được của cuộc khủng bố.

Một thị trưởng dân biểu nói, “Pháp Luân Công chỉ là một vấn đề tin tưởng. Các học viên này thật sự tin nơi Pháp Luân Công. Không giống như tình trạng đối với ĐCSTQ – không ai còn tin nó nhưng không ai dám công khai nhìn nhận điều này. Hơn nữa, các học viên Pháp Luân Công là những người tốt – họ còn tốt hơn các đảng viên ĐCSTQ.”

Một thị trưởng dân biểu khác nói, “Các học viên Pháp Luân Công tin vào ‘Chân-Thiện-Nhẫn’, điều đó rất tốt. Nếu mọi người đều đi theo ‘Chân Thiện Nhẫn’ và không ai còn muốn tranh đấu cho danh lợi cá nhân, xã hội sẽ ổn định hơn. Bây giờ, không ai chú ý đến những tội phạm thật, mà chỉ tập trung mãi mãi vào Pháp Luân Công và tất cả sự bắt bớ đều là học viên Pháp Luân Công. Đó không phải là điều mà các viên chức Công an nên làm, cũng không phải điều mà lực lượng cảnh sát nên làm. Kỳ thật, những người cần phải bị bắt là một số từ Công An hoặc cảnh sát – họ chính là kể cướp. Cuộc khủng bố Pháp Luân Công nhất định là thất bại – làm sao người ta có thể thành công trong việc khủng bố những người tốt được?”

Người giám đốc của một sở B nói, “Giang trạch Dân quá thiển cận. Tại sao lại lo lắng quá về một nhóm người như vậy? Cuối cùng, tốt hơn nên tin vào một cái gì hơn là không tin vào gì cả. Hãy xem các viên chức ĐCSTQ – họ không tin vào gì cả và dám làm bất cứ điều gì xấu. Đó là rõ ràng nghịch với những người đi theo ‘Chân Thiện Nhẫn’.

Giám đốc của một sở C nói, “Người ta không thể tiêu diệt được đức tin của những người khác, nhất là Pháp Luân Công. Các ông thấy đó, những người mà bỏ môn pháp tu luyện của họ [dưới sự áp lực] bây giờ lại bắt đầu tu tập trở lại, nói chi đến những người kiên trì giữ vững nó, họ sẽ tiếp tục tập luyện, cả nếu họ bị bắt giam vì đó. Làm sao mà những người khủng bố giải quyết nó được? Và bây giờ, càng nhiều người hơn đang đi theo nó. Làm sao ai có thể nói là Pháp Luân Công là không tốt? Hơn nữa, làm sao có thể nói ‘Chân Thiện Nhẫn’ là không tốt? Nếu ĐCSTQ tiếp tục như vậy, thì nó hết thời rồi.”

Giám đốc một sở D nói, “Cuộc khủng bố Pháp Luân Công là hết nói nổi. Không ý nghĩa gì cả đi bắt bớ một nhóm người tu. Hơn nữa, tình hình bây giờ khác xưa, Nếu không có lệnh từ bên trên, tôi nghĩ không ai muốn đi bắt các học viên Pháp Luân Công. Có quá nhiều viên chức và cảnh sát bị liên luỵ về đó, nhưng những người mà chúng ta nhắm vào là ai? Tại sao chúng ta làm như vậy? Nếu chúng ta tiếp tục như vậy, thì ĐCSTQ sẽ sớm bị kết thúc.”

Giám đốc một sở cảnh sát tỉnh nói, “Phòng 610 nên phải giải thể. Họ không làm việc gì tốt mà chỉ đối xử với những nhóm ngừoi già, trẻ em, và đàn bà một cách rất tàn nhẫn. Thật quá sai.”

Một viên chức một Văn phòng Công an tỉnh nói với gia đình của ông ta rằng sự thật của cuộc khủng bố là vượt quá xa những gì viết trên các tờ bướm của Pháp Luân Công. Ông ta nói, “Các cuộc tra tấn thật sự là tệ hơn những gì nói trên các tờ bướm.’ Năm 2001, trước khi vụ tự thiêu tại Thiên An Môn được sắp bày, ông ta nhận được một thông tri trước. Ông không để con gái ông bị đi Trại Lao động cưỡng bách Mã Tam Gia . Ông nói với một học viên Pháp Luân Công, “Theo lời của Thầy các vị, Mã Tam Gia Trại Lao động là cái ổ đen tối của lực tà ác, phải không? Tôi có đọc bài của Thầy các vị. Tôi không thể để con tôi đi đến nơi đó và bị ô nhiễm. Đồng thời, tôi sẽ lo làm việc khác (và sẽ không còn khủng bố Pháp Luân Công nữa).”

Một công tố viên tại một thành phố Tây Nam Trung Quốc biết được sự thật. Ông viết một lời ‘Tuyên bố từ bỏ Đảng Cộng sản’. Sau đó, ông cho 600 đồng từ tiền túi của ông cho các thân nhân của học viên Pháp Luân Đại Pháp mà đã bị khủng bố.

Rời bỏ lối tối và đi con đường sáng

Tháng sáu 2005, nhiều cựu viên chức ĐCSTQ từ bỏ sở của họ để phản đối chính sách khủng bố Pháp Luân Công của chính phủ.

Trần Dụng Lâm, 37 tuổi, là một viên chức lãnh sứ quán, ông phụ trách các vấn đề chính trị tại Lãnh sứ quán Trung cộng tại Sydney. Ông rời bỏ lãnh sứ quán để ngưng phải thực hành các lệnh chính sách khủng bố Pháp Luân Công và các nhóm đối nghịch.

Nhiều ngày sau, Hác Phụng Quân, một cựu viên chức tại Sở cảnh sát thành phố Thiên Tân và tại Phòng 610, đã đăng một tờ tuyên bố tại Melbourne rằng ông đã cắt đứt với ĐCSTQ và làm chứng cho cuộc khủng bố tàn bạo các học viên Pháp Luân Công bỡi ĐCSTQ.

Hàn Quảng Sinh, cựu giám đốc của Văn phòng luật pháp thành phố Thẩm Dương tỉnh Liễu Ninh tiết lộ cuộc khủng bố Pháp Luân Công cho công chúng. Ông ta viết một bức thư công khai gữi cho các viên chức Trại Lao động cưỡng bách tại thành phố Thẩm Dương. Trong bức thư ông chỉ điểm rằng “cuộc khủng bố Pháp Luân Công là một cuộc khủng bố đại quy mô khác trên đông đảo quần chúng bỡi ĐCSTQ sau “phong trào chống thiên hữu, ” Cách Mạng Văn hoá’’, và ‘thảm sát tại quảng trường Thiên An Môn ngày 4 tháng sáu 1989’. Đó là một tội lỗi lớn của ĐCSTQ và nhóm Giang mà đi nghịch lại với ý trời và ý dân.” Ông kêu gọi các phụ tá xưa kia của ông “đi theo lương tâm của họ và ngưng trợ giúp đảng cướp tội lỗi và ngưng khủng bố những người tốt. Thời đại của Giang đã qua rồi, ĐCSTQ sẽ không bao lâu sẽ bị bứng gốc rễ bỡi lịch sử, đùng đi theo ĐCSTQ vào trong hồ chôn của nó. Xin hãy rời bỏ Đảng ngay và ngưng phạm điều tội lỗi!”

Kết luận

Giang trạch Dân và nhóm ĐCSTQ đã khủng bố các học viên Pháp Luân Công từ sáu năm nay. Lúc đầu cuộc khủng bố là dựa trên những sự lừa dối bịp bợm. Nhiều viên chức các cấp thấp cảnh sát và chính phủ bị đánh lừa và tham gia vào cuộc khủng bố này dưới sự áp lực. Khi các học viên Pháp Luân Công chiu hy sinh vô biên và vị tha làm sáng tỏ sự thật về Pháp Luân Công, các lời lừa bịp bị phơi bày và dân chúng đã thức tỉnh. Họ đã lấy một sự chọn lựa đúng trong cuộc chiến giữa thiện và ác. Họ sẽ chọn một tương lai sáng cho chính họ, và cuộc khủng bố sẽ không kéo dài. Đó là ý nghĩa lớn nhất và kết quả thật sự của sự truyền bá rộng rãi sự thật về cuộc khủng bố Pháp Luân Công.

Hiện nay, dù cuộc khủng bố vẫn còn tiếp diễn, các kẻ tội phạm đầu não: Giang trạch Dân, La Cán, Zhou Yongkang, Liu Jing, Tăng Khánh Hồng, Li Lanqing và các người khác đã bị kiện toà tại các xứ ngoại quốc. Cộng đồng quốc tế đang bước những bước vững vàng để ủng hộ và giúp đỡ các học viên Pháp Luân Công. Bên trong Trung Quốc, nhiều viên chức chính phủ từ những cấp cao nhất, trung cấp và hạ cấp, Phòng 610, viên chức toà án, pháp luật và hệ thống pháp lý và Đội Công An đã thức tỉnh. Họ không còn trợ giúp kẻ khủng bố nữa.

Các trường hợp nêu ra trong bài này chỉ là đỉnh núi tuyết. Sự thay đõi của dân chúng là một dấu hiệu vững vàng là cuộc khủng bố đã thất bại, vì sự lừa bịp không thể kéo dài và thiện sẽ có thiện báu và ác sẽ gạt hái sự nguy hiểm cho chính nó.

Đại Pháp từ bi. ĐCSTQ sụp đổ, cụộc khủng bố đang kết thúc. Các kẻ khủng bố sắp bị đem ra toà. Hội học thuật Pháp Luân Đại Pháp chỉ rõ trong bản cáo tri ngày 9 tháng mười của họ, “…một trong những mục đích của Pháp thiêng liêng của Pháp Luân Công là cứu độ dân chúng, kể cả những người trong mọi tầng lớp xã hội. Cả những người mà đã phạm lỗi lầm, vẫn còn cơ hội cho họ để lìa bỏ con đường xấu, và chọn làm người tốt. Đối với những người mà đã phạm tội lỗi chống Pháp Luân Công nhưng bây giờ muốn sửa chửa lỗi lầm của họ, họ có thể nộp một tờ khai bảo đảm dưới những hoàn cảnh an ninh, hoặc hối thư gửi cho Minh Huệ (www.minghui.org) hoặc bất cứ một hội Pháp Luân Đại Pháp nào để được lưu giữ. Chúng tôi sẽ không điều tra những tội phạm của những ai mà đã quyết chí sửa lỗi lầm của họ. Tuy nhiên chúng tôi sẽ tiếp tục theo dõi hành động của họ.”

Đại Pháp thiêng liêng và rất mạnh. Lời cáo tri cũng chỉ rõ, “Trời diệt ĐCSTƯ là việc đã định trong lịch sử và không tránh được. Trời Thần phải phạt những kẻ tội lỗi mà đã phạm tội đối với Pháp Luân Đại Pháp. Những ai mà từ chối làm điều đúng và thay vì tiếp tục đi theo chính sách khủng bố của chế độ Giang bè lủ sẽ bị phạt nặng nề như chính những kẻ khủng bố các tội không tha được. Kể từ nay, các học viên Pháp Luân Công ở hải ngoại sẽ nộp đơn kiện toà hình họăc hộ đối với tất cả các viên chức chính phủ hoặc ĐCSTQ quan trọng mà tham gia vào họăc tiếp tục tổ chức khủng bố Pháp Luân Công và hậu quả là làm thêm những tội lỗi mới vào các tội lỗi mà họ đã làm đối với Pháp Luân Công…”

Có người nói rằng thông tri của Hội học thuật Pháp Luân Đại Pháp là đánh dấu sự chiến thắng hoàn toàn của các cố gắng chống cuộc khủng bố của Pháp Luân Công và tuyên bố lên sự bắt đầu tuyên cáo các tội phạm. Sự báo trước này có ý nghĩa cho mọi người, vì sự chọn lựa cuối cùng của họ sẽ quyết định đinh mệnh cuối cùng của họ. Đây là kết thúc mọi điều và thời gian qua rất mau. Lời khuyên cáo của Pháp Luân Công không là trò đùa. Các viên chức ảnh sát, tội phạm khủng bố và viên chức chính phủ mà còn khủng bố Pháp Luân Công phải tức thời thức tỉnh, biết quí trọng sự từ bi của Pháp Luân Đại Pháp, nắm lấy cơ hội cuối cùng quí báu này, sửa sai những lỗi lầm của họ và bồi đắp bằng các cách.

Mọi người, hãy lựa chọn cho sáng suốt vì tương lai của chính mình!

 

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2005/10/11/112190.html;

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2005/11/4/66499.html.

Đăng ngày 25-11-2005; bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên tác.

Share