Bài viết của Thanh Mai, một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 18-3-2017]

Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1998. Thời gian đầu tôi tinh tấn đề cao trong tu luyện và chú trọng tu luyện tâm tính của mình. Sau khi cuộc bức hại bắt đầu, tôi đã rơi rớt. Sư phụ đã giúp tôi đứng dậy mỗi lần tôi vấp ngã. Cuối cùng tôi đã thức tỉnh và trở thành một học viên kiên định, chân tu.

Ngạo mạn và tự mãn

Từ nhỏ đến lớn, tôi thường quán xuyến nhiều việc trong nhà, từ việc mua những thứ lặt vặt cho cha mẹ đến việc bảo vệ em gái nhỏ mỗi khi em tôi bị bắt nạt.

Khi trở thành một học viên, tôi mang máy phát nhạc tới điểm luyện công, phụ trách hướng dẫn động tác cho các học viên mới, thu xếp các buổi chia sẻ tâm đắc thể hội, và là người liên lạc chính.

Sau khi giai đoạn Chính Pháp bắt đầu, tôi tiếp nhận các bài kinh văn của Sư phụ từ các thành phố khác. Tôi thường xuyên được đề nghị tham gia vào một hạng mục Đại Pháp.

Sau một thời gian dài tham gia vào nhiều hoạt động Đại Pháp khác nhau, tôi phát triển tâm tự mãn. Tôi tự cho mình là người phụ trách và không để các học viên khác chất vấn mình. Các đồng tu cũng không dám chỉ ra những chấp trước của tôi trước mặt tôi. Trong các cuộc tranh luận, tôi tuyên bố rằng thể ngộ của họ là tà, điều đó đã gây ra tác động tiêu cực trong các học viên.

Hồi tưởng lại những lần đó, tôi vẫn nhớ cách mà tôi đối đãi với các đồng tu và khăng khăng với suy nghĩ của mình. Giờ đây, tôi nhận ra mình thật đã trẻ con và lố bịch – tôi đã tự cao tự đại và đầy tự mãn.

Cải biến trong suy nghĩ, thái độ và hành vi

Nhận thấy vấn đề của tôi, Sư phụ đã an bài cho một đồng tu ở thành phố khác tới thức tỉnh tôi. Cô ấy nói với tôi rằng rất nhiều học viên địa phương phàn nàn về tôi. Tôi vô cùng sửng sốt. Cô ấy kiên nhẫn chia sẻ với tôi và cuối cùng tôi đã nhận ra những chấp trước của mình cũng như tác động và tổn hại của chúng tới môi trường tu luyện tại địa phương chúng tôi.

Một học viên khác nói với tôi trước khi cô ấy chuẩn bị chuyển sang một tỉnh khác. Cô lo lắng cho tôi và chia sẻ một cách từ bi những điều cô ấy tin là tôi cần phải đề cao. Cô đã chỉ ra những chấp trước của tôi.

Khi xem video Sư phụ giảng Pháp cho các học viên Úc, tôi nhận thấy những chấp trước của tôi rất mạnh mẽ và nghiêm trọng. Tôi phát chính niệm và quyết định loại trừ chúng, bao gồm cả suy nghĩ rằng tôi tu luyện tốt hơn mọi người, và tâm tự mãn.

Sau đó, tôi mơ thấy Sư phụ tịnh hóa và loại bỏ rất nhiều những vật chất xấu cho tôi. Dần dần tôi có thể thảo luận với các học viên khác một cách hòa ái. Tôi có thể chia sẻ và không còn nói chuyện với giọng điệu chỉ huy. Tôi xin lỗi các đồng tu mà tôi đã chỉ trích và mọi người đã bỏ qua cho tôi.

Các học viên trong khu vực chúng tôi đã có thể phối hợp và chúng tôi đã cùng nhau đề cao trong nỗ lực giảng chân tướng Đại Pháp. Tuy nhiên, tôi phải luôn nhắc nhở bản thân không bao giờ được phép nghĩ mình tu luyện tốt hơn những học viên khác, và chỉ nhìn vào những mặt tốt đẹp của họ.

Sư phụ ban cho trí huệ

Giờ đây, tôi có thể đối mặt với nhiều thái độ khác nhau và chia sẻ khi chúng tôi có ý kiến khác biệt. Tôi không còn yêu cầu mọi người lắng nghe tôi hay sử dụng lời giảng của Sư phụ để chứng thực cho lý lẽ của mình.

Sau khi học Pháp, tôi nhận ra rằng những thiếu sót của các đồng tu chính là một giai đoạn trên con đường tu luyện của mỗi người. Sư phụ luôn chăm nom và an bài con đường tu luyện cho từng đệ tử của mình. Nếu như tôi nhận thấy thiếu sót của đồng tu, tôi sẽ chia sẻ với họ mà không chấp vào việc cải biến họ. Điều đó cũng có thể là để tôi buông bỏ chấp trước của mình và học cách khoan dung.

Khi các học viên giảng chân tướng về Đại Pháp không theo cách mà tôi cho rằng họ nên làm, tôi luôn nhớ mình cần phát chính niệm hỗ trợ họ thay vì giáo huấn họ.

Sau khi một học viên ít được học hành giảng chân tướng, tôi không thể kiềm chế bản thân và đã nói với cô ấy về các phong trào chính trị của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Mặc dù cảm thấy tôi đã củng cố cho cô thêm kiến thức về lịch sử Trung Quốc, nhưng những lời khuyên của tôi đã khiến cô sợ hãi và ngừng cho mọi người biết về Đại Pháp. Tôi ngộ ra rằng mỗi người đều có cách giảng chân tướng khác nhau.

Từ đó trở đi, tôi luôn luôn hỗ trợ các đồng tu bằng cách phát chính niệm trong khi họ nói chuyện với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi không còn khắt khe về việc các đồng tu giảng chân tướng như thế nào. Miễn là chúng ta ở trong Pháp, Sư phụ sẽ ban cho chúng ta trí huệ và thần tích sẽ xuất hiện.

Tôi cảm thấy nhẹ nhõm và không còn mệt mỏi. Tôi không còn phụ trách bất cứ việc gì, mà để mỗi học viên tự đi trên con đường của họ. Bản thân họ có thể giải quyết mọi việc và Sư phụ sẽ ban cho mỗi học viên cơ hội để đề cao.


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/4/3/162713.html
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/3/18/343960.html
Đăng ngày: 25-4-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share