Bài viết của phóng viên Minh Huệ tại tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 6-1-2017] Bà Viên Hiểu Mạn, mẹ của một cư dân Washington D.C, bị kết án ba năm rưỡi tù giam và bị phạt 5.000 nhân dân tệ vì tu luyện Pháp Luân Công – một môn tu luyện đang bị chính quyền cộng sản Trung Quốc bức hại – và bị tịch thu sách và các tài liệu Pháp Luân Công.

Ngày 12 tháng 5 năm 2016, bà Viên Hiểu Mạn, cư dân thành phồ Đại Liên, bị bắt giữ và bị đưa ra xét xử vào ngày 16 tháng 11, hai ngày sau con trai của bà đòi thả bà vô điều kiện trước Đại Sứ quán Trung Quốc ở Washington DC. Ngày 23 tháng 12, thẩm phán đã tuyên án bà Viên có tội. Hiện nay, bà Viên đang kháng nghị bản án của mình.

Cáo buộc vô căn cứ

Bà Viên bị cáo buộc tội danh “lợi dụng tà giáo để phá hoại việc thực thi pháp luật”, một tội danh thường được chính quyền Cộng sản Trung Quốc sử dụng để buộc tội và giam giữ học viên Pháp Luân Công.

Đề xuất kết án tù của công tố viên là căn cứ vào Điều 300 của Bộ luật Hình sự Trung Quốc và cách lý giải của Tòa án Nhân dân Tối cao và Viện kiểm sát Nhân dân Tối cao về Điều luật 300 này.

Công tố viên khẳng định rằng căn cứ vào Điều 300 và cách giải thích luật đó thì những người phân phát tài liệu tà giáo sẽ bị kết án tù.

Luật sư của bà Viên lập luận rằng hai biên bản đó hoàn toàn không đề cập đến Pháp Luân Công một cách rõ ràng. Quan trọng hơn, Quốc hội Nhân dân – cơ quan lập pháp duy nhất của Trung Quốc – chưa từng ban hành bất cứ điều luật nào cấm tu luyện Pháp Luân Công hay quy kết Pháp Luân Công là tà giáo. Như vậy cáo buộc đối với bà Viên là thiếu cơ sở pháp lý.

Bằng chứng không hợp lệ

Bằng chứng dùng để truy tố bà Viên là các tài sản tịch thu từ nhà bà, gồm 42 cuốn sách Pháp Luân Công, 39 bản sao phần mền vượt tường lửa internet và hai điện thoại di động có tính năng quay số tự động để truyền thông điệp phơi bày cuộc bức hại Pháp Luân Công.

Luật sư lập luận rằng những thứ tịch thu đó đều là tài sản hợp pháp của bà Viên và không gây hại cho bất kỳ ai hay rộng hơn là xã hội, càng không có gì phá hoại việc thực thi pháp luật.

Luật sư chỉ ra một điểm nghi vấn của bằng chứng trong bản cáo trạng. Công tố viên nêu ra một nhân chứng làm chứng cho một ai khác chứ không phải bà Viên, nhưng người thẩm vấn lại gạch tên bị cáo đó đi và thay bằng tên bà Viên. Hơn thế nữa, không có dấu tay của nhân chứng theo quy định pháp luật.

Bản cáo trạng ghi: “Lúc 3 giờ chiều ngày 12 tháng 5 năm 2016, cảnh sát phát hiện bà Viên Hiểu Mạn đang gọi tới rất nhiều số điện thoại để lan truyền thông tin về Pháp Luân Công.” Do đó, phải theo dõi điện thoại của bà Viên. Tuy nhiên, bản cáo trạng không liệt kê số điện thoại nào làm cơ sở cho cáo buộc trên. Bà Viên chứng minh rằng khi cảnh sát xông vào nhà bắt giữ bà thì bà không gọi bất kỳ cuộc điện thoại nào.

Bản cáo trạng cũng khẳng định rằng: “Cảnh sát đã trả lại một điện thoại màu đen cho chồng bà Viên là ông Đỗ Hoa, và ông đã ký biên bản liên quan.“ Tuy nhiên, ông Đỗ không hề nhận được điện thoại hay ký bất kỳ biên bản nào.

Bài viết liên quan:

Bà Viên Hiểu Mạn bị xét xử vì đức tin của mình, những người ủng hộ bị bắt giữ

Wasshingtoi DC: Mít-tinh kêu gọi trả tự do cho mẹ của công dân Hoa Kỳ, đang vị xét xử ở Trung Quốc vì tu luyện Pháp Luân Công


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/1/6/340504.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/1/8/161059.html

Đăng ngày 7-2-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share